Chương 19

Edit: Bún 🐋

Đại đa số làn đạn đều vô cùng hài hòa, nhưng bình luận hỗn loạn có thể đếm trên đầu ngón tay, Quý Khinh Ngôn thấy liền nhịn không được nhíu mày.

Cũng may Heine đang chím đắm trong chiếc váy xinh đẹp của mình, cũng không có chú ý tới làn đạn trên màn hình, bé kéo kéo làn váy, ôm bạn thân Kiều Kiều chạy tới khu giải trí.

Nếu không phải Đồn Đồn còn đang ngủ, mà quấy rầy một ấu tể heo phấn ngủ là không có đạo đức, Heine thậm chí muốn chạy đến chỗ Đồn Đồn, cho nhóc bộ đồ xinh đẹp của bé.

Đây là lần đầu tiên bé mặc đồ đẹp đến vậy.

Vu Văn Văn cười tủm tỉm nhìn hai bé con chạy tới khu giải trí, vừa quay đầu lại liền chú ý tới Quý Khinh Ngôn sắc mặt tựa hồ có chút không đúng.

Vu Văn Văn ngơ ngẩn: “Làm sao vậy?”

Quý Khinh Ngôn đi đến bên người cô, nói nhỏ về bình luận xấu trong phòng live cho cô biết.

Vu Văn Văn mày nhăn lại: “Tôi đã biết, tôi sẽ chú ý không cho Heine nhìn thấy nó.”

Quá nhiều người xem livestream, Vu Văn Văn không thể thấy từng bình luận của người xem, cô chỉ có thể làm chính là kịp thời xử lý những bình luận xấu.

Tuy giọng nói của Quý Khinh Ngôn với Vu Văn Văn nhỏ, nhưng máy quay vẫn bắt kịp nội dung trò chuyện của họ.

【 Người dùng 40987: Nói thật cũng không thể nói sao? Trẻ em hiện giờ sao yếu đuối quá. 】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Từ phòng của Ngôn Ngôn tới đây, mục đích là tới mắng người [ nụ cười chết chóc.jpg]】

【 Nhất minh kinh nhân: Nếu không nói được tiếng người thì tốt nhất nên đọc chuyện xưa của quỷ, học cách nói của ma quỷ, đừng để nói chuyện với quỷ còn bị coi trò hề [ xem ta xem thường bạch không bạch.jpg]】

【 Viện trưởng viện tâm thần Ngân Hà: Ngại quá, lại để bệnh nhân chạy trốn. 】

【Bonny: Ngài nên cẩn thẩn hơn, coi chừng lại thả ra nữa [ thở dài.jpg]】

【 Kiên quyết không uống thuốc: Vất vả. 】

Vu Văn Văn không nói hai lời, trực tiếp thẳng tay kéo vào danh sách đen rồi đá khỏi livestream.

Vu Văn Văn: “Vẫn là phương pháp của Quý ca dùng được, không khí lập tức trong lành sạch sẽ.”

Mắng tôi thì được, mắng bé con?

Không cần suy nghĩ nữa.

Kéo vào danh sách đen.

-

Đồn Đồn tỉnh ngủ liền được mặc bộ quần áo của Hoa Tả thì linh thảo do Hass đại sư mua vừa tới.

Thừa dịp tất cả mọi người ở phòng giải trí, Hass tránh máy quay, vô cùng nhanh chóng đem toàn bộ linh thảo trở về phòng.

Đêm đó, Quý Khinh Ngôn nhận được linh dược do Hass nhờ Hạ Lị chuyển giao cho cậu, đủ cậu uống ba ngày. Lượng thuốc không nhiều lắm, nhưng cũng đủ Quý Khinh Ngôn vui sướиɠ.

Tuy rằng này linh dược này không bằng thuốc tự điều chế của mình, nhưng nói thế nào thì hiện giờ nó tốt hơn so với thuốc cậu tự làm.

Uống xong một bình nhỏ, Quý Khinh Ngôn có thể rõ ràng mà cảm nhận được lực ôn hòa chữa trị kinh mạch, có chút tê ngứa, nhưng so với cơn đau thường ngày thoải mái hơn nhiều.

Đang rửa sạch bình thuốc, rồng con tò mò thò người qua, duỗi đầu lưỡi liếʍ liếʍ chút thuốc còn sót trên bình.

Hương vị chua xót làm hắn giật mình, cái đuôi nhỏ mất khống chế lắc loạn xạ, Quý Khinh Ngôn nhịn không được cười lên tiếng.

“Uống ngon không?” Quý Khinh Ngôn hỏi hắn, lấy ra bình thuốc khác, “Cái này mời là của em nè.”

【 Ngao ô: Long Long: Cực kỳ dễ uống [ lại thêm một bình nữa.jpg]】

【 Tùng Tiểu Thử: Lầu trên là ma quỷ sao ha ha ha, cẩn thận Long Long dùng cái đuôi đánh mi [ đầu chó.jpg]】

Quý Khinh Ngôn lúc trước có hỏi Hass đại sư muốn một ít dược cho ấu tể, yêu cầu số lượng vừa đủ cho Long Long, dư thì để lại phòng y tế viện dưỡng dục, chuẩn bị sẵn cho bất kỳ tình huống nào.

Vị linh dược không tính là dễ uống, nhưng vì vết thương trên người có thể lành nhanh, Long Thời Mặc vẫn nhắm mắt chịu đựng.

Quý Khinh Ngôn lấy bình rỗng về, sờ đầu rồng con khen thưởng: “Bé ngoan.”

Long Thời Mặc buồn nôn mà run lên ba lần.

Quý Khinh Ngôn uống loại linh dược mà hắn chưa từng uống qua, nhưng trong thuốc có nguyên liệu dễ nhận biết, xác thật có tác dụng chữa trị kinh mạch.

Xem ra Quý Khinh Ngôn đúng như lời cậu ấy nói, kinh mạch bị tổn thương không phải là nói dối

Nhưng hắn hiện tại có nghi vấn mới.

Rốt cuộc là ai làm Quý Khinh Ngôn trọng thương thế này? Cậu ta vì sao lại bị vậy? Kinh mạch bị hủy, như vậy thương thế tuyệt đối không phải do pháp thuật bình thường làm ra.

Long Thời Mặc nghĩ ngợi không hiểu rõ.

Quý Khinh Ngôn rửa xong bình dược, vừa xoay đầu liền thấy cái đuôi của nhóc rồng, vẻ mặt trầm tư nhìn chằm chằm mình.

Hình như còn cau mày.

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Long Long trầm tư.jpg】

【 Ô lạp: Cậu vĩnh viễn cũng không biết một nhóc ấu tể sẽ phiền não cái gì [ ha ha ha.jpg]】

Thật đáng yêu.

Quý Khinh Ngôn không đành lòng cắt ngang nhóc, vì thế tay chân nhẹ nhàng ôm nhóc lên, đi hướng tới phòng tắm.

Hôi Hôi ghé vào Quý Khinh Ngôn đầu vai không muốn xuống dưới, Quý Khinh Ngôn cũng mang bé theo vào phòng tắm.

Quý Khinh Ngôn có cướp một ít linh dược từ Hass, ngoại trừ cho nhóc rồng uống, cậu còn làm một ít thuốc mỡ chữa trị vết thương do pháp thuật gây ra.

Thuốc mỡ mát lạnh thoải mái, nhưng mùi vị thì lại khó ngửi.

Rồng con ngửi ngửi cái mùi trên người hắn, không nhịn được mà hắt xì, thiếu chút nữa ngã từ ghế nhỏ xuống.

Quý Khinh Ngôn vừa buồn cười vừa đau lòng: “Long Long kiên nhẫn vài ngày, dược này rất hữu dụng, sẽ làm vết thương của em lành nhanh hơn.”

Rồng đen nhỏ không tình nguyện mà hừ hừ vài tiếng, rốt cuộc cũng không lau đi dược trên người.

Bôi thuốc cho rồng con xong, Quý Khinh Ngôn ôm hai nhóc về phòng, Hôi Hôi trong lòng đột nhiên dùng móng vuốt câu lấy quần áo Quý Khinh Ngôn, thấp giọng ô một tiếng.

Quý Khinh Ngôn cúi đầu xem cô bé: “Làm sao vậy, Hôi Hôi?”

Hôi Hôi ngẩng đầu nhìn cậu một cái, lại quay đầu nhìn bồn tắm bên cạnh, ý tứ rất rõ ràng.

Quý Khinh Ngôn kinh ngạc.

Những ấu tể có lông dày như Hôi Hôi không cần tắm rửa mỗi ngày, chỉ cần một tuần một lần, mặt khác có thể dùng bình xịt phun sương cho ấu tể là được.

Một là bởi vì loại ấu tể này có thiên tính sợ nước, thứ hai là ấu tể có lông dày rất yếu ớt, dính nước rất dễ sinh bệnh.

Quý Khinh Ngôn đã hỏi Hạ Lị, trước một ngày họ tới đây, cô mới tắm cho Hôi Hôi một lần, cho nên Quý Khinh Ngôn hai ngày này không Hôi Hôi dính chút nước nào.

Bất quá nếu Hôi Hôi muốn tắm, thì sau khi tắm xong kịp thời sấy khô sẽ không xảy ra vấn đề lớn.

Quý Khinh Ngôn đặt rồng đen nhỏ bên ngoài bồn tắm, bắt đầu điều chỉnh lượng nước cho Hôi Hôi, khóe mắt lại thấy, rồng con ngồi trên ghế thò đầu nhỏ vào nhìn, tò mò nhìn về phía bồn tắm.

Quý Khinh Ngôn động tác dừng lại một chút, buồn cười mà đưa rồng con cùng băng ghế nhỏ ra xa bồn tắm, còn kéo rèm tắm lại

“Hôi Hôi là con gái, Long Long không thể nhìn nha!” Quý Khinh Ngôn chọc nhẹ vào trán nhóc, “Ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, chờ anh tắm cho Hôi Hôi xong, chúng ta liền trở về ngủ.”

Nhóc rồng đen Cừ ngồi đờ người, cái đuôi mập mạp tức giận quất xuống ghế nhỏ.

Cả người đều là lông xù xì!

Ai thèm xem nhóc đó tắm chứ!!

Nếu không phải mắt nó sắc bén, nhìn thấy lúc Hôi Hôi nhảy vào bồn tắm có hơi lảo đảo, đứng không vững giống như bị thương, nó mới sẽ không đi xem cô nhóc sói con này tắm rửa đâu!!!

Nó còn muốn nhắc nhở Quý Khinh Ngôn chuyện này!

Lòng tốt không được báo đáp!!

Rồng đen nhỏ giận dỗi xoay người úp mặt vào vách tường, cái đuôi nhỏ dùng sức vỗ băng ghế nhỏ, phát ra âm thanh bẹp bẹp.

【 Yên lặng: Không thể tưởng được, Long Long thế nhưng lại có dạng này [ chậc chậc chậc.jpg]】

【 Tui sợ bóng tối: Mặt · vách tường! [ em sai rồi em lần sau còn dám.jpg]】

【 Tùy tiện đặt tên: Long Long có thể có cái chủ ý xấu nào đâu ha ha ha 】

Máy quay rất có linh tính mà đặc tả nhóc rồng con đang tự bế, lúc này đang lảo đảo lắc lư mà đi về phía Quý Khinh Ngôn.

Lúc đang tắm rửa, Hôi Hôi vô cùng an tĩnh mà phối hợp, dường như cũng không sợ nước một chút nào, cũng không có chán ghét cảm giác lông tóc bị ướt.

Quý Khinh Ngôn bóp lấy một ít sữa tắm, nhẹ nhàng xoa lên người Hôi Hôi, lòng bàn tay lại đột nhiên sờ đến chỗ gập ghềnh.

Cậu dừng động tác lại, rồi tăng nhanh tốc độ tắm cho Hôi Hôi.

【 yên lặng: Che chắn mosaic không mở được thị giác [ đáng giận.jpg]】

【 Một ngày tám chén nước: Tui cũng muốn trải nghiệm cảm giác được chủ bá tắm rửa cho [ siêu lớn tiếng.jpg]】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Bị ôm cũng thật thoải mái, bị tắm rửa……[ awsl (a tui đã chết).jpg]】

Quý Khinh Ngôn nhẹ nhàng lau khô lông trên người Hôi Hôi, nhẹ nhàng vạch lớp lông êm dày ra, sau khi nhìn thấy rõ ràng làn da sau lớp lông bị che đậy Quý Khinh Ngôn cau mày.

Trên làn da của ấu lang là những vết sẹo lớn bé dài ngắn không đồng nhất, thậm chí còn dày đặc hơn cả rồng con.

Hơn nữa dáng vẻ những vết sẹo đều là vết thương cũ, không phải sẹo từ vết thương gần đây.

Quý Khinh Ngôn dùng khăn lông bao lấy Hôi Hôi, bế lên rồng con còn đứng cạnh cửa phòng tắm tự bế, bước chân dồn dập mà đi về phía phòng của Hạ Lị.

Đột nhiên bay lên không trung, nhóc rồng duỗi chân đạp đạp, vừa nhấc đầu liền nhìn sắc mặt khó coi của thanh niên, nó sửng sốt một chút theo bản năng dừng giãy giụa.

【 Du du ngã tâm: Chủ bá đang tức giận sao? 】

【Miao~: Vừa rồi không phải còn ổn mà? Phát sinh chuyện gì vậy? [ vẻ mặt hoang mang.jpg]】

Hạ Lị còn chưa ngủ, sau khi mở cửa mặt đầy mờ mịt nhìn Quý Khinh Ngôn nhưng sau nhìn đối phương vạch lông của Hôi Hôi ra, thấy những vết thương ngang dọc đan xen kia, sắc mặt của cô cũng ngưng trọng lên.

Quý Khinh Ngôn hỏi cô: “Cô biết những vết sẹo này từ đâu ra không?”

Hạ Lị lắc đầu: “Hôi Hôi lúc trước không thích người khác chạm vào cho nên tôi không có phát hiện. Những vết sẹo này…… Thoạt nhìn đã lâu rồi, thời điểm tôi dùng dụng cụ kiểm tra cho Hôi Hôi cũng không có kiểm tra ra.”

Quý Khinh Ngôn không nói gì.

Dụng cụ không có kiểm tra ra đã nói lên khi đó vết thương trên người Hôi Hôi hẳn là đã khỏi, nói cách khác những vết thương này là mấy tháng trước khi tới viện dưỡng dục, thậm chí là một hai năm trước.

Mà lúc ấy Hôi Hôi khả năng mới có hơn một tuổi thậm chí có thể còn chưa đầy một tuổi.

Sắc mặt Quý Khinh Ngôn tối sầm lại, cánh tay ôm Hôi Hôi không tự giác hơi hơi buộc chặt, thẳng đến đầu ngón tay truyền đến cảm giác ướŧ áŧ, cậu mới lấy lại tinh thần nhìn nắm nhỏ màu xám đang liếʍ đầu ngón tay y.

【 Tui sợ bóng tối: Khó trách Ngôn Ngôn lại tức giận như vậy, nếu là tui cũng tui cũng cực kỳ tức giận 】

【 Vĩnh viễn yêu Ngôn lão sư: Ai lại biếи ŧɦái như vậy, trẻ nhỏ như vậy cũng không buông tha [ kiếm của ta □□.jpg]】

【 Ngao ô: Ô ô ô Hôi Hôi ngoan quá đi, rõ ràng là bản thân bị thương lại còn nghĩ an ủi Ngôn Ngôn, để Ngôn Ngôn không cần khổ sở [ tui bạo khóc.jpg]】

Quý Khinh Ngôn ôm chặt hai bé con vào lòng, lại cẩn thận không có để Long Long trực tiếp đυ.ng tới Hôi Hôi.

Cậu cúi đầu cọ mặt từng bé: “Yên tâm đi, về sau tuyệt đối sẽ không còn người có thể tổn thương mấy nhóc nữa.”