Chương 659: 646. 6

Vinh Dã luôn nói một số lời không thể hiểu được, hắn luôn muốn tưởng lòng trung thành của cô.

Cho nên Phồn Tinh cảm thấy.

Mình không thể đi gặp Tiểu Hoa Hoa, nếu như bị Vinh Dã biết đến Tiểu Hoa Hoa nhất định gặp tai ương không thể nghi ngờ.

Cho nên mỗi ngày Phồn Tinh đều đứng ở bên người Vinh Dã, đảm đương làm một cọc gỗ.

Phồn Tinh tuy rằng là cận vệ của Vinh Dã, Vinh Dã đi đến nơi nào cô liền theo tới nơi đó. Nhưng trên thực tế bảo tiêu như cô kỳ thật còn rất an toàn.

Bởi vì quanh người Vinh Dã còn tùy thời đi theo đám bảo tiêu hắc y khác, từ mấy người đến mười mấy người. Tương đương với Phồn Tinh làmột đạo phòng tuyến cuối cùng không đợi bảo tiêu khác tử trận tất nhiên không cần Phồn Tinh động thủ.

Chính là hắn làm người lại đặc biệt cẩn thận, nhưng phàm là tình huống có khả năng gặp được nguy hiểm, đều sẽ lựa chọn để đồ dỏm ra thế mạng.

Cho nên Phồn Tinh, hoàn toàn là anh hùng không đất dụng võ.

Cho nên cô chỉ có thể làm cọc gỗ.

Canh giữ ở bên người Vinh Dã,liền mộc ngốc ngốc mà bắt đầu xuất thần......

Có thể nói, liền dưới tình huống hiện tại.

Trừ phi người tín nhiệm nhất làm phản, cùng người ngoài nội ứng ngoại hợp.

Bằng không, hắn thật sự không có nguy hiểm nào.

*

Thời gian trôi qua hơn nửa tháng, miệng vết thương trên bụng Nhất hào rốt cuộc cũng khỏi hẳn.

Mỗi ngày vẫn ngốc trong phòng pha lê xem tạp chí kinh tế tài chính, học tập tri thức thương nghiệp mới nhất.

Nói thật, loại sinh hoạt này buồn tẻ lại nhạt nhẽo, đổi thành những người khác khẳng định phát điên không thể nghi ngờ.

Rốt cuộc ở tầng -11, rất nhiều đồ dỏm chính là bởi vì quá mức nhàm chán nên mới bị bức đến tinh thần thất thường từ đó vào cái kết hủy diệt.

Nhất hào có đôi khi cũng cảm thấy thực thần kỳ ——

Tuy rằng nhân sinh của bản thân nhìn không tới bất luận chút hy vọng gì, không có khả năng gì khác.

Khả năng duy nhất chính là vẫn luôn làm một tên đồ dỏm, dần dần đi đến t·ử v·ong.

Nhưng hắn so với đám đồ dỏm kia càng có tư tưởng mới mẻ, muốn càng có du͙© vọиɠ cầu sinh hơn chút.

Trong nội tâm hắn giống như có loại động lực —— muốn sống sót! Tận lực sống lâu một chút! Không tiếc hết thảy đại giới tận lực sống lâu một chút!

Đến nỗi vì cái gì nhất định phải sống lâu hơn???

Hắn là một người nhân bản, một hai phải liều mạng tồn tại, đến tột cùng có nguyên nhân gì?

Hắn cũng không biết!

Dù sao chính là có một loại lực điều khiển không thể hiểu được làm hắn vẫn luôn kiên trì.

*

Phồn Tinh làm cọc gỗ tử một tháng, nhìn ra trên mặt Vinh Dã cơ hồ hoàn mỹ có mười ba cái lỗ kim lớn nhỏ đốm đốm phân bố các nơi.

Bá tổng cho dù có tiền cũng không có khả năng lúc nào da mặt cũng bóng loáng như ngọc.

Nói nữa, kỳ thật ngọc nhiều ít còn có chút tỳ vết nha!

"...... Sửu bát quái." Nhãi con đưa ra cái kết luận như vậy.

Sưu Thần Hào:...... Đúng thật, bất quá lời này tương đối vô lương tâm.

Tuy rằng người nam nhân Vinh Dã này rất cẩu, nhưng cũng không thể trợn tròn mắt nói dối nha.

Những cái lỗ kim lớn nhỏ tỳ vết đó người bình thường căn bản nhìn không tới.

Cũng chỉ có kẻ làm cọc gỗ như cô, ở khoảng cách gần còn nhàn hạ đến không có việc gì làm, một hai phải bới lông tìm vết.

【 Hắn cùng Nhất hào, là từ một khuôn mẫu khắc ra tới. 】 Sưu Thần Hào ấm áp nhắc nhở.

Chiến Thần đại nhân nhà nó bị clone ra tới a, cùng Vinh Dã lớn lên một sợi lông cũng giống nhau.

Vinh Dã là sửu bát quái, vậy Chiến Thần đại nhân nhà nó là cái gì?

Nhãi con quả thực tên nhãi con tiêu chuẩn kép không hơn không kém......

Cho dù có là hai gương mặt giống như đúc cũng có thể nghiêm trang phân ra xấu đẹp tới.

"Tiểu Hoa Hoa đẹp, còn hắn là sửu bát quái."

【......】

Tốt nha, cô cứng rắn cô có lý.

Nó còn có thể nói gì nữa? Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi nha.

*

Đã trải qua một tháng chờ đợi, rốt cuộc, Phồn Tinh lại lần nữa có cơ hội cùng Nhất hào gặp mặt.

Vinh Dã cần tham gia một hội từ thiện thương nghiệp do nhóm đại lão tổ chức.

Trong tràng tụ hội, có kẻ cùng hắn đối lập. Hắn muốn lợi dụng dịp tụ hội này nhân cơ hội diệt trừ người đối lập.

Đương nhiên không cần Phồn Tinh động thủ, chỉ cần Phồn Tinh và một đồ dỏm cùng nhau tham dự, giấu tai mắt là được. Đến lúc đó, tự nhiên có một đám người khác được hắn phái ra đem mục tiêu nhiệm vụ gi·ết ch·ết.

Loại trường hợp này tất nhiên có khả năng xuất hiện hỗn loạn, Vinh Dã tự nhiên không thể lấy thân thiệp hiểm.

Tuy rằng hắn tính toán diệt trừ người khác, kẻ nguy hiểm chính là người khác.

Nhưng một khi hỗn loạn, cũng mang khả năng có người đυ.c nước béo cò.

Hắn gây thù chuốc oán vô số, có rất nhiều người muốn diệt trừ hắn. Đương nhiên phải cẩn thận mười phần, rốt cuộc châm ngôn nói rất đúng, một lần trượt chân thành thiên cổ hận.

Phồn Tinh được sai khiến đi ra ngoài, cùng Nhất hào đi chung một chiếc xe, tiến đến buổi từ thiện.

Nhất hào vừa thấy đến Phồn Tinh, liền nhớ tới chút chuyện không vui hôm trước trải qua.

Cái này......

Máy đọc lại.

Một năm thời gian, hắn cũng không phải chưa từng cùng kẻ trung thành và tận tâm này ở chung qua, nhưng đều không có lần nào cô lưu lại cho hắn ấn tượng thâm sâu như thế.

—— "......Đổ máu."

Những lời này quả thực có độc!

Hắn nhìn đến cô trong đầu liền nhịn không được tuần hoàn truyền phát những lời này.

Xe vững vàng chạy trên đường.

Chắn bản dâng lên, ngăn cách không gian giữa tài vế và phía sau.

Đây là thói quen của Vinh Dã.

Nhất hào ở trong lòng yên lặng suy tính chờ lát nữa chính mình hoàn thành nhiệm vụ xong liền ——

Hôi từ thiện, chia làm hai bước đi:

Thứ nhất, bán đấu giá từ thiện.

Thứ hai, tiệc từ thiện buổi tối.

Ở trong buổi từ thiện bán đấu giá, hắn muốn lấy danh nghĩa đưa cho em gái Vinh Yên, đem món đồ cuối cùng chụp tới tay —— một bộ trang sức ngọc bích.

Đây là vì thay Vinh Dã bày ra một bộ dáng coi trọng em gái.

Kế tiếp, tiệc từ thiện buổi tối mới là trọng điểm.

Dựa theo chỗ ngồi được phân phối, hắn sẽ cùng kẻ đối lập ngồi chung một cái ghế lô.

Trước khi sát thủ hành động hắn muốn tìm cớ trước tiên rời đi. Thời gian này không thể quá sớm càng không thể quá muộn. Đi quá sớm, những người khác sẽ tán loạn. Chậm chút, hắn có khả năng bị tai hại tới thân.

Tốt nhất nên trước thời cơ hành động tam phút.

Ân, chờ hắn ổn định vững chắc từ khách sạn đi ra, nhiệm vụ lần này liền tính viên mãn hoàn thành.

Nhất hào ở trong lòng đem sự kiện sắp tới mô phỏng phát sinh hết thảy trong đầu, tất cả thiết tưởng một lần sau lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng đúng lúc này......

Hắn thật vất vả thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng một hơi bị treo lên tới!

Nữ nhân này, cô ta đang làm gì?

Cô ta muốn làm gì?

Trên mặt Nhất hào vẫn cứ duy trì một bộ dáng đặc thù sẵn có thong dong bình tĩnh như Vinh Dã, kỳ thật trong lòng đang ngậm một ngụm máu.

Mãn đầu tất cả đều là dấu chấm hỏi!

Bởi vì vị trí bụng hắn lúc trước b·ị th·ương, đột nhiên bị một bàn tay sờ tiến vào......

Mmột bàn tay!!!

Bàn tay lạnh băng băng mềm mại!!!

Phồn Tinh có nhiệt độ cơ thể không cao, bàn tay hàng năm đều lạnh lẽo.

Lặng yên không một tiếng động từ vạt áo Nhất hào vói vào, sờ sờ vết sẹo trên bụng hắn......

Vết thương của Tiểu Hoa Hoa, đã khỏi.

Nhất hào căm tức nhìn Phồn Tinh, ngại có tài xế phía trước cho nên không thể lên tiếng.

Chỉ có thể dùng ánh mắt yên lặng chất vấn: Cô đang làm gì?!

Phồn Tinh yên lặng nhìn hắn, đầy mặt đều viết ——

Bình tĩnh.

Thong dong.

Tôi cái gì cũng chưa làm.

Bộ mặt kia thật là nửa điểm đều không chột dạ.

Cố tình tay còn đặt ở trên bụng Nhất hào, vuốt vuốt cơ bụng nhân gia.

Nhất hào tiếp tục căm tức nhìn: Mau đem tay dịch ra! Bằng không cô có tin tôi không khách khí nữa hay không!

Nhãi con đọc hiểu hắn ý tứ trong ánh mắt hắn.

Cho nên, hơi hơi rũ mắt.

Móng vuốt nhỏ ở trên bụng Nhất hào sờ sờ.

Còn nhéo nhéo.

Sau khi xong, lại giương mắt nhìn hắn.

Nhất hào từ trong ánh mắt không có bất luận chút gợn sóng gì đọc ra một loại ý tứ ——

1588 words.