Lữ Nho Luật lơ đãng điền đơn, hỏi Viên Cửu Cửu: "Hội của các cậu hiện nay có bao nhiêu người?"
Khuôn mặt tràn đầy tươi cười của Viên Cửu Cửu bỗng cứng đờ, ánh mắt lảng tránh áy náy, cậu ấy mơ hồ nói: “Không nhiều, cũng không ít. À, đàn anh, anh còn có người bạn nào không muốn yêu không? giới thiệu họ tham gia Hiệp hội bảo vệ cẩu độc thân với anh luôn."
Lữ Nho Luật ngập ngừng dừng ngòi bút: “Chờ một chút, cậu muốn tôi làm tiếp thị phát triển hội à?” Trong chốc lát, vô số trường hợp giáo dục sâu rộng về những trường hợp bị lôi kéo đi đa cấp tiếp thị của người quen hiện lên trong đầu Lữ Nho Luật, chuông báo động lập tức vang lên: “Cmn, đừng nói cậu đang dụ dỗ tôi đi tiếp thị đấy”.
Viên Cửu Cửu lập tức nghiêm mặt: “Đàn anh, sao anh có thể nghĩ như vậy được? Hiệp hội nhất định phải có nhiều thành viên hơn mới tốt. Số lượng chúng ta dần dần tăng lên, có lẽ lần sau chúng ta sẽ giành chiến thắng trong cuộc thi Liên Minh hiệp hội thường niên, nói không chừng có thể đá bay Hiệp hội Anime với Hiệp hội Thể thao điện tử!"
Lữ Nho Luật lưỡng lự, còn chưa kịp nói “Tôi sẽ suy nghĩ lại”, Viên Cửu Cửu đã nắm lấy tay anh như sợ anh bỏ chạy: “Bạn học Lữ Nho Luật, tôi đại diện cho toàn thể thành viên trong hiệp hội, hoan nghênh bạn tham gia Hiệp hội bảo vệ cẩu độc thân - nhiệt liệt hoan nghênh bạn!"
“Cái gì?” Giọng nói của một cô gái đột nhiên vang lên sau lưng họ: “Hiệp hội bảo vệ cẩu độc thân?”
Viên Cửu Cửu giật mình quay đầu lại thì thấy một cô gái xinh đẹp, cô ấy mặc áo đen, váy ngắn, trông giống học sinh cấp ba hơn, cậu ấy biết cô gái này, cô ấy là hoa khôi của khoa bên cạnh, Dư Túy Vi.
Lữ Nho Luật nhướng mày khi nhìn thấy cô gái: “Thật trùng hợp.”
Dư Túy Vi liếc nhìn tờ đơn đặt trên bàn, sửng sốt nói: "Không phải chứ, Lữ Nho Luật, có khuôn mặt như vậy mà sao lại thành ra thế này? Cậu điền ngược giới tính và tuổi của mình rồi kìa."
Lữ Nho Luật nhìn kỹ hơn thì thấy đúng như vậy, anh nói: "Cám ơn đã nhắc nhở, cậu tới đây làm gì?"
“Tôi đã hẹn với một em khóa dưới gặp nhau ở đây.” Dư Túy Vi nhìn Lữ Nho Luật cúi đầu viết chữ, thầm nghĩ anh chàng này tuy chữ hơi xấu nhưng thực sự rất đẹp trai.
Lữ Nho Luật ngẩng đầu nhìn cô gái, ánh mắt chân thành: “Chúc các cậu hạnh phúc”.
Dư Túy Vi chợt nghĩ, ngồi xuống đối diện Lữ Nho Luật: "Anh Luật, có chuyện muốn nhờ cậu giúp đỡ."
Lữ Nho Luật lễ phép nói: “Mời nói.”
"Em trai khóa dưới mà tôi hẹn hôm nay cứ lạnh nhạt với tôi. Cố vấn tình yêu của tôi nói rằng tốt nhất nên kí©h thí©ɧ cậu ấy một chút, để cậu ấy hiểu được tâm ý mình." Dư Túy Vi hạ giọng: "Vậy nên, đợi lát nữa cậu ấy đến, cậu có thể xuất hiện với tư cách là bạn trai cũ của tôi, tỏ ra ghen tuông không. Làm như vậy cậu ấy sẽ biết xung quanh tôi không thiếu trai đẹp, từ đó sinh ra cảm giác khủng hoảng cấp bách."
Lữ Nho Luật tỏ vẻ phức tạp: “Cái người cố vấn tình cảm luôn bảo cậu thừa dịp còn trẻ yêu đương đủ loại trai đẹp, để về già khoe khoang trước mặt đám bạn thân, người đó vẫn chưa bỏ nghề hả, xin lỗi tôi nói thẳng, ý tưởng này không hay chút nào, tôi từ chối."
Cô gái không chịu nhượng bộ, cố nũng nịu để Lữ Nho Luật mềm lòng: “Anh à——”
"Xin lỗi, gọi tôi là ‘anh’ cũng vô ích thôi." Lữ Nho Luật khoanh tay trước ngực, vẻ mặt bình tĩnh: "Tôi chỉ muốn làm một người yêu cũ hoàn hảo, có chết cũng không làm phiền người yêu cũ."
Sắc mặt Dư Túy Vi cứng đờ, cô ấy vô cảm đứng lên: "Tốt lắm, vậy tôi sẽ không làm phiền cậu gia nhập Hiệp hội bảo vệ cẩu độc thân nữa, chúc cậu và hội của cậu mãi mãi bên nhau, thiên trường địa cửu."
Lật mặt nhanh hơn người yêu cũ, lúc cần người thì gọi “anh” ngọt xớt, lúc không cần thì chỉ là bạn học Lữ thôi. Viên Cửu Cửu nhìn Dư Túy Vi rời đi, trong mắt lóe lên ngọn lửa hóng hớt: "Cmn, anh và hoa khôi từng hẹn hò à?"
“Hẹn hò qua mạng thôi.” Lữ Nho Luật nhún vai: “Tôi và cô ấy quen nhau qua game, xem như CP, nhưng chỉ gặp một lần ngoài đời đã phát hiện tính cách không hợp nhau, nên chia tay rồi.”
“Đàn anh, anh làm rất đúng!” Viên Cửu Cửu giơ ngón tay cái lên: “Người thông minh không bao giờ rơi vào bể tình, cô độc mới chinh phục được giang sơn, trên thế giới chỉ có một loại đầu tư không mất tiền, đó là——"
Viên Cửu Cửu đột ngột dừng lại giữa câu, mắt mở to như chuông đồng, miệng niệm “thanh tâm chú”: “Tâm trong như nước, nước trong là tâm, gió nhẹ không thổi, sóng lớn không xô... Độc Long ẩn trốn, tâm ta không buông."
Lữ Nho Luật: "?"