Chương 74

Cô đã lợi dụng việc anh thích cô rồi lập kế hoạch như bị anh cưỡиɠ ɠiαи.

Sự kiện tối nay càng khẳng định suy đoán của anh. Lâm Vãn căn bản là kiểu người ngàn ly không say.

Buổi tối nay, cô là người uống nhiều nhất trong lớp nhưng Lâm Vãn không hề say một chút nào, bây giờ vẫn rất tỉnh táo.

Ba năm trước, Lâm Vãn không uống nhiều như hôm nay, vì vậy anh mới dám chắc rằng cô không say. Ba năm trước cô tỉnh táo là thật.

“Ai, ai bảo. Cố Tây Trầm, anh đừng nói linh tinh. Ba năm trước, chính anh nói muốn cưới em. Em không có ép buộc anh.”

Ánh mắt Lâm Vãn càng thêm hoảng loạn. Cố Tây Trầm, tên đàn ông chó má này có phải thám tử không vậy? Thế mà cũng suy luận ra!

“Là anh tự nguyện cưới Vãn Vãn.”

Cố Tây Trầm cảm thấy việc bị Lâm Vãn lừa gạt chẳng có gì xấu cả. Nếu không có sự chủ động của cô, có lẽ cả đời này hai người bọn họ sẽ không ở bên nhau.

“Cố Tây Trầm, anh không được phép nói nữa!”

Lâm Vãn lấy chiếc khăn gần đó nhét vào miệng Cố Tây Trầm.

Quả nhiên tên này biết cô đang nghĩ gì trong lòng. Cơ thể cô vốn đã nhạy cảm, nghe anh nói xong lại nhạy càng thêm nhạy.

Cô càng muốn hoà làm một với anh!

Lâm Vãn đặt tay lên vai anh rồi bắt đầu di chuyển lên xuống.

Âʍ ɦộ mềm mại của cô cọ xát với côn ŧᏂịŧ cứng rắn của anh, để những đường gân cà vào vách thịt.

Tốc độ của Lâm Vãn không nhanh, lỗ nhỏ của cô đã bị chơi nhiều lần, càng phản ứng mạnh mẽ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra khiến động tác mượt mà hơn.

Côn ŧᏂịŧ khổng lồ mỗi lúc một sâu, qυყ đầυ của anh như mài mòn hoa tâm của cô.

“Aha… Cố Tây Trầm, côn ŧᏂịŧ của anh không thể nhỏ hơn được à… A a a…”

Rất khó để Lâm vãn nuốt trọn nó xuống, cô cúi đầu liếc mắt nhìn chỗ giao hợp của hai người.

Thấy côn ŧᏂịŧ tím đen của anh đã căng lỗ nhỏ của cô tới cực hạn.

Miệng huyệt bị côn ŧᏂịŧ to lớn kia làm biến dạng. Khi cô nhổm dậy, côn ŧᏂịŧ to tướng thoáng rút ra bên ngoài một đoạn. Trên nó dính đầy nước da^ʍ bóng bẩy, như hun nóng thân thể Lâm Vãn.

Cố Tây Trầm nghe tiếng rên lẳиɠ ɭơ của Lâm Vãn thì nóng bừng cả người, gậy thịt dưới thân lại to hơn vài phần.

Anh nóng lòng muốn vào sâu hơn, muốn đút thẳng nó vào sâu trong tử ©υиɠ của cô.

Nhưng bây giờ anh bị cô bỏ thuốc, không thể cử động. Chỉ có côn ŧᏂịŧ dưới thân mới có phản ứng, nên chỉ có thể để mặc cho cô náo loạn.

Mặc dù Lâm Vãn đã nóng bừng cả người bởi cái gậy thịt lớn kia, nhưng chỉ có Cố Tây Trầm mới là người xui xẻo ở đây.

Côn ŧᏂịŧ của Cố Tây Trầm càng cứng và nóng, nó sưng tấy lên, không thể thuyên giảm.

Anh muốn Lâm Vãn nhấp nhanh hơn, nhấp mạnh hơn.

Nhưng miệng anh bị Lâm Vãn chặn bằng một chiếc khăn nên anh hoàn toàn không thể phát ra âm thanh nào.

“Cố Tây Trầm, tại sao em lại nhũn ra ngay khi gặp của quý của anh thế?”

Đang lúc cô vuốt ve đồ hàng của anh thì bỗng nó đυ.ng vào một mô thịt không giống bình thường.

Trong khoảnh khắc đó, cơ thể của cô giật thót rồi mềm hẳn đi, dòng nước cuồn cuộn trào ra từ lỗ nhỏ của cô.

Rất nhanh Lâm Vãn đã đạt cực khoái. Gậy thịt của anh lấp đầy khoảng trống trong cô, dù chỉ để yên thôi cũng đủ sướиɠ rồi.

Tất nhiên Cố Tây Trầm biết nơi đó là điểm G của Lâm Vãn. Chỉ là Lâm Vãn không hề có ký ức về nó.

Lâm Vãn cưỡi trên côn ŧᏂịŧ của Cố Tây Trầm nửa giờ thì cảm giác eo lưng không còn sức lực nữa.

Cô ngã thẳng vào lòng Cố Tây Trầm, không có ý muốn nhúc nhích.

Tuy nhiên, côn ŧᏂịŧ của anh vẫn cứng như đá.

Côn ŧᏂịŧ của anh bị kẹt trong lỗ nhỏ của Lâm Vãn, anh hy vọng rằng Lâm Vãn có thể thương xót và xoa dịu nó.

“Cố Tây Trầm, côn ŧᏂịŧ của anh vẫn còn nóng lắm đó. Em cảm giác như có một thanh sắt bên trong em vậy.”

Tất nhiên Lâm Vãn biết rằng Cố Tây Trầm vẫn chưa thỏa mãn.

Dù chưa có nhiều kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© nhưng ít nhất cô vẫn hiểu, nếu đàn ông chưa xuất tinh có nghĩa là chưa thỏa mãn.

Cố Tây Trầm nhìn Lâm Vãn với đôi mắt nóng bỏng, anh muốn cô vuốt ve thêm chút nữa.

Nhưng Lâm Vãn không muốn làm tiếp nữa.

“Chậc chậc chậc, nhìn ánh mắt của anh là em biết anh muốn gì rồi. Nhưng em xin lỗi, đêm nay là trừng phạt chứ không phải chơi tình thú. Anh ở đây mà cứng một mình đi!”

Vừa dứt lời, cô đứng lên rút côn ŧᏂịŧ khỏi người mình.

Khi đứng dậy, côn ŧᏂịŧ của anh cạ mạnh vào lỗ nhỏ kí©h thí©ɧ nó chảy ra một luồng dâʍ ŧᏂủy̠.

Cô không ngờ, chỉ mới bị cọ qua chút thôi mà đã thấy sướиɠ rồi.

Cô lôi chiếc khăn khỏi miệng Cố Tây Trầm để anh có thể mở miệng nói chuyện.

“Vãn Vãn, em cưỡi thêm chút nữa được không?”

Giọng của anh trầm trầm.

“Không! Cố Tây Trầm, em đến đây để cưỡиɠ ɧϊếp anh, không phải để chơi kí©h thí©ɧ với anh nha!”

Cô cởi hết quần áo trên người và nằm xuống giường.

Chiếc giường đối diện với vị trí của Cố Tây Trầm, anh vừa vặn có thể thấy được hai chân dang rộng của cô.

“Cố Tây Trầm, đừng than là em không tốt với anh nha. Anh vẫn có thể nhìn em đấy.”

Lâm Vãn banh háng ra, để lộ hoa huyệt ướt nhẹp.

Lỗ nhỏ hồng nhuận bị dươиɠ ѵậŧ lớn làm cho sưng đỏ, ướt dầm dề.

Phải nói rằng hành động này cực kỳ tra tấn Cố Tây Trầm, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không thể và vào miệng ăn.

Côn ŧᏂịŧ của Cố Tây Trầm ngày càng ngẩng cao đẩu. Qυყ đầυ xòe hình chiếc ô thậm chí còn tiết ra chất dịch tanh tưởi, dâng trào khát vọng muốn náu mình vào khu vườn rậm rạp của người đàn bà.

Lâm Vãn nhìn phản ứng này của Cố Tây Trầm là biết anh bị tra tấn thảm thương đến thế nào.

Cô chỉ muốn trừng phạt Cố Tây Trầm, để xem mai này anh còn dám ve vãn với mấy con khác không.

Lâm Vãn đưa tay tách hai mảnh âm thần ra, dâng hiến lối vào hun hút cho anh xem.

“Chồng à, anh nhìn xem nó đã chảy ra bao nhiêu nước rồi. Vừa nãy được ăn gậy thịt sướиɠ quá đi.”

Lâm Vãn vừa nói vừa mò ngón giữa vào trong.

Anh thấy rõ cảnh hang động kia lập tức nuốt lấy ngón tay của cô. Lâm Vãn nhanh chóng thọc vào rút ra, tự chơi mình đến sưng lên.

“Vãn Vãn, cho anh ăn nó một lúc đi.”

Yết hầu của anh chuyển động lên xuống liên tục.

Mắt anh dán chặt vào giữa hai chân Lâm Vãn, đôi mắt ngày càng nóng bỏng.

“Em không cho anh ăn đâu!”

Dứt lời, cô lấy ra rất nhiều đồ hàng sεメtoy trong chiếc túi.

Tất cả đều là dịch vụ mà Lâm Vãn vừa gọi.

“Chồng à, có nhiều gậy massage quá. Theo anh thì em nên dùng cái nào đây?”