Chương 39

It hơi ngạc nhiên khi nghe Salmon nói vì It cho rằng cậu bé tôn trọng người phụ nữ trẻ

“Vậy dì Meen không đẹp à?” cô hỏi lại, và Salmon gật đầu như thường lệ. It sau đó quay lại và mỉm cười với Meen.

"Tao xin lỗi, Meen," It nói lại

"Được rồi, tao hiểu rồi. Cá Hồi vẫn còn nhỏ." Cô gái nói với một nụ cười, mặc dù cô ấy cảm thấy hơi thất vọng. Day chỉ biết ngồi khoanh tay và nhếch mép cười cho đến khi It phải mở to mắt nhìn Day, người chỉ biết thở dài một hơi.

"Tại sao Nam xinh hơn thế Salmon?" Day hỏi cháu trai

"Dì Nam tốt bụng với lại làm bánh rất ngon... Dì Nam xinh quá luôn!" cậu bé trả lời, nói những gì cậu cảm thấy. Điều đó khiến It mỉm cười trìu mến.

"Trẻ con thường thân với ai cho kẹo thì nói thế là bình thường. Người này xinh người kia tốt. Chả trách Cá Hồi bảo Nam xinh hơn vì Cá Hồi còn chưa biết Meen" Day nói, mỉm cười nhẹ. Day nói giúp khiến cô gái cảm thấy tốt hơn một chút.

"Nhưng dù thế nào, Meen cũng không nên suy nghĩ nhiều về lời nói của cậu bé." Câu cuối cùng là một chút trêu ghẹo cô gái.

"Day..." It mắng người yêu nhưng Day vẫn đứng yên không nói gì

"Mời mọi người!" một giọng nữ vang lên.

"Uh. Bạn tao đã ở bàn bên kia rồi. Vì vậy, tao sẽ sang ngồi với cô ấy, It" người phụ nữ nói với It.

"Ồ..ừm," It trả lời

"Em xin lỗi nhé, P"Day," cô gái quay sang Day với một phép lịch sự

"Được thôi" Day trả lời, sau đó người phụ nữ nhanh chóng đứng dậy và ngồi xuống với bạn mình. It quay sang nhìn Day với đôi mắt đăm chiêu. It nói với người yêu

“Đừng nói gì trước mặt tao, mày bảo tao trẻ con mà mày cũng vậy”.

"Vậy mày nghĩ có ai muốn vợ mình nói chuyện với người yêu cũ không?" Day khẽ hỏi

"Khi tao nói chuyện với Kim, mày có thích không?" Day hỏi.

"Không, nhưng tao có thể hiểu," It bình tĩnh trả lời.

“Nhưng tao không thích,” Day đáp lại. Anh thừa nhận mình là một người rất ích kỷ. Có lẽ hơn cả mong đợi, nếu có điều gì có thể khiến It chỉ nghĩ đến anh ấy, Day sẵn sàng làm bất cứ điều gì và Day không quan tâm nếu It không nói nên lời khi nghe anh ấy nói rồi. Nhưng It cũng cảm thấy vui khi thấy Day ghen.

“Nhắc đến Kim, tao không biết anh ấy thế nào,” It nói với vẻ trầm tư.

"Được rồi, nếu cậu ấy cư xử tốt và không làm hại đến Boss, cậu ấy sẽ ổn thôi," Day thờ ơ nói.

"Mày không lo lắng về P’ Kim à, Day?" It rất tò mò muốn biết điều gì Day đã suy nghĩ

"Không, tại sao tao phải lo lắng?" Day hỏi. Nghe những lời nói như thể không quan tâm đến người yêu cũ của anh khiến It khẽ mỉm cười, đủ để hiểu được tình cảm của Day.

"Chú It, kem chảy hết rồi," giọng Salmon vang lên. It cười khúc khích vì trong khi nói chuyện với Day, cậu đã hoàn toàn quên đưa kem cho Salmon.

"Cá hồi đã chọn à?" Day nói với Salmon, người đang nhặt cái xẻng xúc cát ở cửa hàng đồ chơi.

“Chú Day, cháu muốn hai cái,” cậu bé nhẹ nhàng nói với Day.

"Tại sao cháu muốn hai?" Day hỏi

“Con sẽ mang nó cho chú It,” cậu bé nói một lần nữa. Day khẽ mỉm cười khi biết Salmon muốn chia sẻ với It

"Vậy là cá hồi không chia sẻ cho chú It à? Tại sao phải mua 2 cái? Mua 1 cái mà chơi cùng nhau," Day nói.

"Hay là cháu không muốn chú It chơi với cháu?" Day hỏi lại.

“Chú It có thể chơi với cháu,” cậu bé nói khi đã quyết định. Day mỉm cười và xoa đầu cậu bé qua lại.

“Vậy thì chúng ta hãy mua một cái lớn hơn," Day nói, và Salmon cười toe toét và vội vã đi lấy nó. Khi họ làm xong, Day đưa họ đến nhà bố mẹ It.

"Ông, bà ơi!" Cá Hồi Nhỏ vui mừng chạy đến bên mẹ It. Mẹ It dang tay bế cậu bé lên.

"Xin chào" Salmon giơ tay chào mẹ It

"Xin chào, Salmon đã đi đâu?" Mẹ It cười hỏi.

"Chú Day đưa cháu đi mua đồ tắm và mua một cái xẻng xúc cát. Nó to quá... nhưng nó ở trong xe. Chú Day không mắng cháu." Salmon dang tay khoe xẻng xúc cát của mình to thế nào khiến những người nhìn thấy đều mỉm cười

"Được rồi, các con định đi đâu thế?” Người mẹ lại hỏi

"Con nghĩ con sẽ đưa It và Salmon đến Koh Chang trong ba đêm. Sau đó, con sẽ kiểm tra công việc" Day nói.

"Được rồi, con đi nghỉ đi. Con đã làm việc cho đến khi bị ốm phải không? Con được nghỉ ngơi là tốt rồi," mẹ It cười nói

"Bố đâu ạ?" Day hỏi

"Anh ấy đang ở văn phòng. Khi Day không đến, bố đã lo mọi việc," mẹ nói, trước khi Day bảo It ở nhà với mẹ và Salmon. Sau đó anh đến gặp bố của It.

Knock... Knock...

Day gõ cửa văn phòng trước khi mở nó

"Này Day, con bị bệnh sao?" Bố It cười tươi chào đón con rể

"Con cũng là con người mà bố" Day trả lời khi ngả người ra sau ghế.

"Bố, con đang định đưa Salmon và It đi biển. Dù sao con cũng phải để bố lo phần của con", Day nói

"Mọi thứ đều ổn, còn vấn đề ở nhà máy Khun Kitcha, đó là gì?" Bố It hỏi

"Con đã đồng ý lấy một số sản phẩm của họ. Con sẽ không lấy mọi thứ họ cung cấp do giá của một số bộ phận xuất xưởng, chúng đắt hơn những bộ phận khác", Day nói.

"Con đã liệt kê chi tiết chưa? Con muốn lấy cái nào?" Bố It hỏi lại.

"Vâng, nếu nhà máy Khun Kitcha liên lạc với con trong thời gian con vắng mặt. Xin bố hãy trả lời giúp con. Nhưng nếu là về hợp đồng, hãy đợi con quay lại, con sẽ tự lo liệu," Day nói một cách nghiêm túc ... bởi vì anh ấy cũng có những thứ cần giải quyết.

"Được rồi, con có thể dẫn It và Salmon đi du lịch. Con không cần phải lo lắng về công việc này," bố nói. Sau khi Day nói thêm về các khách hàng với bố của It. Day xin lỗi để đưa It và Salmon về nhà. Vừa bước vào nhà đã thấy It và Salmon đang ăn gì đó

"Chú Day đến rồi... Chú Day chúng con đang ăn nhẹ." cá hồi xông cầm một chiếc nĩa nhựa, nhúng vào một viên kẹo và đưa cho Day.

"Bánh Mít?" Day nói khi nhìn thấy chiếc kẹo trong tay Salmon để anh ấy ăn thử.

"Bà làm đấy, nó ngon lắm," cậu bé cười nói và đưa kẹo cho Day

"It, mày có bảo Salmon cho tao kẹo không?" Day hỏi.

"Tao có nói cái gì đâu, mày định làm cháu trai buồn sao? Cháu trai muốn mày thử một chút." It cười nhạt cười nói. Day vẫy tay chào It trước khi cúi xuống ăn chiếc kẹo mà Salmon đưa cho khiến cậu bé mỉm cười, rồi tiếp tục ngồi xuống ăn. Mẹ It bước tới đưa cho anh ly cà phê vì biết con rể không giỏi đồ ngọt lắm

"Cảm ơn mẹ" Day trả lời, súc miệng bằng một tách cà phê

"Đó là nghiệp chướng. Mày không nhận ra độ ngon của món tráng miệng", It đùa.

"Nếu tất cả chúng ta đều thích như Salmon thì cả thế giới sẽ chiến đấu đến chết," Day trả lời, trước khi để It và Salmon ăn đồ ngọt của họ, sau đó thu dọn quần áo cho chuyến đi Day hôm sau.

"It, mày có ở lại đó một tháng không?" Day hỏi khi nhìn người yêu chất đống quần áo trên giường.,

"Chết tiệt... Tao chỉ bỏ nó ra để chọn bộ quần áo mà tao sẽ mặc thôi" It nói

"Vì vậy, mày không thể chọn những gì treo trong tủ quần áo? Tại sao mày phải lôi hết ra? Vậy, ai sẽ cất nó đi?" Day hỏi.

"Tao sẽ làm, mày không cần phàn nàn, được không?" It tranh luận, không nghiêm túc

"Hãy làm như mày nói nhé. Vậy Salmon ở đâu?" Day hỏi lại, không thấy Salmon trong phòng.

"Trong phòng khách, cá hồi sắp xếp đồ chơi của mình để xem thằng bé sẽ mang theo thứ gì." It nói khiến Day khựng lại một chút do trực giác đang suy nghĩ. Anh bước tới nhìn, và ngay khi nhìn thấy nó, Day đã phải kìm nén.

"Chú và cháu trai. Họ giống hệt nhau," Day lẩm bẩm khi nhìn Salmon lấy đồ chơi ra khỏi giỏ và rải chúng khắp phòng.

"Cháu đang làm gì vậy, Salmon?" Day hỏi

“Con cũng sẽ chọn đồ chơi,” cậu bé trả lời, nghịch đồ chơi chọn trên sàn nhà.

"Vậy tại sao cháu lại trải chúng ra như vậy? Ai sẽ cất nó đây?" Day hỏi lại.

“Cháu sẽ dọn dẹp ạ” cậu bé nói, khiến Day lắc đầu với một nụ cười. Câu trả lời là như nhau

"Đừng quên tập hợp mọi người lại. Nếu không, chúng ta sẽ không đi nghỉ đâu." Day bị đe dọa. Salmon mỉm cười và gật đầu khi Day quay trở lại phòng ngủ

"Tao nghĩ nếu Salmon ở cùng hai người chúng ta quá lâu, nhất định sẽ học thói quen của mày mất." Day nói một cách tình cờ

"Mày đang nói cái gì?" It hỏi, không coi trọng anh ta.

"Day, muốn tao chọn quần áo cho mày sao?" It trầm ngâm hỏi.

"Mày không cần làm như vậy, tao chính mình làm, tao sợ mày cũng lấy hết quần áo của tao trong tủ ra." Day nói, xoay người đi ra ngoài chọn quần áo của chính mình. .

"Tao sẽ để đồ của chúng ta vào cùng một chiếc túi, và tao sẽ để đồ của Salmon vào một chiếc túi nhỏ hơn", Day nói trước khi lấy một chiếc túi lớn hơn. Sau đó, anh từ từ cho quần áo và đồ đạc vào túi, bao gồm cả của It. Khi tất cả đã kết thúc. Day rồi cho It gom hết quần áo đã tháo dỡ. Sau đó, dáng người cao lớn rời đi để chuẩn bị bữa tối cho It và Salmon.

"Hai người đi ngủ đi, ngày mai chúng ta phải dậy sớm," Day nói với It và Salmon, hai người đang xem phim hoạt hình trong phòng khách sau khi ăn tối và tắm rửa.

It và Salmon tắt ti vi và đi vào phòng ngủ. Day sau đi kiểm tra vệ sinh nhà cửa trước rồi về vào phòng ngủ, anh thấy rằng chú và cháu trai hai người vẫn đang nằm nói chuyện

"Cháu có thể nhìn con cá được không, chú It?" cậu bé hỏi It,

"Cá hồi phải hỏi chú Day về điều đó," It trả lời

"Ở đó có đẹp không ạ?" cá hồi tiếp tục

“Đối với chú, nó rất đẹp,” It nói, mở iPad và đưa trang web lên cho đứa cháu trai yêu quý của mình xem.

"Khi chúng ta đến đó, chúng ta có thể bơi trong biển không ạ?" cá hồi hỏi

"Chúng ta sẽ thấy khi chúng ta đến đó," It trả lời

"Bây giờ cháu phải đi ngủ. Nếu không, cháu sẽ không thể dậy sớm được", Day nói.

"Ha ha, Salmon nhất định rất kích động." It to Day cười nói. Day bật đèn phòng tắm và tắt đèn phòng ngủ trước khi leo lên giường nằm cạnh It. Một bàn tay mạnh mẽ ở bên cạnh và đặt nó lên đầu khi anh nhìn người yêu và cháu trai của mình

“Mày cũng hào hứng như cháu trai của mày, phải không?” Day hỏi It

"Một chút," It trả lời với một nụ cười, Day nở một nụ cười nhẹ trên môi khi anh nhìn Salmon mỉm cười

"Salmon, nhắm mắt lại đi," Day nói, che mắt cháu mình trước khi quay sang It. Day hôn lên đôi môi mỏng của It, luồn chiếc lưỡi ấm áp của mình vào một lúc rồi rút ra.

"Ừm... Chú Day, chú bịt mắt cháu làm gì?" cậu bé đã kéo được tay của Day ra hỏi, cậu bé nhìn It và mỉm cười khi mặt It đỏ bừng.

"Trước mặt cháu trai?" It nói.

"Chú It, chú làm gì vậy? Cháu không nhìn thấy," Salmon tò mò hỏi.

"Không có gì đâu. Chú Day chỉ đùa thôi. Chú nghĩ chúng ta phải đi ngủ ngay bây giờ nếu không chúng ta sẽ dậy muộn vào ngày mai và chú Day sẽ đi du lịch một mình. Điều đó sẽ rất xấu hổ," It trả lời. Salmon vội vàng gật đầu trước khi vội nhắm mắt lại, It quay sang nhìn Day.

“Này, cháu tao sắp tan nát cõi lòng rồi,” It nói, không nghiêm túc lắm. Day cười trong cổ họng trước khi ôm It phía sau, trong khi It đang nằm ôm cả Salmon.

……………

“Nếu buồn ngủ, mày có thể đi ngủ trước,” Day nói vào sáng sớm hôm sau, sau khi đưa It và Salmon ra khỏi giường để tắm rửa, thay đồ, đóng gói hành trang và cho vào cốp xe.

Sau khi tắm rửa thay quần áo xong, cậu bé lại lim dim ngủ. Day sau đó đưa cậu bé ra ngủ ở băng ghế sau, thu thập đệm và gối để giữ cho Salmon không bị rơi ra ngoài trước khi leo lên ghế lái.

"Nếu tao đang ngủ, ai sẽ giúp mày nhìn đường?" It hỏi ngược lại.

"Được rồi, tao biết đường," Day nói. Bởi vì trong quá khứ anh ấy đã từng theo ra ngoài với Mr. Kamol thường xuyên

"Mày không buồn ngủ à Day?" It hỏi, Day lắc đầu

"Tao sẽ lấy một tách cà phê trong một phút nữa," Day nói khi bước ra khỏi căn hộ.

“Nếu mày không lái được thì nói với tao để tao lái nhé, chúng ta đổi một chút” It nói vì rất lo lắng cho người yêu.

"Ừm, đi ngủ." Day nói, và It hạ ghế xuống một chút. Rồi It nằm xuống và quay sang nhìn Day với một nụ cười dịu dàng

"Tao nói ngủ mà. Sao mày lại cười hả?" Day hỏi, không to lắm.

“Tao đang cười vì tao cảm thấy mình là một người rất may mắn,” It nói, và Day cau mày bối rối.

"May mắn?" Day hỏi

"Thật may mắn khi tao gặp được mày. Thật may mắn khi mày là một phần của cuộc đời tao. Tao không thể tưởng tượng nếu bây giờ tao và mày không ở bên nhau, tao sẽ sống như thế nào? Liệu tao có hẹn hò không?", It nói những điều cậu cảm thấy trong lòng rất lâu.

"Mày không nghĩ về những chuyện trước đây tao đã làm với mày sao?" Day hỏi, mắt nhìn thẳng về phía trước

"Tao không nghĩ về nó nữa, bởi vì giờ đây những gì mày làm với tao đều khiến tao rất hạnh phúc. Tao đã xóa bỏ hoàn toàn quá khứ" It nói lại, trong khi Day mỉm cười.

"Nếu như sau này tao lại làm chuyện xấu với mày thì sao?" Day hỏi một cách chế giễu

"Nếu mày đang làm điều này bởi vì mày yêu tao, tao có thể không quan tâm, nhưng nếu mày làm điều này bởi vì mày không còn yêu tao nữa. Tao sẽ không biết điều đó sẽ như thế nào nữa", It khẽ nói. Day đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu It.

“Đừng nói nữa và đi ngủ đi,” Day nói. It mỉm cười trước khi nhắm mắt từ từ. Day lái xe không nhanh lắm vì có Salmon trên xe. Vì đó là một chuyến đi ra khỏi Bangkok, anh ấy dừng lại ở trạm xăng trước

"It, mày muốn đi vệ sinh không?" Day gọi cho người yêu của mình, người đã thức dậy với một lắc đầu

“Vậy thì đánh thức Salmon và đưa thằng bé vào phòng vệ sinh rồi theo tao đến chỗ Seven,” Day nói lại, và It ra khỏi xe để vươn vai một chút trước khi đánh thức Salmon để cùng đi vào nhà vệ sinh. Cậu bé tỉnh dậy và ngoan ngoãn đi theo It. Day vào trong để kiểm tra đồ ăn và thức uống của Seven trong khi đợi Salmon và It

"Chú Day," một giọng nói vang lên, cho thấy đôi mắt của Salmon đang mở to, vù vù và lao về phía Day.

"Này, đừng chạy." Day bình tĩnh trả lời. It, người đang đi theo Salmon, khẽ mỉm cười.

"Chú Day, cháu đi ăn thịt chú Thỏ" Salmon ngẩng đầu nói với Day.

"Chú Thỏ? Đây là cái gì?" Day tò mò hỏi. Sau đó Salmon bước tới chỉ vào tủ đựng mấy ổ bánh mì

"Đây ạ, anh Thỏ Trắng.. Ngon quá!" Salmon nói, và It cười

"À, một con Thỏ bằng kem, lại đây, chú sẽ gọi cho Salmon... Tôi muốn hai kem những chú thỏ," It nói, gọi một chiếc bánh nướng nhân kem cho cậu bé đang cười.

“Cứ gọi bất cứ thứ gì mày muốn, It,” Day nói, nhìn vào gói thuốc lá. It nhìn vào mắt anh rồi bỏ đi, lập tức thì thầm với Salmon

"Chú Day, đừng hút thuốc." cậu bé nói to, khiến nhiều người quay lại và mỉm cười.

"Huh, cháu ngăn chú như thế... Chú xin lỗi. Chú sẽ không muốn điều này nữa," Day nói, dập tắt điếu thuốc. Salmon và It cười toe toét, rồi quay sang nhìn nhau hài lòng.

"Được rồi, lát nữa Salmon không nhìn thấy tao sẽ làm." Day nói chuyện với It. mặt It ngay lập tức nhíu mày khi nghe thấy điều này.

"Nếu mày hút một điếu thuốc trong chuyến đi này, Day tao sẽ trở về nhà của bố tao trong một tuần và tao sẽ không để mày theo tao," It nói một cách đe dọa. Day khẽ mỉm cười

"Mày cho rằng tao sẽ sợ à?" Day nói lại. It nhìn anh ta trước khi rời đi cùng Salmon, để xem những món tráng miệng khác, It từ chối nói chuyện với Day, nhưng Day đã mỉm cười theo sau. It dừng lại và quay sang nhìn Day, khi Day bất ngờ tiến đến hôn lên má cậu ngay giữa cửa hàng.

“Chết tiệt, mày làm gì đó” It nói, mặt đỏ bừng.

"Được rồi.. được rồi," Day nói với giọng điệu bình thường,

"Mày không cần phải nhìn tao như vậy. Tao sẽ không hút thuốc nữa. Tao chỉ đùa thôi", Day nói một cách thờ ơ.

Day vui vẻ trêu chọc người yêu của mình trong khi It phàn nàn rằng Day lại đùa giỡn với mình. It và Salmon chọn đồ ăn một lúc, thanh toán bằng thẻ của Day rồi lên xe tiếp tục hành trình. Salmon vẫn ngồi ở ghế sau ăn vặt, còn Day uống cà phê khi lái xe từ trạm xăng

"Day, mày có muốn một ít bánh quy với cà phê của mày không?" It nói vì cậu ấy cũng đã mua cho Day một ít bánh quy.

"Ừm, mở gói ra đi" Day trả lời, và It mở gói bánh quy để đưa cho Day.

"Không thấy tao đang lái xe sao?" Day đã trả lời

"Muốn tao đút cho mày ăn sao?" It nói lại.

"Ừm, được không?" Day lại nói. It sau đó lấy một chiếc bánh quy và cho vào miệng Day, người đã mở miệng nhận lấy. It cho Day ăn trong khi cậu ăn đồ ăn nhẹ của chính mình cho đến khi hết. Salmon ngồi với đồ chơi của mình ở phía sau thích thú

"Chúng ta sẽ ở đó lúc mấy giờ, Day?" It tò mò hỏi.

"Có lẽ chúng ta sẽ đến Phà Center Point vào khoảng 10 giờ sáng," Day trả lời.

"Xe của chúng ta thì sao?" It hỏi.

“Chúng ta có thể đưa ô tô lên thuyền để đi Koh Chang,” Day nói, và It gật đầu xác nhận.

Reng... reng...

Điện thoại của It reo lên, nên cậu nhấc nó lên và nhìn qua. Day cũng quay trong chốc lát.

"Ngay cả khi đi du lịch, cậu ta vẫn theo đuổi mà", Day thản nhiên nói khi nhận ra ai đang gọi

[Ball]

“Chắc cậu ấy có việc gì đó,” It nói, nhưng cậu vẫn không dám bắt máy vì không biết Day sẽ nói gì tiếp theo.

"Đưa nó cho tao." Day lấy điện thoại từ tay It và đặt nó ở phía sau ghế ô tô.

"Cá Hồi ơi nghe điện thoại hộ chú. Có người gọi tán tỉnh chú It nữa," Day nói, khi Salmon với tay lấy điện thoại từ tay Day.

"Này, Day.. sao mày có thể nói thế với Salmon?... Salmon, đây là.." It định quay sang cháu trai mình.

"Xin chào ạ." It hơi chậm vì Salmon đã trả lời cuộc gọi.