Chương 651: 638. 48( kết)

Sưu Thần Hào: 【...】 ba ba của tôi ơi, ngài gọi cái gì là không quang minh chính đại dưỡng Tiểu Hoa Hoa chứ?

Là chỉ ít cùng đóa hoa kia nói chuyện thôi nha.

Liền yên lặng sủng hắn, dung túng hắn, tự cho bản thân đã ẩn nấp thật tốt không cho người khác biết, không cho hắn biết sao?

Sưu Thần Hào quả thực cười tới khóc.

Nhãi con ngu ngốc á, cô không phải tai tinh a!

Lớn mật một chút tiến lên biểu lộ cảm tình của mình, dũng cảm một chút, rộng rãi một chút, sẽ không mang đến tai hoạ cho hắn đâu!

Rõ ràng chỉ số thông minh đã tăng, lại vẫn không hơn không kém tên tiểu ngốc tử......

Cho rằng chính mình không cười vớiTiểu Hoa Hoa nhiều một chút, mặt vô biểu tình chính là không có biểu hiện cảm tình.

Cho rằng chính mình khác trước đây vì trước mặt người ngoài không dán vào Tiểu Hoa Hoa, người khác liền sẽ không biết cô thích Tiểu Hoa Hoa.

Cho rằng trộm đem người ta sủng lên tận trời, Tiểu Hoa Hoa liền không tính do mình dưỡng, liền sẽ không có người nào thương tổn hắn.

Tiểu ngốc tử chính là tiểu ngốc tử.

Đây đều là thao tác phong tao lừa mình dối người gì a!

Hành quá, yêu kẻ tao phong như nào tất sẽ có hành động phong tao như vậy a.

Nó cũng không tham gia nhiều lắm.

Chiến Thần đại nhân nói, chấn thương tâm lý yêu cầu từng bước một khép lại, không thể mạnh mẽ đột nhiên đem cô từ trong thế giới chính mình phong bế kéo ra tới.

Chỉ có thể để cô chính mình bị ngoại giới hấp dẫn, rồi chậm rãi đi ra.

Ngươi nếu là trực tiếp nói cho cô ấy ——

Nhãi con ngốc, đừng làm loại sự tình lừa mình dối người được hay không. Cô thích Tiểu Hoa Hoa, ai đều có thể nhìn ra được.

Cô chỉ biết bởi vì chuyện của thế giới trước nên đã hoảng sợ tới mức nhanh chóng đem chính mình phong bế đến càng khẩn.

Nỗ lực làm bất luận kẻ nào đều nhìn không ra!

Dù sao, từ nay về sau có Chiến Thần đại nhân của nó đứng thủ.

Vợ của ai, người ấy phụ trách.

Nó hao tâm tổn trí như thế, cũng không có được lão bà của người ta yêu thương nha!

*

Phồn Tinh cuối cùng cũng sống thọ và chết tại nhà, rời khỏi thế giới này.

Lance so với cô đi sau một bước.

Phồn Tinh lâm chung trước, Lance nắm tay cô dò hỏi, "Tinh Tinh, thế giới này cùng anh ở bên nhau có vui vẻ không a?"

"...... Vui vẻ." Nói xong tay liền rũ xuống, không có bất luận tiếng động gì nữa.

Lance nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, "Sau này đời đời kiếp kiếp, anh đều sẽ làm em vui vẻ......"

"Anh tên Phượng Dã, Phượng Dã của em."

Nam nhân cứng cỏi như thiết sắc, thời điểm nói những lời này nước mắt hơi không chú ý liền trào ra tới.

Tiểu cô nương của hắn, hắn rốt cuộc hoàn hoàn chỉnh chỉnh cùng em ấy vượt qua một kiếp nhân sinh.

Hắn chờ một đời này, thật sự đã lâu lắm!

Lâu đến đã bức điên chính mình.

Lâu đến mức bản thân cam tâm tình nguyện vì cô mà nhập ma.

Từ nay về sau, đời đời kiếp kiếp, Phồn Tinh đều sẽ chỉ là của hắn, cũng chỉ có thể là của hắn.

Ai nếu dám đoạt.

Thần chắn sát thần! Phật chắn sát Phật!

Chờ một ngày linh hồn hắn được chữa lành, chính là lúc giúp tiểu cô nương đoạt lại khí vận!

*

Lance cùng Phồn Tinh song song ly thế, Liên Bang tinh tế lâm vào hỗn loạn ngắn ngủi.

Sư Nhiên đứng trước lăng tẩm hai người, thần sắc thay đổi thất thường.

Hắn dùng cuộc đời, cũng chưa thể bước lên vị trí nguyên soái của quân đội Liên Bang.

Trên đầu, trước sau đều gắt gao bị Lance đè nặng.

Suốt hai trăm năm.

Hắn vẫn luôn bị tên nam nhân này đạp dưới lòng bàn chân!

Lance không cho hắn bất luận cơ hội xoay người nào, khiến hắn từ đầu chí cuối chỉ có thể vô vọng nhìn lên, xem hai người ân ái.

Mọi nỗ lực của bản thân đều là vì nguyện vọng lúc ban đầu.

Hiện tại, cô ấy đã chết.

Hắn liền tính có trở thành cường giả, hay vị trí nguyên soái kế tiếp là vật trong tay mình.

Chính là tồn tại còn có ý nghĩa gì?

Sư Nhiên ánh mắt tối sầm lại, trực tiếp lựa chọn tự sát trước lăng tẩm.

Mặc dù chết, hắn cũng muốn cùng bọn họ dây dưa không thôi!

Hắn muốn đi theo cô ấy, khát vọng đi theo cô ấy, cho dù chết cũng quyết không buông tay!

-----

Hì hì hì, bắt đầu ~

806 words.