Chương 547: [TG10] Trời sinh Ma chủng (4)

Tiểu Ma chủng thích nhất là tìm kiếm kí©h thí©ɧ.

Tu Tề khi còn nhỏ, một nhà già trẻ đều bị Ma tộc đồ sát, chỉ còn lại một huyết mạch duy nhất là hắn, bởi vậy từ nhỏ tới lớn hắn luôn đối với Ma tộc hận thấu xương.

Hàn Nguyệt che giấu thân phận Ma tộc, vạn nhất nếu như bị vạch trần...

Phu thê ân ái phản bội, tuy rằng cũ kỹ nhưng đủ kí©h thí©ɧ nha!

Nếu không sao lại nói Ma chủng sinh ra liền từ trong xương cốt lộ ra độc đâu?

Nàng sớm không vạch trần, muộn không vạch trần, càng muốn chờ đến khi Tu Tề hoàn tục xong lại cùng Hàn Nguyệt ân ái một đoạn thời gian, Hàn Nguyệt thậm chí còn hoài thai hài tử của hai người. Nàng mới ở ban đêm nào đó nương nhờ thể xác Vạn Thế vạch trần thân phận Ma tộc của Hàn Nguyệt.

Mà sở dĩ làm như vậy bất quá là vì thỏa mãn tâm tư muốn xem diễn của chính mình.

Quả nhiên, chứng kiến được một hồi trò hay...

Tu Tề khi biết được chính mình cưới một nữ tử Ma tộc liền muốn hỏng mất ngay tại chỗ, tính tình đại biến!

Rồi sau đó thế nhưng không màng Hàn Nguyệt đang mang thai, gϊếŧ thê chứng đạo!

Vì ân oán cùng Ma tộc có thể gϊếŧ vợ gϊếŧ con, tâm tư người này đã cố chấp vặn vẹo đến mức tận cùng.

Tự đó về sau, Tu Tề liền hoàn toàn chui rúc vào sừng trâu, phàm là một số người cùng ma dính lên hắn đều điên cuồng muốn chém diệt trừ tận gốc!

Cũng vì một vị sát thần này sinh ra mà từ đó mâu thuẫn giữa Ma tộc cùng Nhân tộc hoàn toàn trở nên gay gắt.

Trong lúc nhất thời sinh linh đồ thán, không được an bình.

Nơi nơi đều là tiếng kêu than khắp trời đất, vô luận Ma tộc hay Nhân tộc đều đang ở bên trong nước sôi lửa bỏng.

Nhân tộc gửi hy vọng với thánh tăng Vạn Thế tuổi còn trẻ có thể ngăn cơn sóng dữ, lại không biết, bọn họ có đôi khi quỳ cầu căn bản không phải Vạn Thế, mà là tiểu Ma chủng chiếm cứ thể xác hắn!

"Ngươi biết, ta thích nhất cái gì không? Ta thích nhất... phá hủy thứ mà người khác tự cho là hy vọng duy nhất nha." Tiểu Ma chủng cười tủm tỉm đối với Vạn Thế nói.

Vạn Thế trong lòng lập tức bốc lên khởi dự cảm xấu: "Ngươi muốn làm cái gì? Ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất không được xằng bậy, bằng không ta không ngại cùng ngươi đồng quy vu tận!"

"Như thế nào có thể kêu là đồng quy vu tận đâu? Ta lại không phải không có thân thể của mình, liền tính ngươi gϊếŧ chết chính ngươi, ta là Ma chủng trời sinh còn có thể sống được rất tốt. Thế nào, có phải thực tức giận hay không?"

Nàng không kiêng nể gì!

Tùy ý bừa bãi!

Vạn Thế trơ mắt mà nhìn, nàng ngẫu nhiên ở ban đêm phóng xuất ra một chút ma khí, khiến người khác hoài nghi.

Cuối cùng, lại khiến cho Tu Tề chú ý.

Tu Tề đối với ma căm thù đến tận xương tuỷ, hơn nữa từ đêm ngày đó tiểu Ma chủng lấy thân phận Vạn Thế vạch trần Hàn Nguyệt là ma tộc, sau đó thúc cháu hai người Tu Tề cùng Vạn Thế cũng đã hoàn toàn xa cách.

Càng sâu đến, Tu Tề đối với Vạn Thế cũng là hận!

Hận hắn vì cái gì muốn vạch trần Hàn Nguyệt?

Vì cái gì muốn nói cho hắn ta sự thật này?

Vì cái gì muốn đánh vỡ ngày tháng ấm áp tốt đẹp của hắn ta chứ?

Nguyên nhân chính vì một phần hận ý chôn giấu dưới đáy lòng này, khiến Tu Tề sau khi cảm thấy trên người Vạn Thế tản mát ra ma khí liền cứ như hóa điên rồi mà cắn chết không bỏ.

Thiên Vạn Thế địa vị cao thượng, là thánh tăng đời kế tiếp.

Chư vị sư phụ sư bá sư thúc tất cả đều che chở hắn, mặc dù trên người Vạn Thế có ma khí đi nữa, những lão gia hỏa đó thế nhưng cũng nhắm mắt cho qua, lựa chọn yên lặng giúp Vạn Thế tinh lọc ma khí.

Trừ ma phải trừ tận gốc!

Tu Tề không cam lòng!

Nếu những lão gia hỏa không biện thị phi, thế hắn liền liên hợp với mấy tu sĩ khác đối với Ma tộc căm thù đến tận xương tuỷ xúi giục những người ngu muội vô tri buộc những lão gia hỏa diệt trừ Vạn Thế!

Nếu muốn Vạn Thế chết, chỉ có một mình Tu Tề còn tính là tốt.

Nhưng cố tình, người ngày một nhiều cục diện liền khó khống chế.

Thánh tăng đời trước mang theo các sư huynh đệ, liều mạng cũng muốn che chở Vạn Thế, bởi vì trong lòng người cực kỳ chắc chắn, kẻ có thể khắc chế Ma chủng ngoại trừ ra Vạn Thế không còn một ai.

Nếu Vạn Thế vừa chết, Ma chủng trên thế gian quả thật không có địch thủ!

Mà Tu Tề xúi giục những người đó ngay từ đầu còn có thể bảo trì lý trí, chỉ nhằm vào một mình Vạn Thế.

Thấy những lão lừa trọc không thức thời tức khắc khí huyết dâng lên, đơn giản tận diệt hết!

Nháy mắt, cục diện mất khống chế.

Núi thây biển máu, máu chảy thành sông!

Hắn để ý, tất cả đều chết ở trên tay Nhân tộc!

Kẻ để ý hắn, tất cả đều vì hắn mà chết!

Tiểu Ma chủng ra một chiêu này không thể nói không ngoan độc.

Mặc dù Vạn Thế là thánh tăng Nhân tộc cũng chịu không được loại đả kích này a!

Huống chi, sư phụ các sư thúc sư bá từ nhỏ nhìn hắn lớn lên thây cốt chưa lạnh, hắn lại bị Nhân tộc từng bước ép sát, như chó nhà có tang mà chạy trốn.

Thậm chí bọn họ vì buộc hắn ra mặt, không tiếc phơi thây sư phụ cùng thúc bá hơn 10 ngày.

Có lẽ ngay từ đầu bọn họ vì trừ ma, chính là đến mặt sau liền biến thành một hồi cuồng hoan phát rồ rõ đầu rõ đuôi.

Bọn họ đến tột cùng là người? Hay là ma?

Người cùng ma, tâm tính thật sự có chênh lệch sao?

Ma tộc ngoan độc, Nhân tộc... tựa hồ cũng chưa từng cao thượng ở nơi nào.

Sư phụ hắn thân là thánh tăng đời trước, vì nhân tộc làm ra vô số cống hiến không thể xóa nhòa, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục thi thể bị sỉ nhục...

Vạn Thế chịu đả kích nghiêm trọng, tâm tính không xong, hoàn toàn hắc hóa đọa vào ma đạo.

Hắn tu luyện công pháp Nhân tộc, tốc độ chỉ có thể nói so với người khác rất có thiên phú.

Nhưng đọa vào ma đạo lúc sau tu luyện công pháp Ma tộc, tốc độ lại có thể nói tiến triển cực nhanh!

Mặc dù là tiểu Ma chủng Phồn Tinh, cũng khó có thể cùng hắn chống lại.

Cuối cùng, tiểu Ma chủng tội ác chồng chất nháo đến hai tộc nhân ma gà chó không yên, bị Vạn Thế một chưởng đánh chết.

Nhưng tiểu Ma chủng tuy chết, tai nạn của Nhân tộc lại chưa từng đình chỉ ——

Vạn Thế rơi vào Ma tộc, trở thành Ma chủ mới nhậm chức.

Những huyết hải thâm thù trước kia, hắn căn bản vô pháp quên!

Huống chi, Tu Tề lúc trước dẫn dắt những người đó, một đám vẫn cứ đối với hắn từng bước ép sát.

Một khi đã như vậy... Mối huyết hải thâm thù liền không thể không báo!

Phía trước tiểu Ma chủng Phồn Tinh quậy ra mưa gió là âm hiểm xảo trá trong xương cốt. Mà Vạn Thế, còn lại là chính diện cương cùng bốn phía tàn sát.

Nhân tộc, tử thương thảm trọng.

Ma tộc, đồng dạng thi thể khắp nơi.

Ngay cả đám Yêu tộc vẫn luôn ở sống chết mặc bây đều bị liên lụy đến đã chết không ít.

Nói ngắn lại, không có một người nào thắng.

Đến cuối cùng, Vạn Thế gϊếŧ Tu Tề, còn có những kẻ trưởng bối đồng môn trước đó đã ra tay với sư phụ cùng sư thúc bá. Ngay sau đó, không còn vướng bận.

Có lẽ từ ngay từ đầu, Ma chủng là Phồn Tinh, cũng là Vạn Thế.

Khắc chế Phồn Tinh, là hắn.

Khắc chế chính hắn, cũng là hắn.

Nháo đến Nhân tộc trở thành luyện ngục chính là hắn, cuối cùng cứu vớt Nhân tộc với nước sôi lửa bỏng, cũng là hắn.

*

Sưu Thần Hào truyền đạt xong cốt truyện.

Con thể cuộn tròn trong người mẹ gặm gặm móng vuốt, giống như còn có chút cảm khái: "A, tiểu Ma chủng thật xấu a!"

Sưu Thần Hào ở trong lòng gật gật đầu, còn không phải sao!

Nháo phong giảo vũ không dứt, từ đầu đến đuôi chỉ có phá hoại.

【 Ba ba, cho nên chúng ta không thể làm người hư hỏng tới chảy mủ như vậy được. 】 Sưu Thần Hào hiện tại sợ nhất chính là đại lão nói tiếp một câu, nàng ta thật xấu a, nhưng ta thích!

Phồn Tinh hỏi: "Hư, vì cái gì sẽ chảy mủ?"

Sưu Thần Hào lúc ấy liền...

Người da đen dấu chấm hỏi mặt.jpg

Trong lòng tiểu nhị cẩu nó thật sự có rất nhiều rất nhiều dấu chấm hỏi.

Cái điểm chú ý này liền giống như ngươi đối với người ta nói "Không cần từ bên trong trứng gà lựa xương cốt", nhân gia đối với ngươi hỏi lại một câu "Xương cốt như thế nào có trong trứng gà thế?".

1632 words.