Chương 20

Yến thỏ ngủ một giấc, ngày hôm sau rời giường tinh thần tràn đầy.

Tuy rằng Yến thỏ vẫn thực lưu luyến gia đình, nhưng sau khi rời nhà, Yến thỏ vẫn có thể chấn chỉnh tinh thần thực nhanh, bắt đầu một sinh hoạt mới.

Cách thời gian nhập học chỉ còn có ba ngày, Yến Hoán quyết định trước tiên nên ra cửa hàng mua sắm, đem tủ lạnh tích trữ tràn đầy mới được.

Chỉ có khi trong nhà nhét đầy đồ ăn, hắn mới có thể an tâm mà làm gì thì làm được.

Không biết cửa hoa viên nhỏ có thể nhổ hoa trồng rau hay không. So với những bông hoa xinh đẹp đó, Yến Hoán vẫn hy vọng ở trong hoa viên đủ loại rau hẹ cọng hoa tỏi non hành lá linh tinh hơn a. Thời điểm ăn mì sợi, chỉ cần một bên bứt một bên rải vào trong chén, cái hương vị tươi sống kia, chỉ nghĩ thôi đã có thể làm Yến Hoán muốn ăn nhiều thêm một chút.

Yến Hoán tuy rằng năng lượng thể hình thể rất nhỏ, hình thể nhân loại cũng không lớn, kỳ thật lại ăn rất nhiều.

Sau lần 093 ôm con thỏ ngủ một đêm, liền phảng phất như tự mình buông thả tự trôi, không còn như lúc thông thường che che giấu giấu.

Hắn ghét bỏ quang não trí năng của Yến Hoán chỉ là loại thiểu năng trí tuệ, nhưng tò mò về loại sự tình này là không tốt, nên chỉ có thể tiếp nhận công tác của cái quang não trí năng đó.

Dù sao chỉ cần không bày ra năng lực khoa học kĩ thuật siêu nhiên vượt thời không ra, thì hệ thống bây giờ ngay cả phát hiện hành tung của hắn cũng không được.

Tại thời điểm 093 xử lí thủ tục trên hệ thống, đã đem tất cả lỗ hổng của hệ thống nghiên cứu đến thấu triệt.

Đối với AI mà nói, lỗ hổng là khái niệm không có khả năng tồn tại. Tồn tại một cái lỗ hổng như vậy, hẳn là một hệ thống trí năng ăn gian đi cửa sau đi.

Hệ thống trí năng cũng không phải là không có ý thức cùng tình cảm của riêng mình, thời điểm làm công tác cũng có yêu cầu “bảo trì” tâm tình vui sướиɠ.

“Ta đã đánh giá cũng như đặt đơn tại các cửa hàng rồi, đại bộ phận chủ quán đều có đưa ra hóa đơn phục vụ. Ngươi thẩm tra đối chiếu danh sách một chút, nếu không thành vấn đề thì nói ta chốt đơn.” (joke done joke done joke done:P)

“Ân ân, cảm ơn 093.” Yến Hoán nói, “Ta làm bánh hoa quế, ngươi muốn ăn không?”

093 cả giận nói: “Ngươi nhìn ta xem ta có giống người có thể ăn cái gì ! Chờ khi nào trường học cho ngươi quyền hạn mở mạng thực tế ảo, thì làm cho ta ăn!”

Yến Hoán dùng sức gật gật đầu.

Còn tốt là 093 không tức giận, thuận mao thuận mao, chờ tới lúc vào mạng thực tế ảo liền làm cho ngươi đồ ăn ngon!

Vì có 093 hỗ trợ, Yến Hoán cũng nhẹ nhàng hơn không ít. Có trí năng AI thật là quá mức tuyệt vời.

Chỉ có khi nào có được chứng minh chiến sĩ cơ giáp cấp bậc tối cao mới có thể xin một trí năng AI. Nhưng Yến Hoán đã gặp qua trí năng AI của ba ba cùng đại ca nhà mình, không có một cái nào có thể như 093 thông minh hoạt bát như vậy.

“Đã chốt đơn xong. Danh sách nhiều như này chính là muốn chính ngươi ra cửa mua đó. Go! Ký chủ bắt đầu thăm dò tân bản đồ đi! Ra cửa rồi, ta sẽ ở trong ý thức ngươi cùng ngươi nói chuyện phiếm. Cẩn thận một chút, thời điểm nói chuyện phiếm đừng nói ra tiếng.”

“Yên tâm.” Yến Hoán đem bánh hoa quế mà mình làm đóng gói tốt, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang bước ra khỏi của lớn ký túc xá.

Con thỏ nhỏ muốn bắt đầu thăm dò bản đồ!

Đầu tiên, con thỏ đi tới khu đô thị mua sắm lớn nhất vườn trường.

Sau đó, con thỏ bị đám người chen chúc đến choáng váng đầu óc, héo úa mà chạy tới một cái tiểu công viên, mở hộp cơm ra bắt đầu bổ sung năng lượng.

Yến Hoán lòng còn sợ hãi nói: 【 này thật sự là học sinh sao? Bộ dáng bọn họ đoạt hàng hóa, giống y như đầu bếp nữ nhà ta rạng sáng 5 giờ đi tranh đoạt mẻ rau dưa mới nhất. 】

【 ngươi như thế nào lại nghĩ tới hình ảnh đầu bếp nữ nhà ngươi rạng sáng 5 giờ đi tranh đoạt đồ ăn? Hơn nữa nhà ngươi có tiền có thế như vậy, vì cái gì còn muốn để đầu bếp nữ đi tranh đoạt mẻ rau dưa bên ngoài? Chẳng lẽ không phải nên đưa hàng hóa thẳng về đến nhà sao? 】093 thập phần khó hiểu.

Yến Hoán nói: 【 bởi vì bà ấy có thói quen đi đoạt đồ ăn trong siêu thị. Ngô, thời điểm nàng đoạt đồ ăn sẽ cho chúng ta xem phát sóng trực tiếp. 】

093 hết cả hồn: 【 ngưu bức, nhà ngươi nhàm chán đến mức này sao. 】

“Tiểu tử, ngươi ăn đang cái gì? Mùi hương gì đây?”

Yến Hoán đang cùng 093 huyên thuyên trò chuyện, thì một đạo thanh âm hiền từ cất lên.

Yến Hoán ngẩng đầu, thì nhìn một vị lão gia gia quần áo mộc mạc, đầu tóc hoa râm, đang dùng tầm mắt tò mò đánh giá lại thèm nhỏ dãi nhìn bánh hoa quế của hắn.

Người Tinh Minh đều có thọ mệnh 300 tuổi, sau khi thức tỉnh năng lượng thú, thọ mệnh có thể vượt qua 400 tuổi.

Người Tinh Minh 18 tuổi đã thành niên,thời kì thanh tráng niên chiếm cứ đại bộ phận thời gian của sinh mệnh. Thẳng đến khi xấp xỉ 250 tuổi, thân thể bọn họ mới có thể hiện ra tư thái của tuổi già.

Cho nên nếu có người lộ ra tư thái tuổi già sức yếu như này, các phương diện thân thể bọn họ đều đã bắt đầu suy bại rồi.

Tôn lão ái ấu con thỏ nhỏ Yến Hoán lập tức trả lời: “Cái này là bánh hoa quế. Gia gia ngươi có thể ăn đường cùng mì phở sao? Nếu có thể ăn, cái này cho ngươi.”

Yến Hoán đem một đĩa nhỏ bánh hoa quế đưa cho lão nhân: “Trước khi ăn nên kiểm tra một chút đỉnh, nhìn xem ngài có thể ăn được thành phần của bánh.”

“Hảo hài tử. Ngươi đem cái bánh hoa quế điểm tâm này cho ta hết, vậy thì ngươi ăn cái gì?” Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng tay lão nhân lại tiếp nhận bánh hoa quế tốc độ một chút cũng khô ng hề chậm.

Hắn đặt mông ngồi ở trên ghế đá bên cạnh Yến Hoán, tò mò đánh giá đĩa điểm tâm nho nhỏ: “Hoa quế…… Cái này ta đã từng nghe nói qua, là một loại hoa cỏ quý hiếm chỉ ở một số ít tinh cầu nông nghiệp mới có thể sinh trưởng. Cái này còn có thể ăn sao?”

“Có thể a, ăn rất ngon.” Yến Hoán kiêu ngạo nói.

Trong đầu hắn thường thường sẽ xuất hiện một ít thực đơn, nhưng những cái thực đơn đó hầu như đều cần nguyên liệu nấu ăn không dễ tìm. Còn tốt là người nhà của hắn đều thường xuyên chạy qua lại giữa các tinh cầu, có thể giúp hắn đem những nguyên liệu nấu ăn cùng nguyên liệu thay thế sưu tầm tới được.

Hoa quế chính là một trong số đó.

Các loại điểm tâm có cho thêm đường hoa quế, đều là điểm tâm Yến Hoán yêu nhất.

Bất quá hoa quế vô pháp tồn tại ở Thủ Đô Tinh, Yến Hoán ăn hoa quế, đều là từ nông nghiệp tinh cầu của Yến gia đưa tới.

Đường hoa quế còn sót lại hết cũng gần xong rồi, Yến Hoán còn đóng gói một phần đưa về quân đội gửi đến Tần Cửu Chiêu.

Hắn sáng sớm hôm nay rời giường làm bánh hoa quế, đã dùng hết một chút đường hoa quế cuối cùng.

Hôm nay hắn chạy ngược chạy xuôi ở bên ngoài, trừ bỏ ăn một chút mỹ thực đặc sắc ngoài trường học, trên đường đồ ăn vặt liền do bánh hoa quế ôm đồm.

“Ăn ngon thật!” Lão nhân múc một nĩa nhỏ, đem một khối bánh hoa quế hình cánh hoa để vào trong miệng, kinh ngạc đến trợn tròn đôi mắt, “Ngươi mua nó từ nơi nào?”

Được khẳng định trù nghệ, Yến Hoán có điểm kiêu ngạo nói: “Ta tự làm.”

Lão nhân hít sâu một chút. Hắn lại ăn thêm một khối bánh hoa quế, trong hô hấp thoang thoảng đều là hương hoa quế ngọt ngào.

“Tiểu tử, ngươi thật lợi hại. Bánh hoa quế này của ngươi còn có hiệu quả khôi phục tinh thần lực cùng năng lượng dị năng. Ngươi không đơn giản là chỉ dùng nguyên liệu nấu ăn. Hơn nữa ở thời điểm ngươi nấu ăn, ngươi còn dung nhập chính tinh thần lực cùng năng lượng dị năng của mình.”

“Chỉ bằng chiêu thức tay nghề làm điểm tâm ấy của ngươi, ngươi có thể trở thành đầu bếp dị năng giả được người người truy phủng.”

“Ta sẽ không ngừng làm điểm tâm. Chiên nướng chưng nấu ta đều sẽ làm.” Nói về trù nghệ, Yến Hoán cũng không khiêm tốn. Đối với trù nghệ, hắn có trăm triệu điểm tự tin.

Yến Hoán từ trong ba lô không gian lấy ra một hộp bánh hoa quế cuối cùng.

Đây là hộp bánh hoa quế cuối cùng, dùng nhiều đường hoa quế cùng hoa quế mật nhất, là bánh hoa quế ăn ngon và thơm nhất.

Hắn vì người xa lạ đối với trù nghệ hắn khích lệ, hảo hảo chia sẻ hộp bánh hoa quế cuối cùng.

Tay Yến Hoán vừa bám vào hộp cơm.

Một cái đồ vật nửa trong suốt trông giống xúc tua dính lên hộp cơm hắn.

Hộp cơm “Hưu” một tiếng, từ trong đôi tay hắn vèo phóng đi, bay về phía giữa không trung.

Một con khỉ nửa trong suốt phiêu phiêu bay giữa không trung hi hi ha ha, hóa thành một đoàn sứa trong suốt, “Vèo” một cái bay đi.

Yến Hoán (▼□▼).

Đó là hộp bánh hoa quế cuối cùng!

Lão nhân ngẩng đầu, thở dài nói: “Trong trường học nuôi thả rất nhiều sứa khỉ, bọn chúng rất thích đoạt đồ vật của học sinh. Tuy rằng trường học cổ vũ học sinh cùng chúng nó đấu trí đấu dũng, nhưng……”

Bên người Lão nhân bỗng bốc lên ngọn lửa cháy.

Lão nhân: “???” (?.?)

Ngọn lửa bên người Lão nhân thu nhỏ lại, biến thành một con thỏ. Con thỏ dẫm lên Phong Hỏa Luân, hướng về không trung gào thét mà phóng.

Lão nhân: “!!!”

Hắn còn chưa nói xong đâu!

Cũng không biết là vị hiệu trưởng ngốc bức nào đã tiến cử quyết định nuôi thả loại dị thú sứa khỉ này. Sứa khỉ có tốc độ siêu nhanh, hơn nữa tính cách cũng siêu cấp ác liệt, thường xuyên giở trò đùa dai với học sinh trò.

Học sinh kể cả khi hóa thành năng lượng thể, cũng không đuổi kịp tốc độ của sứa khỉ, cho nên trên cơ bản nếu bị sứa khỉ cướp đồ thì đều một đi không trở lại.

Hắn tuy rằng cũng có suy nghĩ trị cái tính nết này của con khỉ, nhưng con khỉ này tốc độ chẳng những nhanh, chỉ số thông minh cũng cao, còn có khả năng ngụy trang. Bọn họ không phải là bắt không được, chỉ là thực phiền toái, còn dễ dàng khiến cho những đồ vật xung quanh hư hao nặng.

Cho nên ở phương diện hoàn toàn không thể theo cách trị đó, toàn thể giáo sư lẫn học sinh của trường học đều chỉ có thể chịu đựng đàn khỉ ác bá này.

Yến thỏ tại sao lại đuổi theo?!

Này còn không phải là chỉ một hộp bánh hoa quế mà thôi sao? Hộp vừa rồi ta còn chưa có ăn hết, ta có thể cho ngươi phần còn lại a!

“Ai, đứa nhỏ này.” Vị hiệu trưởng tiên sinh đặc biệt ra cửa để gặp được học sinh tương lai của mình thở dài, bắt thông điện thoại phòng bảo vệ, “Uy uy, ở chỗ ta có một học sinh bị sứa khỉ đoạt hộp cơm đi rồi.”

“…… Ta không phải bảo ngươi giúp học sinh đoạt lại hộp cơm! Là học sinh kia tự mình đuổi theo rồi! Giúp ta nhìn một chút! Nếu hắn mà bị sứa khỉ làm cho bị thương, vậy thì ngươi cứ chờ mục an toàn của trường bị người ta đánh giá đi!”

“Không sai, học sinh đuổi theo chính là Yến Hoán! thỏ con Yến Hoán mà tên Tần Cửu Chiêu phủng ở lòng bàn tay! Thái tử điện hạ của chúng ta cũng không phải là người tốt sẽ không quan báo tư thù!”

Hiệu trưởng tiên sinh sau khi cắt đứt liên lạc, thở ngắn than dài.

Tuy rằng cái học sinh này khiến hắn thực thưởng thức, nhưng thái tử điện hạ thật sự rất khó thuyết phục a.

……

“Thấy gì không?”

“Nhìn thấy gì cơ?”

“Một đoàn lửa a! Một đoàn ngọn lửa đang đuổi theo con khỉ! Xem kìa nhìn bề ngoài của con khỉ ác bá kia đi, phỏng chừng đã là dị thú cấp A!”

“Ngọn lửa đuổi theo cấp A dị thú con khỉ? Ngọn lửa gì mà có thể đuổi kịp tốc độ con khỉ cấp A?”

“Ta nào biết a, ta có mang theo mắt kính AI để xem đâu. Cứ như vậy thì cũng đều không nhìn được tốc độc của bọn họ!”

Thực mau, trên bầu trời một đạo sao băng lửa hấp dẫn tầm mắt mọi người trên mặt đất.

Người bình thường thì vội vàng mở mắt kính AI ra xem màn ảnh phóng, mà người có thân thể tố chất cường đại, đặc biệt là học sinh chiến đấu hệ, đã có thể thấy rõ ràng con thỏ điên trên bầu trời dẫm lên Phong Hỏa Luân.

Con thỏ điên cuồng nhe răng trợn mắt, biểu tình dữ tợn, trong ánh mắt đỏ rực cư nhiên toát ra cả lửa nhỏ.

A tê! Này con thỏ tuy rằng lớn chỉ bằng bàn tay, thấy thế nào đi nữa cũng không nên ….. dữ tợn như vậy?

“Cái kia, Hàng Dương a, con thỏ bốc hỏa kia có phải hay không là thủ tịch của các ngươi?” Đồng bạn Hàng gia hỏi.

Hàng Dương “Đúng” một tiếng, niết bẹp cái lon trong tay.

Học sinh khác cũng đã nhận ra Yến Hoán.

Tinh Minh cũng chỉ có Yến Hoán này là có năng lượng thú con thỏ!

Bên trong diễn đàn trường học bắt đầu spam.

# thủ tịch chiến đấu hệ tân sinh đại chiến sứa khỉ ác bá! Bọn họ đến tột cùng là có thù oán gì! #

# ta thảo!!! sứa khỉ ác bá đã đem con thỏ bao vây! Thủ tịch nguy nguy nguy! #

# con thỏ đã xé nát sứa khỉ…… Con thỏ, a không, thủ tịch quá ngưu bức!! #

“À thì, đội trưởng, chúng ta có còn cần đi cứu con thỏ không?” Thành viên phòng bảo vệ hỏi.

Đội trưởng phụ trách cứu viện mắng: “Cứu cái gì mà cứu? Đi cứu đám khỉ ác bá đá phải ván sắt kia sao!! Để hắn xé!”

Dù sao con khỉ sứa đó mạng rất chắc, chỉ cần còn lưu lại một cây xúc tu thì sẽ không chết được, cùng lắm chỉ là nguyên khí đại thương mà thôi. Xé nát bọn chúng vừa lúc đi nhặt mảnh nhỏ, tiết kiệm được một bút kinh phí lớn để sửa trị con khỉ!

2776words

xin lỗi vì bây giờ mới ra

tuần trước tiêm vacxin lần 1 mình bị sốc phản vệ vô viện luôn nên 1 tuần sau mình mới được động vào đồ điện tử (trừ lúc học)(mẹ mình cấm)

chúc mấy bạn sức khoẻ tốt để qua mùa dịch nha