Hồi Ức - Ngày Đó Ta Bên Nhau!

7/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Đây là chuyện xảy ra với em cách đây cũng đã lâu, em cố gắng nhớ lại thật chi tiết rồi kể lại. Văn em không được tốt, viết theo những gì em nhớ lại, mong các bác thông cảm. Vì cũng còn nhiều việc phải …
Xem Thêm

Chương 2: Từ những điều giản đơn nhất (2)
Chị nhíu mày:

- Hừm, làm gì có anh nào. Nay là sinh nhật chị đấy. Hoa kia là mấy anh chị làm cùng phòng tặng chị. Hôm nay làm xong muộn nên phòng chị không tổ chức đi ăn uống được. Lát chị em mình ra Bưu điện ăn bánh nhé. Chị khao, nay sinh nhật chị, chị lại được lấy lương hihi. Thôi em ngồi đây trông nhà cho chị, chị đỡ phải khóa cửa.chị tắm một cái.

Nói rồi chẳng cần biết tôi có đồng ý ngồi đó hay không chị đến thẳng tủ quần áo lấy đồ rồi vào nhà tắm xả nước. Nhìn chị hôm nay thật vui, chị cười cười nói nói với tôi rất thân thiện, phải nói nhìn chị rất xinh và duyên.

Ngồi 1 lát tôi bật máy tính của chị lên rồi vào chơi Beach Head, đang chơi thì thấy điện thoại của chị kếu tít tít báo có tin nhắn gửi tới. Chị có lẽ cũng nghe thấy nên nói vọng ra:

- Chắc bạn chị nó nhắn tin chúc mừng sinh nhật đấy.hihi.

Tôi chỉ vâng rồi lại chơi tiếp. Vừa chơi được 1 phút lại thấy có tin nhắn, rồi 1 lát sau thấy có người gọi cho chị. Chị nói tôi nhìn xem ai gọi, tôi đọc:

- Huong.K38TC. chị ạ.

chị nói đó là chị Hương bạn thân của chị khi còn học đại học. Chị bảo thôi kệ, để lát tắm xong chị gọi lại.

Vừa dứt chuông thì chị Huong.k38tc lại gọi, trong nhà tắm chị càu nhàu:

- Cái bà này, cả ngày chẳng thấy gọi, giờ sao gọi lắm thế. T ơi kệ, tí chị gọi lại.

Chuông dứt chị Huong.k38TC đó lại gọi tiếp. lần này có lẽ chị nghĩ có việc gì quan trọng nên bảo tôi cầm điện thoại mang cho chị. Tôi làm theo lời chị, thú thực lúc đó tôi cũng chẳng có một chút xíu ý đồ gì trong đầu, nên tạm dừng trò chơi và làm theo lời chị. vừa cầm lên thì dứt chuông, tôi nghĩ chị kia đã tắt, định quay lại để điện thoại lên bàn thì điện thoại lại đổ chuông. Cầm điện thoại đến cửa nhà tắm tôi nói:

- Chị ơi, chị ấy lại gọi này.

chị vừa kéo cửa vừa nói:

- Đâu, T đưa đây cho chị.

Có lẽ chị mải để ý lấy điện thoại nên chị kéo cửa hơi quá dù chị đã đứng lép về 1 phía nhưng vẫn để nộ một nửa người chị. Nói thật, lúc đó tôi sững người vì nhìn thấy thân hình của chị. 1 nửa đám lông bên trái cạnh đùi,1 bên ngực chị, ngượng ngùng tôi quay ra luôn, và chị có lẽ cũng ngượng nên chị kéo cửa vào và thấy chị nghe điện có vẻ không bình tĩnh. Thú thực lúc đó tôi ngượng đỏ chín người, nhưng xen lẫn đó có cái gì đó rất lạ. Tôi nghĩ có lẽ chị sẽ giận tôi, nhưng nghe điện xong chị gọi tôi:

- T ơi, ra cầm điện thoại cho chị, để trong này ướt hết.

Tiếp đó có lẽ chị cố làm như không có chuyện gì xảy ra để tôi và chị đỡ ngại nên chị nói tiếp:

- Mà cái con H này, tưởng có chuyện gì, chỉ có mỗi chuyện chúc mừng sinh nhật mà gọi rõ nhiều.

Tôi thì chẳng biết nói gì, trong người vẫn có cảm giác gì đó. vừa tò mò kí©h thí©ɧ vừa sợ không biết lát tắm xong chị ra thì ăn nói thế nào với chị.

Rồi cửa nhà tắm kéo ra, chị bước ra. Tôi vẫn cắm đầu vào chơi BH, nhưng thực ra là tôi không dám nhìn chị, tim đập chân run. Rồi tôi như chết đứng khi chị nói:

- E về đi, nhanh lên.

Tôi nghĩ, thôi thế là xong rồi, chị giận tôi nên đuổi tôi về. Đứng dậy, mặt vẫn đỏ bừng tôi nói:

- Em về ạ.

Rồi về phòng mình, ngồi vào bàn học mà đầu óc cứ nghĩ lung tung. Vừa ngồi chưa đến 10p thì thấy chị đứng trước cửa phòng, chị quát:

- Ơ cái đồ hâm này. Bảo về nhanh lên mà vẫn ngồi đấy, không thay quần áo để đi à?

Tôi ngỡ ngàng, thì ra lúc nãy chị bảo tôi về đi và nhanh lên để 2 chị em đi chơi. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Rồi lấy hết can đảm tôi trêu lại chị:

- Chị đi ra đi để em thay quần chứ.hihi.

Chị cũng chẳng kém, chị nói:

- Hứ, lúc nãy nhá..hihi... thì giờ chị phải có quyền chứ.hì hì.

Tôi và chị cùng cười rồi chị đi về phòng chị. Thay quần áo xong tôi sang phòng chị và 2 chị em lên xe đi chơi.

Trời đã sang thu, buổi tối hơi se lạnh, thoang thoảng mùi hoa sữa dọc đường, có lẽ vì lạnh nên chị ngồi cũng hơi sát tôi. Tối nay chị mặc chiếc quần kaki màu sữa và bó, còn áo thì chị mặc chiếc áo cổ chữ V kiểu đông xuân nhưng mỏng, nhìn chị xinh đẹp và rất thanh tú. Đi dọc đường ngồi đằng sau chị cứ trêu tôi về chuyện lúc ở phòng chị, chị bảo:

- Thế lúc tối nghĩ gì mà lại ngồi đực ra vậy.

tôi nói:

- Lúc nào nhỉ?

- Thì còn lúc nào nữa, lúc chị sang gọi ấy, à à mà nếu chị không sang gọi chắc ngồi đó không đi luôn à? (có lẽ chị đã đọc được những suy nghĩ và lo lắng của tôi). hi hi.

- hì hì, tại em nghĩ chị đuổi em về, hihi. E xin lỗi nhé.

- Sao mà xin lỗi, đồ hấp - chị đấm vai tôi.

rồi tôi với chị lại cười nói tán chuyện với nhau. Đến trước mấy quán bánh, ốc ở cửa bưu điện tôi và chị tạt vào 1 quán khuất gió rồi 2 chị em gọi ốc nuộc. chị bảo mỗi chị em uống 1 ít rượu mừng sinh nhật chị.

Ăn ốc xong, tôi và chị còn đi lòng vòng mua dầu gội đầu cho chị, định đi về xóm trọ thì chị bảo:

- mới có 9h, vẫn sớm chị em mình đi uống nước đi.

Theo lời chị tôi với chị lại rẽ vào quán cafe ven đường. mỗi chị em gọi 1 cốc nâu nóng, đến 10 kém thì tôi và chị lên xe đi về.

Về đến phòng, dắt xe vào phòng cho chị, tôi lại ngồi chơi BH còn chị lấy mấy thứ mua khi nãy ra ngắm ngắm rồi lại lẩm nhẩm, nhìn chị vui tôi cũng vui lây. 11h tôi chào chị ra về, về phòng tắt điện nằm ngủ mà không sao ngủ được. Thú thực hình ảnh của chị khi tôi mang điện thoại vào cho chị cứ lởn vởn trong đầu, tôi thấy kí©h thí©ɧ và có cái gì đó rất lạ, và đó là lần đầu tiên tôi thủ da^ʍ và nghĩ đến chị.

Xong mãi tôi vẫn chưa ngủ được, lại lục tục dậy bật máy tính lên nghe nhạc, hồi đó Ưng Hoàng Phúc đang nổi như cồn. Bật nhỏ nhỏ bài Giọt nằng cuối chiều, vừa chơi game vừa nghe. Đang chơi game thì có tiếng cọc cọc cọc:

- Ai vậy? - tôi hỏi.

- Chưa ngủ à - Giọng của chị vang lên.

- Chị cũng chưa ngủ à? sao thức muộn vậy?

- Chị vừa giặt quần áo, mang ra phơi thấy phòng em vẫn sáng đèn. Uống cafe khó ngủ nhỉ - Chị trả lời.

Tô bảo:

- Vào phòng em không, em mở cửa.

- Ừ, mở đi - Chị đáp.

vào phòng chị đi loanh quanh giá sách của tôi, thi thoảng lại rút 1 quyển ra lật lật xem xem rồi lại cất lên giá. Tôi thì đang chơi dở ván đế chế nên chị hỏi gì thì tôi trả lời ấy chứ cũng chẳng để ý đến chị lắm. Bỗng chị đến gần véo tai tôi:

- Hừ, chị sang mà cắm đầu vào chơi game à.

- Chị đọc sách gì thì cứ đọc đi, em đang đánh dở.

chị cúi xuống Alt +F4 và Enter. (Chị tiếp xúc với máy nhiều nên cũng biết chút ít). Tôi càu nhàu vài câu rồi nói:

- Ai bảo rủ em uống cafe. hì hì, không quen lại còn đòi uống.

Chị cười cười rồi nói kệ chị, chị thích như thế. Thú thật lúc này chị đã thay sang bộ đồ ngủ nên những đường cong trên thể chị hiện lên rõ hơn, chẳng hiểu sao hình ảnh của chị trong nhà tắm ban tối lại hiện lên trong đầu tôi làm tôi thấy có cái gì đó không được tự nhiên lắm. Chị bảo:

- Chị em mình chơi bài đi.

- Bao nhiêu tiền 1 ván - Tôi hỏi.

- Tiền gì, chơi quỳ thôi.

Tôi nói:

- Trời ạ, chơi gì thì chơi chứ chơi quỳ em không chơi đâu.

- Thế thì thôi, em chơi điện tử đi, có quyển sách nào không cho chị mượn chị đọc.

Tôi đưa cho chị quyển Pháo Đài Số, tôi tưởng chị mang về phòng đọc, nhưng không phải, chị ngồi trên giường dựa vào tường rồi chăm chú đọc. Tôi lại vào chơi đế chế tiếp. khoảng gần 1h thì thấy chị che miệng ngáp, tôi đang mải chơi nên cũng chẳng nói gì, một lúc sau nhìn sang thì thấy chị hơi ngả ngả người vào đống trăn màn của tôi ngủ. Tôi định đánh thức chị nhưng khi nhìn chị thấy sao chị thật đẹp. làn da trắng nõn, miệng chị hơi hé để lộ hàm răn trắng đều, ngực chị phập phồng theo từng nhịp thở. Ngắm chị 1 lúc thì chị tỉnh, mở mắt thấy tôi vẫn đang nhìn chị, chị mở to mắt dụi dụi rồi bảo:

- buồn ngủ quá, mà nhìn chị gì kĩ vậy.

Tôi trêu chị:

- Hi hi, ngủ xinh quá thì em nhìn.

- Đồ hấp, thế chơi chưa chán à, không đi ngủ đi. chị về ngủ đây.

- Tôi nói, em uống cafe không ngủ được, nay chắc chơi đến sáng. Chị đọc sách thì cứ ngồi đó mà đọc tiếp.

- Hừm, được đấy, thế ngồi canh chị nhé.hihi.

chị lại với quyển sách lên đọc, được một lúc lại thấy chị lăn ra ngủ, lần này chị nằm hẳn xuống giường ngủ. Tôi thấy vậy ra tắt điện và vào chơi tiếp. Đến hơn 3h sáng, mắt tôi mỏi rũ, cơn buồn ngủ kéo đến, nhưng chẳng biết ngủ đâu bây giờ, giường của tôi thì chị đang nằm rồi. định gọi chị dậy nhưng nghĩ lại thôi để kệ chị ngủ. tôi với cái chiếu ở đầu giường định trải xuống nền để ngủ. Có lẽ tiếng động của khi tôi rút chiếu làm chị tỉnh giấc. Chị bảo:

- Lấy chiếu đi đấu đấy.

- Chị nằm đó rồi thì em ngủ đất - tôi đáp.

- Hi hi, biết điều nhỉ. hì hì.

Tôi chỉ cười rồi với tay tắt đèn đi ngủ. có lẽ chị bị tôi đánh thức nên giờ khó ngủ, tôi thấy chị cứ trằn trọc. dưới nền nhà tôi cũng vậy, tôi cũng trằn trọc. chẳng bù lúc nãy sao mà sập cả mí mắt. Rồi chị nói:

- Không ngủ được à?

- Chắc tại uống cafe chị ạ - tôi đáp.

rồi tôi và chị lại nằm nói chuyện. Một lúc sau chị kéo trăn lên đắp, chị bảo:

- Lạnh nhỉ, hay em lên đây mà nằm, mỗi chị em nằm 1 bên. Chứ nằm đó lạnh lắm.

Tôi ngượng ngùng:

- Nhưng mà....

- Ngại gì, hai chị em nằm nói chuyện.

Tôi ôm gối lên nằm cạnh chị. Lúc đầu hai chị em nằm xa nhau, tôi và chị nằm ở 2 mép giường, sau đó có lẽ vì trời về đêm hơi lạnh nên tôi và chị nằm sát hơn. nói chuyện miên man 1 lúc thì chị ngủ, còn tôi nằm cạnh chị cứ nghĩ đến chuyện xảy ra buổi tối mà không tài nào ngủ được. hình ảnh đám lông đen, hình ảnh đầu ti chị hồng hồng cứ lởn vởn trong đầu tôi làm chim tôi cũng cứng lên theo. Tôi đánh liều quay sang ôm chị. Chị nói lẩm nhẩm:

- Làm sao thế? không ngủ à?

Thêm Bình Luận