Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận

Chương 93

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chậu trồng hoa ở tầng 12 cũng không phát hiện ra cái gì, Hanada Saharuna và Edogawa Conan tập hợp, lần này Edogawa Conan kiến nghị đi thang bộ: "Dù sao cũng chỉ có hai tầng thôi, còn tốt hơn là để chân thanh tra Hanada lúc nào run."

Hanada Saharuna cũng không phải kiểu người bị phát hiện nhược điểm là thấy mất mặt, cô lộ ra biểu tình cảm động: "Conan, nhóc đúng là đứa trẻ ngoan mà!"

Không, trẻ con gì đó.......Edogawa Conan dời tầm mắt, chỉ cần đối phương không phát hiện ra thân phận cậu khả nghi là đã cảm ơn trời đất lắm rồi.

Trong lúc leo thang bộ, Edogawa Conan nhắc tới vấn đề tinh dầu: "Vừa rồi em ngửi thấy trên người thanh tra Hanada có mùi trà và chanh, rất giống mùi tinh dầu an thần mà đợt trước chị Ran mang về. Thứ này giờ rất được ưa chuộng sao?

Hanada Saharuna cũng không biết chuyện chỉ vì một mùi tinh dầu thoang thoảng mà Amuro Tooru bị Edogawa Conan phát hiện qua đêm ở nhà phụ nữ.

Nghe thấy Edogawa Conan nhắc đến Ran là cô nhớ tới ngay bà hoàng bắt trend Suzuki Sonoko, vì vậy không hề phòng bị nói: "Đúng vậy, tiền bối Sato giới thiệu cho chị đó. Hình như bây giờ rất được phái nữ ưa chuộng, nghe nói còn có hiệu quả làm đẹp gì đấy.......Đẹp hay không thì chị không biết, nhưng mà đúng là rất giúp ích cho chứng mất ngủ. Sao vậy, sao đột nhiên lại hỏi cái này?

"A ha ha, không có gì, em tò mò chút thôi~" Edogawa Conan gãi gãi mặt, cậu cũng đâu thể nói với thanh tra Hanada chuyện của anh Amuro được chứ?

Một đứa trẻ mà thảo luận đề tài này với một người lớn thì không hay lắm. Nếu là Suzuki Sonoko có lẽ còn rất hứng khởi hóng hớt xem đối tượng kia là ai......Nhưng thanh tra Hanada thì không có hảo cảm với anh Amuro, kể cho cô có khi cô còn phỉ nhổ anh ấy một trận cũng nên.

Edoawa Conan thở dài: "Sao thanh tra Hanada lại không thích anh Amuro như vậy ạ? Lúc ở khách sạn suối nước nóng rõ ràng đã tốt hơn rồi mà."

Amuro Tooru khích lệ cô một phen, lúc đó nhìn biểu hiện Hanada Saharuna là biết cô rất vui vẻ.

Hanada Saharuna bước lên một bậc cầu thang, quay đầu lại nhìn Edogawa Conan: "Vấn đề này hình như chúng ta đã nói rất nhiều lần rồi."

"Mới có hai lần thôi mà! Lúc trước trên đường đến khách sạn trung tâm Beika không phải chị chỉ phàn nàn thôi sao?" Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết: "Thanh tra Hanada vẫn luôn coi anh Amuro là đồ ngốc đúng là kỳ lạ lắm đó.......Còn nữa, không phải vừa rồi chị cố ý trốn tránh đề tài à?"

Cậu rất cần một câu giải thích rõ ràng. Rốt cuộc là vì sao cảm thấy anh Amuro là học trò của bác Mori liền cho rằng đối phương là đồ ngốc chứ? Ban nãy cậu đã bị dọa cho hoảng sợ một lần, đến bây giờ vẫn còn phải thấp thỏm lo lắng đề phòng.

Hanada Saharuna dời tầm mắt.

Edogawa Conan thấy vậy thì nheo mắt lại, đang suy nghĩ lấy cớ lừa gạt qua loa sao? Thanh tra Hanada đúng là quá gian xảo!

Edogawa Conan chắp hai tay trước ngực, dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Hanada Saharuna, cất giọng trẻ con: "Nơi này chỉ có hai người chúng ta, thanh tra Hanada không thể nói cho em biết thật sao? Em sẽ không kể cho ai đâu mà ~"

A.......Chói quá!

Hanada Saharuna bị hào quang đáng yêu của Edogawa Conan làm cho nhức mắt.......Thằng nhóc này quả nhiên là biết mình rất dễ thương cho nên mới không kiêng kị gì mà lợi dụng ưu thế đúng không? Không hổ là con trai của diễn viên nổi tiếng, đồ xảo quyệt!

Giờ phút này hai người đều cho rằng đối phương là hồ ly mà nhìn chằm chằm nhau, cuối cùng Hanada Saharuna cũng vẫy cờ bại trận trước.

Cô nâng cánh tay lên làm tư thế đầu hàng: "Được rồi được rồi, sợ nhóc luôn đấy! Nhớ phải giữ bí mật biết không?"

"Vâng vâng!" Hai mắt Edogawa Conan sáng lên, gật đầu liên tục.

Hanada Saharuna gập người nhìn cậu, ánh sáng từ cửa sổ ở cầu thang chiếu xuống lưng cô, cả thân thể Edogawa Conan bị cái bóng của cô bao phủ. Cậu nghe thấy cô nhẹ nhàng nói: "Bởi vì chị phát hiện, "Kogoro ngủ gật" hình như chỉ là đang thật sự ngủ say."

"!!" Đồng tử Edogawa Conan co chặt.

Hanada Saharuna đứng thẳng lưng, ánh sáng lại một lần nữa thình lình chiếu vào mặt Edogawa Conan khiến cậu nheo mắt, trong nhất thời không thể thấy rõ biểu tình của đối phương.

"Cho nên tên đó ở bên cạnh người kia gần như vậy lại không phát hiện chút nào thì không phải là rất ngốc sao?" Hanada Saharuna cười nói.

Đây là một quả bom, nổ mạnh đến mức khiến Edogawa Conan mất đi năng lực suy nghĩ. Cậu nhìn người trước mặt, sợ đến độ toát một thân mồ hôi lạnh.

Cô quả nhiên đã phát hiện! Trong đầu Edogawa Conan chỉ còn lại duy nhất ý niệm này. Quá sơ suất rồi, cậu hẳn sớm nên biết Hanada Saharuna có bao nhiêu nhạy bén qua những lần cô suy luận phá án, nhưng lại vì hành vi và phong cách không đàng hoàng của đối phương mà lơi lỏng cảnh giác!

Rốt cuộc là phát hiện từ khi nào? Đại não Edogawa Conan nhanh chóng chuyển động, cậu nhớ rõ "Kogoro ngủ gật" chỉ xuất hiện trước mặt Hanada Saharuna đúng một lần thôi, chính là lần ở xưởng rượu kia....... Khoan đã, vậy thì không phải lần đầu tiên gặp mặt đã bị nhìn thấu rồi sao?!

Edogawa Conan ngẩng đầu nhìn Hanada Saharuna, cả người căng thẳng. Rốt cuộc chị ấy biết được bao nhiêu? Có phải đã phát hiện người phá án sau lưng Mori Kogoro là cậu rồi không? Vậy thân phận của cậu thì sao? Phải chẳng cũng đã nghi ngờ rồi?

"Chị....." Edogawa Conan há miệng muốn đặt câu hỏi, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tiếng một tiếng "loảng xoảng".

Hanada Saharuna và Edogawa Conan đều bị giật mình, Hanada Saharuna dẫn đầu chạy lên trước: "Có vẻ như ở tầng trên, đi xem!"

Edogawa Conan vội vàng chạy theo.

Tốc độ hai người rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã lên đến tầng 14. Âm thanh phát ra từ phòng thứ nhất ở bên trái hành lang!

"Xảy ra chuyện gì?!" Hanada Saharuna vọt tới căn phòng phát ra tiếng động, cô đè lại cánh cửa lớn tiếng hỏi.

Hai người trong phòng đồng loạt quay sang nhìn về phía cô, khi Hanada Saharuna thấy rõ cảnh tượng bên trong thì nhịn không được mà giật giật mắt.

Chỉ thấy trong phòng, một thanh niên tóc đen đang nằm trên mặt đất, người phụ nữ mặc trang phục công sở đưa hai tay lên nâng mặt anh ta, hai chân quỳ gối ở bên cạnh. Váy của đối phương bởi vì động tác mà lộ ra nửa đoạn đùi, trên mặt đất còn có một cặp kính đen văng ra.......Nhìn thế nào cũng thấy giống đang làm chuyện không đứng đắn.

Hanada Saharuna nhìn thanh niên tóc đen trên đất, thẻ thân phận màu đỏ ở đỉnh đầu cậu cực kỳ lóa mắt. Cô giật giật khóe miệng, tuy vẫn biết bạn học của mình không có mấy ai là bình thường, nhưng mà có thể thu liễm một chút được không, đã công cộng play thì nên đóng cửa lại trước đi chứ?

"Sao rồi thanh tra Hanada?!" Lúc này Edogawa Conan cũng đã chạy tới, chưa đợi cậu nhìn rõ cảnh tượng trong phòng đã bị Hanada Saharuna dùng tay che mắt lại.

Hanada Saharuna bế Edogawa Conan lên duỗi tay đóng cửa: "Xin lỗi, quấy rầy rồi, hai người cứ tiếp tục."

Hai người trong phòng nghệt ra, người phụ nữ phản ứng lại đầu tiên, vội vàng hô lên: "Từ từ......Khoan đã! Không phải như vậy đâu! Đừng đóng cửa mà ——!!"

- ------------------------------

"Cho nên, tại sao lại như thế này?" Hanada Saharuna khoanh tay nhìn hai người đang quỳ gối trước mặt: "Tôi không kỳ thị tình yêu chênh lệch tuổi tác, cho dù là kém 20 hay 5-60 tuổi cũng là chuyện riêng của mỗi người, chỉ cần anh tình tôi nguyện thì đều là hợp pháp.

Nhưng bây giờ chỗ này đang tổ chức triển lãm khoa học kỹ thuật mà, có thể có chút đạo đức mà đóng cửa lại được không........Tôi nếu mà nghiêm túc lên thì có thể lấy lí do đồi phong bại tục mà đưa hai người vào đồn để giáo giục rồi đấy."

"Chúng tôi không làm gì thật! Chỉ là không cẩn thận té ngã thôi mà! Đừng có tùy tiện kết tội như vậy chứ?!" Kaito Kid che mặt lại hô lớn.

Đáng ghét quá! Biết vậy vừa rồi không đỡ tên kia, ngã một chút cũng chẳng chết được. Nhưng mà cái cô cảnh sát này là như nào đấy? Nghe người ta giải thích trước rồi mới kết luận có được không?!

【 Đại địa chủ [15]: Hanada, tên kia là Kaito Kid. Bắt lấy hắn thăng chức tăng lương đi, coi như là quà gặp mặt ba người bọn tôi tặng cho bà.】

Thanh niên tóc đen không chút do dự bán đứng Kaito Kid trong kênh chat, biểu tình trên mặt không hề thay đổi: "Vừa rồi nhận được thông báo, Kaito Kid giấu một số lượng lớn tấm thẻ ở tòa nhà Suzuki, cho nên tôi và cô Numata đang cùng nhau kiểm tra."

Nói rồi lấy một tấm thẻ màu trắng ra đưa cho Edogawa Conan. Bên trên đúng là ký hiệu của Kaito Kid, giống như y thật.

Edogawa Conan và Hanada Saharuna liếc nhau một cái, Hanada Saharuna gật gật đầu với cậu.

Không ngờ động tác của mấy người thanh tra Nakamori lại nhanh như vậy, lấy danh nghĩa điều tra tấm thẻ cũng đồng thời giấu chúng vào trong các góc, mượn cớ này để che mắt The Gravedigger.

Hắn đâu có! Kaito Kid cắn răng, rốt cuộc là đồ khốn nào đồn đại bậy bạ đó, còn làm nhiều thẻ giả như vậy?!

Bởi vì bị thanh niên tóc đen nhiệt tình quấn lấy nên đến giờ Kaito Kid vẫn chưa thể đi trang bị phím bấm. Đúng lúc đó lại có thông báo đột nhiên nói Kaito Kid ẩn giấu lá bài trong tòa nhà, nếu vị khách và nhân viên nào phát hiện ra xin hãy đem tới quầy lễ tân.

Khách tham quan ở triển lãm ngay lập tức bùng nổ, mọi người bắt đầu điên cuồng tìm kiếm. May mà sáng sớm bọn họ đã chặn lại lối vào lên những tầng khác, bằng không đám fan cuồng của Kid bây giờ đã chạy khắp nơi rồi.

Kaito Kid chẳng làm gì cả đương nhiên là nổi lên cảnh giác, hắn nghĩ dù sao bây giờ cũng bị quấn lấy không thể thoát thân, liền đi theo cùng để tìm kiếm tấm thẻ, không ngờ lại thật sự tìm được! Sau đó bởi vì tấm thẻ kia được giấu ở chỗ cao, thanh niên tóc đen lúc với lấy không cẩn thận ngã xuống, cho nên hắn mới ra tay đỡ....Rồi cuối cùng biến thành cục diện khiến người ta hiểu lầm kia.

Chết tiệt! Tại sao lần này làm gì cũng không thuận lợi vậy?! Kaito Kid cắn răng, bây giờ ngay cả nhóc thám tử này cũng tới, chẳng phải là càng khó hơn sao?!

Tâm Edogawa Conan đột nhiên nhảy dựng, tới rồi, cái loại cảm giác này......Là Kaito Kid! Cậu lập tức quay đầu nhìn xung quanh.

Sau đó giây tiếp theo, cậu nhìn thấy Hanada Saharuna lấy còng tay ra, đeo vào cổ tay người phụ nữ tên Numata kia.

"A?" Đầu Kaito Kid hiện lên một dấu hỏi chấm, lắp bắp nói: "Khoan, khoan đã, không phải chúng tôi đã giải thích rồi sao? Chúng tôi không làm chuyện gì kỳ quái, đó chỉ là ngoài ý muốn thôi mà!"

Vì sao lại bắt hắn? Hắn sẽ không lấy cái loại tội danh này mà bị tống vào cục cảnh sát đấy chứ?!

"Thanh tra Hanada?" Edogawa Conan cũng khó hiểu, nhịn không được hô lên.

"Không có gì ngoài ý muốn, đi cùng tôi một chuyến nhé, Kaito Kid?" Hanada Saharuna cười tủm tỉm nói.

Hả?......Hả?!!

Kaito Kid và Edogawa Conan cùng nhau mở to mắt.
« Chương TrướcChương Tiếp »