Chương 49

Reng.. Reng

Điện thoại của Day đổ chuông, Day thoải mái rút điện thoại ra khỏi túi quần trước khi bấm nghe máy. It, người đang nằm trong vòng tay của Day, hơi cử động nhưng không tỉnh dậy.

"Alo, Night!" Day nói khi thấy tên người gọi hiện lên trên màn hình.

"P"Day, anh đang ở đâu?" Night hỏi với giọng nói yếu ớt của.

"Anh đang ở nhà bạn, sao vậy? Sao lại nói chuyện như vậy?" Day hỏi do giọng điệu của em trai mình.

"Không có gì, em nghĩ mình bị cúm!"

"Chà, em đã đến nhà Gear chưa?" Day hỏi

"Em đang đợi Four đến đón ạ!"

"Em ổn chứ, Night? Giọng em có vẻ hơi lạ." Day nói, hạ giọng khi thấy It hơi cử động.

"Day.. chúng ta là anh em, phải không?" Night hỏi, Day hơi cau mày.

"Sao lại hỏi thế.." Day trả lời

"P"Day yêu em rất nhiều, phải không?"

"Phải, anh yêu em hơn bất cứ thứ gì."

"Anh yêu em nhiều đến mức anh có thể làm những điều tồi tệ để bảo vệ em, phải không?" Night hỏi. Day im lặng một lúc khi nghe câu hỏi đó.

"Cho dù nó tồi tệ như thế nào .. vì Night, P" có thể làm bất cứ điều gì." Day trả lời với giọng điệu nghiêm túc. Day nghe thấy tiếng ồn phát ra từ phía Night, nhưng anh không nói gì. Anh chỉ nghi ngờ câu hỏi và giọng điệu của em trai mình.

"Vậy ngày mai, hãy đến đón em từ nhà Gear. Em có chuyện muốn nói với anh."

"Được.. vậy sáng mai anh đón em. Bảo trọng nhé," Day đáp lại.

"Vâng.. bạn cũng vậy" Night nói và cúp máy.

Day trầm ngâm nhìn điện thoại rồi quay sang nhìn It đang ngủ bên cạnh liền tát vào mặt cậu cho tỉnh dậy.

"Ôi.. đau quá.. Day!" It khẽ rêи ɾỉ trước khi từ từ mở mắt ra.

"Sao vậy, tao tát mày nhẹ quá hả It. Mày có muốn bị tát mạnh hơn thế không? Dậy khỏi tay tao đi. Mẹ kiếp, tay tao tê cóng. Có cái gối cho mày gối đầu lên, biết không?" Day nói rồi ra khỏi giường và lắc qua lắc lại cánh tay.

"Mày là người đặt cánh tay của mày dưới đầu tao!" It cãi lại, ngồi dậy xoa đầu. Day giang tay về phía It

"Cái gì?" It hỏi

"Tao muốn xoa bóp cánh tay, mày làm tay tao tê." Day nói. It rêи ɾỉ trong cổ họng nhưng bắt đầu xoa bóp cánh tay của Day.

"Vậy bây giờ mày đi đâu?" It hỏi

"Mấy giờ rồi?" Day quay lại nhìn đồng hồ.

"Đã hơn 2 giờ chiều. Có lẽ tao sẽ quay lại căn hộ?" Day hỏi

"Mày sẽ quay lại đây chứ?"

"Ừ! Tại sao? Mày có muốn quay lại giường với tao không?" Day nói.

"Giường rộng rãi mà, mày muốn ngủ lại chỗ tao không?" It nói, và Day khẽ mỉm cười.

"Ừm.. Ngày mai tao về."

"Ngày mai?" It hỏi khi Day kéo cánh tay ra khỏi tay It, khiến cậu ngừng xoa bóp.

"Ngày mai là ngày nghỉ, chiều muộn tao phải đón Night từ nhà Gear về, mày cứ ở nhà của ở nhà mình, đừng cố chấp, buổi tối tao sẽ quay lại đón mày." Day trầm giọng nói. It ra khỏi giường với một cảm giác kỳ lạ trong lòng, nhưng cậu không nói gì.

"Cái gì?" Day khẽ hỏi. Day đang đứng cạnh giường và quay sang nhìn It, cậu trông có vẻ bực bội.

"Ồ, không ... tao tiễn mày ra ngoài!" It vừa nói vừa bước xuống giường.

"Ở nhà đi, đừng có quá ương ngạnh, tao cấm mày không được tán tỉnh tên khốn kiếp đó. Bằng không, tao gϊếŧ cả hai đưa mày." Day thản nhiên nói.

"Chà! Mày đang nói chuyện như một kẻ điên!" It nói rồi dẫn ngày xuống nhà. Bố mẹ It vẫn ở trong phòng khách. Day đi từ biệt hai người và tỏ lòng thành kính.

"Con ăn gì chưa? Mẹ sẽ cho người đi chuẩn bị đồ cho con!" Mẹ của It nói.

"Không sao! Con sẽ ra ngoài ăn cơm, con không muốn làm phiền mọi người." Day nói với bố mẹ của It, giơ tay chào trước khi bước ra khỏi nhà về phía ô tô với It.

"Khi mày ở gần một người lớn, mày cử xử rất khác." It không thể không nhận xét về thái độ của Day.

"Tao không phải là một kẻ ngốc không biết phải làm gì." Day khẽ nói rồi mở cửa xe.

Cửa hàng của It hiện đã đóng cửa, và không có ai ở đó ngoài dãy tòa nhà gần đó, nhưng cũng chẳng ai thèm ngó tới.

"Mày không sợ tao nói với bố mẹ tao chuyện mày đã làm với tao sao?" It hỏi. Day nhìn cậu chằm chằm với đôi lông mày nhíu lại.

"Nếu định nói thì mày đã nói từ đầu rồi, mày sẽ không cho tao ra vào nhà như bây giờ." It dừng lại vì điều đó thật như những gì Day nói. Anh đưa tay bóp nhẹ gáy It để kéo anh lại gần.

"Nếu ngay bây giờ tao phải đoán, mày không muốn trừng phạt tao vì những gì tao đã làm với mày, phải không?" Day hỏi, khiến It cảm thấy nóng ran, và tim cậu đập thình thịch.

"Ai nói? . . . tao sẽ chờ thời cơ. Đừng liều lĩnh." It nói để che đậy cảm xúc của mình.

"Hừ.. trả thù người tao đều nói trước cho mày biết!" Said Day, khiến It cảm thấy xấu hổ vì thường xuyên tự đào mồ chôn mình.

"Mày nói nhiều quá, về nhà đi!" It nói với Day. Day mở cửa và ngồi vào xe, nhưng Day không đóng cửa xe.

"Tao sẽ quay lại!" Day nhẹ nhàng nói, It nhướn mày bối rối.

"Ừm.. Anh đi đi!" It nói, và Day nhìn cậu.

"Mày nên làm gì?" Day hỏi It, người đang sững sờ.

"Ồ, tao đang đứng ở cửa nhà." It nói, nghĩ rằng vì đứng ở cửa nên Day không ra được. Cậu lùi ra khỏi xe. Day đưa tay lên và chạm vào tóc cậu với một tiếng thở dài khe khẽ.

"Mày đúng là đồ ngu.. Cút khỏi đây!" Day nói với một tiếng gầm gừ.

"Tại sao bạn lại la mắng tao? Tao phải làm cái gì? Mày phải nói cho tao biết.. làm sao tao có thể biết được mọi chuyện?" It nói và tiến về phía Day, người đang ngồi trong xe.

"Mày phải biết nhiệm vụ của mình! Cúi xuống!" Day gay gắt nói, It cúi đầu trước Day. Cậu nghĩ rằng Day có điều gì đó muốn nói. Đột nhiên.. môi It bị áp lên một nụ hôn. It đứng yên. It không nghĩ Day sẽ làm thế. Chiếc lưỡi ấm áp trượt xuống nếm vị ngọt trong khoang miệng mềm mại. Không lâu sau, It ngay lập tức lùi lại và đứng thẳng dậy, đưa tay lên che miệng. Cậu quay trái quay phải nhìn xung quanh với khuôn mặt đỏ bừng.

"Mày... mày đang làm cái quái gì vậy, Day? Chúng ta đang ở trước cửa nhà tao!" It nói với Day bằng giọng không to lắm.

"Làm sao, tao hôn mày thì có vấn đề gì? Hay mày định để tao hôn mày trước mặt bố mẹ của mày? Vào nhà đi." Day giả vờ xuống xe, It vội đẩy người Day ngồi xuống.

"Đồ ngốc.. mày điên à?" It vội vàng bỏ đi. Day lại ngồi trong xe.

"Tao còn cần mày nhắc nhở nhiệm vụ của mày là gì, nhất định phải làm sao?" Day trầm giọng nói

"Tại sao tao phải làm điều này?" It khẽ hỏi.

"Tao để cho mày tự nhớ hay là chính tao cần nhắc nhở mày? Bây giờ mày trở về đi, tao cũng đi. Hay là mày đổi ý muốn cùng tao ngủ?"

"KHÔNG!" It trả lời ngay lập tức Day không nói gì trước khi đóng cửa và lái xe đi. It nhìn chiếc xe của Day vẫn đang phóng đi, cảm thấy kỳ lạ.

"Mày đến và đi tùy ý.. đồ khốn!" It lẩm bẩm một mình rồi vào nhà tắm và chuẩn bị đi ngủ.

"Oa.. tao không ngủ được. Tại sao tao không ngủ được?" It kêu thầm một mình đến tầm 10h đêm. Thế là cậu cầm điện thoại lên xem.

"Không biết anh ấy đã về nhà chưa.. tao có nên gọi không? Hay Anh ấy đang ngủ à?" It nói với chính mình. It không muốn đi đâu cả, nhưng cậu đang kiếm cớ để gọi cho Day. It nhấn nút và gọi cho Day.

"Có chuyện gì vậy" Âm thanh lớn khiến It cảm thấy lạ trong lòng dù đã nhiều lần nghe thấy giọng nói của Day.

"À.. ừm.." It không biết phải nói gì.

"Có gì muốn nói thì nói đi. It đừng sợ!" Day trách mắng.

"Sao mày dữ vậy?... tao gọi điện hỏi tao có thể ra ngoài được không?" It nói trong một giọng điệu khó chịu.

"(......)" Day lầm bầm trong miệng, nhưng It nghe không rõ.

"Mày nói cái gì?" It hỏi.

"Muốn chết thì cút đi!" Tiếng hét của Day vang lên trong điện thoại khiến It vội ngoảnh tai đi.

"Tao có thể để mày trở về nhà ngủ sao? Mày muốn trói chặt tay chân như vậy sao?" Day lại hét lên.

"Chỉ đi chơi và uống với vài người bạn thôi." It cười thầm vì đã chọc giận Day.

"Bạn muốn uống hay chảy máu? Hãy lựa chọn đi!)" Day nói với giọng nghiêm khắc.

"Ok.. ok.. tao sẽ ở nhà." It nói, mỉm cười lăn lộn trên giường.

"Bật máy tính xách tay của mày lên ngay!" Day nói.. It, người đang nằm trên giường, đã bị hấp dẫn.

"Tại sao tao phải làm như vậy?" It hỏi lại khi nhìn vào máy tính xách tay trên bàn cạnh giường ngủ.

"Tao đã bảo bạn bật nó lên. Ngay sau khi mày bật nó lên hãy kết nối với internet, hãy cho tao biết email của mày.)" Day nói với giọng cáu kỉnh. It đứng dậy, bối rối, và mở máy tính xách tay, sau đó gửi email cho Day.

"Mở Skype nhanh lên và chấp nhận lời mời của tao," Day nói, khiến It sững sờ.

"Day.. mày có muốn tao bật máy ảnh và Skype với mày không?" It hỏi

"Ah.. đừng nói nhiều.. làm theo lời tao nói!" Giọng nói hung dữ của Day vang lên.

It lập tức mở máy tính ra, trong lòng rạo rực lạ thường. Khi mở Skype, cậu nhận được lời mời từ Day. Khi It chấp nhận, cuộc gọi video đến ngay lập tức. Tim It đập loạn xạ khi nhìn thấy Day nằm trên giường qua màn hình. It liền cúp máy.

"Ồ.. mày đã tắm và mặc pijama rồi. Tại sao mày lại gọi xin tao đi chơi?" Day nói.

"Tao gọi hỏi trước. Nếu mày đồng ý tao sẽ thay quần áo."

"Mơ đi.. Bật camera luôn đi. Để tao thấy mày ngủ trong nhà và không ra ngoài với con đĩ nào!" Day lại mắng. It di chuyển đến và đặt máy tính xách tay của anh ấy lên chiếc bàn cạnh giường ngủ khi Day đặt chiếc máy tính xách tay của anh ấy lên giường.

"Tao là đàn ông. Làm sao tao có thể hẹn hò với một con đĩ nào đó được?" It hỏi khi anh nằm nhìn Day

"Bạn Nick của mày vẫn là một con đĩ đấy." Day nói

"Nói về Nick, tao không thể liên lạc được với nó."

"Đừng bận tâm, bạn của mày sống sót tốt hơn nhiều so với mày đấy!" Day nói.

"Nói đi. Tao có đi đâu đâu. tao đã quay camera như mày nói. Đừng có nổi điên lên." It nói

"Thì có con chó nào đó làm tao khó chịu? tao đang chuẩn bị ngủ mà mày lại gọi làm phiền tao." Day nói với một cái lườm dữ dội vào It.

"Ngủ đi, sao mày lại gọi video cùng tao?" It hỏi

"Cởϊ áσ của mày ra." Day nói, nhắm mắt lại. It lập tức quay lại nhìn anh.

"Mày nói cái gì?" It hỏi

"Tao đã bảo mày cởϊ áσ ra. Ngay bây giờ!" Day nói với giọng cộc cằn. It bĩu môi trước khi di chuyển đến, cởϊ áσ và nằm xuống đầu giường.

"Sẵn sàng.." It nói, nhấc điện thoại lên chơi.

"Mày đang làm gì thế?" Day hỏi, không thể thấy It đang làm gì.

"Tao sẽ chơi một trò chơi." It nói

"Kẻ điên!" Day nói ngắn gọn.

"Là chuyện của tao!" It cãi nhau trước khi cả hai im lặng. It đang nằm ngửa chơi điện thoại khi Day ngước nhìn cậu.

"Mày đi đâu?" Day hỏi ngay khi thấy It ra khỏi giường.

"Vào phòng tắm. Mày có muốn tao mang máy tính xách tay vào phòng tắm không?" It hỏi

"Được rồi.. mang đi!" Day đã trả lời.

"Tâm thần!" It nói với Day trước khi rời khỏi màn hình. Cậu đã sớm quay lại.

"Buồn ngủ thì đi ngủ đi, nhìn tao làm gì?" It nói khi thấy Day đang lim dim nhìn It trong tư thế cũ.

"Là chuyện của tao!"Day cãi lại

"Mày sợ tao chạy trốn sao?"

"Chà.. cố chạy đi!" Day nói với giọng nghiêm khắc. It tiếp tục chơi cho đến khi cậu cảm thấy mặt mình nóng lên vì Day liên tục nhìn cậu. Nó rất khác với việc ngủ cùng nhau.

"Mày quá lộn xộn," Day nói, di chuyển. It nhìn vào ngực Day

"Mày cũng thật khốn khϊếp!"

"Nhưng tao không luộm thuộm như mày. Tao luôn luôn dọn dẹp." Day cãi nhau.

"Đã lâu không phàn nàn, bây giờ còn phàn nàn cái gì?" It hỏi

"Tao luôn dọn dẹp mớ hỗn độn của mày. Tao còn không phàn nàn!" Daynói

"Đồ khốn.. Day!" It đã trả lời

"Đừng có sỉ nhục tao! Nhất định không được chọc giận tao, bằng không tao sẽ nghĩ biện pháp cho mày trả giá." Day nói khiến It phải bịt miệng lại và Day đừng nói gì nữa. Hai người nói chuyện một chút. It có cảm giác như Day đang nằm cạnh mình. Ngay sau đó, It ngủ thϊếp đi, để máy ảnh bật. Khi thấy It đang ngủ, Day cũng ngủ quên, cả hai đều để máy quay.

SÁNG HÔM SAU!

Day thức dậy trước It, anh thấy It đang ngủ trên giường nên anh dậy, đi tắm và xuống bếp làm gì đó để ăn. Khi trở lại phòng ngủ, anh thấy It vẫn đang ngủ.

"It.. dậy đi!" It nhún vai trước khi nhìn trái nhìn phải để tìm giọng nói đang gọi mình.

"Có chuyện gì vậy?" It trả lời bằng vì cậu nhớ ra đã bật máy ảnh tối qua với Day.

"Mày tỉnh bao lâu rồi?" It hỏi với giọng mệt mỏi.

"Tao sẽ tắt máy tính. tao cần phải ra ngoài. Tiếp tục ngủ đi!" Nói Day. It nhắm mắt và gật đầu trước khi đóng máy tính lại. Day ngay lập tức chuẩn bị đến nhà Gear để đón Night. Không mất nhiều thời gian để Day đến nhà Gear. Người làm vườn chạy ra mở cổng vì mẹ của Gear đã báo về việc Day sắp đến, và mọi người đã biết đến Day.

"Day đến có việc gì vậy con?" Mẹ của Gear hỏi

"Xin chào!" Day giơ tay chào mẹ của Gear, một người rất chu đáo.

"Con đến để đón em trai. Night ở đâu ạ?" Day hỏi

"Thằng bé đang lấy đồ. Con đã ăn gì chưa?" Mẹ của Gear hỏi

"Không sao đâu.. con ăn rồi."

"Chuyện gì đã xảy ra với Night? Khi Four đưa em ấy về nhà, mắt Night sưng húp và đỏ hoe như thể em ấy đã khóc rất nhiều, nhưng khi tao hỏi, em ấy nói rằng em ấy bị dị ứng với bụi." Day nhíu mày hơi lo lắng vì trong lúc nói chuyện điện thoại với Night, anh cảm thấy em trai mình rất lạ.

"Tao không biết, tao sẽ hỏi em ấy. Hôm qua tao đến nhà bạn và tao không nói chuyện với Night. Day nói lại

"Nói với hắn, Night rất mẫn cảm, không nên cùng em ấy căn thẳng." Gear đã nói mẹ

"Đúng." Day nói

"Xin chào, Night!" Mẹ của Gear nói. Day quay lại và mỉm cười với em trai mình. Night nhìn thấy Day, cậu lại thấy nóng mắt,nhưng phải kìm lại.