"Có lẽ những ai đang yêu và đã từng yêu đều có nghe qua vần thơ bất hủ của Hồ Dzếnh :
"Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề"
Trong tình yêu có mấy ai là không mơ mộng, nhưng đời thường mấy ai được giống như mơ. Ai cũng mong muốn được ở bên người mình yêu thương nhất, ai cũng mong muốn tình yêu của mình đi được đến đích cuối cùng. Nhưng mọi chuyện đâu phải lúc nào cũng được như ý muốn, đâu phải tình yêu nào cũng trọn vẹn. Ở đời nếu ta mất một món đồ quý giá ta sẽ nuối tiếc mãi, tình yêu cũng vậy càng trắc trở nó càng sâu đậm khó phai, và khi đánh mất ta càng nuối tiếc. Chuyện xưa, kỷ niệm xưa sẽ luôn ở trong trái tim ta để rồi phải day dứt, ân hận, giằng xé, xót xa, nuối tiếc... khi chợt nghĩ về người xưa..."