Chương 19: Xi tiểu

Lúc Hứa Tri Ý tỉnh lại đã là buổi chiều, cô mơ mơ màng màng ngủ gần một ngày, cơ thể đau mỏi giống như bị xe tải cán qua, đặc biệt là ở bên dưới sưng đỏ đau đớn như xé làm đôi.

Cô nhìn sang bên cạnh không thấy Tông Diễn đâu nên đứng dậy đi xuống giường, chân vừa chạm xuống đất đã ngã uỵch trên nền nhà.

Tông Diễn cầm một ly nước mở của tiến vào, thấy cô ngã trên mặt đất thì vội vàng đi đến bế cô lên.

“Cục cưng dậy rồi à?”

Hứa Tri Ý vừa thấy anh thì nhớ đến tất cả mọi chuyện xảy ra vào đêm qua, anh lạnh lùng như một cái máy đóng cọc, chỉ biết mạnh mẽ cắm cô, không màng cô chết sống ra sao.

Cô đỏ mắt, mím miếng, không trả lời anh.

Tông Diễn ôm Hứa Tri Ý đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vào lòng, người cô vừa mềm mại lại vừa nhỏ bé, bộ dạng tủi thân trông cực kỳ đáng thương.

Đây là đêm đầu tiên của anh, tát nhiên sẽ khoa kiểm soát được bản thân, tối hôm qua lúc chạm vào cơ thể cô, anh giống như kẻ điên mất đi lý trí, trong đầu chỉ nghĩ rằng muốn chơi chết cô, chờ anh tỉnh táo lại thì Hứa Tri Ý đã ngất xỉu từ lâu, trên người cô đầu dấu hôn lớn bé, hồng, xanh, tím đều có đủ.

Anh lập tức hoảng loạn, ôm Hứa Tri Ý vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, trời vừa sáng anh chạy ngay đi mua thuốc bôi, thoa thuốc bên ngoài hoa huyệt.

Tông Diễn hôn trấn an lên trán cô, ngữ khí chân thành: “Xin lỗi em rất nhiều, đêm qua anh không kiếm chế được bản thân, lần sau chắc chắn anh sẽ không làm như vậy nữa.”

Hứa Tri Ý tạm thời không chấp nhận lời xin lỗi của anh, vùng vẫy trong ngực anh, giọng nói khàn khàn: “Tránh ra, em muốn đi vệ sinh.”

“Anh ôm em đi.”

Không đợi cô trả lời, Tông Diễn đã ôm cô đi đến phòng vệ sinh, khi đi ngang qua gương, Hứa Tri Ý vô tình nhìn thấy những dấu vết chồng chất trên người mình, cô nói thầm một tiếng “Cầm thú.”

Tông Diễn đổi tư thế thành bế cô xi tiểu như bế trẻ con, rồi bình tĩnh nói: “Tiểu ra đi.”

Khuôn mặt trắng mịn của Hứa Tri Ý nháy mắt trở nên đỏ bừng, cô xấu hổ nói: “Anh điên à? Cứ để em tự đi!”

Chuyện xấu hổ như thế này, cô không thể chấp nhận được!

“Em tiểu đi, anh không nhìn đâu.”

“Không được, anh để em xuống đi! Nếu không từ nay về sau em sẽ không để ý tới anh.”

Giọng nói Hứa Tri Ý mang theo tiếng khóc nức nở, Tông Diễn chỉ có thể đặt cô lên bồn cầu.

“Vậy khi nào tiểu xong thì gọi anh nhé.”

Cuối cùng anh xoay người đi ra ngoài, còn có lòng đóng cửa lại.