Chương 21: Tử ©υиɠ Bị Côn ŧᏂịŧ Đâm Đến Phát Đau, Lại Còn Bị Anh Chồng Chọc Cho Vừa Lẳиɠ ɭơ Vừa Dâʍ đãиɠ.

Lúc trước chưa bị Cố Tây Trầm làm, cả ngày Lâm Vãn đều nghĩ làm cách nào để ngủ với Cố Tây Trầm. Nhưng bây giờ bị Cố Tây Trầm đâm chọc, Lâm Vãn chỉ nghĩ làm thế nào để trốn thoát!

Mới có phần đầu của con ciu cắm vào thôi mà bím nhỏ của Lâm Vãn đã không chịu nổi rồi. Nếu như bị nguyên cây đi vào thì bụng của cô sẽ bị chọc thủng mất!

Lâm Vãn uốn éo muốn thoát khỏi món đồ chơi này nhưng làm sao mà Cố Tây Trầm có thể để cô chạy thoát được?

Vốn tưởng chỉ có một người yêu đơn phương nhưng giờ phút này anh mới biết được hóa ra Lâm Vãn vẫn luôn thích anh.

Chịu đựng lửa dục đã mấy năm, anh muốn cùng cô phát tiết ngay lúc này!

Bàn tay to của Cố Tây Trầm nâng mông Lâm Vãn cong lên, ép cô ăn toàn bộ con ciu to lớn.

Chỉ thấy gậy thịt thô dài đang chôn vào bên trong lỗ nhỏ từng chút từng chút một. Chú chim nóng bỏng gần như muốn đâm xuyên thủng lỗ nhỏ.

Qυყ đầυ đã chạm tới tận tâm hoa nhưng nó vẫn đang lấn sâu vào.

“Đau quá… Chồng bự quá… A…”

Lâm Vãn lắc đầu, mắt ứa ra hơi nước.

Rõ ràng ngày hôm qua chồng mình vẫn là người đàn ông cấm dục, vậy mà chỉ trong một đêm, anh đã trở nên khủng bố như vậy.

“Như này đã ăn không nổi sao? Lâm Vãn, anh còn chưa bắt đầu đâu.”

Cố Tây Trầm dừng lại một lần nữa, chỉ thấy toàn bộ đã tiến vào trong hoa huyệt.

Qυყ đầυ to lớn đã phá bỏ từng tầng lớp của cổ tử ©υиɠ, trực tiếp đi sâu vào bên trong. Anh thúc thật mạnh như muốn nhét cả hai hòn bi vào bím của cô.

Lâm Vãn chỉ cảm thấy lỗ nhỏ của mình bị nong rộng chưa từng có. Giờ phút này, cô có thể cảm nhận rõ ràng từng nơi trên dươиɠ ѵậŧ, thậm chí còn có thể cảm nhận được đường gân xanh.

Cố Tây Trầm chỉ cho Lâm Vãn thích ứng một chút, gậy thịt thô dài bắt đầu đâm thọc.

Qυყ đầυ bất chấp đâm vào tử ©υиɠ như những hạt mưa rơi gõ vào bề mặt hoa tâm.

Tốc độ như đóng cọc của anh khiến lỗ nhỏ của Lâm Vãn co lại từng chập.

“Đừng… Hu hu… Sâu…”

Lâm Vãn lắc đầu, mông không ngừng uốn éo, muốn thoát khỏi sự hành hạ của Cố Tây Trầm.

Nhưng dù cho tử ©υиɠ bị đ* phát đau nhưng bím nhỏ của Lâm Vãn vẫn chảy ra rất nhiều mật dịch.

Cùng lúc đó, dươиɠ ѵậŧ đâm mạnh vào trong khu vườn, nó bị đâm phát ra tiếng nước.

“Bé da^ʍ, phía dưới chảy nhiều nước như vậy mà em còn nói không muốn? Đúng là nói một đằng làm một nẻo.”

Cố Tây Trầm vừa nói vừa đặt chân Lâm Vãn lên vai mình.

Tư thế này khiến cho cơ thể của Lâm Vãn gập lên một cách bị động.

Chỉ cần Lâm Vãn ngẩng đầu là có thể nhìn thấy chỗ ấy của mình bị trêu đùa như thế nào.

Cô nhìn lên, thấy chỗ hồng phơn phớt của mình cứ nở rộ dưới gậy thịt thâm đen.



Mỗi khi nó rút ra còn mang theo chút thịt non.

Cảnh tượng dâʍ ɭσạи này khiến cơ thể Lâm Vãn càng nhạy cảm hơn.

Nước chảy ra càng nhiều. Khi nó rút ra khỏi bím nhỏ thì mật dịch trực tiếp trào ra.

Một dòng nước da^ʍ men theo bụng chảy trên vυ" cô.

Vốn ham muốn của Cố Tây Trần đã tăng cao, lúc này nhìn thấy dáng vẻ dâʍ ɭσạи của Lâm Vãn, thằng nhỏ phía dưới càng ra sức hoạt động.

Qυყ đầυ như nghiền ép thật mạnh trong tử ©υиɠ, trút bỏ du͙© vọиɠ bất mãn suốt bao năm.

“Hu hu… Nặng quá… Chồng nhẹ chút đi…”

Lâm Vãn không nhịn được xin tha. Nếu anh muốn làm cô đến chết thì phải làm sao bây giờ?

“Nhẹ chút là như này sao?”

Cố Tây Trầm nghe Lâm Vãn nói, anh cố ý dừng lại.

Ngay lập tức, lỗ nhỏ ngứa ngáy. Nó ra sức hút lấy dươиɠ ѵậŧ lớn.

Âʍ đa͙σ cực kỳ ngứa, muốn được cọ xát thật mạnh.

“Hu hu… Anh ấy ấy đi…”

“Vãn Vãn, không phải em muốn anh dừng lại sao?”

Cố Tây Trầm vươn tay nghịch vυ" Lâm Vãn, dùng ngón tay kéo quả anh đào hồng nhạt của cô, biến núʍ ѵú màu hồng thành màu đỏ thẫm.

Lâm Vãn hừ lạnh một tiếng, “Bảo anh làm nhẹ một chút chứ không phải dừng lại. Rõ ràng anh cố ý muốn giày vò người ta.”

Cố Tây Trầm nhìn dáng vẻ tức giận của Lâm Vãn, tim anh mềm nhũn.

“Vậy như thế này hửm?”

Cố Tây Trầm cố ý cọ xát chậm chạp trong lỗ nhỏ, để qυყ đầυ nghiền ép từ từ. Lực của anh mềm nhẹ như lông chim.

Lâm Vãn cảm thấy cả người không khỏe, vì Cố Tây Trầm như vậy so với lúc trước còn giày vò hơn.

Bím nhỏ càng co rút kịch liệt, muốn c̠ôи ŧɧịt̠ lớn nghiền ép thật mạnh ở bên trong.

Cô đỏ mặt, đẩy bụng anh ra.

“Anh đi ra ngoài! Em không làm nữa.”

Muốn cô tiếp tục xin tha, không có cửa đâu!

Nhưng dáng vẻ tức giận của Lâm Vãn rơi vào trong mắt của Cố Tây Trầm khiến anh càng trở nên kích động.

“Bây giờ không muốn làm sao, đã quá muộn rồi.”

Cố Tây Trầm vừa nghịch vυ" của Lâm Vãn vừa dùng sức đâm sâu vào trong lỗ nhỏ.

Thằng em to lớn hung ác chiếm lấy tử ©υиɠ, mỗi lần rút nông ra anh đều đút vào trong một cách mãnh liệt.



Bím nhỏ của Lâm Vãn quá mẫn cảm, sau khi bị Cố Tây Trầm dập hơn chục lần, Lâm Vãn lập tức không chịu nổi. Cô nghiến răng rêи ɾỉ.

“Cứ như vậy có thoải mái không?”

Từ trên cao, Cố Tây Trầm nhìn cô, nhìn dáng vẻ trầm luân của cô, lông mày anh nhướn lên.

“Mới, mới không có. Trừ khi anh làm đến chết mới thôi!”

Lâm Vãn đỏ mặt cãi lại.

Nhưng đáp lại cô là một cú thúc tàn nhẫn!

Ngay lúc Lâm Vãn run rẩy sắp đạt cao trào thì đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng gõ cửa.

“Lâm Vãn, ra ăn cơm.”

Là giọng của chị dâu cô.

Lâm Vãn lập tức sững sờ. Bên trong có thể nghe được tiếng bên ngoài, vậy chẳng phải bên ngoài cũng có thể nghe thấy tiếng bên trong sao?

Bấy giờ Lâm Vãn mới nhớ lại. Cô rên không to lắm, nhỉ?

Nếu chị dâu nghe được giọng của cô, cô nhất định sẽ xấu hổ muốn tự sát!

“Anh mau đứng lên, em muốn đi ăn cơm trưa. Nếu không tí nữa Thái hậu nương nương sẽ mắng em mất.”

Lâm Vãn đẩy eo Cố Tây Trầm.

Đương nhiên lúc này Cố Tây Trầm không hài lòng, nhưng cũng đành phải tạm thời rút ra khỏi Lâm Vãn.

Khi gậy thịt to lớn rút ra khỏi lỗ nhỏ thì một dòng nước chảy ra từ bên trong.

Nhìn dòng nước trong suốt chảy dọc theo miệng huyệt, Cố Tây Trầm cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Anh cúi đầu ngậm lấy vùиɠ ҡíи của Lâm Vãn, nhắm thẳng hút mạnh một hồi.

Chụt chụt chụt.

Bên dưới liên tiếp vang lên tiếng mυ"ŧ. Khuôn mặt nhỏ của Lâm Vãn càng đỏ hơn.

“Đừng mυ"ŧ… A ha…”

Lâm Vãn đẩy đầu Cố Tây Trầm ra, nhưng vẫn không thể thoát khỏi.

Cuối cùng tất cả mật dịch đều được anh hút vào bụng.

Đợi đến lúc hai người xuống tầng thì muộn hẳn.

Mọi người trong nhà họ Lâm đã ngồi trên bàn ăn. Lâm Vãn véo mạnh vào tay của Cố Tây Trầm một cái.

Đều tại anh í! Rõ ràng cô đã nói không làm rồi, anh cứ khăng khăng liếʍ cô, để cho cô hứng thêm. Kết quả là để Cố Tây Trầm thọc lưỡi vào bên trong, mυ"ŧ mát một hồi.

Trên người cô chắc là không có dấu vết gì phải không? Nếu để thái hậu nương nương nhìn ra thì xong đời.