Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôm Nay Vai Phản Diện Rất Ngoan

Chương 637: 624. 34

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô hình như gấp không chờ nổi, muốn trả hết ân tình không nghĩ cùng hắn nhấc lên chút liên quan.

Vì cái gì?

Từ đầu chí cuối, cô không có toát ra một tia ghét bỏ với loại người ti tiện như hắn. Nói cách khác, cô đều không phải đang xem nhẹ hắn.

Kia vì cái gì sau khi hắn cứu cô một mạng, cô còn vẫn duy trì đề phòng cảnh giác như thế đâu?

Sư Nhiên cảm thấy trong lòng thật không dễ chịu.

"Nghĩ muốn cái gì chưa?" Ở một lần Phồn Tinh hỏi ra những lời này.

Sư Nhiên nói: "Đầu tiên, tôi muốn biết tên cô, cũng hy vọng cô có thể nhớ kỹ tên của tôi."

"Tôi tên Sư Nhiên, cô thì sao?" Cô nói vậy hẳn là xuất thân từ Liên Bang tinh tế, chi cao nhất trong tứ đại gia tộc đi?

"...... Lucia Tinh."

Dù cho trong lòng đã có phỏng đoán, nhưng khi chính tai nghe được ba chữ "Lucia", vẫn là theo bản năng cảm thấy trong lòng chấn động. Trên Liên bang tinh tế gia tộc cường đại nhất trong tứ đại gia tộc như Lucia có ai không biết đâu?

Có một khắt trong nháy mắt, hắn bỗng nhiên nhảy ra một ý tưởng âm u ——

Gia tộc Lucia a, nếu hắn có thể lọt vào trong mắt xanh của cô, chỉ sợ chính là cá chép vượt Long Môn trong truyền thuyết đi?

Chính là đảo mắt, ở trong lòng Sư Nhiên liền hung hăng phỉ nhổ chính mình một phen.

Sư Nhiên, mày như thế nào có thể có loại ý tưởng dơ bẩn lại hết thuốc chữa như này? Mày ái mộ cô ấy, ở trong lòng mê luyến thật sâu loại cảm tình này nên là thuần túy nhất trong sạch nhất.

Mày đều không phải bởi vì gia thế mà đối với cô ấy tâm sinh hướng tới, mạo hiểm đi cứu người!

Sư Nhiên gần như sau trong nháy mắt sinh ra loại ý tưởng này liền đem chính mình phỉ nhổ đến muốn mệnh.

Nhưng hắn không nghĩ tới, có một người nam nhân khác lại giống như vậy......

Hắn ta rõ ràng liền đem hai chữ "Lợi dụng" biểu hiện đến rõ ràng như vậy, bày ra đến vô cùng nhuần nhuyễn thế nhưng nửa điểm chột dạ đều không có! Hơn nữa cố tình, nam nhân kia còn được đến...... sự yêu thích toàn bộ của cô ấy!

"Thứ hai, tôi có một thứ, hy vọng cô có thể nhận lấy."

Sư gia khởi nguyên từ trên lam tinh cực kì cổ xưa, viên tinh cầu kia hiện tại đã trở thành tinh cầu bị vứt đi nhưng văn minh vẫn cực kỳ cổ xưa.

Cho nên gia tộc bọn họ, có nhiều đồ vật lưu truyền qua các thế hệ tới nay.

Cứ việc, hắn cũng không biết một quyển phá thư có thể tính là đồ gia truyền gì chứ?

Phồn Tinh hơi hơi giương mắt, trong ánh mắt mang theo chút nghi hoặc.

Hỏi hắn muốn cái gì, vì sao lại hỏi ngược đưa cho cô đồ vật?

Sư Nhiên ở trong lòng hơi hơi nhảy dựng.

Hắn thật sự thích cực kỳ,bộ dáng cô hai mắt ngây thơ mà nghi hoặc.

Bởi vì sẽ làm hắn có một loại ảo giác, tất cả mọi người chỉ nhìn đến một mặt ưu tú lãnh khốc của cô, nhưng hắn lại may mắn có thể kiến thức đến một khác mặt ——

Cô độc lại ngây thơ sâu trong nội tâm.

Lance điên loạn mắng MMP mỉm cười.GIF

Sư Nhiên xoay người trong căn phòng nhỏ tìm ra một quyển sách cũ nát tới. Giấy đã ố vàng, mặt trên là văn tự cổ xưa của lam tinh cầu, ở Liên Bang tinh tế trừ bỏ nhà lịch sử học hẳn là ít có người nào có thể nhận ra được.

"Đây là thứ tổ tông gia tộc bọn tôi truyền xuống tới, tôi không hy vọng lưu lại bên người mình để nó mai một mất. Cho nên tôi hy vọng cô có thể nhận lấy, đưa tới gia tộc Lucia các người đi. Như vậy có thể được bảo quản càng tốt, cũng coi như đxã giúp tôi một cái đại ân."

Đồng thời, cũng để giữa bọn họ tồn tại chút liên hệ mơ hồ.

Phồn Tinh bắt được cổ thư, Sưu Thần Hào đã bắt đầu nhảy chân mắng......

【 Ba ba của tôi ơi, người này thật sự quá tâm cơ nga! 】

【 cẩu nam nhân, tâm cơ quá nặng! 】

【......】

Tuy rằng kẻ nọ tâm cơ thâm trầm nó cũng nói không nên nguyên cớ tới.

Nhưng đọc đủ thứ tiểu thuyết khiến Nhị Cẩu chính là cảm thấy chiêu thức ấy thực vi diệu.

Phồn Tinh trầm mặc năng nâng quyển sách.

Không khỏi suy nghĩ cẩn thận, Nhị Cẩu nói tâm cơ là ở nơi nào?

Nhưng quyển sách này......

Cô xem hiểu.

Đại khái là một quyển công pháp tu luyện, hơn nữa còn là công pháp rất lợi hại.

Này thật sự là bí tịch được Sư gia lưu truyền qua nhiều thế hệ tới nay, chẳng qua tiền nhân vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, một ngày kia thế gian sẽ bị điên đảo thành bộ dáng như vậy.

Tu luyện bí tịch cần người trong hậu thế hiểu tu luyện như thế nào mới có thể xem hiểu, lão tổ tông nếu là biết hậu thế của chính mình ngay cả sinh hoạt đều quá sức càng không nói đến tu luyện tâm pháp gì gì đó......

Sợ là muốn chọc giận đến mức người ở trong quan tài cũng phải gập bụng bật dậy!

"Thứ ba, cũng là một cái yêu cầu cuối cùng." Sư Nhiên nâng quyền, "Tôi hy vọng, có thể đi tới tinh cầu trung tâm."

Tuy rằng hắn cũng không biết, kẻ hai bàn tay trắng giống hắn hiện tại đến tinh cầu phồn hoa như vậy có khả năng làm chút gì?

Nhưng nếu tiếp tục lưu lại tiểu tinh cầu vứt đi này, hắn thực minh bạch xác định đời này chính mình chỉ có thể nhặt mót!

Cho nên, cần thiết rời đi!

Đi đến địa phương phồn hoa.

Đi đến...... nơi cách cô gần nhất!

"Tôi muốn, chính là ba điều này."

Phồn Tinh cúi đầu nghịch công pháp trong tay.

Sư Nhiên lẳng lặng nhìn, bỗng nhiên sinh ra loại cảm giác năm tháng tĩnh hảo.

Ngắn ngủn mấy ngày ở chung với nhau hắn phát hiện một chuyện cực kì thú vị ——

Cô phản ứng chậm rì rì, giống một chú rùa đen nhỏ.

Lúc cô không nói lời nào cũng không phải không nghĩ cãi lại ngươi. Mà là phản ứng chậm ngươi cần cho cô ấy thời gian phản ứng.

Lợi hại như vậy, có thiên phú như vậy, nhưng lại phản ứng chậm rì rì......

Quá đáng yêu.

Sư Nhiên nhịn không được treo lên nụ cười.

"...... Không công bằng." Phồn Tinh nói.

Nhớ tên, giữ sách, để hắn ngồi phi thuyền.

Cùng ân cứu mạng so so giống như không bình đẳng.

Tiểu Tinh Tinh, không thích thiếu nhân tình.

Nếu là Tiểu Hoa Hoa, mới có thể.

Bởi vì nhân tình của người khác, rất khó trả. Dùng một lần không trả xong, về sau sẽ thực phiền toái.

"Tôi không có muốn gì khác." Thứ hắn muốn duy nhất, ân cứu mạng, lấy thân báo đáp, cô tất nhiên trả không được.

Hơn nữa một người nam nhân, hắn có tôn nghiêm của chính mình.

Hiệp ân tương báo, không cần thiết.

Phồn Tinh nhéo nhéo công pháp Sư gia, cũng chưa nói cái gì. Nghiêng người nằm xuống, bắt đầu ngủ.

Nhãi con hôm nay cùng người ta giao lưu, đã đến hạn mức cao nhất. Cô mệt thật sự, cho nên buồn ngủ Chờ ngày mai lại nói.

*

Nhưng vào lúc này.

Lance mặt không biểu tình mà ngồi trong phi thuyền, ở phòng nhỏ của mình đối với tấm gương trước mặt lộ ra nụ cười đầy tính MMP.

"Nga, Lance, mà thật sự ngu ngốc thấy quỷ!"

Vì nữ nhân Lucia Tinh kia, thế nhưng tự mình chạy đến tinh cầu vứt đi hẻo lánh như vậy.

Lưu lại hoàng thất Liên Bang quấy loạn phong vân, đem những người đó đùa bỡn trong tay, chẳng lẽ không vui sao?

Vì cái gì lúc ấy được đến tin tức tộc Lucia phái người tiến đến tinh cầu vứt đi cứu viện Lucia Tinh xảy ra chuyện, hắn thế nhưng đầu óc vừa chuyển liền đến đây?

Hắn đến tột cùng đang nghĩ như thế nào?

Suốt hành trình 10 ngày đã nhàm chán lại phiền muộn.

Cao quý ưu nhã từ bé khiến Lance điện hạ cảm thấy đầu óc chính mình có vấn đề.

Tự luyến đều không vực dậy được tinh thần, trong lòng bực bội không hạ.

Cũng không biết nữ nhân kia hiện tại thế nào?

Cô ta không phải cơ giáp thiên tài sao? Không phải có được "Tru thần" sao? Vì cái gì còn xảy ra chuyện?

A.

Ỷ vào chính mình là thiên tài, liền cho rằng chính mình mạng lớn, sơ xuất không phòng bị.

Ngốc!

"Hừ, xứng đáng!"

Có chút cẩu nam nhân ngoài miệng nói xứng đáng, kết quả lại nhịn không được ở trên giường trằn trọc trở mình......

Ân, cũng không biết bị thương thành bộ dáng gì.

Đều đã lưu lạc đến mức phải để gia tộc phái người đi cứu viện, hẳn là rất nghiêm trọng đi?

Nhưng ngàn vạn lần đừng đã chết a!

1556 words.
« Chương TrướcChương Tiếp »