- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Hồi Ức Đau Thương
- Chương 10: Dạo Chơi Chốn Nhân Gian
Hồi Ức Đau Thương
Chương 10: Dạo Chơi Chốn Nhân Gian
"Trục Lưu, Thập Cửu cùng Thập Bát lại đi đâu dạo chơi rồi sao"
Cơ Ly nhẹ giọng hỏi, từ chiều đến giờ liền chưa thấy Thập Cửu, không biết tiểu đồ đệ này đã chạy đi đâu chơi rồi.
Thập Cửu tư chất vô cùng tốt, bây giờ còn chưa đến bốn vạn tuổi, thiên kiếp phi thăng thượng thần vậy mà sắp tìm tới.
Chín đạo thiên lôi giáng xuống nỗi đau chính là thấu trời.
...
Phàm giới, Phượng Hoàng Trấn.
"Thập Bát sư huynh, huynh nói xem, con người ta thật thích đi coi bói"
"Mặc dù chúng ta có thể nhìn ra số phận của họ, nhưng thiên cơ bất khả lộ"
"Người đến không hỏi bao giờ lấy được chồng, bao giờ lấy được vợ, bao giờ giàu có thì nhất định không chịu được sao"
"Thập Cửu, người phàm giới luôn có những thắc mắc về tương lai"
Thập Bát nói rồi thu dọn hành lý, phải trở về trước khi trời tối nếu không nhất định sư phụ sẽ trách mắng họ xuống trần thế dạo chơi, dọn được một nửa, liền có một vị tiểu thư đội mũ có mành sa, không thể nhìn thấy mặt, thân thể cũng mảnh khảnh thướt tha.
"Tiểu đạo sĩ, có thể xem cho ta một chút về số mệnh"
Thập Bát định nói với nữ nhân đã đến giờ đóng cửa, nào ngờ Thập Bát đã nhanh tay cầm lấy tay của vị nữ tử.
Bàn tay mềm mại, nhưng tướng số không tốt.
Nữ nhân này có lẽ rất xinh đẹp hoặc là rất xấu xí, nhưng mệnh cô thần quả tú này quả thực khiến nữ nhân đau lòng không thôi.
"Tiểu thư, mệnh của cô rất dài, rất trường thọ, nhưng lại mang vận cô thần quả tú, định là một đời cô độc"
"Thật tiếc cho cô"
Nữ nhân áo trắng lập tức thu tay lại, tức giận rời đi. Thập Cửu nhất định không biết, lần này mình đã chọc vào đại họa.
"Đệ còn tưởng đệ là người khiến cô ta một đời cô độc"
Thập Cửu nhìn bước chân nữ nhân rời đi rồi nói, khẽ lắc đầu nhìn Thập Bát, vị cô nương này cũng thật là phi lễ nha.
Thập Cửu nàng cũng chỉ là muốn tốt gợi ý cho nàng ta chút thiên mệnh thôi mà
...
Côn Luân Sơn
"Thập Cửu, Thập Bát, sư phụ liền biết hai đệ xuống núi đến nhân gian dạo chơi"
Đại sư huynh Trục Lưu đứng trước cửa Côn Luân nói, vẻ mặt khó xử, hắn luôn bao che cho Thập Cửu xuống núi dạo chơi, ai bảo đây là vị sư đệ bé tuổi nhất cơ chứ.
"Đại sư huynh, lần này đệ toi thật rồi"
Thập Cửu cùng Thập Bát nhanh chóng đến thư phòng của sư phụ, nhận lỗi lầm do mình gây ra.
...
"Thập Cửu sư đệ, lần trước là dọn chuồng ngựa ba tháng, lần này không biết sư phụ sẽ phạt gì đây"
"Thập Bát sư huynh, đệ thà dọn chuồng ngựa còn hơn là bị đuổi khỏi núi"
Hai huynh đệ thở dài hít một hơi thật sâu bước vào thư phòng của Cơ Ly, học đạo cũng đã được hơn ba vạn năm, sư phụ liền hiểu học trò không thôi.
"Sư phụ, đồ nhi biết lỗi, xin người trách phạt"
Thập Cửu cùng Thập Bát đồng loạt nói, sư phụ vẫn im lặng không lên tiếng, người vẫn chăm chú đọc sách như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Thập Bát, ta phạt con chép phạt mười lần tam tự kinh, Thập Cửu ta phạt con chăm hồ sen vàng năm năm"
Cơ Ly nhàn nhạt lên tiếng, tính tình Thập Bát luôn bị Thập Cửu dụ dỗ đi nhân gian dạo chơi, chép phạt tam tự kinh liền không còn thời gian đi chơi đi. Hồ sen vàng linh khí nồng đậm , đợi đạo thiên lôi đánh xuống nhất định Cơ Ly hắn sẽ biết được mà giúp Thập Cửu độ thiên kiếp.
Thập Cửu cùng Thập Bát lủi thủi bước ra khỏi thư phòng.
"Sư huynh, ta thà chép phạt tam tự kinh, cùng lắm một hai năm liền xong, vậy mà sư phụ lại phạt đệ chăm hồ sen vàng năm năm"
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Hồi Ức Đau Thương
- Chương 10: Dạo Chơi Chốn Nhân Gian