Con mắt Natsuhi trợn tròn nhìn về phía người nữ nhân ở trên giường. Bao quanh cơ thể của nàng là một thứ chất nhày bẩn thỉu màu đen. Mùi hương hôi thối nồng nặc từ người nàng bay ra. Ở cách xa đó là một cái bồn bằng gỗ lớn, từ bồn gỗ thấy được một lớp hơi nước nhè nhẹ bay lên. Hiển nhiên đây là nước nóng phát ra.
“Khụ, khụ…” Bàn tay người thanh niên tóc vàng nắm lại đặt ở miệng của mình. Một tiếng ho nhẹ khiến cho Natsuhi hơi ngẩn người lại. Khi mà đầu nàng quay sang nhìn về phía hắn thì cũng là lúc hắn mở miệng đáp lại: “Không như ngươi nghĩ được chứ? Hiện giờ toàn thân nữ Ninja này chứa đầy chất bẩn, nguyên do sao? Này rất khó giải thích… Ừ, đơn giản một chút em cũng là nữ nhân nên việc tắm rửa cho nữ ninja này hợp hơn anh!”
Natsuhi còn chưa có mở miệng phản bác lời của người thanh niên tóc vàng lại đeo mặt nạ hồ ly sau đó hắn lùi lại thân mình bước ra ngoài cửa đem cánh cửa đóng lại. Đầu hơi lắc lắc, khóe miệng mở ra, hơi thở nhè nhẹ phát ra sau lớp mặt nạ. Người thanh niên tóc vàng từ từ bước về phía cầu thang. Thân mình hắn chuyển động về phía căn phòng.
Cánh cửa mở ra, hắn trực tiếp tiến vào trong căn phòng. Mình ngồi trên cái bàn tọa, hai tay chắp lại: “Chúc ăn ngon miệng (Itadakimasu)!” Ngay sau đó hắn bắt đầu động đũa. Khi miếng thức ăn cuối cùng được hắn bỏ vào miệng thì đôi mắt hắn hơi nhíu lại. Hắn lẳng lặng ngẩng đầu lên nhìn về phía cái cửa gỗ.
Roạt!
Cánh cửa mở ra, thân hình một thiếu nữ với mái tóc hơi đỏ hướng tím bước vào. Nàng ngồi xuống phía dưới đối diện với hắn. Trong nhất thời hai người nhìn về phía nhau. Trong lúc này hình ảnh thiếu nữ hiện lên trong mắt hắn, hai má của nàng trở nên hơi ửng đỏ. Bất chợt hắn nghe được âm thanh của nàng lên tiếng nói: “Xin lỗi!”
“Hả…” Từ miệng của người thanh niên tóc vàng vang lên âm thanh hả, bộ mặt của hắn cứng đơ lại. Khuôn mặt hắn đang trong trạng thái ngạc nhiên sau một lúc chuyển sang trạng thái tò mò, đôi mắt nhìn về phía thiếu nữ hỏi: “Xin lỗi anh, vì việc gì?”
Đôi môi thiếu nữ hơi mín lại, nàng chăm chú quan sát người thanh niên tóc vàng đang đeo mặt nạ hồ ly này. Không biết từ bao giờ chiếc mặt nạ đã bị hắn kéo xuống che kín mặt. Thiếu nữ đáp lại lời của nó: “Xin lỗi bởi vì ta đã hiểu lầm ngươi!”
“Hiểu lầm, Natsuhi, việc gì cơ?” Nghe thấy lời này thì người thanh niên tóc vàng càng không hiểu được bất đắc dĩ phải mở lời đáp lại.
Hai má thiếu nữ lại trở nên đẹp hơn, nàng lên tiếng nói: “Ngươi không có làm gì vì nữ Ninja kia sao? Bởi vì ta hiểu lầm ngươi nên muốn đối với ngươi nói lời xin lỗi!”
Hai vai người thanh niên nhún nhún, từ đằng sau chiếc mặt nạ phát ra tiếng khe khẽ thở dài, hắn lên tiếng nói: “Anh là loại người phía dưới là động vật, em nghĩ như vậy sao Natsuhi?” Nghe được lời này thì thiếu nữ Natsuhi cũng không đáp lại chỉ có đỏ mặt xấu hổ. Nàng không có dám đáp lại lời của người thanh niên tóc vàng. Tuy nhiên lời nói tiếp theo của người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly, ẩn ẩn sau chiếc mặt nạ là gương mặt cực kỳ đẹp trai khiến cho lòng nàng có chút loạn.
Hắn khoanh tay trước ngực bình thản đáp lại: “Mặc dù cưỡиɠ ɧϊếp nữ nhân khi các nàng chống cứ rất có kɧoáı ©ảʍ rất có thành tựu đi. Ừ, cha anh cũng nói quả thực cưỡиɠ ɧϊếp nư nhân khi các nàng chống cự kịch liệt là kɧoáı ©ảʍ dâng cao nhất. Mặc dù nó hơn xa thể loại tự nguyện nhưng cha anh nói tự nguyện vẫn là tôt hơn. Một nam nhân chân chính đó chính là để cho nữ nhân tự nguyện leo lên giường của mình mà không phải cưỡиɠ ɖâʍ họ. Chính là chiếm trái tim của họ trước sau đó chiếm lấy thân xác của họ mà không phải chiếm thể xác họ thông qua âʍ đa͙σ rồi mới tới trái tim. Chỉ loại nam nhân không có bản lãnh mới thông qua con đường âʍ đa͙σ mà thôi!”
Lời lẽ hiên ngang đầy chính nghĩa từ miệng của thanh niên tóc vàng này khiến nàng muốn mửa. Nàng chưa từng bao giờ gặp phải loại nam nhân vô sỉ và mặt dày như thế, ngoài ra hắn còn rất biếи ŧɦái nữa. Bàn tay hắn đột nhiên đưa lên sờ cằm nói: “Có phải em bây giờ đang nghĩ anh là một tên biếи ŧɦái đúng hay không? Tốt thôi… Cái này anh cũng không ngại. Nam nhân chính là như thế biến thải bỉ ổi, nhiều người mặt ngoài thì cao quý sang trọng mặt trong thì bỉ ổi dâʍ đãиɠ!”
Con mắt Natsuhi trợn tròn, nàng hoàn toàn trong trạng thái cứng người nhìn về phía hắn. Bất chợt lại nghe được hắn phẩy phẩy tay sau đó đáp lại: “Đùa như vậy đủ rồi! Hahaha… Được rồi nói đến thân thể của em đi!”
Nghe thấy lời này thì Natsuhi cảm giác toàn bộ ánh mắt của hắn đang săm soi nhìn về phía mình. Đôi mắt với con ngươi màu đỏ cùng với cái đồ án kỳ dị màu đen in trong mắt khiến cho nàng cực kỳ kinh ngạc. Con ngươi chăm chú nhìn về phía thân thể của Natsuhi. Natsuhi theo bản năng dùng tay che lại thân thể của mình. Nàng cảm giác được ánh mắt hắn giống như đang thị da^ʍ nàng vậy. Thân thể nàng không nhịn được bắt đầu run lên.
Đôi mắt người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly nhìn về phía người thiếu nữ xinh đẹp Natsuhi. Toàn thân thể của nàng giống như bị nhìn xuyên thấu. Thân thể của nàng khác hắn với người bình thường nói dung hơn chính là nguồn chakra. Thông thường khi dùng con mắt Mangekyou Sharingan nhìn về phía người đồng thời xác định chakra thì chakra của họ theo lý phải có màu xanh lam. Tuy nhiên chakra của người làng Tinh Tú tu luyện với ngôi sao lại có màu hồng. Tu luyện nhiều sẽ dần chuyển sang màu hơi tím.
Thân thể Natsuhi giống như thấy được có vài vết giống như vết mực loang lổ trên cơ thể nàng. Tuy nhiên vết mực này lại lấp lóe huyền ảo màu hồng, xanh nước biển cùng với màu tím. Mấy màu đều liên tục thay đổi trong ba màu này.
Hắn đáp lại lời của Natsuhi nói: “Sinh mệnh lực của em rất ngoan cường mới chống lại sự ảnh hưởng của Ngôi sao lâu như vậy! Nếu như không phải sinh mệnh lực của em ngoan cường em đã sơm chết rồi. Theo như anh biết thì em có lẽ đã tập luyện với Ngôi Sao từ rất sớm so với bạn cùng lứa tuổi sớm hơn rất nhiều đúng không?”
Nghe được lời này thì Natsuhi cực kỳ kinh ngạc. Nàng cũng biết tập luyện với Ngôi Sao sẽ xuất hiện nhiều phản ứng phụ gây tác động xấu. Tuy nhiên nàng không nghĩ rằng hắn chỉ nhìn qua lại biết được việc nàng luyện tập rất sớm với Ngôi Sao? Phải biết được rằng có rất nhiều Kunoichi của làng đã kiểm tra thân thể của nàng mới đưa ra kết luận này.
Người thanh niên tóc vàng lại bình thản tiếp tục nói tiếp: “Anh sẽ chữa trị bệnh cho em coi như lời cảm ơn đi!”
“Cảm ơn!?” Từ miệng của người thanh niên không ngờ lại phát ra tiếng cảm ơn khiến cho Natsuhi có cảm giác kỳ quái khiến nàng không nhịn được sự tò mò mở tiếng hỏi: “Vì sao ngươi cần cảm ơn ta!”
Hai vai nhún nhún hắn cười, ẩn dưới mặt nạ kia là một nụ cười có vài phần dâʍ đãиɠ nói: “Cảm ơn em vì đã cho anh chiếm tiện nghi a! Đôi môi của em quả thực rất mềm đây…”
Lời này vừa ra từ miệng của hắn thì hai má của nàng trở nên đỏ chót. Nàng khe khẽ hừ lạnh một tiếng nhìn về phía hắn. Đôi lông mày cong nhỏ mịn của nàng nhìn về phía hắn, nàng có chút tò mò, đôi môi hơi hồng của nàng đáp lại: “Ngươi… tên ngươi là gì?”
“Uchiha… Uchiha Nawaki” Hắn mỉm cười nhìn về phía người thiếu nữ với mái tóc màu tím, hắn đáp lại: “Đây là mẹ của anh đặt tên cho anh khi nhớ đến cậu của anh!”
Nghe được lời này thì Natsuhi cực kỳ ngạc nhiên. Nàng sực nhớ trong khi tắm rửa cho người thiếu nữ xinh đẹp có mái tóc vàng kia cực kỳ giống nhau. Khuôn mặt của hai người giống nhau gần như là một khuôn đúc ra. Natsuhi mở miệng hỏi: “Ngươi, rất giống người ở trên kia?”
“Em muốn nói đến cô gái Ninja mà anh đã bắt về hay sao?” Người thanh niên tóc vàng mở miệng lên tiếng hỏi.
“Ừ” Thiếu nữ Natsuhi khe khẽ gật đầu một cái. Sau đó nàng dường như rơi vào trầm tư, một lúc sau nàng lên tiếng nói: “Chị ấy, tên là…”
“Tsunade” Từ sau chiếc mặt nạ kia phát ra âm thanh đáp lại lời của nàng: “Tên đầy đủ của nàng là Senju Tsunade!”
“A” Nghe được lời này thì khuôn mặt Natsuhi kinh ngạc hoàn toàn đơ lại. Nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Chị ấy là một trong sannin huyền thoại công chúa Sên Tsunade!?”
Đầu người thanh niên Nawaki nhẹ nhàng gật xuống đồng ý nói: “Không sai, một trong sannin huyền thoại công chúa Sên Tsunade của làng Lá!”
Nói đến lúc này thì khuôn mặt của Natsuhi mới tái lại. Một trong sannin huyền thoại chiến đấu với người thanh niên tóc vàng này lại không chịu nổi một đòn. Dường như còn gia nhập một đám người khác có thực lực không kém. Người thanh niên tóc vàng này rốt cuộc là ai. Nàng không nhịn được tò mò hỏi: “Ngươi… ngươi rốt cuộc là ai? Thực lực của ngươi rất mạnh. Tại sao ta chưa từng nghe thấy tên tuổi của ngươi tại nhẫn giới?”
“Hahaha,,,” Từ miệng của người thanh niên tóc vàng này phát ra một âm thanh cười nhàn nhạt. Hắn đáp lại: “Nếu như anh nói anh là con trai của công chúa Sên Tsunade, em có tin hay không?”
Đầu của thiếu nữ Natsuhi liên tục lắc lắc. Nàng làm sao có thể tin tưởng được lời của người thanh niên này. Người thanh niên này tuổi tác rõ ràng hơn nàng, có lẽ nàng đoán hắn cũng ngang tuổi mình. Công chúa Tsunade thì cũng chắc chỉ hơn nàng mười tuổi là cùng. Nàng chưa từng bao giờ nghe nói tại độ tuổi mười tuổi công chúa Tsunade sinh con. Ngoài ra trong lúc nàng tắm cho Tsunade phát hiện được Tsunade vẫn còn là xử nử làm sao mà có con trai bằng tuổi này cơ được. Nói như vậy thì ai tin được lời này.
Hai vai của người thanh niên tóc vàng nhún nhún vai, hắn cười nói: “Nữ nhân a! Khi nam nhân nói thật thì các nàng lại nghĩ rằng họ nói dối! Khi mà nam nhân nói dối thì các nàng cứ nghĩ là nói thật! Thật sự là…” Hai tay của người thanh niên tóc vàng kết ấn. Một đám gỗ xuất hiện đem đám thức ăn nuốt vào trong lòng đất.
“A” Khuôn mặt của Natsuhi cực kỳ ngạc nhiên khi phát hiện được hắn lại có thể sử dụng độn Mộc để đem toàn bộ thức ăn thừa cuốn xuống lòng đất.
Đôi môi của hắn hơi hấp háy, hắn cười gian đáp lại Natsuhi nói: “Natsuhi, hiện giờ đã tối rồi! Có phải đã đến lúc chúng ta cùng nhau đi nghỉ ngơi hay không?”
Thân mình Natsuhi run bắn lên khi nghe được những lời này. Nàng có chút kinh hãi mở miệng đáp lại: “Ngươi, ngươi… muốn làm gì?” Thân mình không tự chủ được hơi lùi lại.
Bàn tay người thanh niên Nawaki đưa lên sờ sờ cằm của mình sau đó mỉm cười nói: “Làm gì! Theo chiến tranh em chẳng lẽ không biết sao? Ninja tù binh nữ khi bị bắt thường thường sẽ bị hϊếp da^ʍ sau đó gϊếŧ chết. Anh mặc dù cũng sẽ hϊếp da^ʍ nhưng yên tâm anh muốn giữ em bên cạnh nên tính mạng em hoàn toàn an toàn không có việc gì!”
Nghe được lời nói cực kỳ vô lại, vô liêm sỉ từ miệng Nawaki bắn ra thì thân mình của Natsuhi có chút sợ hãi lùi lại. Mặc dù có lẽ sâu trong thâm tâm nàng từng nghĩ nếu như bị cưỡиɠ ɖâʍ hy vọng là một nam nhân đẹp trai cưỡиɠ ɖâʍ nàng. Tuy nhiên khi đối mặt với tình hình này nàng hoàn toàn để lộ ra bản chất nhát gan và sợ hãi của nàng. Thân mình của Nawaki giống như một con liệp báo bay vù lên trực tiếp vồ lấy nàng.
“Không…” Từ miệng của Natsuhi phát ra âm thanh tiếng kêu khe khẽ. Đôi môi của nàng trực tiếp bị hắn áp lên. Chiếc mặt nạ hồ ly đã bị hắn tháo xuống. Con mắt của nàng trợn tròn nhìn về phía Nawaki. Một đôi mắt màu đen nhánh thâm thủy chăm chú nhìn về phía nàng. Nàng cảm giác được hơi thở nóng bỏng của nam nhân phả vào mũi của nàng. Chiếc lưỡi mềm mại của hắn đang cố gắng tách miệng của nàng ra sau đó luồn vào bên trong.
“Oanh!” Một âm thanh vang dội trong tâm trí nàng. Nàng cảm giác được đôi môi truyền tới cảm giác tê dại. Chiếc lưỡi của hắn đã cạy được miệng của nàng ra tiến vào bên trong. Nó đang càn quét ở bên trong. Nó liên tục cuốn hút lấy chiếc lưỡi mềm mại của nàng. Một cảm giác lan tràn khắp toàn thân. Nàng cố gắng chống cự dãy dụa nhưng hai tay hắn trực tiếp ép hai tay của nàng lên sàn nhà đồng thời đôi môi của hắn cưỡиɠ ɖâʍ đôi môi của nàng.
Khi hai người tách ra thì hai má của Natsuhi đỏ hồng giống như người ốm, miệng nàng vẫn còn dính chút nước bọt. Hơi thở của nàng phát ra hổn hển. Nàng cảm giác được có cái vật to lớn cứng cứng nóng hổi áo lên bụng của nàng. Bất chợt hắn nhẹ nhàng hôn lên trán của Natsuhi một cái sau đó nói nhẹ: “Ngủ ngon, Natsuhi chan!”
Thân mình của hắn xuất hiện một đám gợn sóng sau đó biến mất trước mặt nàng. Natsuhi thấy được cảnh này thì có chút kinh ngạc. Mặc dù vừa rồi nàng cực kỳ sợ hãi tuy nhiên không hiểu sao khi hắn không có làm gì nàng thì trong thâm tâm nàng lại cảm giác được có gì đó mất mát trong lòng.
Nawaki trở lại phòng của mình, Hắn nhìn về phía một cái giường gỗ, thân mình của hắn trực tiếp nằm lên cái giường gỗ lớn này. Hắn hơi nhắm mắt lại. Bất chợt thân mình của hắn toát ra ánh sáng màu vàng. Mái tóc cũng hơi tung bay nhè nhẹ. Hắn mỉm cười nói: “Đã phát hiện ra manh mối mình để lại rồi sao! Có lẽ sớm nhất là sáng ngày mai họ sẽ đến tiến hành tấn công mình như vậy thiết kế một kế hoạch thật tốt là được!”
Ở ngoài, Nawaki cảm giác được có vài con cóc đang núp dưới tán cây chăm chú nhìn về phía căn nhà của nó. Theo ánh mắt của con cóc hiển nhiên đây không phải là một con cóc bình thường. Ánh mắt của nó giống như đang dò xét căn nhà mà Nawaki đang ở.
Oap!
Con cóc nhảy mạnh đem thân mình lẻn vào trong rừng. Nó liên tục nhảy đi sau một lúc nó dừng chân lại trước mặt một người thanh niên ngoài hai mươi có cái mái tóc bạch kim. Đám người trước mặt này có tám người tất cả. Con cóc không ngờ lại mở tiếng người đáp lại: “Jiraiya, phía trước có một căn nhà bằng gỗ lớn. Quả thực nó chính là nơi ở của kẻ đã lấy trộm Ngôi Sao của làng Tinh Tú!”
Jiraiya rơi vào trầm tư, hắn mở miệng nói: “Địch nhân có bao nhiêu người tất cả?”
Con cóc mở miệng nói: “Địch nhân chỉ có một người. Một người trong đó là ngài Tsunade, một người khác chính là Ninja làng Tinh Tú. Một người còn lại chính là kẻ lấy cắp Ngôi Sao của làng Tinh Tú!”
Đầu Jiraiya quay về phía một người thanh niên tầm đôi mươi mặc một thân quần áo Ninja, ở bên trong mặc một bộ áo lưới, ánh mắt của hắn tràn ngập ra trí tuệ. Hắn buộc đuôi gà ra phía sau lởm chởm như cái chổi, trên cằm có một chút râu nhỏ. Jiraiya mở miệng nói: “Shikaku, cậu thấy thế nào?”
Người thanh niên này niên này đáp lời nói: “Ngài Jiraiya, nhiệm vụ của chúng ta lần này quả thực rất khó khăn. Thực lực người này sợ rằng đã vượt qua một Kage. Nếu như nhiệm vụ của chúng ta chỉ là giải cứu ngài Tsunade như vậy còn dễ dàng. Nếu như chúng ta muốn đòi lại viên đá ngôi sao cho làng Tinh Tú sợ rằng rất khó!”
Đứng bên cạnh Jiraiya là một thanh niên tóc dài con mắt giống như rắn, chiếc lưỡi nhẹ nhàng thè dài ra liếʍ một cái: “Jiraiya, ta rất muốn biết thực lực của người thanh niên này là như thế nào? Hắn thực sự là mạnh như vậy?”
Một thiếu niễn có mái tóc bạch kim, hắn thở dài ra một hơi nhẹ nhàng cắn răng mở miệng nói: “Nara Shikaku, không phải trí tuệ của anh từ trước đến nay rất tốt sao? Chẳng lẽ không có cách nào đánh bại hắn hay sao?”
Đầu của người thanh niên Shikaku nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cũng không phải là không có cách nào! Chỉ là đến khi đó sợ rằng tất cả chúng ta gặp phải nguy hiểm. Phải biết rằng trí giả cũng không phải là vô địch. Trong trường hợp thực lực chênh nhau không quá nhiều thì trí giả mới có tác dụng hữu ích. Tuy nhiên trường hợp chênh lệch thực lực quá lớn thì dù có trí giả cũng vô dụng!”
Khóe miệng Akira nhếch lên liên tục giật giật, hắn mở miệng hỏi: “Ba người các ngươi không phải là bộ ba Ino-Shika-Cho hay sao?”
Người thanh niên tóc vàng Minato đáp lại lời của Akira: “Akira, Shikaku lần này nói không sai! Thực lực của đối phương quá mạnh hơn xa chúng ta. Chúng ta muốn chiến thắng hắn là chuyện rất khó khăn. Chúng ta cần một kế hoạch thật tốt!”
“Hừ” Akira hừ lạnh một tiếng sau đó lên tiếng nói: “Minato, người bị bắt cóc là cô giáo của tôi mà không phải người yêu Kushina của cậu. Cậu đương nhiên không lo lắng rồi!” Trong giọng nói của Akira tràn ngập khó chịu và tức giận.
Người thanh niên béo tốt Choza đứng ở bên cạnh nói: “Akira, nhiệm vụ chúng ta bây giờ là tìm cách cứu ngài Tsunade cùng với lấy lại Ngôi Sao cho làng Tinh Tú. Cậu không nên bị tình cảm chi phối nhiệm vu lần này!”
Khóe miệng của Akira liên tục giật giật, hắn hừ lạnh một tiếng. Orochimaru tò mò nhìn về phía Akira hỏi: “Thương thế của cậu thế nào? Có thể hay không tham chiến?”
“Đừng quên tôi là một Kunoichi!” Bàn tay của Akira vươn lên nhẹ nhàng vận động. Hắn cười nhạt đáp lại: “Y thuật của tôi hiện giờ tự nhân không kém chút nào cô giáo Tsunade. Nếu nói một cách tự phụ là y thuật của tôi so với Tsunade còn giỏi hơn kia. Thương thế đã sớm khỏi hắn chỉ cần nghỉ vài giờ khôi phục là đạt đến mười phần chiến lực!”
Nghe được lời này thì tất cả đều nhìn về phía Akira như nhìn một con quái vật. Orochimaru nhẹ nhàng liếʍ môi nói: “Akira-kun, tôi quả thực rất hứng thú với cơ thể của cậu. Cơ thể của cậu không ngờ lại có tốc độ khôi phục nhanh như vậy sợ rằng so với ngài Hokage đệ nhất Senju Hashirama cũng không kém đi!” Lời của Orochimaru rơi vào tai của Akira khiến cho hắn rùng mình một cái. Hắn cảm tưởng như mình bắt gặp phải tên gay chính cống.