Tang lễ của Thiên Hậu được chúng tiên tổ chức vô cùng long trọng.
Bài vị của nàng được đặt kế bài vị của Sáng Thế Thần.
Hai chiếc bài vị bằng ngọc được để trong từ đường tiên giới, khi sống họ không thể ở cạnh, nhưng mất đi rồi họ cuối cùng cũng được ở cạnh nhau.
Thanh Long thần thú giã từ Thiên Giới, muốn đem Cơ Ly trở lại Côn Luân Sơn tu luyện.
...
Vạn năm sau, Chiến thần Cơ Ly xuất thế, là chiến thần đánh đâu thắng đó dẹp loạn ma tộc, cơ trí vô cùng, anh dũng vô song, người người kính trọng.
Chiến thần Cơ Ly nhận đồ đệ tu học, chỉ nhận nam, không nhận nữ nhân. Chỉ nhận tài năng, không nhận thân phận và nhận người hữu duyên.
Tam giới bình yên, tiên nhân đều tự do tự tại.
Đồ đệ của Cơ Ly đa phần xuất thân đều không tệ, đều là tinh anh trong tinh anh.
Một thần khí nữa lại xuất thế, lần này là một chiếc sáo ngọc, đệ tử Côn Luân Sơn vây theo chiếc sáo ngọc, sáo ngọc cứ vậy bay lượn trong không trung, cứ vậy mà bị một tiểu yêu bắt lấy. Chúng đệ tử liền không cam lòng.
"Cẩn Nghiêu thượng thần, đây là vật gì a~"
"Người không rõ lai lịch, mau đem trả lại thần khí"
Tam đệ tử của Cơ Ly xuất hiện, đối diện Y Cơ nói, gương mặt tuấn tú nhưng mang nét trầm tĩnh.
Thân thể cao lớn chắn trước mặt Y Cơ.
"Sở Đằng, con không được vô lễ"
Cơ Ly từ xa xuất hiện, thân ảnh mặc một bộ áo bào trắng, không nhiễm chút bụi trần, gương mặt cũng mười phần ôn hoà.
Không hổ danh truyền nhân của sáng thế thần.
Cẩn Nghiêu và Cơ Ly đã quen biết nhau trong một lần đến phàm giới, từ đó kết thân làm bạn, giao tình cũng đã được mấy vạn năm.
Cẩn Nghiêu thượng thần cũng từ xa bước đến bên cạnh Y Cơ, chào hỏi một chút với chiến thần Cơ Ly.
Cơ Ly hiên ngồi trên ghế ngọc cao tại điện Côn Luân, đưa mắt nhìn xuống dưới.
Đánh giá tiểu yêu mà Cẩn Nghiêu mang đến, thuật biến thân nhỏ nhoi này làm sao qua mắt được Cơ Ly.
"Cơ Ly, đây là một con hồ ly nhỏ ở Tuyết Cảnh, một lần Cẩn Nghiêu ta cứu được nó, mong ngươi nể mặt ta thu nhận nó làm đồ đệ"
"Con hồ ly này năm nay chắc chỉ mới năm trăm năm tuổi"
"Không thể dấu được Cơ Ly thượng thần mà"
Cẩn Nghiêu cười nhẹ, phẩy tay một cái, chiếc bàn nhỏ trước mặt Cơ Ly liền xuất hiện những hộp trà hoa đào thơm ngát nồng đậm do chính tay Cẩn Nghiêu ủ.
Chúng tiên ai ai cũng đều biết, Cơ Ly thượng thần chính là rất yêu thích trà hoa đào do chính tay Cẩn Nghiêu thượng thần ủ.
"Còn không mau bái sư"
Cơ Ly nhìn hộp trà hoa đào trước mắt, lại nhìn về phía tiểu hồ ly mà Cẩn Nghiêu mang đến, là một nữ hồ ly.
"Bái kiến sư phụ, đồ nhi sẽ hiếu kính người"
Y Cơ quỳ xuống, bái đầu ba bái với Cơ Ly, bộ dạng hết sức nghiêm túc liền khiến các vị sư huynh bật cười.
"Đồ nhi ngoan, từ nay con liền gọi Thập Cửu, là đồ đệ thứ mười chín của Cơ Ly ta, sáo ngọc đó ta tặng con xem như quà gặp mặt"
"Đồ nhi không có gì tặng sư phụ, chỉ có ba hũ rượu ngàn năm của Cơ Ly thượng thần, đồ nhi dâng lên cho người"
Y Cơ cười ngọt ngào dâng lên ba chum rượu mà Cẩn Nghiêu tặng nàng cho Cơ Ly, nàng biết thần khí này có lẽ vạn năm mới xuất thế được một món, vậy mà người này lại tặng cho nàng dễ dàng như vậy, nàng cũng phải đem thứ nàng yêu thích nhất đem tặng chứ.
Thứ nàng thích nhất xưa nay chính là rượu hoa đào do chính tay Cẩn Nghiêu đem ủ.
"Thập Cửu sư phụ chưa từng uống rượu a~"
Sự ngây thơ của đồ đệ thứ 19 này liền làm các sư huynh nổi nên một trận yêu quý, sư phụ trước nay đều ghét nhất là rượu, chỉ yêu thích trà.
Có lẽ không ai ngờ tới, vì Thập Cửu thích uống rượu, hầm trà của Cơ Ly liền một nửa biến thành hầm rượu.
Có lẽ không ai ngờ tới, Thập Cửu chính là đồ đệ mà Cơ Ly yêu thương nhất.