Valentin Day

"Day!!!" Một giọng nói gọi Day vang khắp nhà khi It chạy đi tìm người yêu của mình.

"Cái gì thế It?" Một giọng nói gọi từ sau nhà vang lên. It chạy vào bếp qua cửa sau. Day được phát hiện trên một chiếc thang sắt cao và đang chuẩn bị chặt xuống gốc cây sau nhà.

"Day..." It đang định mở miệng nói gì đó

"Mày định hỏi tao ngày mai là ngày gì đúng không? Cũng đùa thôi" Day cắt ngang vì biết mai là Valentine và It sẽ phải tìm một câu chuyện kể lại cho Day biết, sợ Day quên

"Không, tao sẽ hỏi nếu ngày mai là ngày Makha Bucha. Mày sẽ đưa tao đi làm công đức chứ?" It vội vàng nói. Day cười khúc khích trong cổ họng trước khi trèo xuống khỏi chiếc thang để It, người đang ở cạnh thang trước khi huých nhẹ vào đầu It

"Sơn bên cạnh trầy xước hết rồi, này mặt mày trông như thế này, tao hỏi công trạng đây" Day nói không nghiêm túc lắm. It bĩu môi

"Vì sao sắc mặt của tao xấu như vậy, mày còn không nghĩ làm phúc?" It hét lại

"Nghiêm túc đấy, mày có định nhắc lại rằng ngày mai là Ngày lễ tình nhân không?" Day hỏi, phớt lờ những lời than vãn,

"Đại khái là như vậy" It nhỏ giọng trả lời.

"Nhưng mày có biết đó cũng là Ngày Makha Bucha không? Vì vậy, tao cũng sẽ hỏi về việc làm công đức" It lại nói. Day lấy khăn lau mồ hôi và bật lửa. It xịu mặt khi thấy người yêu hút thuốc nhưng cậu không nói gì vì Day đã đã giảm rất nhiều về việc hút thuốc lá

"Mày muốn đi đâu?" Day khẽ hỏi. It liếc nhìn Day trước khi khẽ thở dài.

"tao không muốn đi đâu cả, ở nhà thôi" Nói xong It lập tức bước vào nhà.

Night và Gear không có ở nhà, họ đã ngủ ở nhà bố mẹ Gear. It và Day là hai người duy nhất trong nhà. Day hút hết điếu thuốc trước khi bước vào nhà. Day nhìn It chơi điện thoại trên sofa trong phòng khách. Day lên lầu tắm rửa thay quần áo phòng ngủ đầu tiên, sau đó đi xuống lầu phát hiện người yêu đang âm thầm chơi game trên điện thoại.

"Mày đang làm gì thế?" Day khẽ hỏi. Nhìn triệu chứng của bạn trai là biết It đang hụt hẫng

"Nói chuyện với Nick," It trả lời

"Nói chuyện với bạn của mày đi, tao không quan tâm" Day nghẹn ngào trong cổ họng. It kêu nho nhỏ trong cổ họng nhưng không nói thành lời

"Dậy nói chuyện cho vui" Day gọi người yêu ngồi xuống

"Dừng nói chuyện đi" It không dậy mà bảo Day nói chuyện

"Tao đã bảo mày đứng dậy, It," Day nói với giọng nghiêm nghị. It sau đó tức giận đứng dậy và bỏ đi khỏi Day, người ngồi cạnh cậu.

"Luôn xuất hiện các triệu chứng như này. Những ngày đó luôn như vậy?" Day nói.

"Tao muốn mày hào hứng với một điều gì đó. Điều đó có gì sai à?" It nói giọng khàn khàn.

"Không sai, nhưng sai ở chỗ mày không biết tao là người như thế nào à" Day hơi hướng về phía It hỏi. Thực ra It luôn biết rằng Day sẽ không hào hứng với ngày này

"Ôi, tao không thể hào hứng chút nào" It nói, trước khi tựa đầu vào vai Day, không còn cáu kỉnh hay khó chịu nữa

"Mày có muốn tao yêu mày dù chỉ một ngày không?" Day hỏi lại, It lắc đầu

"Tao chỉ muốn mày yêu tao nhiều hơn bất kỳ ngày nào khác," It nói lại. Day nhếch một nụ cười trên môi.

"Món mày làm cho tao năm ngoái, nó đặc biệt đến nỗi nhà bếp lộn xộn hết cả lên" Day nói đùa khiến It đánh vào đùi anh ta, nhưng nó không mạnh lắm.

"Mày không cần giễu cợt tao, mày ăn bánh tao làm đi." It khoe khoang đến quên mất tưởng năm ngoái Day dùng biện pháp khác ăn bánh.

"Vì vậy, năm nay, tao sẽ làm điều đó một lần nữa. Tao thích, phết bánh lên người mày và nếm thử từng chút một" Day đáp lại khiến It đỏ mặt.

"Mẹ kiếp, mẹ kiếp!" It hét lên khi cậu ngồi thẳng dậy.

"Nhưng tao thực sự muốn lập công, Day" It lại nói.

"Tao biết, tao thấy mày từ tối hôm qua liền hỏi Night, mày muốn đi đâu?" Day hỏi.

“Tao muốn đến ngôi đền nơi mày cất giữ xương cốt của bố mẹ mình,” It trầm giọng nói. Day giật mình khi nghe It nói. Trước khi đưa tay lên xoa đầu It.

"Được rồi, vậy hôm nay chúng ta phải đi. Tao sẽ gọi điện cho Belle trước và nói sẽ đến cửa hàng" Day trả lời khiến It mỉm cười

"Vậy tao đi tắm và chuẩn bị đồ đạc." It nói lại. Day gật đầu đồng ý trước khi It vội vã chạy lên lầu để tắm và thay đồ trong phòng ngủ của mình. Day gọi cho Belle và họ nói chuyện một lúc. Sau đó anh đi lên lầu và chuẩn bị một số thứ cho cậu trong phòng.

…….

"P’Belle!" It gọi khi cậu bước vào cửa hàng vào buổi chiều với những chiếc túi của mình. Sau Chuan, Day quay lai cửa hàng ở Kanchanaburi.

"Chuyện gì vậy, It bé nhỏ? Tao cảm thấy như mày đang trở nên dễ thương hơn," Belle nói khi thấy It bước vào.

"Belle sẽ nói em béo phải không?" It lập tức hỏi

"Đã học cách ăn một ít. Bánh càng thấp càng tốt. Mang theo túi của mày đi" Day nói khi bước vào cửa hàng trước khi giật chiếc túi từ tay It để đặt vào phòng ngủ.

"P Belle" It gọi Belle dài giọng

"Tao không có ý đó. Chúng ta đã suy nghĩ rất nhiều" Belle cười nói. Đám nhân viên của Day trong tiệm mỉm cười, nhưng họ không nói gì vì họ đang bận làm tóc cho khách hàng.

"Vậy điều đó có ý nghĩa gì?" It hỏi lại

"Có nghĩa là khuôn mặt của mày đầy đặn vì chồng mày yêu mày đấy. Chồng mày yêu mày và mày đang rất hạnh phúc" Belle cười trêu chọc, quay sang It

"Oa, tao không biết nói cái gì, tao đi phòng ngủ trước đi, sau đó sẽ xuống nói chuyện với mày" It ngay lập tức tìm cách lảng tránh chủ đề này vì cậu biết mình sẽ càng xấu hổ hơn cho Belle. It vội vã vào phòng ngủ để trốn Day. Khi cậu mở cửa phòng ngủ, cậu thấy Day đang đứng trên ban công phòng ngủ hút thuốc, quay đầu nhìn một chút

“Lại hút thuốc,” It khô khan nói.

"Lần thứ hai trong ngày" Day trả lời với giọng đều đều. Trước khi đứng và hút cho đến khi hết điếu thuốc, sau đó anh ấy quay trở lại phòng của mình. It đang đặt một chiếc túi trên sàn nhà. Day bước đến hôn nhẹ lên đầu It rồi đi ngủ

"Chờ chút, tao đi ngủ một chút, 4 giờ đánh thức tao dậy, ngày mai tao dẫn mày đi mua vật phẩm công đức", Day nói.

"Hmm" It trả lời, trước khi ngồi xuống, xé toạc mọi thứ và cất chúng đi sau đó đi ngủ cạnh Day. Day vừa chợp mắt đã giật mình tỉnh giấc và nhìn lên một chút vì biết rằng có người đang ngủ bên cạnh.

"Mày đang làm gì thế?" Day nhẹ nhàng hỏi

"Ngủ đi, tao đặt báo thức rồi" It đáp lại, trước khi Day ôm lấy It và nhắm mắt lại. It cũng ngủ quên sau Day

"Hai người các ngươi cùng nhau biến mất đi đâu thế. Các người nói sẽ xuống nói chuyện với tao ở đâu?" Belle nói đùa khi thấy It và Day cùng nhau rời khỏi phòng vào khoảng 4 giờ chiều.

"Tao đã ngủ quên" It nói với một nụ cười

"Belle, tao đi chợ mua đồ mày có muốn mua gì không?" Day hỏi.

"Tao muốn mua một số trái cây" Belle nói. Day gật đầu trước khi bước tới chào những khách hàng quen của cửa hàng đang cắt tóc. Về phần It, cậu đứng dậy và nói chuyện với Belle về việc mua sắm.

"Ngày mai là lễ tình nhân, Belle," It mỉm cười nói.

"Vì vậy, một người chưa có bạn trai như tao, ngày lễ tình nhân cũng chẳng có nghĩa lý gì", Belle cười nói

"Vậy, It ngày mai mày có gì cho Day không?" Belle hỏi. It chậm rãi lắc đầu.

"Em chưa biết nên tặng gì, P’Belle. Em định đi lễ vào sáng mai sau này không biết phải làm gì tiếp theo” It nhìn người yêu đang nói nhỏ với khách hàng nói.

"Vậy mày đã nhận được gì vào Ngày này năm ngoái?" Belle hỏi lại. It hơi đỏ mặt khi nghe câu hỏi

"Ồ, không có gì đâu. Em đã cố gắng làm cho Day một chiếc bánh, nhưng nó rất lộn xộn. Thêm vào đó, nó khiến Day mệt mỏi vì phải dọn dẹp nhà bếp mà em lại làm hỏng" It cười khan nói. Belle khẽ mỉm cười.

"Những ngày này không có nhiều ý nghĩa với Day. Đối với Day, ngày nào cũng có một tình yêu", Belle cười nói.

"Em biết, nhưng em muốn làm một điều đặc biệt cho Day" It trầm giọng nói. Ngay sau đó, Day đi về phía hai người.

"Hai người đang nói về cái gì vậy?" Day khẽ hỏi

"Không có gì, chúng ta đang nói về việc mua đồ," It nói.

Belle mỉm cười trước khi đưa tiền cho Day để mua vài thứ. Rồi Day đưa It ra chợ tươi mua đồ chuẩn bị làm phước cho ngày hôm sau. Day cũng dắt It ra ngoài đi dạo và ăn ít trái cây. Sau khi đi ngang qua một cửa hàng hoa, It quay lại nhìn Day khi nghĩ đến bó hoa Day tặng mình năm ngoái, rồi mỉm cười.

"Mày đang cười cái gì thế?" Ngày quay đầu khi thấy người yêu dừng lại

"Tao đang nghĩ về những bông hoa mày đã mua năm ngoái," It mỉm cười nói

"Mày có muốn hoa một lần nữa trong năm nay không?" Day hỏi, It lắc đầu

"Xin hỏi các vị sư, xin hỏi?" It nói không nghiêm túc lắm. Trước khi tiếp tục đi mua sắm với Day và sau đó nghĩ xem mình sẽ làm gì cho Day.

"Ngủ đi, sáng sớm làm phước đấy, It" Day nói với người yêu đang chơi game trên điện thoại trong đêm ngày 13 tháng 2

"Hmm" It trả lời với một khoảng dừng trong trò chơi. Day tắt đèn phòng ngủ chỉ để lại ngọn đèn nhỏ trước phòng tắm trước khi chìm vào giấc ngủ trên giường bên cạnh. It ngay lập tức quay mặt vào vòng tay của Day

"Không phải tối nay, nếu không thì ngày mai tao không thể làm công đức" Day nói trước khi bị It đánh không mấy mạnh

"vậy thì đừng trêu chọc tao quá nhiều," Day nói với giọng trầm.

"Không hề" It nói đùa

“Chỉ ngủ thôi mà đã ôm tao như vậy cũng đủ chọc ghẹo tao rồi,” Day nói khiến It khẽ cười khúc khích.

"Day, nghiêm túc đấy, mày có muốn gì không?" It tò mò hỏi.

"Chết tiệt, mày đang bắt chước tao à" It nói. Day cười khẽ trong cổ họng

"Tao không cần gì cả, mày biết không, tao chỉ muốn mày mãi mãi là người yêu tốt của tao như thế này thôi" Day chân thành nói. It cười nhẹ

"Tao luôn là một người yêu tốt của mày" It cười nói

"Đừng nói nữa và đi ngủ đi," Day nói với người yêu. Trước khi anh nhắm mắt và ôm It, It nhắm mắt không ngủ vì cậu đang nghĩ xem ngày mai sẽ làm gì cho Day.

//À, tao biết, nếu mày không muốn gì thì ngày mai tao sẽ đi...//

Ngày 14 tháng 2

Đồng hồ báo thức reo lên khiến Day mở mắt. Trước khi xuống giường chuẩn bị công đức trước, Day không nghĩ đến việc đánh thức It dậy, vì anh muốn người yêu ngủ càng nhiều càng tốt. Day xuống chuẩn bị đồ công đức. Rồi anh vào phòng đánh thức It dậy đi tắm.

“It, dậy đi, đi tắm rửa thay quần áo, cùng nhau làm phước đi.” Day gọi It dậy. It giật mình tỉnh giấc nên đứng dậy đi vào phòng tắm.

Sau khi tắm xong, mắt It sáng lên và It bước ra với chiếc khăn tắm quấn quanh người, trong khi Day đi vào để tắm. It mặc quần áo và lấy một số quần áo để sẵn sàng cho ngày mới. It soi mình trong gương, vì cậu biết hôm nay là lễ tình nhân và trùng với ngày của Makha Bucha. It sẽ làm gì cho Day? Một lúc sau, tiếng mở cửa phòng tắm và Day bước ra.

"Mày đã mặc xong quần áo chưa?" Day hỏi. It gật đầu trước khi quay đi lấy quần áo cho Day.

"Mặc cái này hôm nay đi, P"Day" Giọng It cắt ngang. Day cau mày nhìn vào mặt người yêu

"Mày đã thức giấc chưa?" Day hỏi. It khẽ mỉm cười khi nhìn thấy khuôn mặt của Day

"Tao dậy rồi, It dậy đi tắm và mặc quần áo" It nói trong khi đưa quần áo của mình cho Day, người đã mặc chúng vào và nhìn It

"It, nghiêm túc đấy, mày đập đầu vào cái gì à?" Day mỉm cười hỏi. It xấu hổ, bởi vì cậu không quen với kiểu trò chuyện này với Day

"Không có gì. Chỉ là.. hôm nay, tao muốn hai chúng ta nói một vài điều tốt đẹp, vào ngày này, cậu biết PDay không quen. It cũng không quen, nhưng cậu muốn có một ngày đặc biệt." It trầm giọng nói. Mặt cậu tái nhợt. Day cười khúc khích khi nhận ra mục đích của It.

"Mày có thể chơi như một đứa trẻ," Day nói. It ngay lập tức cau mày.

"Tao không thể yêu cầu nó sao? Hôm nay tao thực sự không muốn gì cả" It lại nói. Day mỉm cười xác nhận trước khi bước đến hôn nhẹ lên đôi má sáng bóng của It và thì thầm vào tai cậu.

“Yeah, tao sẽ cho mày một ngày, It,” Day nói khiến mặt It đỏ bừng vì tim đập thình thịch. It cảm thấy hơi run trong l*иg ngực khi nghe Day ngọt ngào nói với mình như vậy. Day mặc quần áo nên nhặt đồ bỏ vào chiếc xe để làm công đức.

"Mày có đói bụng, có muốn ăn cái gì trước không?" Day hỏi It khi anh rời đi.

"Tao muốn một ít nước đậu nành và bánh rán" It đáp lại, vì vậy Day dừng lại ở một cửa hàng bán đậu phụ. It đi xuống mua một ít rồi quay lại xe của mình

"It cũng mua cho P"Day, muốn ăn không?" It hỏi ngược lại người yêu, Day khẽ mỉm cười, không cười với người yêu mua đồ ăn cho mình mà cười nhiều hơn với câu nói của It. Day không trả lời, nhưng anh gật đầu. Sau đó, It dùng ống hút để cho vào túi đậu nành và cho Day ăn, Day tiếp tục lái xe, xen kẽ với It. Chẳng mấy chốc, nước trái cây đã được uống hết, khi họ đến ngôi đền, mọi thứ đã kết thúc. Day và It giúp nhau xách đồ từ xe vào gian chùa, nơi dân làng đang tấp nập vào. Day và It giơ tay chào một số dân làng Day biết, trước khi gom đồ ăn thức uống để tập kết và mang hoa cúng Phật.

It nói: "P"Day, sư thầy chưa đến. Chúng ta hãy đi lễ bố mẹ đi".

"Tiếp tục đi" Day trả lời, trước khi cả hai đi về phía mộ của bố mẹ Day

"Chào bố, chào mẹ, hôm nay con dâu và P"Day sẽ đến thăm bố mẹ" It giơ tay tỏ lòng thành kính với xương cốt của bố mẹ Day, Day khẽ mỉm cười.

Hai người đứng dậy để lễ bố mẹ Day một lúc rồi đi bộ trở lại chánh điện, vì gần đến giờ sư thầy xuống thất. Khi nhà sư đi xuống từ tu viện và bắt đầu làm đi làm lại các nghi lễ công đức cho đến khi kết thúc, It và Day trở lại xe.

"P"Day có đói không?" It nói với Day sau khi rời chùa.

"Tao dẫn mày đi ra ngoài ăn cơm trước, sau đó trở về nhà ăn, mày buổi tối tại trong điện này thắp nến sao?" Day hỏi về ngôi chùa anh vừa công đức.

"Vâng" It vội vàng nói. Mặc dù cảm thấy xấu hổ khi nói như vậy, nhưng It vẫn đồng ý phát biểu trong ngày hôm nay.

Day đưa It đến một nhà hàng ở trung tâm thành phố, sau khi gọi đồ ăn, cả hai ngồi đợi. It nhìn ra ngoài cửa hàng và thấy nhiều cửa hàng có quà tặng cho Ngày Valentine.

"It, ngồi xuống đợi một chút. Tao ra ngoài hút thuốc một lát," Day nói, It lập tức quay sang nhìn Day.

"mày không thể hút thuốc? Chỉ một ngày làm ơn" It nói với giọng cầu xin.

"Một chút thôi, xin vui lòng," Day nói

"Một điếu thuốc, và hôm nay đừng hút nữa" It thương lượng và Day gật đầu, khiến It mỉm cười. Trước ngày đi bộ ra ô tô hút thuốc.

It đưa tay lên che mặt vì cảm thấy vô cùng xấu hổ khi phải nói như vậy. Khi mắt cậu nhìn vào thứ gì đó bên ngoài nhà hàng. It nhanh chóng chộp lấy điện thoại của mình và ngay lập tức quay số,

"P Belle, anh có thể giúp em một việc được không?" It nói ngay khi đầu dây bên kia trả lời cuộc gọi.

"Mày đã trở lại rồi à?" Belle chào khi thấy It và Day bước vào cửa hàng.

"Mày mở cửa hàng lâu chưa, Belle?" Day hỏi, vì hôm qua Day cho phép mọi người đi làm phước trước rồi mới vào mở quán.

"Đã một giờ rồi," Belle trả lời

"Nong It, tao sẽ ở văn phòng" Day nói với It. trước khi đến văn phòng, Belle đã rất choáng váng.

"It, mày vừa rồi có nghe lầm cái gì sao?" Belle liền hỏi It, It mỉm cười

"Không sai đâu, Belle. Day và em đã đồng ý rằng hôm nay chúng ta sẽ nói chuyện vui vẻ với nhau," It ngượng ngùng nói.

"Và ai là người đầu tiên nghĩ ra ý tưởng đó?" Belle hỏi

"Là emđây. Haha.., dù sao thì, hôm nay là một ngày tốt lành. Em muốn làm điều gì đó tốt đẹp, chúng ta hãy nói chuyện tử tế với nhau, tuy nhiên, thỏa thuận mà em yêu cầu anh có được không?" It hỏi

"Không sao đâu, tao cất nó trong hộc đựng đồ dưới gầm cầu thang. Tao đảm bảo Day sẽ không nhìn thấy đâu," Belle nói

"Cảm ơn, P Belle," It nói. Belle mỉm cười trước khi It bước vào văn phòng của Day

“P’ ơi nhanh lên đi Viêng Chăn không thì kịp đâu" It giọng giục người yêu từ trên phòng bước xuống

"Đi đâu mà vội thế, 8 giờ tối họ chạy rồi mà?" Day nói lại.

"Tao muốn đi mau" It trầm giọng nói

Hôm nay Day đóng cửa hàng sớm vì sẽ cho phép mọi người đi Viêng Chăn Day bước đến hôn nhẹ lên môi It rồi kéo ra.

"Được rồi, đi thôi," Day đáp lại, It cắn môi xấu hổ. Trước khi lên xe, Day đưa It đến ngôi chùa nơi họ làm công quả vào buổi sáng.

It nói: "PDay, thắp một ngọn nến và nhang cho tao". Day sau đó thắp một ngọn nến cho It cùng với ánh sáng của chính anh ấy.

"Đi sát vào tao đi. Đi cẩn thận, nhang sẽ trúng người đi phía trước" Day cảnh báo, It gật đầu cười. Ánh sáng màu cam dịu nhẹ từ những ngọn nến chiếu lên khuôn mặt nhẵn nhụi của It khiến Day cũng phải vừa đi vừa nhìn cậu.

“Mày đang nhìn cái gì vậy Day?” It hỏi lại khi nhận thấy người yêu đang nhìn xuống mình rất nhiều.

"Không có gì, tao chỉ muốn xem thôi," Day nói với giọng điệu bình thường.

Nhưng nó khiến It cười bẽn lẽn. It cảm thấy như l*иg ngực mình muốn nổ tung, không phải vì xấu hổ mà vì hạnh phúc. Sau khi đi vòng quanh những ngọn nến và lắng nghe tiếng tụng kinh của nhà sư, Day đã đưa It trở lại.

"Liệu P"Day có sớm đưa It đi làm công đức như hôm nay không?" It hỏi, và Day gật đầu. Trước khi It đưa tay hôn lên má Day. Rồi vội quay ra nhìn ra ngoài xe để che đi sự ngượng ngùng.

"Hả" Day cười thầm trong cổ họng

"P"Day" It gọi Day.

"Hừm" Day trả lời.

"Nếu ngày mai chúng ta quay lại và nói chuyện như bình thường. P"Day không phiền chứ?" It hỏi vì cậu sợ Day sẽ cảm thấy tồi tệ, bởi vì họ chỉ nói chuyện như vậy trong một ngày.

"Không sao đâu, hai chúng ta nói chuyện như vậy là bình thường mà, hôm nay It muốn nó là một ngày đặc biệt. Anh sẽ cho em một ngày đặc biệt" Day đáp lại khiến It mỉm cười

Day đưa It đi ăn tối cùng nhau, cả hai nói với nhau những lời hoa mỹ. Ngay cả khi Day không tử tế với It lắm. Nhưng It rất vui vì Day đã đồng ý nói chuyện tử tế với mình, như It đã yêu cầu. Sau một bữa ăn no nê, họ trở về. Day để It vào cửa hàng trước, bởi vì Day sẽ lấy đồ đạc ở phía sau xe của anh ấy và đóng cửa hàng. Tạo cơ hội cho It nhanh chóng lấy những thứ mà Belle đã mua và cất trong phòng để cậu không phải đi xuống cầu thang nữa. Khi đã ở ẩn, It đang ngồi ở chân giường đợi Day. Không lâu sau, Day bước vào phòng.

"It có hối tiếc rằng năm nay tao đã không làm bất cứ điều gì để mày ngạc nhiên không?" Day hỏi thẳng thừng. It lắc đầu

"Tất cả đều rất tốt" It đáp lại, trước khi Day bước đến chỗ It. It ôm eo Day và ngay lập tức vùi mặt vào bụng Day, người đang ôm cổ It.

"Cảm ơn P"Day. Vì một ngày tốt lành như thế này, cảm ơn vì đã đối xử tốt với It" It nói một cách chân thành.

"Vậy bây giờ, tao có thể quay lại và nói chuyện bình thường được không?" Day hỏi, It gật đầu vì hài lòng với những gì Day đã cho.

"Thực ra, tao có thứ này cho mày" Day nói, làm It nhìn Day hạnh phúc

"Mày cũng có à? Cái gì thế?" It vội vàng hỏi.

Day rời khỏi phòng và trở lại. It im lặng, quà không to hay sang trọng, chỉ là một chậu hoa nhỏ xinh xắn với cây hoa hồng đỏ rực.

"Năm ngoái, tao tặng mày một bó hoa hồng phải không?" Day nhận xét, It gật đầu

"Bó hoa hồng tao tặng mày lúc khô héo mày vẫn giữ. Năm nay tao nghĩ mua nguyên mẫu như thế này sẽ tốt hơn. Mày sẽ chăm sóc nó để nó trường tồn theo năm tháng, hoa hồng đỏ có nghĩa là..." Day lại tiếp tục

"Tình yêu ổn định" It tiếp tục

"Phải" Day đáp, It rơm rớm nước mắt.

"mày mua nó lúc nào thế?" It hỏi, giọng hơi run.

"Vào bữa trưa, tao nói với mày rằng tao sẽ ra ngoài hút thuốc, tao thấy một cửa hàng hoa gần đó. Vì vậy, tao đã mua nó và đặt nó ở phía sau xe. Hôm nay tao không hút một điếu nào", Day nói. It cảm thấy thậm chí còn hạnh phúc hơn

"Tao cũng có thứ này cho mày" It nói. Lần này đến lượt Day hơi sửng sốt. It đứng dậy mở tủ lấy đồ đã chuẩn bị sẵn

"Hoa hồng trắng" Day nói khi nhìn thấy It ôm một chiếc bình nhỏ với một bông hồng trắng đang nở rộ bên trong. Cả It và Day đều sửng sốt vì không nghĩ người kia lại mua những thứ giống mình, chỉ khác màu.

"Vâng, bông hồng trắng. Tao đã gọi Belle để mua nó cho mày khi mày nói rằng mày sẽ đi hút thuốc" It nói trước khi bước tới Day. Cả hai đều cầm những chiếc bình hoa hồng họ đã mua.

"Hoa hồng trắng có nghĩa là tình yêu được đáp lại. Giống như tao không muốn bất cứ điều gì chỉ cần sự đáp lại tình yêu từ mày " It nói với giọng nghiêm túc. Day mỉm cười dịu dàng với It

"Vậy thì tao sẽ để mày chăm sóc tình yêu của tao," Day nói về bụi hồng của mình.

"Và tao cũng sẽ nhờ mày chăm sóc tình yêu của tao nữa" It nói lại cũng vậy

"tao yêu mày, It," Day mỉm cười nói.

"Tao cũng yêu mày" It trả lời ngay lập tức. Trước khi hai người cầm lọ hoa hồng đỏ và trắng cùng nhau.

"mày có biết ý nghĩa của nó không? Hoa hồng đỏ và trắng cùng nhau" Day hỏi. It lắc đầu vì cậu thực sự không biết.

"Hai chúng ta như một"

KẾT THÚC