Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôm Nay Vai Phản Diện Rất Ngoan

Chương 633: 620. 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lance cảm thấy, hắn nếu biết chính mình sẽ tao ngộ thảm cảnh vô nhân đạo này, buổi tối hôm nay có đánh chết hắn cũng sẽ không nói ra "Xin lỗi không tiếp được em một chút" a!

Một lần trượt chân thành thiên cổ hận a!

Lance ước chừng hối hận cả một đêm.

Cả một đêm cũng chưa ngủ, chờ ngày hôm sau khi mới hừng đông Lance điện hạ từ trước đến nay cực kỳ chú trọng hình tượng, thế nhưng tiều tụy đến mức đáy mắt đều xuất hiện một vòng quầng thâm, tựa hồ còn có nếp nhăn toát ra tới.

Phồn Tinh nhúc nhích một chút.

Ôm lấy đầu nhỏ của mình ngồi dậy, đau quá.

Ngồi dậy lại vẻ mặt mộng bức mà lặng người hồi lâu.

Say rượu làm cho cô vô cùng khó chịu, làm tốc độ phản ứng của Phồn Tinh phá lệ chậm chạp.

Vẫn là sau khi Lance chủ động chọc chọc cô, mới phát hiện......

Di, mông đang ngồi trên người ai.

Một người...... đầy mặt đều là dấu răng nhỏ kia.

Phản ứng chậm chạp khiến nhãi con thật lâu sau mới phản ứng lại người này là ai.

Nga, nguyên lai là Tiểu Hoa Hoa Lance.

Nhưng trên mặt hắn bị ai cắn?

Nhãi con trong lòng thật sự một chút ACD đều không có, cô đối với việc tối hôm qua mình gây ra đã hoàn toàn đứt phim, hoàn toàn nhớ không nổi đêm qua đã xảy ra chút gì.

【 Ngài đêm qua uống say, ôm hắn thân thân hôn hôn. 】

【 Hắn giãy giụa, ba ba ngài liền cắn mặt hắn. 】

Sưu Thần Hào ấm áp nhắc nhở.

【 cắn một ngụm, cắn hai ngụm, cuối cùng cắn đến mức hắn sống không còn gì luyến tiếc......】

Phồn Tinh trầm mặc:......

"...... Có đau hay không?" Phồn Tinh đem mông từ trên chân Lance dịch ra tới.

"Không đau." Lance nghiến răng nghiến lợi.

Ân?

Lời hỏi đáp này...... Vì cái gì cảm giác quái quái?

"...... Thực xin lỗi." Nhãi con nửa ngày sau lại toát ra một câu.

"Không có việc gì."

Có chút cẩu nam nhân a, miệng nói không có việc gì nhưng kỳ thật trong lòng để ý thật sự.

Mãi cho đến khi ngồi trên phi thuyền mới, một đường quay về hoàng thất Liên Bang đều không muốn nói chuyện.

Xấu hổ.

Xấu hổ vô cùng vô tận.

Ở thời điểm Lance rời đi, Phồn Tinh tựa hồ suy tư hồi lâu chậm rì rì nói: "Tôi sẽ phụ trách."

Lance rốt cuộc không thể nhịn được nữa: "Ai muốn cô phụ trách?"

Hừ!

Hắn là nam nhân! Ưu nhã tôn quý như Lance điện hạ còn yêu cầu người khác phụ trách?

Lance cũng không quay đầu lại trực tiếp rời đi, Phồn Tinh ngồi trên chiếc phi thuyền mới nhéo nhéo góc áo, sau đó lái phi thuyền rời đi.

Cô thế nhưng cứ như vậy liền đi rồi???

Lance lặng lẽ từ trong một góc đi ra, nhìn phi thuyền biến mất thành điểm đen.

Nghiến răng nghiến lợi vuốt vuốt dấu răng trên mặt, trải qua cả đêm dấu răng hồng hồng đã thành tím tím xanh xanh, còn ở ẩn ẩn rỉ máu làm đau.

Ha hả, nữ nhân!

Nói câu phụ trách đóng cửa phi thuyền liền đi, quả thực vô tình!

Hắn nếu tin cô ta sẽ phụ trách, vậy quả thực có quỷ!

*

Liên Bang Tinh tế không có bí mật.

Thiên tài cơ giáp gia tộc Lucia cùng Lance của hoàng thất Liên Bang, rượu vào chơi đến quá kịch liệt trực tiếp dẫn tới phi thuyền hỏng nặng.

Nghe nói bên gia tộc Lucia phái người đi cứu viện, kết quả hai người còn chưa tận hứng vì thế nhóm người tiến đến cứu viện còn ở ngoài phi thuyền đợi cả đêm.

Theo người chứng kiến được biết, ngày hôm sau, thời điểm Lance về tới hoàng thất, chỗ nào lộ ra bên ngoài tất cả đều là dấu răng tím tím xanh xanh.

Nga, trời ạ, quả thực quá kí©h thí©ɧ!

Trong vòng thượng giới của tinh tế Liên Bang sau một đoạn thời gian thật dài đều đang thảo luận chuyện này.

Hơn nữa cơ hồ mọi người đều đối với Lance rất là kính nể.

Phía trước còn có người khinh thường Lance ăn cơm mềm, cảm thấy hắn bất quá có vận khí tốt, dựa vào một túi da tốt liền có thể lọt vào trong mắt Lucia Tinh.

Trải qua chuyện này, bọn họ phát hiện người kia thật sự không chỉ có vận khí tốt, mà thể lực cũng tốt......

Quan trọng nhất chính là, cơm mềm kia thật sự không phải người nào cũng đều có thể ăn.

Ngươi nhìn nhìn gương mặt đầy dấu răng đó mà xem......

Liền tính những người khác muốn ăn cơm mềm, cũng không nhất định có thể làm được trình độ như Lance.

Có thể làm được việc người thường không thể làm, đây là bản lĩnh a!

Dư luận xoay chuyển hướng đi quả thực làm người ta hoàn toàn sờ không tới.

Việc này lúc sau khiến Lance phát hiện người muốn cùng hắn giao tình càng nhiều.

Hơn nữa bọn họ rất nhiều người so với lúc trước càng thêm thiệt tình thực lòng!

Ưu nhã tôn quý như Lance điện hạ, biểu tình đại khái là cái dạng này......

?_?

Mmp mỉm cười.jpg

Thảo! Những người này quả thực có tật xấu!

*

"Mỗi ngày đưa một phần qua đó."

Phồn Tinh đối diện người canh giữ bảo khố trong tộc Lucia nói.

Bảo khố gia tộc là từ người đầu tiên hình thành gia tộc thành lập, nhiều thế hệ tích lũy các loại vật phẩm quý hiếm.

Ngày thường tiểu thư thiếu gia quý tộc muốn tham gia tiệc rượu hay đi ra ngoài khoe khoang có thể từ trong bảo khố đăng ký mượn đồ vật ra dùng, sau đó trả lại trở về. Nhưng nếu là cường giả của gia tộc, tắc có thể tùy ý ra vào không chịu bất luận cái gì ước thúc.

Không có biện pháp, ở Liên Bang tinh tế, thực lực có thể quyết định hết thảy!

Chẳng qua, cường giả trầm mê với rèn luyện thực lực, rất ít khi sẽ đem lực chú ý đặt trên mấy vật ngoài thân đó.

Phồn Tinh cũng là lần đầu tiên tới đây, tự mình ở trong mấy chục mấy trăm kiện đồ vật đánh dấu thật tốt, phân phó người hầu mỗi ngày đưa tới cho Lance.

"Tuân mệnh, Tinh Nhi tiểu thư." A, tiểu bạch kiểm Lance cũng thật được sủng ái a!

Ai, nhiều khi hy vọng mình cũng có một bộ túi da tốt, vào được trong mắt Tinh Nhi tiểu thư.

Phồn Tinh chọn xong lễ vật hai tháng nữa muốn tặng cho Lance, cũng trở lại cơ giáp an an tĩnh tĩnh ngồi......

Cô đã nói qua, phải đối với đóa Tiểu Hoa Hoa Lance phụ trách.

Cho nên, đưa cho hắn rất nhiều rất nhiều đồ tốt.

Cho nên, sẽ giúp hắn đem Liên Bang tinh tế đánh hạ.

Cho nên, hắn muốn cái gì cô liền sẽ nỗ lực giúp hắn được đến.

Mà hết thảy mọi chuyện đều dựa trên tiền đề là cô nhất định phải rất lợi hại.

Phồn Tinh tính toán qua mấy ngày lại đi tinh cầu vứt đi phụ cận trùng động rèn luyện một chút. Về sau mỗi một đoạn thời gian, liền qua đó một chuyến.

*

"Lance a, mặt thật mềm mại."

"Đừng cắn tôi!"

"Hì hì hì......" Tiếng cười ma tính làm người ta da đầu tê dại, ngay sau đó là âm thanh ác mộng "Ngao ô".

Lance nháy mắt từ trong ác mộng bừng tỉnh, hoảng sợ tới mức thở dốc từng ngụm từng ngụm, thuận tiện sờ sờ gương mặt.

Thật đáng sợ, hắn mơ thấy chính mình bị một ngụm cắn rớt nửa cái đầu!

Từ ngày đó đi xuống phi thuyền, đã trải qua một đêm cực kỳ tàn ác như vậy, Lance liền thường thường mơ thấy ác mộng.

Thật sự là ác mộng!

Trong mộng là đủ loại cảnh tượng hắn bị một ngụm cắn rớt nửa cái đầu.

Lucia Tinh, quả thực có độc!

Hơn nữa sau đó cô ta đã liên tục vài ngày phái người tặng lễ vật lại đây cho hắn.

Mỗi một kiện lễ vật lấy ra đều đủ để khiến cho Liên Bang tinh tế oanh động.

Cho nên thao tác tặng lễ vật này là có ý tứ gì?

Ngay từ đầu, Lance chỉ cảm thấy quái quái, nhưng lại nói không nên lời là nơi nào quái.

Sau đó vẫn là trong lúc vô ý nghe được hai người hầu trong hoàng thất nói nhỏ......

—— "Lucia Tinh tiểu thư, đối với Lance điện hạ thật tốt a! Nhiều lễ vật quý trọng như vậy thế nhưng đều bỏ xuống được mà đưa cho Lance điện hạ." Một người nói.

—— "Tôi lại không cảm thấy như vậy. Tôi cảm thấy càng như là Lucia Tinh tiểu thư đem người chơi hỏng rồi, tùy tay dùng chút bảo bối trấn an Lance điện hạ. Quý tộc thiếu gia khi muốn tống cổ tình nhân, không phải đều làm như vậy sao?"

1498 words.
« Chương TrướcChương Tiếp »