Cuộc đời này có lẽ cũng chỉ là một giấc mộng mà thôi…
Nhưng ai cũng muốn sống thực nhất có thể.
Họ muốn cảm nhận, họ cần cảm giác rằng mọi thứ là thật, họ là thật, sự tồn tại này là thật, mọi thứ đều là thật.
Nhưng thì có làm sao?
Nếu đây là mộng, rồi cũng sẽ có lúc lụi tàn.
Là rực rỡ, là nhạt nhoà? Là vui sướиɠ, là bi thương? Là hạnh phúc hay khổ đau?
Chung quy cũng sẽ hôi phi yên diệt…
—————— Tôi lại nằm mơ, mơ thấy cuộc sống của mình trước khi tới thành thị này, mơ thấy những người đã gặp, những chuyện đã làm.
Cuộc đời phù du, dường như đã trải qua mấy kiếp.
Ngày xưa nghe thầy giáo giảng bài "Trang Sinh hiểu mộng mê hồ điệp", rốt cuộc Trang Sinh mơ thấy bướm, hay là bướm mơ thấy Trang Sinh? Là ai sống trong sinh mệnh của ai? Có khi tôi không nhận biết được rốt cuộc quá khứ là mộng, hay hiện tại là mộng.
Nhưng việc ấy có quan trọng gì đâu, cuộc đời như giấc mộng, giấc mộng như cuộc đời, cuối cùng cũng đều phải tan thành cát bụi...
Giới thiệu:
Bộ Phi Yên, ở Việt Nam được biết nhiều hơn với cái tên Phi Yên, là tác giả của hai bộ ngược te tua khá nổi tiếng đã được dịch là "Tuyệt sắc khuynh thành" và "Dạ ngưng tịch", nói chung bà này chuyên viết ngược, không phải kiểu cẩu huyết hay gặp, mà khá là ám ảnh.
"Dạ ngưng tịch" thực ra là hệ liệt gồm hai quyển, quyển này là quyển trước, và nó đặc biệt ở chỗ tác giả lấy chính tên mình đặt tên cho nhân vật chính. Vậy nên, dù "Hôi phi yên diệt" (cát bay khói tàn) có câu thành ngữ tương đương ở Việt Nam là "Tan thành tro bụi", thì editor vẫn để nguyên tên gốc vì ẩn ý của tác giả là như vậy.
Hố sâu không đáy, cân nhắc thận trọng trước khi nhảy, xin chân thành cảm ơn.
Cuối cùng, đây là truyện ngược đây là truyện ngược đây là truyện ngược, điều quan trọng phải nói ba lần!