Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôm Nay Vai Phản Diện Rất Ngoan

Chương 539: [TG9] Anh là viên kẹo ngọt ngào (33)

« Chương TrướcChương Tiếp »
" Tôi, có bạn gái. "

Nguyên Trú không có bạn bè đặc biệt thân cận nào hết, Lê Thân miễn miễn cưỡng cưỡng tính là một trong số đó.

Hắn vui vẻ, nhưng lại không có ai cùng chia sẻ loại vui vẻ này, trong lòng nghẹn đến mức hoảng, vì thế nhắn cho Lê Thân một tin nhắn chia sẻ niềm vui.

Lê Thân:???

Thảo!

Cho nên đêm qua đã phát cái gì?

Hắn truy theo chuyện tình cảm của Nguyên Trú đuổi theo cũng đã nhiều năm, cũng chưa một lần nhìn thấy nửa điểm tiến triển. Kết quả thần công phu nhoáng lên một cái, mẹ nó liền... ở bên nhau?

" Như thế nào tiến tới a? " Lê Thân hoài nghi mãnh liệt, đêm qua có chuyện gì không thể để người khác thấy đã phát sinh sao, bằng không liền với loại người như Nguyên Trú ba gậy gộc đánh không ra cái rắm nào tuyệt đối không thể nhanh như vậy đã có được bạn gái!

Lê Thân lòng hiếu kỳ đột phá tới chân trời.

Hắn nhìn chằm chằm di động, nhìn chằm chằm nửa giờ, đôi mắt đều nhìn chằm chằm đến nỗi rút gân, lại không chờ đến Nguyên Trú đáp lời.

Ở thời gian cả ngày kế tiếp, hắn ta thỉnh thoảng lật xem di động một cái, liền nghĩ sẽ ở trong thời gian ngắn nhất, bắt được một chút tin tức.

Kết quả...

" Mẹ nó tôi hoài nghi cậu đang câu cá. "

" Dám đem mọi chuyện nói rõ ràng sao? "

" Đừng quay về phòng thí nghiệm nữa, cậu lãng phí thời gian cả ngày của tôi rồi, khiến tôi đây cả ngày không ăn không uống. Cậu dám trở về, tôi sẽ hóa thành cá mập xử chết cậu. "

Mà đầu sỏ gây tội kia chỉ thuận tay phát ra một cái tin tức cho Lê Thân, chia sẻ vui sướиɠ của chính mình xong liền nháy mắt đem công cụ người như Lê Thân vứt ra sau đầu...

Bởi vì đang đứng trong kích động vui thích có được bạn gái, thấy thế nào cũng nhìn Phồn Tinh không đủ.

Vì thế Nguyên Trú thật cẩn thận mà hướng bên người Phồn Tinh ngồi qua đi, thường câu câu lấy lòng bàn tay Phồn Tinh.

Mới vừa ăn no thiết đủ, gấu con quả thực chính là Tiểu Ma Tinh không hơn không kém, hoàn toàn chịu không nổi trêu chọc như vậy.

Ngay từ đầu còn chịu đựng, nghĩ rằng Tiểu Hoa Hoa đêm qua mệt đến không nhẹ, phải hảo hảo che chở, nàng cũng phải khắt chế chính mình.

Nhưng lực khống chế cho dù lớn bao nhiêu cũng không chịu nổi Nguyên Trú tìm đường chết a!

"Tiểu Hoa Hoa, hắn đang câu dẫn gia a." Phồn Tinh có một tí xíu phiền muộn mà cùng Sưu Thần Hào oán giận.

Sưu Thần Hào muốn nói: Người có tự chủ thấp thế, nhà người khác một khi câu dẫn cô, cô liền khống chế không được chính mình. Không có biện pháp khống chế hành vi của bản thân a, sớm hay muộn chỉ có thể xong con bê.

Nếu việc ba ba bị ăn ngày hôm qua thành sự thật đã định, thế nó liền tranh thủ làm cha nó nằm trên vài lần đi.

Rốt cuộc đường đường Chiến Thần đại nhân, luôn bị áp nằm dưới, cũng không biết chờ thần cách quay về có thể xấu hổ và giận dữ muốn chết hay không?

Chính là nó còn chưa nói, Nguyên Trú lại thẹn ngượng ngùng sáp vào, ở trên má Phồn Tinh hôn một cái.

Nị nị oai oai như cô vợ nhỏ, quả thực...

Đáng khinh!

Xấu xa!

Phát rồ!

Sưu Thần Hào cơ hồ muốn thẹn quá hóa giận, nó toàn tâm toàn ý bảo vệ tiết tháo của baba, chính là baba nó đã làm gì đâu?

Tên cẩu nam nhân, chính mình tự làm cái gì kia?

Sưu Thần Hào ở trong trầm mặc lại trầm mặt, không khỏi nhớ tới cảnh tượng tháo hán mặc váy hoa, đột nhiên cảm thấy, tình cảm mấy vạn năm ở bên nhau chung quy là trao sai người, nó trước nay cũng chưa thấy rõ gương mặt thật của người cha thân yêu.

Có lẽ, Chiến Thần đại nhân khả năng là từ lúc bắt đầu liền tao đến một con.

Bất quá, nó bị che hai mắt mà thôi.

Hai người cực kỳ giống hai đứa trẻ mới tìm được đến món đồ chơi thú vị, người này mời mọc kẻ kia cùng nhau chơi, kẻ kia hoàn toàn chịu không nổi dụ hoặc, giả mô giả thức chống đẩy hai câu sau đó...

Nhanh chóng tay trong tay, cùng nhau hướng trong phòng mà đi.

Sưu Thần Hào cảm thấy tâm nó rất mệt.

Nó muốn offline, vuốt phẳng nội tâm bị thương một chút.

*

Hai người mới vừa lên đường sắp xếp kế hoạch vì chuyện sau này về chung một nhà mà suy xét, Sưu Thần Hào xem nhiều chút lại mạc danh cảm thấy...

Giống như còn rất đáng yêu???

Phồn Tinh đối với Nguyên Trú: " Anh yên tâm nga, em nhất định sẽ hảo hảo nỗ lực, xây nhà. "

Nguyên Trú: " Xây nhà là trách nhiệm của đàn ông, anh mới phải hảo hảo nỗ lực, xây nhà. "

Liền bởi vì chuyện này, hai con gà này liền bắt đầu mổ lẫn nhau ——

" Anh có phải cảm thấy Tiểu Tinh Tinh không được, nuôi không nổi anh hay không? "

Nguyên Trú tỏ vẻ phủ nhận: " Không có, không phải. Nhưng là anh muốn làm trụ cột trong nhà, xây nhà và bảo vệ em. "

" Nhưng anh đêm qua còn ở phía dưới em nha, khóc chít chít. "

Gấu con bá đạo quả thực khắc vào cốt tủy, Nguyên Trú thân là một đại nam nhân, không phải không nghĩ tới xoay người làm chủ. Nhưng không làm sao được, lực đạo trên tay Phồn Tinh quá lớn, hướng trên người hắn ấn xuống hắn liền cử động đều không thể được càng đừng nói xoay người làm chủ!

Nguyên Trú lúc ấy liền đỏ bừng khuôn mặt: " Không có, anh không khóc! "

Hắn nơi nào khóc chít chít?

Hắn không có!

" Anh có! " Phồn Tinh không lưu tình nào mà chọc thủng hắn, " Anh khóc chít chít, em hôn tới nước mắt của anh rồi a. "

" Anh không có! "

Hai người ôm nhau di động, lại một hồi người có ta không.

Qua một hồi, Nguyên Trú phát hiện chính mình làm không lại, liền tức giận đem điện thoại di động ném sang một bên, bắt đầu giận dỗi. ( 2 người đang nhắn tin nhau é, quá là quằng đi:)))

Kết quả qua cả ngày, phát hiện Phồn Tinh cũng không có ý tứ muốn đi dỗ mình lại chỉ có thể làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh quá.

Thời điểm buổi tối đi ngủ, vỗ vỗ vị trí bên người chính mình.

Sau đó dịch a dịch, dịch đến bên cạnh giường tỏ vẻ chính mình muốn xuống nước hòa hảo.

Ở vấn đề tranh chấp xây nhà này, Nguyên Trú vẫn còn tức giận trong lòng.

Quyết định về sau không bao giờ cùng Phồn Tinh nói chuyện này, hắn liền yên lặng tăng lên mục tiêu của chính mình, chờ về sau hắn chân chính có thể xây nhà dưỡng mái ấm, liền tính Phồn Tinh lại phủ nhận, cũng không làm nên chuyện gì!

*

Nguyên Trú trước tiên tốt nghiệp xong, qua một năm ở đại học Hải thành tiếp tục nghiên cứu.

Cùng Phồn Tinh xác định quan hệ không đến một năm, lão sư trong trường học có đề cử trọng điểm bồi dưỡng nhân tài đi tới kinh đô tiến hành nghiên cứu, danh ngạch chọn lựa có Nguyên Trú cùng Lê Thân.

Nghiên cứu qua hai năm, thiên phú của Nguyên Trú cơ hồ được đến trình độ khai phá lớn nhất.

Theo lý mà nói, lưu lại viện nghiên cứu đứng đầu kinh đô hẳn là việc tốt theo lẽ thường.

Rốt cuộc Lê Thân tự mình đều cảm thấy, nếu không phải bởi vì trong nhà còn có gia nghiệp tổ tông muốn hắn phát dương quang đại, hắn đều có chút động tâm muốn lưu lại kinh đô.

Huống chi là Nguyên Trú viện nghiên cứu đưa ra điều kiện tốt với người này như vậy, hắn ta lưu tại kinh đô căn bản không lỗ a!

Nhưng mà viện nghiên cứu kinh đô trước sau vài lão giáo sư tới thuyết phục Nguyên Trú lưu lại, Nguyên Trú lại không dao động.

Xuất phát từ đại nghĩa phải báo đáp quốc gia, xuất phát từ ích lợi cá nhân cùng tiền đồ, Nguyên Trú y như ăn quả cân vương bát vậy, không lưu lại chính là không lưu lại.

" Tôi hoài nghi cậu là bị sắc đẹp mê hoặc, cho nên mới không chịu lưu lại kinh đô. "

Hải thành có thể có cái gì đáng giá khiến Nguyên Trú lưu luyến? Nhà hắn lại không ở chỗ đó, trừ bỏ một người bạn gái, Lê Thân nghĩ không ra bất luận cái lý do nào khác.

Nguyên Trú không chút phủ nhận gật gật đầu: " Đúng. "

" Hiện tại cũng đủ năng lực, tôi muốn đi công ty của bố vợ đi làm. " Nguyên Trú từ đầu chí cuối đều không có quên nguyên nhân chính mình nỗ lực tiến tới như ngày hôm nay.

Lê Thân chỉ biết tâm nguyện nhiều năm của Nguyên Trú trở thành sự thật, nhưng đối với người bạn gái kia của Nguyên Trú cũng không hiểu biết.

Nghe được lời này, còn tưởng rằng hai bên đã gặp qua người nhà rồi.

Hơn nữa cha vợ người ta còn tính toán cung cấp công ty trong nhà làm của hồi môn, liền hỏi, " Đi tới công ty cha vợ làm phó tổng sao? " người trong nhà mở công ty, khả năng xác thật so với viện nghiên cứu đãi ngộ tốt hơn nhiều.

Nguyên Trú lắc đầu: " Làm lập trình viên. "

Quan hệ giữa hắn cùng Phồn Tinh còn không có nói cho người trong nhà.

Hắn tính toán, chờ hắn ở trước mặt cha vợ bày ra đủ thực lực sau, lại danh chính ngôn thuận mà cầu hôn con gái người ta.

1722 words.
« Chương TrướcChương Tiếp »