Chương 530: [TG9] Anh là viên kẹo ngọt ngào (25)

Nhưng vì Nguyên Trú, đại lão hôm nay cũng phá lệ nghiêm túc nghe xong một ngày học.

Tuy rằng mặt mày mộng bức, nửa điểm cũng không hiểu, tựa như đang nghe thiên thư.

Nhưng những gì lão sư nói, nàng vẫn nghiêm túc nhớ kỹ.

Thuận tiện còn cổ vũ người khác, hảo hảo học tập, mỗi ngày hướng về phía trước.

Hình tượng sinh động thuyết minh một cái học tra có tâm học tập, bất quá cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

Nguyên Trú uống cháo xong, Phồn Tinh ôm chén về nhà.

Hắn liền cứ như vậy nhìn bóng dáng cô, tham lam rối rắm lại mang theo vài phần bất lực...

Nếu, đáng thương bất lực có thể làm anh tới gần em, anh sẽ nỗ lực bày ra một mặt này của chính mình.

Nếu, phải trở nên ưu tú mới có thể đủ tư cách tới gần em...

Tuy rằng anh cũng không biết, chính mình đến tột cùng có thể làm được hay không.

Nhưng anh sẽ nỗ lực đi làm.

Nguyên Trú ngồi trước bàn học, từng nét bút mà viết.

Sau đó làm tốt quy hoạch về sau cho chính mình——

Hắn biết công ty Bạch gia chủ yếu nghiên cứu về internet, cho nên, hắn sẽ nỗ lực từ giờ trở đi.

Nỗ lực học tập tri thức IT, tranh thủ về sau có thể tiến vào công ty Bạch gia làm lập trình viên. Sau đó đi từng bước một tích lũy kinh nghiệm, trở thành lập trình viên trong công ty không thể thiếu.

Đến lúc đó, chú Bạch hẳn sẽ cảm thấy, hắn còn tính ưu tú đi.

Chú Bạch bên kia:???

Bạch Quảng Viên nếu biết tiểu tử này không tiền đồ như thế, ngay từ đầu liền lập chí tiến vào công ty nhà mình làm lập trình viên, sợ cũng bị chọc giận đến một lảo đảo.

*

Đáp ứng chuyện kia rồi, Nguyên Trú nói được thì làm được.

Ở thời gian mấy tháng kế tiếp, đem yêu thích của chính mình tất cả đều lắng đọng ở đáy lòng.

Không dấu vết mà bắt đầu đối với Phồn Tinh buông tay, xem cô vui vui vẻ vẻ cùng mấy người bạn khác chơi chơi, trơ mắt mà nhìn thời gian cô cùng hắn ở chung chậm rãi giảm bớt.

Mà chính mình bắt đầu ở trên việc học nỗ lực, thuận tiện tự học tri thức nhập môn IT.

——' Nguyên Trú Tiểu Hoa Hoa thực nỗ lực mà học tập, Tiểu Tinh Tinh đây, đương nhiên không thể quấy rầy nha! '

——' Tiểu Hoa Hoa nỗ lực học tập, Tiểu Tinh Tinh cũng muốn nỗ lực mới được. Nhưng mình học tập không được, nên nỗ lực làm chút gì đây? '

Học tra nỗ lực tự hỏi nhân sinh.jpg

Nguyên Trú khi biết trong lòng Phồn Tinh nghĩ cái gì lại không biết vì sao lại đối với Bạch Quảng Viên có một chút oán khí, cũng trong nháy mắt tan thành mây khói.

Đúng, hắn đối với chú Bạch xác thật có một chút oán hận.

Cảm thấy chú ấy bất cận nhân tình, cảm thấy người đó quá tàn khốc, quá hiện thực.

Nhưng liền ở khoảnh khắt vừa rồi, toàn bộ oán hận đều hóa thành hư vô.

Bởi vì hắn phát hiện, không chỉ Phồn Tinh đối với mình có ảnh hưởng, đồng thời mình cũng đang ảnh hưởng Phồn Tinh ——

Chỉ số thông minh của Phồn Tinh ở trên phương diện học tập căn bản là theo không kịp người bình thường.

Cho nên em ấy từ nhỏ, liền rất mơ màng hồ đồ. Trừ bỏ phải hảo hảo che chở hắn một tiểu đồng bọn ra, cơ hồ hoàn toàn không có ý tưởng gì cho tương lai.

Chính là kỳ thật, em ấy cũng có thể có.

Phồn Tinh sẽ bởi vì hắn nỗ lực, mà bắt đầu tự hỏi nhân sinh chính mình ra sao.

Sẽ bị hắn ảnh hưởng, bị hắn kéo xuống.

Như vậy... kỳ thật thực tốt, không phải sao?

Vài ngày sau.

Nguyên Trú quả thực sắp dở khóc dở cười.

Bởi vì suốt mấy ngày nay, hắn mỗi lần xem suy nghĩ trong lòng Phồn Tinh kết quả cô đều suy nghĩ chút gì đó——

Tiểu Tinh Tinh của mình a, hẳn là nỗ lực làm chút gì đi?

Đầu đều sắp bị cô tự mình cào trọc.

Rốt cuộc, giống như có chút manh mối...

Cô tính toán...

Tính toán...

Nguyên Trú yên lặng cúi đầu, tự hỏi nhân sinh.jpg

Cô tính toán, nỗ lực học tập đánh nhau, tăng lên kỹ năng đánh nhau?

Lão sư dạy thành ngữ khác không học được, nhưng cái câu một anh khỏe chấp mười anh khôn, cô vẫn còn nhớ rõ rành mạch.

Ý tứ chính là —— chỉ cần quyền đủ cứng, người thông minh, nàng có thể đánh chết bằng mười cái!

Nguyên Trú lặng lẽ nghiêng đầu, có điểm muốn sửa đúng cái nhận thức sai lầm kia của cô.jpg

Nhưng nghĩ nghĩ, vẫn là thôi.

Đột nhiên cảm thấy, hắn tuy rằng là người tàn tật, nhưng tốt xấu gì đầu óc cũng không thành vấn đề. Bị người mắng tỉnh, lúc sau có thể dựa vào chỉ số thông minh, thực mau tỏa định phương hướng chính mình muốn phát triển.

Nhưng Phồn Tinh liền không giống nhau......

Ở trên phương diện học tập chỉ số thông minh không đủ, tựa hồ thật sự không có sự tình gì thích hợp cho cô nỗ lực.

Nàng từ nhỏ đánh nhau liền lợi hại, nếu không ngừng thăng tiến bản lĩnh đánh nhau của chính mình, giống như... là một con đường, cũng là con đường duy nhất rồi.

Đại lão quyết tâm muốn dựa vào giá trị vũ lực thắng hết thảy, lúc sau liền lập tức quấn lấy Đỗ Chi Lan muốn báo danh học võ.

Đỗ Chi Lan nói: "Lại qua hai ba tháng đi. Chờ đến lúc đó chuyển nhà xong, lại tới gần đó báo danh."

Đối với chuyện chuyển nhà, Phồn Tinh không có một chút chuẩn bị tâm lý nào.

Trợn mắt há hốc mồm hồi lâu, mới biết được nguyên lai bởi vì công ty ba ba muốn mở rộng, cho nên tính toán dọn đến Hải thành.

"Thế Nguyên Trú thì sao?" Phồn Tinh theo bản năng hỏi.

Đỗ Chi Lan cười nói, "Đứa nhỏ ngốc, chuyển nhà xong, nếu các con còn nguyện ý tiếp tục làm bạn bè mà nói, có thể thường thường liên hệ. Nguyên Trú là hàng xóm chúng ta, con gặp qua nhà ai chuyển nhà còn đem hàng xóm cùng nhau đi không hả?"

Phồn Tinh: "..."

Cũng đúng nga.

Nhà mình chuyển nhà, cô cũng phải đi theo ba ba ma ma chứ. Chính là nhà Nguyên Trú cùng thân nhân, liền ở chỗ này.

Tuy rằng lý luận là nói như thế này, nhưng sau khi Phồn Tinh biết tin tức này, tâm lý vẫn không thể tránh khỏi đã chịu ảnh hưởng, cả người nhìn đều héo héo đi.

' Nguyên Trú, em muốn chuyển nhà, rời khỏi nơi này. '

Phồn Tinh cũng không biết vì cái gì, trong lòng cảm thấy rầu rĩ.

Tưởng tượng đến Nguyên Trú Tiểu Hoa Hoa về sau chỉ có thể một mình đọc sách, cô liền cảm thấy lo lắng.

Nàng che chở đóa Tiểu Hoa Hoa này đã thật nhiều năm, cũng không biết về sau còn có thể gặp được khả khả ái ái như vậy hay không, Tiểu Hoa Hoa ngoan ngoan ngoãn ngoãn.

Nguyên Trú trong lòng cứng lại.

Yên lặng nói: Mới sẽ không đâu.

Trên đời này, sẽ không có nam sinh nào, so với hắn ở trước mặt Phồn Tinh càng ngoan ngoãn.

Từ từ, nàng thế nhưng còn tưởng gặp được người so với hắn càng thêm khả khả ái ái, ngoan ngoan ngoãn ngoãn sao?

' Vậy em sẽ đã quên anh sao? ' Nguyên Trú viết lên.

' Đương nhiên sẽ không! ' Phồn Tinh chém đinh chặt sắt.

' Thế... chờ anh đi Hải thành học đại học, liền đi tìm em, được không? ' Hắn sẽ thi đậu đại học, tới Hải thành, sau đó tiến vào công ty Bạch gia, làm lập trình viên.

Nhưng thực hiển nhiên, Phồn Tinh tỏ vẻ hoài nghi...

' Nguyên Trú, anh có thể thi đậu đại học sao? ' thành tích so với Tiểu Tinh Tinh còn kém, hơn nữa chờ cô đi rồi, đều không có ai dạy học thêm cho hắn, Nguyên Trú Tiểu Hoa Hoa muốn thi đậu đại học, quá khó khăn!

Nguyên Trú: "..."

' Anh có thể. ' Nguyên Trú thực kiên định.

' Nga. ' Phồn Tinh nghĩ nghĩ, lại viết một câu, ' Anh nếu, thật sự nhiều năm cũng chưa thi đậu, vậy quên đi. Không thi đậu đại học, cũng có thể đi tìm em a. '

Nguyên Trú trong lòng nghẹn, ' Em tin tưởng anh, anh thật sự sẽ nỗ lực. '

' Chính là nỗ lực, không nhất định sẽ hữu dụng. ' Phồn Tinh dùng kinh nghiệm của người từng trải vô cùng đau đớn nói cho Nguyên Trú.

Nguyên Trú:...

Tức đến tự bế.

Hắn thực nghiêm túc!

Chính là cô không tin.

' Em sẽ giống nhau dưỡng anh, mà dưỡng Tiểu Hoa Hoa mới sao? ' thời điểm Nguyên Trú viết lời này bất giác theo bản năng ghen tuông.

' Đương nhiên sẽ không nha. ' Phồn Tinh ánh mắt lóe lóe, trong lòng có điểm tiểu rối rắm.

——' Lập tức liền phải cùng Nguyên Trú Tiểu Hoa Hoa tách ra, Tiểu Tinh Tinh không thể làm anh ấy thương tâm. '

——' Dưỡng Tiểu Hoa Hoa, mình chọn. Không đáng yêu, không ngoan ngoan ngoãn ngoãn, không e ấp ngượng ngùng, khó coi, không nghe lời, không được Tiểu Tinh Tinh thích, haha mình mới không dưỡng đâu. '

——' Nhưng về sau, gặp được người so với Nguyên Trú Tiểu Hoa Hoa, càng thêm ngoan ngoãn, đáng yêu, ngượng ngùng, đẹp, nghe lời, tiểu dã hoa được yêu thích, làm sao bây giờ đây? Muốn dưỡng hay không đâu? '

Nguyên Trú:...

Cứ việc trong lòng đã là biển dấm cuồn cuộn, nhưng vẫn muốn làm bộ dường như không có việc gì.

Hắn cảm thấy, Phồn Tinh chính là kẻ lừa đảo không có lương tâm!

' Em nếu là gặp được người so với anh, càng thêm ngoan ngoãn, đáng yêu, ngượng ngùng, đẹp, nghe lời, được em thích, sẽ đối với hắn ta tốt hơn anh bây giờ sao? ' Nguyên Trú từng bước ép sát viết ra từng câu từng chữ.

Phồn Tinh: Ân???

Những lời này, giống như có điểm quen thuộc.

Emmm... Cái này làm cho Tiểu Tinh Tinh, có thể trả lời như thế nào đâu?

Nhân sinh Chiến Thần ba ba = làm lập trình viên trong công ty nhạc phụ tương lai.

Ha ha ha ha ha, nghĩ cũng đừng nghĩ a...

Bạch nhạc phụ: MMP! Lập trình rất dễ dàng biến đầu trọc, càng không nghĩ đem con gái bảo bối gả cho cậu nha!!!

1803 words.