🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau lễ trao giải Bách Hoa, chị Trần mang đến cho Ôn Nhiễm một tin tức tốt: công ty quyết định cho cô nghỉ phép hai tháng.
Nhưng mà, kèm theo tin tức tốt, còn có một tin tức xấu: sau khi ngày nghỉ kết thúc, Ôn Nhiễm cần quay hai bộ phim truyền hình một bộ phim điện ảnh.
Ôn Nhiễm:......
Nhưng mà Ôn Nhiễm rất lạc quan, "Không có việc gì chị Trần, vậy hai tháng này chị cứ để cho em vui chơi đi."
Chị Trần nghi ngờ, kể từ sau khi yêu thương, có lúc nào Ôn Nhiễm yêu công việc như vậy đâu? Không phải cô luôn ước gì không làm việc mới tốt sao?
Nếu như Ôn Nhiễm biết chị Trần đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ khóc nhìn chị Trần, "Không phải là em muốn làm việc đâu. Chị tự hỏi bản thân xem, nếu như mà em không làm việc, công ty còn có thể cho em nghỉ phép sao?"
Chị Trần nhất định sẽ nói không biết.
Lục Minh Triết tới đón Ôn Nhiễm đi sân bay, Ôn Nhiễm kéo theo vali, vẫy vẫy tay với chị Trần, "Chị Trần bái bai ~"
Chị Trần nhịn không được, liếc mắt.
Lái xe như cũ là trợ lý của Lục Minh Triết, sau khi chở Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết đến sân bay, trợ lý liền lái xe trở về phòng làm việc, sau đó bắt đầu ngày nghỉ của anh.
Không sai, Lục Minh Triết cũng cho toàn bộ phòng làm việc nghỉ.
Ôn Nhiễm: Tư bản chủ nghĩa cực kỳ gian ác.
Cứ như vậy, Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết bước vào hành trình đi Bắc Âu.
Vốn, Ôn Nhiễm cho rằng Lục Minh Triết chỉ mua vé máy bay đi Finland, cô còn suy nghĩ, ở Finland chơi đủ rồi sau đó, cô nên cùng Lục Minh Triết đi nơi nào chơi thì tốt đây. Kết quả Lục Minh Triết liền trực tiếp đưa đơn đặt hàng trên điện thoại di động cho cô nhìn.
Không chỉ Finland. Diễn đàn L$ê Q%uý Đ^ôn
Lục Minh Triết sắp xếp lộ trình là Finland → Thụy Điển → Na Uy → Đan Mạch → Iceland. Một vòng đi hết Bắc Âu.
Ôn Nhiễm lúc ấy chỉ cảm thán: "Lục tiên sinh, anh thật có tiền."
Lục Minh Triết: "......"
Bầu không khí đều bị phá hư. Tình cảnh trong tưởng tượng của Lục Minh Triết rõ ràng là Ôn Nhiễm hết sức vui mừng, sau đó cho anh một nụ hôn nóng bỏng đúng tiêu chuẩn.
Trên thực tế, Ôn Nhiễm cũng thật sự rất vui vẻ. Chuyện vui Lục tiên sinh mang đến cho cô thật sự là quá nhiều rồi.
"Lục tiên sinh, có lúc em cảm thấy, anh tốt với em như vậy, nhưng hình như em không có mang lại cho anh cảm giác gì đặc biệt."
"Không biết." Lục Minh Triết nhìn cô, "Em chính là đặc biệt nhất."
Ôn Nhiễm vẫn còn có chút áy náy, Lục tiên sinh thật sự quá tốt với cô, cô chưa từng cho Lục tiên sinh bất cứ thứ gì. Cho tới bây giờ chẳng qua chỉ từng nói lời yêu và ưa thích.
Lục Minh Triết không thèm để ý.
Ôn Nhiễm không biết rằng, Ôn Nhiễm đã trở thành thói quen của anh, không biết bắt đầu từ lúc nào.
Ôn Nhiễm vẫn giữ nguyên tác phong trước sau như một của cô, cô ở Finland không chút nương tay mua mua mua, mỗi ngày buổi tối trở lại khách sạn, Lục Minh Triết luôn có thể nhìn thấy túi lớn túi nhỏ chồng chất tại phòng khách.
Mỗi ngày Lục Minh Triết đều sẽ hỏi cô, "Em mua nhiều đồ như vậy, làm sao mang về?"
Mỗi lần như vậy Ôn Nhiễm đều mặt ủ mày ê một chút, liền không suy nghĩ nữa, "Đến lúc đó rồi chúng ta hãy nói!"
Lục Minh Triết đỡ trán. Đau đầu.
Ở Finland, Ôn Nhiễm cảm giác mình hoàn toàn thoải mái.
Không có nhóm lớn người hâm mộ vây xem, cũng không có người đi đường nhận ra mình muốn chụp hình. Ở Finland, không có ai nhận ra mình, người Finland cũng sẽ không nhiệt tình ra mặt. Cô có thể tự do tự tại đi dạo phố, chơi đùa, cũng có thể hưởng thụ sự yên tĩnh không dễ có này.
Ôn Nhiễm cứ như vậy cùng Lục Minh Triết làm cá muối nửa tháng, mỗi ngày đều ngắm phong cảnh, ăn thức ăn ngon, mua mua mua.
Lúc đi Thụy Điển, Ôn Nhiễm còn có chút hả hê khoe khoang với Lục Minh Triết, "Anh xem em mua nhiều như vậy, vali của em vẫn có thể chứa đủ."
Lục Minh Triết gõ cô, "Em cũng không nhìn thử xem em nhét bao nhiêu thứ vào trong vali của anh."
"Trong vali của Lục tiên sinh đều là thứ mua cho Lục tiên sinh đó."
"......"
Lúc ở quốc gia khác, cuộc sống của bọn họ cũng không có thay đổi quá