Chương 6

Khi mặt trời lặn về phía tây, trước khi nhiệt độ không khí giảm mạnh, cuối cùng phi hành khí cũng tiến vào biên giới căn cứ số 6, từ từ đáp xuống khu vực cho phép hạ cánh.

Trong phạm vi căn cư số 6, nếu không có tình huống đặc biệt thì sẽ không cho phép sử dụng phi hành khí.

Hai người rời khỏi khu vực hạ cánh, Meister - một phó quan khác của nhân vật phản diện đã đứng chờ bọn họ một hồi lâu.

“Hai người đi đường vất vả rồi!”

Đều là phó quan nhưng Meister lại rất vui vẻ nhiệt tình, hoàn toàn khác một người trầm mặt ít nói như Sauron.

Meister mang một chiếc kính gọng vàng, gương mặt luôn nở nụ cười tủm tỉm, anh ta duỗi tay tặng Sauron một cái ôm, dù sau đó bị từ chối cũng không buồn bã gì mà còn thân thiện nói chuyện với Á Tiếu: “Tiếp theo để tôi dẫn cậu đến chỗ Nguyên soái.”

Á Tiếu nở nụ cười thật tươi: “Được.”

Meister thấy thế thì âm thầm sửng sốt một chút, nhưng nhanh chóng treo nụ cười tươi lên mặt, anh ta xua xua tay với Sauron ở bên cạnh, nói: “Văn kiện bên tổng bộ vẫn còn chưa phê duyệt xong, em qua đó xử lý đi.”

Sauron bị sai bảo cũng không nói gì, anh ta nhấc chân định rời đi, trước khi đi thì nghĩ tới chuyện gì đó, rồi quay lại gật đầu với Á Tiếu.

“Hẹn gặp lại.”

Á Tiếu cũng lễ phép đáp lại một câu.



Lúc này Meister cảm thấy khá bất ngờ, dường như Sauron có cảm tình không tệ với quản gia mới?

“Chúng ta đi chứ?”

Meister cười cười với Á Tiếu, anh ta chủ động đi lên trước dẫn đường.

“Vâng.”

Đôi mắt Á Tiếu cong lên, cầm vali trên tay đi theo sau.

Chiếc xe huyền phù ngừng ở ven đường có đường cong xinh đẹp, vỏ ngoài của nó có màu bạc cứng rắn như sắt, chiếc xe trôi nổi cách mặt đất gần một mét nhưng tốc độ lại không quá nhanh.

Trên đường đi, Á Tiếu không có hối thúc, cậu ngồi trong xe huyền phù nhìn chăm chú phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Căn cứ số 6 khác hoàn toàn thành trung tâm.

Phương tiện an ninh ở đây càng chặt chẽ hơn, đa số mọi người trên đường đều mặt quân trang màu đen, trong đó còn có một số người mặt trang phục rất kỳ lạ.

Có người che kín toàn bộ gương mặt, có người đeo cùm sắt, còn có người quấn chặt bản thân che chắn kín mít, nếu so sánh với người bình thường, thì trông khí tức quanh thân của những người này rất áp lực, dường như bọn họ cố ý giữ khoảng cách nhất định với những người xung quanh.

Giống như Sauron, người Á Tiếu gặp cách đây không lâu, cũng là người mang mặt nạ phòng độc.



Dựa theo thông tin trong sách thì bọn họ thuộc về một nhóm người bị bệnh, đó là bệnh liên quan đến việc mất hệ thống cân bằng do chém gϊếŧ Ma trùng khiến tinh thần lực bị ô nhiễm.

Những người này được gọi là Người cấm kỵ.

Người bị bệnh sẽ có những điều cấm kỵ nhất định, một khi những điều này bị ai đó xúc phạm, bọn họ sẽ mất hết lý trí.

Nếu người bệnh không được trị liệu kịp thời, cuối cùng những người mất kiểm soát sẽ đạt đến điểm giới hạn, biến thành quái vật điên cuồng chỉ biết chém gϊếŧ, dù bọn họ có kịp thời khôi phục lý trí thì chuyện mất kiểm soát vẫn khiến cơ thể bọn họ gặp những thương tổn không thể cứu vãn được nữa.

Đây có thể được xem là lời nguyền ở trên người anh hùng.

Á Tiếu biết, nhân vật phản diện cũng là người có điều cấm kỵ, nói đúng hơn thì nhân vật phản diện là người phiền phức nhất trong số đó, rắc rối đến mức chưa có ai ghi lại hết tất cả những điều cấm kỵ của hắn.

Muốn trở thành quản gia của nhân vật phản diện đúng là rất khó.

Trong nguyên tác gốc, các quản gia trước bao gồm cả Bhutto - quản gia thứ tư của nhân vật phản diện, đều chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

Á Tiếu nhìn những người đi đường ngoài cửa sổ, phải sửa đúng thông tin lúc trước, không phải bốn vị quản gia kia bị nhân vật phản diện mất khống chế gϊếŧ chết, mà thật ra những quan gia từng nhìn thấy nhân vật phản diện mất khống chế đều không muốn tiếp tục làm việc bên cạnh hắn nữa.

Nhân vật phản diện cũng không cho phép bọn họ lưu lại bên cạnh hắn.

Nếu muốn lưu lại làm việc bên cạnh nhân vật phản diện thì cần cố gắng hết sức để ngăn cản hắn mất khống chế, đồng thời nỗ lực tránh xúc phạm đến điều cấm kỵ của hắn.