Chương 19: Cái tát đau lòng

Diệp Dĩ Mạt yên lặng đứng nhìn người phụ nữ xinh đẹp đến cực điểm này, ngữ khí khẳng định “ cô là Hạ Lam?”

Hạ Lam cũng không kinh ngạc cũng không kinh ngạc , chỉ hơi hơi nhếch khóe môi đối với cô nhìn như cực kỳ có ý tốt cười “Tần Hàm Dịch và Hứa An Ca đều ở bên trên, tôi đi trước” .

Diệp Dĩ mạt thừa nhận chính bản thân không có hào phóng đến nổi cùng tình địch ngồi xuống hàn huyên.

“Dĩ Mạt, đợi chút” Hạ Lam tiến lên vài bước ngăn cản lối đi phía trước “Tôi tới là muốn gặp cô”

“Gặp tôi? Vì sao?” Diệp Dĩ Mạt khó hiểu hỏi sau đó như ngô ra điều gì nói tiếp “ Là vì Tần Hàm Dịch sao?”

“ Không phải, chỉ là muốn nhìn cô một chút thôi” Cô ấy lắc đầu tầm mắt đảo qua người Diệp Dĩ Mạt dừng lại trên bộ vấy cô đang mặc, trong đôi mắt to tròn hiện lên chút bi thương.

“ Là vì chiếc váy này?” Biểu hiện của Hạ Lam rõ ràng như vậy lại còn lộ ra vẻ bi thương, Diệp Dĩ Mạt làm sao có thể không nhìn ra được.

“...” Hạ Lam trầm mặt không nói nhìn Diệp Dĩ Mạt, hốc mắt dần đỏ lên tròng mắt dần dần hiện lên hơi nước chớp động.

Diệp Dĩ Mạt cuối cùng cũng hiểu được người Hạ Lam yêu không phải Tần Hàm Dịch mà là Hứa An Ca.

Khó trách Tần Hàm Dịch tìm Chu Lan Na thay thế bản chính yêu thương nâng niu trong lòng bàn tay.

“ Hạ Lam tiểu thư, tôi và Hứa An Ca chỉ là bạn bè bình thường, cô không cần khổ sở như vậy”

“ Dĩ Mạt cô thật sự chỉ xem An Ca là bạn bình thường?” Hạ Lam khẽ nhếch môi kinh ngạc nhìn cô

“ Có lẽ, ngay cả bạn bè bình thường cũng không phải” Diệp Dĩ Mạt cuối đầu thở dài một cái mắt nhìn lại bộ váy một caid rồi mới ngẩng đầu hướng về phía Hạ Lam xem như không có chuyện gì nói nhỏ “ Váy này lát nữa tôi sẽ tthay ra trả lại cho Hứa An Ca” .

Thứ quý giá như thế cúng không thích hợp với người lớn lên nghèo khó. Về phần Hứa An Ca hắn đối với cô mà nói giống như sao ở trên trời.

Hạ Lam lập tức hoảng hốt lắc đầu liên tục “ Dĩ Mạt, tôi không có ý này” .

Diệp Dĩ Mạt nhíu mi cảm thấy có phải phản ứng của cô ta quá lớn rồi không “ Hạ Lam tiểu thư, cô đừng hiểu lầm cho dù hôm nay cô không đến tìm tôi, thì tôi cũng sẽ trả lại cho Hứa An Ca” Diệp Dĩ Mạt có chút xấu hổ, mở miệng giải thích.

“ Nhưng mà, chúng ta vừa mới gặp nhau, cô liền trả lại váy nhất định An ca sẽ hiểu lầm tôi” Hạ Lan trong mắt ngập nước đã tích tụ thành giọt trong suốt.

“ Vậy tạm thời sẽ không trả lại cho hắn, qua mấy ngày nữa rồi tính cô thấy vậy được chứ?” Diệp Dĩ Mạt bất đắc dĩ thở dài một tiếng thỏa hiệp.

Cám ơn cô, Dĩ Mạt” Hạ Lam vừa lòng đôi mắt cảm kích nhìn cô.

“ Không cần, nếu Hạ Lam tiểu thư không có việc gì nữa thì tôi đi trước” Diệp Dĩ Mạt thầm nghĩ giờ phút này phải nhanh chóng rời đi kết thúc cuộc gặp gỡ bất đắc dĩ.

“ Đợi chút đã, Dĩ Mạt”

Diệp Dĩ Mạt vừa quay người lại muốn rời đi thì cô ấy liền nắm cô tay cô, bỗng nhiên dùng sức thật mạnh.

Nhất thời Diệp Dĩ Mạt cảm thấy cổ tay truyền đến một trận đau đớn kịch liệt giống như xương cốt bị nứt ra.

Xuất phát từ ý muốn bảo về bản thân Diệp Dĩ Mạt dùng toàn lực muốn thoát khỏi cánh tay của Hạ Lam.

“ A-- ”Hạ Lam kêu thảm thiết một tiếng ngã ngồi trên mặt đất . Diệp Dĩ Mạt lập tức xoay người, còn muốn làm rõ tình huống trước mắt , một cái tát thật mạnh liền rơi trên mặt cô “ Ba— “.

Tiếng bàn tay thanh thúy vang lên , Diệp Dĩ Mạt bị đánh đầu nghiêng về một bên, chỉ cảm thấy hai mắt hoa lên, dưới chân lệch một cái thân hình mất thăng bằng ngã xuống.

“ Dĩ Mạt” Hứa An Ca bước đến đúng lúc tiếp được cô, ôm vào lòng.

Mà chồng của cô, Tần Hàm Dịch hung hăng cho cô một cái tát xong thì đã cấp tốc chạy về phía Hạ Lam đang ngã ngồi trên mặt đất.