Chương 18

"Ừm...cái đó… tao tình cờ gặp một người bạn, nên tao chỉ chào cô ấy thôi." It nói lại, khiến cô gái quay lại và nhìn thẳng vào Day.

Cô gái trẻ vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai không giống It, khiến cô gái vội buông tay It ra và nở một nụ cười ngọt ngào với Day. It sửng sốt trước vẻ mặt của cô gái.

"Vâng ... anh có phải bạn của P"It không? Jang là bạn của P’It ạ" cô gái hỏi Day một cách ngọt ngào. Day nhìn vào mặt cô gái trước khi nhìn thẳng vào It. Day nở một nụ cười nhẹ khi thấy mắt It mở to vì trước đó cô gái trẻ đã đứng đó nắm lấy cánh tay cậu.

"Tên tôi là Day. Rất vui được gặp bạn, Nong Jang." Day nói và nở một nụ cười nhẹ với cô gái. It lập tức quay mặt sang Day, cảm thấy không hài lòng. Bóng dáng mạnh mẽ nhìn It và cười thầm trong lòng.

"Rất vui được gặp anh, P"Day. Anh đang đi đâu vậy?" Cô gái hỏi. Cô ấy dường như đã mất hứng thú với It khi nói chuyện với Day. It cảm thấy có gì đó trong l*иg ngực mà cậu không thể đặt ngón tay vào.

"Tôi đang làm việc." Day trả lời, khiến It cảm thấy khó chịu.

"Nong Jang, em không định mua gì sao? Anh không thấy em mua gì cả." It nói. Cô gái quay lại nhìn cậu một chút.

"Jang không vội, P"It... là... Ừm... P"Day có muốn đến quán rượu với bạn của Jang không?" cô gái nói với một nụ cười nhẹ khiến It đứng hình vì khi gặp cô gái, cô gái cũng mời It y như vậy.

"Hừm... thật thú vị." Day trả lời. It nhìn Day ngay lập tức.

"Mày điên rồi à! Không phải nói là lo lắng cho em trai mình sao?" It nói với giọng cứng rắn.

“Chắc em ấy đang ngủ.” Day nhẹ nhàng đáp và ra vẻ muốn đi cùng cô gái. It nghe thấy điều này và cảm thấy khó chịu.

"Thôi, muốn đi thì đi!! Vậy mày đưa tao về trước đi." It nói trước khi rời xa hai người, đi về phía chiếc xe mà không mua gì cả.

"P"Day, có chuyện gì với anh ấy vậy?… Anh ấy không đồng ý rằng P’Day quan tâm đến việc sẽ đi cùng em" cô gái hỏi. Day nở một nụ cười lạnh lùng với cô.

“Nong Jang”

….……….

It bước đến phía xe để đợi Day, It dựa vào xe vì day đã khoá hết tất cả các cửa trước khi vào cửa hàng.

"Chết tiệt. Người phụ nữ đó bị sao vậy? Tán tỉnh một chàng trai khác mặc dù cô ta vẫn đang tán tỉnh mình. Con khốn điên rồ khi hành động như vậy." It đứng dậy và gầm gừ giận dữ với cô gái trẻ.

"Thằng khốn Day. Miệng thì nói lo lắng cho em trai nhưng thực chất là hai mặt." It càng tức giận hơn khi nghĩ đến cảnh Day cười với cô gái trẻ.

"Ối, mày làm gì mà lâu như vậy?" It lại gầm gừ.

"Mày đang lầm bầm gì thế, It?" Giọng Day cứng ngắc hỏi, khiến It quay sang nhìn phía bên kia xe.

"Không phải việc của mày. Mở cửa xe đi, tao mệt rồi và tao cũng buồn ngủ." It nói với giọng cáu kỉnh. Cậu nhìn cô gái trẻ rời khỏi cửa hàng, đi về phía mình với khuôn mặt đỏ bừng.

"P"It!" Cô gái hét lớn và dừng lại trước mặt cậu. It nhìn cô gái.

"Chuyện gì thế?" It bối rối hỏi.

Bốp

Khuôn mặt nhỏ bé của It méo mó khi cô gái tát vào mặt cậu.

"Như vậy là sao?" It lập tức hỏi, ôm lấy má vừa bị tát.

"P"It! chết tiệt…anh lừa em!" Cô gái nói với giọng chán ghét.

"Cái gì cơ?" It vẫn đang xử lý lời nói của cô gái.

"Ha ha..." Một tiếng cười khúc khích vang lên khi It quay lại nhìn Day, cậu bắt đầu hiểu ra tình hình. Bóng dáng mạnh mẽ cau có không hiểu gì và mở xe. It vội vàng mở cửa và ngồi xuống.

"Day! Mày đã nói gì với Jang?!" It tức giận hỏi Day.

"Tao chả nói điều gì với cô ta hết" Day nói.

"Mày không nói gì à? Khốn kiếp mày có thấy tao bị tát không hả?!" It lại hét lên.

"Mày không thích điều đó? Đó chỉ là một cái tát. Mặc dù mỗi lần tao nhìn thấy mày, tao đều muôn stats mày nhiều lần trong ngày." Day trả lời. It ngay lập tức bĩu môi, cau mày.

"Ai nói tao muốn ăn tát?" It hỏi anh.

"Này? Nếu không muốn ăn tát sao mỗi ngày mày lại cãi cọ với tao nhiều lần như vậy?" Day khẽ nói, quay lại nhìn bóng dáng gầy gò, It cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.

“Tao không làm gì cả. Chính mày mới là người muốn tát tao đấy. Ngoài ra, nếu mày tức giận, hãy học cách bình tĩnh và kìm nén cảm xúc của mình. Không làm ầm lên, không tát tao hay lại kéo tao lên giường.” It sốt ruột nói,

"Mày không có tư cách để phàn nàn?" Day nhẹ nhàng hỏi khiến It không nói nên lời.

"Ồ, tao quên mất, tao không có quyền gì cả! Tao không có quyền đòi hỏi gì ở mày." It nói một cách mỉa mai với cảm giác thực sự bị xúc phạm.

"... " Day im lặng trước khi lái xe đi.

"Câu hỏi nghiêm túc đấy, Day. Vừa rồi, mày đã nói gì với Jang?" It nói. Dù rất giận Day nhưng It vẫn không khỏi thắc mắc lý do cô gái tát mình là gì.

Day khẽ mỉm cười trước khi kể lại câu chuyện mà anh đã nói với cô gái trẻ trước khi rời Seven eleven với It.

Hồi tưởng

"Nong Jang." Day gọi cô gái sau khi It rời đi.

“Vâng.” cô gái nói với giọng ngọt ngào.

"Nong có muốn biết ai đã tạo ra những dấu vết đó trên người It không? Chúng đến từ đâu?" Day hỏi trực tiếp cô gái.

"Ai vậy?" cô gái tò mò hỏi. Day nhìn vào mắt cô gái.

"Đó là tôi...It thích chơi như vậy! Tôi luôn thích làm những trò như thế này với cậu ấy và sẽ để lại dấu vết khắp người It. Thực ra It thích được tôi đối xử như vậy” Day nói như thể đó là điều bình thường, khiến cô gái im lặng, choáng váng và đỏ mặt khi nghe điều này.

"P"Day định nói rằng... P"Day và P"It... là...là..." Cô gái không nói nên lời. Day đưa tay chạm vào vai cô gái và cười lạnh lùng

"Giống như những gì bạn nghĩ đó Nong Jang, vì vậy có lẽ nong đã biết nên ngừng dây dưa với người của tôi đi. Tôi không thích chia sẻ đồ của mình với bất kỳ ai." Day tiếp tục nhìn vào mắt người phụ nữ một cách đe dọa.

"Đi trước đi." Day nói với cô gái trước khi cầm chiếc giỏ mà It đã bỏ lại.

Kết thúc hồi tưởng

Khi nghe những gì Day nói, It đã vô cùng sửng sốt.

"Mẹ kiếp! Ai cho mày nói chuyện với Nong Jang như vậy? Mặt mũi của tao! Nếu Nong Jang mang chuyện này ra trường đại học kể, tao sẽ nói gì đây?" It hét lên.

"Tại sao mày lại sợ? Mày đã tồi tệ cả đời rồi không phải sao? Đừng than vãn nữa và ăn cái này đi, đồ khốn." Day nói trước khi quay lại và lấy túi đồ ăn nhẹ phía sau và đặt xuống trong lòng It. It có vẻ bối rối trước khi mở túi. Cậu thấy đó là một món đồ mà cậu đã nhặt và đặt vào giỏ. Ngoài ra còn có một số thực phẩm khác. It liếc nhìn Day, người đang lái xe.

"Tao không ăn cái đó." It nói, muốn tỏ ra hư hỏng. Cậu muốn biết Day sẽ nói gì. Day quay lại nhìn It trước khi chỉnh lại gương chiếu hậu.

"Nếu không ăn nó thì vứt nó đi." Day nói và lấy chiếc túi từ trong lòng It giả vờ muốn ném nó ra khỏi xe. It vô cùng sợ hãi và nhanh chóng giật lại.

"Mày muốn chết sao? Không thấy tao đang lái xe sao?" Day quay sang mắng It vì It đã giật túi đồ ăn vặt.

"Tại sao mày lại muốn ném túi thức ăn? Làm sao mày có thể ném nó đi như thế? Có quá nhiều tài xế đang ở phía sau. Cảnh sát sẽ đến và bắt mày." It lại hét vào mặt Day, tay nắm chặt túi đồ ăn nhẹ.

"Hừ, mày không ăn nó mà. Tại sao mày lại giữ nó?" Day khẽ hỏi. It muốn hét to những cảm xúc và suy nghĩ của mình với Day cho đến khi anh ta không thể chịu đựng được nữa.

"Bây giờ tao chưa có đói." It trả lời.

"Mày giỏi lắm." Day nói trước khi tiếp tục lái xe. It bí mật nhăn mũi với Day và nhìn ra ngoài xe.

"Đợi đã...mày định đưa tao đi đâu vậy?" It hỏi.

"Nhà tao, mày bị Alzheimer đấy à ?" Day nói.

"Tao sẽ quay lại căn hộ." It nói. Day cau mày.

"Thật sự muốn chết đúng không? mày cho rằng tao lái xe đón mày ở chung cư vui vẻ lắm sao? Dẫn mày đi mua đồ ăn vặt, chính là đuổi mày về à?" Day quay nhìn bóng dáng gầy.

"Mày thực sự muốn chết sao, It? Mà nghĩ tao muốn đến căn hộ và đưa đồ ăn cho mày sao?" Day hỏi.

“Tao không yêu cầu mày đón tao." It nói lại với Day. Day quay lại nhìn cậu với đôi mắt xanh lục.

"Hừ... nếu mày cho tao tới nhà mày rồi bắt tao rời đi lúc 5h sáng, đằng nào tao cũng phải bắt taxi về nên tao sẽ không đi." It thấp giọng nói, biết bây giờ Day đã bắt đầu nổi giận.

"Tao sẽ đưa mày trở lại căn hộ." Day rêи ɾỉ trong sự thất vọng

It nhìn Day và cười nhẹ mà anh ta không để ý. Bóng dáng gầy gò cảm thấy trong lòng có chút ấm áp. Những oán giận trước đó đã hoàn toàn biến mất. It không muốn nghĩ rằng cậu và Day đang bắt đầu điều gì đó. Lái xe một đoạn ngắn là đến nhà Day. Bóng dáng gầy gò xuống xe mở cổng. It kinh hãi nhìn từ trong xe vì không biết Night đã ngủ chưa.

//Chết tiệt, mình cảm thấy mình như một người bí mật đang nɠɵạı ŧìиɧ với chồng của người ta ta vậy.// It lẩm bẩm một mình. Day chui vào ô tô của mình và đậu ô tô trong ga ra.

"Xuống đi." Day nói. It từ từ mở cửa xe, không quên cớ lấy bịch snack sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại và đi theo Day vào trong cổng.