Chương 11: Mạo hiểm

Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

Edit: Dandan

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Cái kia..... Anh, anh nghe em giải thích! Em em em......"

Lâm Mặc vừa mới cười đến thở hổn hển giờ phút này sắc mặt tái nhợt, trong mắt đen nhánh ảnh ngược ra gương mặt mặt vô biểu tình của Sở Trạch Hoài.

Trong giọng nói của hắn mang theo một loại tuyệt vọng phảng phất lập tức liền phải bị đánh chết.

Bất quá cùng Lâm Mặc tưởng tượng huynh đệ tương tàn đại nghĩa diệt thân không giống nhau, anh hắn chỉ là chăm chú nhìn hắn trong chốc lát, theo sau đưa hắn một tờ đơn.

"Lấy danh nghĩa cục điều tra, đi tòa nhà thực nghiệm mượn một chút dụng cụ, sau đó trực tiếp vận chuyển về cục."

Trên lá đơn là một loạt các dụng cụ phân tích mà hắn xem không hiểu, phía dưới còn có chữ ký rồng bay phượng múa của mẹ hắn.

Lâm Mặc giống như là được đến kim bài miễn tử, bắt lấy lá đơn "Vèo" một chút liền chạy xa, sợ giây tiếp theo Sở Trạch Hoài liền thay đổi chủ ý, một chân đem hắn đá vào trong hồ.

Bên hồ hiện tại liền dư lại hai người Bạch Úc cùng Sở Trạch Hoài.

Vừa rồi lúc hai người bọn họ nói chuyện, Bạch Úc liền đứng ở một bên, quang minh chính đại mà đánh giá đối phương.

So với lần gặp mặt trước, hiện tại Sở Trạch Hoài hiền hoà thả lỏng rất nhiều, đôi mắt màu vàng cam lười biếng mà nheo lại, đã không có loại ánh mắt trong lạnh băng còn mang theo sát khí, nhìn qua nhưng thật ra so với phía trước dễ tiếp xúc hơn nhiều.

Chẳng qua không biết vì cái gì, hương thơm trên người y giống như bị thứ gì che lấp đi.

Từ một cái đặt ở bên ngoài, tản ra nồng đậm hương vị nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp, biến thành một cái bị bỏ vào trong bình thủy tinh phong kín lại nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp.

Nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp hiện tại chính dựa vào lan can gỗ bên bờ hồ, cánh tay đáp ở căn đầu gỗ trên cùng, đôi cánh vàng kim phía sau bị thu trở về.

Không có cánh che đậy, đường cong cơ bắp lưu sướиɠ xinh đẹp phía dưới chế phục đen kia liền trở nên thập phần rõ ràng.

Không phải cái loại này ăn protein cùng ức gà dưỡng ra tới phòng tập thể thao thể hình, mà là ở trên chiến trường trải qua vô số tràng đao thật kiếm thật luyện ra.

Chẳng sợ hiện tại là ở vào thả lỏng trạng thái, nhưng nếu yêu cầu, cũng có thể tùy thời bộc phát ra lực lượng kinh người.

Trong mắt Bạch Úc ảnh ngược ra bóng người eo thon chân dài bên dưới lớp chế phục đen trông có vẻ càng mê người, không nhịn xuống vươn đầu lưỡi chạm chạm răng nanh của mình.

Có chút kỳ quái, vì cái gì rõ ràng hương vị trên người đối phương giảm nhiều như vậy, cậu còn sẽ có một loại cảm giác ngo ngoe rục rịch?

Tuy rằng trước kia chưa từng có xuất hiện quá loại tình huống này, nhưng Boss phó bản luôn luôn đều vâng theo ý nghĩ của chính mình.

Vì thế vài giây sau, bên cạnh Sở Trạch Hoài nhiều ra một người cùng y cùng nhau xem phong cảnh bên hồ.

" Đội trưởng Sở, ngài không cần đối Lâm Mặc tức giận, hắn chính là nói không lựa lời mà thôi."

Bạch Úc đôi mắt cong cong, chóp mũi ngửi mùi hương bởi vì tới gần mà một lần nữa trở nên rõ ràng, tùy tiện cho chính mình tìm một lý do để đi tới.

" Tôi không có giận hắn, dù sao hắn cũng là đường đệ tôi."

Sở Trạch Hoài quay đầu nhìn về phía Bạch Úc, tròng mắt ảnh ngược ra gương mặt phấn chấn bồng bột của đối phương.

"Vậy được, tôi cảm thấy Lâm Mặc kỳ thật rất thích ngài, cũng thực thích cục điều tra, hắn gần nhất vẫn luôn khuyên tôi gia nhập cục điều tra, tôi cũng tính toán thử một lần."

Ánh mắt Bạch Úc dừng trên cổ đối phương, nơi đó có một cái vòng cổ màu đen, mặt trên còn có một con số điện tử màu xanh lục.

Chính là thứ này ức chế hơi thở trên người Sở Trạch Hoài sao?

Bất quá so với vòng cổ lạnh băng, khiến cậu càng hứng thú chính là máu tươi ấm áp đang chảy xuôi trong động mạch cổ đó.

Có điểm đói bụng.

" Cậu quyết định gia nhập cục điều tra sự kiện đặc thù?" Sở Trạch Hoài trên dưới đánh giá cậu.

" Đội trưởng Sở cảm thấy không thích hợp sao?" Bạch Úc chớp chớp mắt.

"Cũng không có, chính là ngay từ đầu cảm thấy cậu rất an tĩnh văn nhược."

Sở Trạch Hoài thu hồi ánh mắt, một lần nữa nhìn về phía mặt hồ bình tĩnh,

"Bất quá tôi hiện tại thay đổi ấn tượng về cậu, ánh mắt vừa rồi không tồi."

Đó là ánh mắt tràn đầy dã tâm cùng đối thứ gì đó nhất định phải có được.

Như là dã thú đang âm thầm săn mồi.

Sách, nhìn lầm.

Cũng không biết chức vụ trong cục điều tra sự kiện đặc thù có cái gì mà đối phương nhất định phải có.

Bạch Úc nghe vậy hơi hơi sửng sốt, cậu duỗi tay đem tóc mái trên trán vuốt sang bên cạnh, lộ ra một đôi mắt phượng tràn đầy ý cười.

"Có thể được đội trưởng Sở tán thành, tôi có phải hay không nên nói một câu thực vinh hạnh."

Sở Trạch Hoài đem tay giao nhau đáp trên lan can, mặt hồ nổi gió thổi tóc mái y hơi hơi nhếch lên:

" Tôi không có tán thành cậu, muốn được đến tôi tán thành, cậu ít nhất muốn bày ra một chút thực lực của mình."

"Như vậy a......" Bạch Úc có chút thất vọng.

Giây tiếp theo, cậu liền thấy Sở Trạch Hoài thu hồi tay, ở trong túi áo chế phục sờ soạng chốc lát.

Một tiểu khối vuông ở không trung lướt ra hình cung hoàn mỹ, cuối cùng vừa lúc dừng ở lòng bàn tay cậu.

Là một viên kẹo hình vuông, vị chanh, mặt trên lây dính hương vị trên người đối phương.

"Tuy rằng cậu cách lúc được tôi tán thành còn kém xa, nhưng vẫn là trước tiên hoan nghênh cậu gia nhập cục điều tra."

Sở Trạch Hoài nhìn đôi mắt kia bỗng phát sáng sau khi nghe chính mình nói, chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

Chẳng qua y không nghĩ tới, Bạch Úc hoàn toàn đem nội dung bên trong xoay 180°.

"Ai? Ý tứ của đội trưởng Sở là, làm tôi gia nhập tiểu đội của ngài sao?"

Đôi mắt Bạch Úc sáng lấp lánh, thế chẳng phải là thuyết minh, cậu có thể mỗi ngày đều nhìn đến nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp sao?

Hơn nữa lấy mức độ cùng tần suất bị thương của Sở Trạch Hoài tới xem, không chừng cứ cách mấy ngày là có thể hấp thu thật nhiều năng lượng.

Ba năm hấp thu, 5 năm thành thần.

Bạch Úc đã bắt đầu vì tương lai tốt đẹp mà vui sướиɠ.

Đáng tiếc chính là, giây tiếp theo, mộng tưởng của cậu liền vỡ thành cặn bã.

" Tôi không có nói như vậy, kỳ thật tôi càng thiên hướng với cậu sẽ đi tiểu đội thứ tám, chín, mười, bất quá đi nơi nào, vẫn là muốn xem bên nhân sự phân phối."

Sở Trạch Hoài cúi đầu ở trên di động bấm vài cái, sau đó đưa cho Bạch Úc.

Bởi vì em trai mình là bạn tốt của đối phương kiêm người giới thiệu, hơn nữa Bạch Úc tuổi còn nhỏ lại lớn lên ngoan ngoãn, cho nên Sở Trạch Hoài không ngại cho đối phương một ít kiên nhẫn cùng đối với đàn em quan ái.

Bạch Úc tiến lên hai bước tiếp nhận di động, mặt trên là trang web nội bộ của cục điều tra sự kiện đặc thù thành phố Thanh Hà, bên trong có tin tức của mười tiểu đội, so trên official website còn kỹ càng tỉ mỉ hơn rất nhiều.

Bảy tiểu đội phía trước chủ yếu là giải quyết vấn đề ô nhiễm vật và nhiễu sóng giả lớn lớn bé bé trong thành phố Thanh Hà, tiểu đội thứ tám cùng thứ chín phụ trách xử lý cấp thấp nhưng có thể ăn Ô Nhiễm Vật, cùng với kịp thời đốt cháy thi thể Ô Nhiễm Vật vô dụng.

Cũng không phải sở hữu bị ô nhiễm động thực vật đều sẽ biến thành Ô Nhiễm Vật, có chút ô nhiễm trình độ thực nhẹ nhưng có thể ăn sinh vật, ở dưới tác dụng của dược vật đặc thù, có thể khôi phục đến bình thường có thể ăn phạm vi.

Hai cái tiểu đội này chính là phụ trách đem những động thực vật có mức độ ô nhiễm rất nhỏ vận chuyển đi xưởng tinh lọc, sau khi kiểm tra đo lường đủ tư cách, lại đem mấy thứ này vận chuyển đến thị trường tiến hành lưu thông.

Nếu chỉ là rất nhỏ ô nhiễm liền tiêu hủy nói, toàn thành phố rất nhanh liền sẽ lâm vào trong nạn đói.

Tiểu đội thứ mười là phụ trách xử lý hậu kỳ.

Giống trường hợp thôn trang tràn đầy các phần còn lại của tay chân bị cụt kia, chính là cần bọn họ đi dọn dẹp quét tước cùng thẩm tra đối chiếu số lượng và thân phận của người chết.

Cậu nghĩ nghĩ đề cử vừa rồi của Sở Trạch Hoài...... Hảo gia hỏa, nói cái gì ánh mắt không tồi, cuối cùng còn không phải làm chính mình đi đương hậu cần?

Bạch Úc không nhịn xuống trừu trừu khóe miệng, quyết định lựa chọn xem nhẹ rớt kiến nghị của đối phương.

Mà người bị Bạch Úc phun tào, tắc dựa trở về lan can gỗ, trạng thái cùng ngay từ đầu không sai biệt lắm.

Chẳng qua là từ nhìn chằm chằm mặt hồ phát ngốc, biến thành nhìn chằm chằm tay mình phát ngốc.

Thời điểm ở bên trong sông Thanh Hà bắt chỉ cá trắm cỏ Ô Nhiễm Vật to lớn kia, lòng bàn tay của y bị vảy cứng rắn cắt một lỗ hổng.

Bất quá đây không phải là nguyên nhân Sở Trạch Hoài nhìn chằm chằm tay mình, y là bởi vì vừa rồi đem điện thoại đưa cho Bạch Úc, trong chớp mắt lòng bàn tay truyền đến cảm giác kỳ quái.

Giống như bị đồ vật mềm mại nào đó chạm một chút.

Lúc ấy Bạch Úc dựa đến quá gần, hương cỏ cây tươi mát trên người đối phương đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nhào tới, đỉnh đầu tóc ngắn còn cọ tới rồi cằm y, lúc ấy y sửng sốt trong chớp mắt, cũng không có chú ý tới lòng bàn tay.

Hẳn là...... Không cẩn thận bị đối phương cọ tới rồi đi.

Sở Trạch Hoài không xác định mà nghĩ.

*********

【 Bạch Úc! Ngươi cũng quá lớn mật đi, chúng ta còn không có lưu lạc đến mức mạo sinh mệnh nguy hiểm mà hấp thu năng lượng, nếu như bị phát hiện, ngươi chỉ sợ đã bị đánh chết tại chỗ. 】

Hệ thống hồi tưởng lại động tác vô cùng lớn mật vào buổi sáng của Bạch Úc, chỉ cảm thấy vô cùng kinh hoảng.

Bạch Úc cư nhiên dám trực tiếp chạm vào miệng vết thương trong lòng bàn tay đối phương, còn thành công từ vảy máu đạt được một tia năng lượng, quả thực chính là hổ khẩu đoạt thực.

【 An tâm, y không phải không phát hiện sao, huống chi ta luôn luôn đối chính mình rất có tin tưởng, ta dám làm, liền dám cam đoan y sẽ không phát hiện. 】

Bạch Úc ngồi trên ghế trong đại sảnh ở cục điều tra, một bên điền đơn một bên trả lời.

Cậu luôn thực am hiểu nắm lấy cơ hội, hơn nữa, năng lượng luôn đi cùng với nguy hiểm sao.

Đây cũng nguyên nhân quan trọng nhất giúp cậu từ trong một chúng thực vật làm công trở thành BOSS phó bản 【 Công viên thực vật 】

【 Vẫn là quá mạo hiểm...... 】

Hệ thống ở trong đầu Bạch Úc lẩm bẩm lải nhải, thẳng đến thanh âm Lâm Mặc truyền tới.

"Bạch Úc, ông nhìn qua còn rất vui vẻ sao."

Lâm Mặc bước chân phù phiếm, giống như một u linh mà phiêu lại đây, liếc mắt một cái liền thấy bạn tốt ngồi ở trên ghế khẽ mỉm cười.

"Xác thật thực vui vẻ, tui trở về dư vị một chút, chuyện cười buổi sáng ông kể tui nghe còn khá buồn cười."

Lâm Mặc ánh mắt càng u oán.

" Ông miễn bàn chuyện kia, suốt buổi sáng hôm nay tui đều ở ôm thực nặng thực nặng dụng cụ đi tới đi lui giữa trường học cùng cục điều tra, hai cái cánh tay đều khống chế không được bắt đầu phát run, còn muốn viết báo cáo nhiệm vụ lần trước cùng kiểm điểm, hiện tại tui chỉ nghĩ thoát đi cục điều tra.... Đúng rồi, ông lại đây làm gì?"

Bạch Úc lắc lắc tờ đơn trong tay: "Tui cuối cùng vẫn là lựa chọn gia nhập cục điều tra, hiện tại đang ở điền đơn, một lát liền đi tiến hành kiểm tra đo lường một cách kỹ càng tỉ mỉ."

"Nga, nguyên lai là —— từ từ, ông rốt cuộc quyết định muốn gia nhập!?"

Lâm Mặc nháy mắt chi lăng lên, đôi mắt đen nhánh một lần nữa toả sáng sáng rọi, trong giọng nói mang theo một tia hưng phấn.

Hắn lại một lần triển lãm phúc lợi của cục điều tra có bao nhiêu tốt, thậm chí còn quyết định tự mình bồi cậu đi phòng kiểm tra làm kiểm tra đo lường năng lực.

Sau khi đi qua một đoạn hành lang dài, một căn phòng lớn xuất hiện trước mắt hai người.

Trong phòng đã có mười mấy người ở kiểm tra đo lường, đại bộ phận năng lực đều là cấp bậc DEF.

Bạch Úc để lại một cái tâm nhãn, không có lộ ra toàn bộ thực lực của mình, chỉ là bắt chước phạm vi thực lực của người phía trước.

Tàn lưu mảnh nhỏ ký ức nói cho cậu, không có đủ lực lượng, vẫn là trước làm cặn bã đi.

Cậu đầu tiên là hướng nhân viên kiểm tra đem ngón trỏ của mình thay đổi thành cành khô sắc bén, sau đó dùng nó đi công kích một dụng cụ hình cầu, theo sau lại chuyển sang hình thức dây leo, thao tác dây leo cuốn lên một cái ly.

Nhân viên kiểm tra đem tin tức ký lục xuống dưới, còn cấp Bạch Úc thí nghiệm một chút ô nhiễm giá trị cùng ngạch giá trị.

Hệ thức tỉnh: Hệ thực vật

Hệ khác: Hệ phụ trợ ( phụ thuộc hệ công kích)

Thực lực: E

Ô nhiễm giá trị: 30

Ngạch giá trị: 200

"Vì cái gì chủ yếu là hệ phụ trợ?"

Bạch Úc còn không có nói chuyện, Lâm Mặc đứng một bên nhưng thật ra trước dò hỏi.

Rõ ràng ngón tay Bạch Úc có thể biến thành cành khô để công kích.

"Bởi vì lực độ công kích quá nhỏ, dây leo nhưng thật ra không tồi, kiến nghị chủ tu hệ phụ trợ, hơn nữa những người phía trước cơ hồ đều là hệ công kích, trong cục chúng ta thiếu hệ phụ trợ."

Nhân viên kiểm tra đẩy đẩy mắt kính, ở trên đơn kiểm tra đo lường ký tên sau đó đưa cho Bạch Úc.

"Nguyên lai hai cái này còn có thực lực khác nhau sao? Dây leo so cành khô lợi hại hơn?"

Bạch Úc nhìn nhìn ngón tay mình, đối với cậu mà nói, hai cái trạng thái này đều đồng dạng quan trọng, nhưng thật ra không phân trên dưới.

"Cũng không phải, tôi chỉ là cảm thấy dây đằng linh hoạt như vậy, không thể dùng để buộc chặt, có chút đáng tiếc."

Nhân viên kiểm tra ý bảo bọn họ có thể đi phòng nhân sự phỏng vấn ký hợp đồng, đồng thời còn bổ sung một câu,

" Tôi là nói dùng để buộc chặt Ô Nhiễm Vật."

Hai người:...... Cũng không cần thiết thêm câu phía sau.