Chương 16

"Ối" It hét lên khi cậu buộc mình phải đi về phía Day để giật điện thoại, nhưng Day đã né được, khiến It mất thăng bằng và ngã xuống nền đất. Điều đó càng làm cho It thấy đau đớn hơn.

“Thật ngu ngốc." Day nói khi nhìn thấy it, nhưng Anh lại không giúp đỡ thân hình đáng thương đứng dậy.

“Này! Cậu ấy là bạn của tao, mày có thể trả lại điện thoại cho It ngay bây giờ không?” Nick hét lên.

"Đừng quan tâm đến những thứ là của tao! Tao cảnh cáo mày rồi đấy!" Day hét vào điện thoại khiến Nick im lặng.

"Mày đang nói nhảm cái quái gì vậy?" It hét lên khi cố gắng đứng dậy, nhưng chân cậu run đến nỗi không thể đứng vững.

“Mày đang làm cái quái gì với It vậy...?” Nick hỏi một cách hoài nghi, nhưng It không thể nghe câu hỏi của bạn mình vì Day không bật loa ngoài.

"Mày đang nghĩ gì vậy? Mày chỉ cần nghĩ thế thôi. Tao cần đưa bạn của mày đi nghỉ ngơi một chút." Day nói trước khi kết thúc cuộc gọi. Day nhìn It, người đang nằm trên sàn nhà mà không thể đứng dậy vì đau đớn.

“Mày định ngồi đó bao lâu?” Day hỏi It.

"A, tao đau quá!!" It nói với giọng cứng rắn.

"Mày phải đủ khôn ngoanđể dựng dậy và ngồi lại đây. Tao đi ngủ, ngày mai tao phải đi tìm bạn của mày và em trai tao nữa." Day nói khô khan trước khi bước vào phòng ngủ với chiếc điện thoại của It.

It đang ngồi dưới đất trừng mắt nhìn Day một cách giận dữ. Cậu cảm thấy lạ trong lòng vì Day hành động như thể anh không quan tâm. It từ từ đứng dậy và đi đến ghế sofa.

"Mày định đi đâu!?" Day nói với giọng nghiêm khắc khiến cậu giật mình và lập tức quay lại nhìn. Day vẫn đang nhìn cậu từ phòng ngủ

“Chà...” It không dám nói rằng cậu sẽ ngủ trên đi sofa vì cậu không muốn ngủ với Day trong phòng ngủ.

"Vào phòng ngay." Day nói với đôi mắt hung dữ. It thở dài mệt mỏi trước khi đồng ý trở lại phòng ngủ và trèo lên giường của mình. Day nằm bên cạnh cậu, kéo cậu vào một vòng tay ấm áp khiến It không thể di chuyển. Cố gắng cũng vô ích, vì vậy cậu đồng ý để Day ôm cậu như thế suốt đêm, khi họ chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau!

It ngủ một giấc ngon lành trước khi từ từ mở mắt khi nghe thấy giọng nói. Quay sang nhìn người ngủ cùng mình đêm qua, cậu thấy giường trống không. Sau đó It chậm rãi bước ra khỏi giường và đi đến phòng ngủ. Chậm rãi mở cửa, cậu đi ra phòng khách. Cậu tìm thấy một nhóm người đang ngồi với Day.

"Mày định tìm chúng ở đâu?" Neil cau mày hỏi.

"Tao đã có một số người quen đi cùng tao để điều tra rồi, nhưng sẽ mất vài Day. Thời gian tao cũng không có." Day nói một cách cứng rắn. It nhìn sang và có thể dễ dàng nhận thấy Day đang có tâm trạng không tốt.

"Tên khốn nằm trong phòng của mày có biết gì không?" Neil hỏi lại khiến Day nghiến răng bực bội trước khi đôi mắt sắc lẹm của anh bắt gặp hình bóng đang lẩn khuất ở cửa.

Day đi đến cửa khiến It giật mình và lùi lại. Day nắm lấy cổ tay It và kéo cậu ra khỏi phòng. Neil kinh ngạc nhìn It, choáng váng khi thấy tình trạng của cậu. Nó hoàn toàn khác với Day hôm qua. Có những vết đỏ trên khắp cơ thể cậu. Dấu răng ở khắp cánh tay và cổ của cậu.

"Day... tao đang bị thương." It nói.

"Nếu không muốn bị thương thì nói ngay cho tao biết bạn của mày có chỗ nào tụ tập tâm sự không?" Day giận dữ nói.

“Tao thực sự không biết.” It trả lời với giọng run run. Cậu sợ những người ngồi trong phòng khách.

"Này, tao có thể biết một bí mật từ cậu ta không?" Một thanh niên vừa nói với ánh mắt ranh mãnh nhìn It. Neil vội đá vào người đàn em khi thấy Day hướng ánh mắt về phía người đang nói trước khi Day mỉm cười.

"Tiếp tục đi." Day nói to. It ngay lập tức sợ hãi bám lấy cánh tay của Day.

"Không... Day... tao thực sự không biết..." It bắt đầu cầu xin Day vì cậu sợ người đang ngồi đó nhìn chằm chằm vào mình. Cậu sợ Day sẽ để nhóm người này làm với mình.

"Mày nên suy nghĩ cẩn thận xem bạn của mày có thể đi đến đâu để nghỉ dưỡng, hoặc bất kỳ một nơi nào đó. Nếu không, tao cũng có thể để những tên khốn này bóp chết mày." Day nói thẳng thừng. It ôm cánh tay Day chặt hơn trước.

"Gear có một nhà nghỉ Koh Samet ở Ao Chong." It nói vì cậu vừa mới nhớ ra khi Day từng đề cập đến những ngôi nhà nghỉ dưỡng.

“Mày có chắc không?" Day hỏi lại.

"Phải... có... cậu ấy có một bến tàu tư nhân gần khu nghỉ mát xxx ở Ao Chong." It nói. Day nhìn lên với một nụ cười ranh mãnh trên môi.

"Neil mày có thể chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta sẽ đến Koh Samet." Day nói.

"Được rồi. Hẹn gặp ở tầng dưới." Neil nói, phấn khích vì sắp tìm được Night. Neil rời căn hộ cùng với đàn em của mình. Day quay về phía It, người đứng cạnh anh run rẩy.

"Sao hôm qua mày không nói với tao chuyện này?" Day trầm giọng hỏi.

"Tao...tao không nghĩ ra điều đó." It thành thật nói.

"Day, nếu như mày thật gặp bọn họ, mày định làm gì?" It tò mò hỏi.

"Tao muốn dùng máu của nó rửa chân!" Day nói với giọng nghiêm nghị. It cảm thấy lo lắng cho bạn mình nếu Day thực sự tìm thấy Gear ở đó.

"Mày có để tao đi chứ? ...nếu mày tìm được em trai mình trở lại?" It miễn cưỡng hỏi.

"A...!" It hét lên khi Day quay lại và dùng một tay bóp cằm It trong khi đẩy cậu lùi vào tường.

"Mày muốn biến khỏi cuộc đời tao đúng không?!! tao sẽ thả mày ra, nhưng chỉ có linh hồn mày mới thoát ra được. Nhớ lấy điều đó!" Day hét vào mặt It.

"Tao sẽ đi tìm em trai tao. mày ở lại đây. Đừng có ra ngoài, mày biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu không tuân lệnh tao mà." Day nói trước khi bỏ đi. It đổ ập xuống sàn. Cậu chưa bao giờ cảm thấy mình yếu đuối như bây giờ. Những gì Day nói khiến It cảm thấy như cậu chỉ có thể thoát khỏi Day nếu cậu chết. It đứng dậy và yếu ớt bước vào phòng ngủ.

Cậu nằm xuống và tự nghĩ. Bị giam cầm như thế này có sai lắm không? It có thể thoát khỏi Day, nhưng It sợ anh ta. It biết rằng Day có thể làm được nhiều hơn những gì cậu nghĩ. Khi nghĩ về điều này, It gọi ngay cho Gear và Four. Cậu không thể liên lạc vào một trong hai điện thoại của họ.

"Gear, tao hy vọng mày không đưa Night đến đó." It thấp giọng nói với chính mình trước khi dần chìm vào giấc ngủ.

Reng... Reng... Reng...

Điện thoại của It reo lên, It thức dậy và nhặt nó lên trước khi trả lời cuộc gọi.

[It, sao mày không đến lớp? Gear và Four cũng không đến.] Tiếng Nick vang lên khiến It giật điện thoại ra khỏi tai.

"Ừm... à, tao không được khỏe." It đáp lại.

[À, mày đang ở đâu?] Nick hỏi.

"Là... tao..." It xấu hổ hỏi.

[Mày có ở căn hộ đó không? Đừng nói dối tao.] Nick nói.

“Ừm?" It đáp.

[Chết tiệt! mày đang làm gì vậy? Còn cái thằng khốn kiếp hôm qua đã lấy điện thoại của mày hôm qua là ai? Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy? Nói cho tao biết mày ở tầng mấy nào, phòng nào? tao sẽ đi tìm mày ngay bây giờ.] Nick đặt ra một loạt câu hỏi.

“Mày không đi học sao?” It hỏi ngay.

[Lớp học đã sớm kết thúc rồi. Nói cho tao biết ngay, It. Nếu không, tao sẽ không nói chuyện với mày nữa.] Nick đe dọa bạn mình.

Day cấm cậu ra ngoài, nhưng anh ta không nói Nick không được vào phòng. Chuyện Day cấm cũng không tệ, hơn nữa It bắt đầu có nhiều chuyện không thể tự suy nghĩ. It muốn trút bỏ một vài vướng mắc trong lòng.

"Được, tao ở lầu 8, phòng 802." It quyết định nói trước khi Nick cúp máy.

Khi It đợi bạn mình, cậu nghĩ rằng nếu Day biết, cậu sẽ không chạy trốn khỏi mớ hỗn độn như mọi khi. It bắt đầu quen với những cơn thịnh nộ của Day. Không mất nhiều thời gian để chuông cửa reo. It đi ra mở cửa, cậu thấy Nick đang đứng bĩu môi ở đó. Nick nhìn It từ đầu đến chân.

"Mời vào." It nói với bạn mình.

"Mày sốt xuất huyết à? Sao lại thế này?" Nick hét lên khi nhìn thấy tình trạng của It. It nhận thấy dấu vết mà Day đã để lại Day hôm qua khi cậu ấy quyết định để người bạn thân nhất của mình đến, cậu đã quên suy nghĩ về điều đó. Lúc đó, cậu chỉ muốn có bạn mình ở bên.

"Ừm... Thì..." It không nói nên lời.

"Còn anh chàng hôm qua đâu?" Nick hỏi lại.

"Đêm qua Day nói thế trên điện thoại? Anh ta nói vậy là có ý gì?"

"Anh ta không ở đây." It đã trả lời. Nick nhìn thẳng vào It với ánh mắt chờ đợi.

"It, nếu mày còn xem tao là bạn thì hãy nói cho tao biết chuyện gì đã xảy ra. Dù tao biết mày là Bi nhưng mayg vẫn luôn phạm lỗi. Tình trạng của mày bây giờ, tao không thể chấp nhận việc mày là mày tao mà bị thống trị bởi tên khốn đó." Nick hỏi. It biết Nick thông minh như thế nào. Không ai trong số

bạn bè của cậu có thể nói dối Nick vì cậu ấy rất tinh ý.

"Chết tiệt... tao... tao phải làm gì đây... Ơ... tao nên làm gì đây?" It khóc nức nở với bạn mình. Lúc này Nick đang ôm It và kéo cậu ngồi trên ghế sofa.

"Mày đang làm cái quái gì ở đây thế?" Nick hỏi lại.

"Mày có nhớ Night bạn của Gus không?" It hỏi. Nick gật đầu.

"Vậy mày có nhớ khoảng nửa năm trước khi tao thách thức Gear có thể có được Night không?" It nói.

"Tao nhớ... Gear đã có thể làm điều đó, nhưng bây giờ nó đang hẹn hò với Night, phải không?" Nick nói.

Vào Day Gear ngủ với Night, Nick không có ở đó vì cậu không đồng ý với những gì bạn bè mình đang làm. Nhưng Nick không nghĩ đến việc ngăn cản họ làm bất cứ điều gì vì Nick biết rằng ngay cả khi cậu làm vậy, bạn bè của cậu cũng sẽ không từ bỏ những điều đó dễ dàng.

"Phải... những gì chúng ta làm đã kết thúc, nhưng đối với anh trai của Night thì nó chưa kết thúc." It nói. Nick sững sờ trước khi mở to mắt.

“Đừng nói với tao là gã hôm qua...” Nick sửng sốt nói.

"Phải... người đã trả lời cuộc gọi của mày và xuống lấy ví của tao, anh ta tên là Day. Anh trai của Night." It nói, làm Nick ngạc nhiên.

"Vậy... Vậy tại sao mày lại đến sống với anh ta? Gear có biết về điều này không?" Nick hỏi. Cậu cảm thấy hoàn toàn tê liệt khi nghe điều này. It

chậm rãi lắc đầu.

"Không ai biết ngoài mày." It lặng lẽ nói. Nick đang dẫn IT ra khỏi căn hộ của day, nhưng It đã kéo tay Nick lại.

"Tao không thể bỏ đi đi, Nick. Tao không thể thoát khỏi điều này. Day, anh ta không giống bất kỳ ai mà chúng ta đã gặp trước đây. Anh ta có thể làm nhiều thứ hơn mày nghĩ, thậm trí có thể gϊếŧ người. Tao nghĩ anh ta có thể làm moijn thứ vì em trai mình." It nói với giọng run run.

It chưa bao giờ yếu đuối trước mặt bạn bè trước đây. Nick nhìn It với vẻ thấu hiểu vì Nick biết nhóm mày của Day tồi tệ như thế nào. Nhưng người làm It như thế này chắc còn khổ hơn gấp ngàn lần.

"Thật ra tao cũng không muốn lôi mày vào chuyện này, nhưng tao không thoải mái, l*иg ngực của tao sắp nổ tung vậy. Tao sợ anh ta cũng sẽ hại mày." It nói.

"Này? Đã quá muộn rồi. Bây giờ tao hoàn toàn nhận thức được điều này." Nick nói một cách mỉa mai trước khi suy nghĩ.

"Tao cần tìm cách giúp mày, vì vậy mày không phải lo lắng." Nick nói một cách tự tin.

"Làm thế nào mày có thể giúp tao? Không ai có thể giúp tao." It nói lại.

"Tao cần xác nhận với Gear trước." Nick nói, nhưng khuôn mặt của It sa sầm khi nghe điều này.

"Không thể nào. Bây giờ, Gear đã đưa Night đi khỏi Day, tao không biết họ đang ở đâu, và Day đang tìm kiếm Gear và Four." It nhẹ nhàng nói.

"Chết tiệt!! Bọn mày ở đây chỉ khiến tao đau đầu. Mày đã nghĩ đến việc xác nhận với bạn bè của mình chưa? Chà, tao phát điên lên mất." Nick hét lên khi nghe thấy điều đó.

"Tao phải kiên nhẫn. Một ngày nào đó, anh ta sẽ chán việc trả thù tao. Sau đó, anh ta sẽ để tao đi." It thẳng thắn nói. Nick khẽ liếc nhìn It.

"Tao sợ ngày anh ta thả mày ra, mày sẽ là người không muốn rời xa anh ta." Nick nói, khiến It khóc nức nở.

Reng... Reng

It chưa kịp nói gì thêm thì điện thoại của cậu đã reo lên. Khi It nhìn thấy ai đang gọi, cậu ngay lập tức bắt máy.

"Gear! mày đang ở đâu?" It luống cuống hỏi.

[Này, bình tĩnh đi. Có chuyện gì với mày vậy?] Gear hỏi.

"Tao hỏi mày đang ở đâu!! Nói cho tao biết mày không ở trong biệt thự của Koh Samet, phải không?" It hỏi lại với giọng khàn khàn. Nick đang nhìn cậu bối rối.

[À, tao đang ở Koh Samet, tao sẽ quay lại vào ngày mai, mày bị sao vậy, It?] Gear hỏi.

"Mày đã đưa Nong Night đi phải không? Mày đã bắt em trai của thằng Day đi, phải không Gear?" It hỏi lại.

[Ờ, tao đã mang Night theo cùng, mày muốn cái quái gì vậy? Hãy nói cho tao biết, mày có thể hỏi tao trực tiếp.] Gear trở nên kích động khi nghe thấy giọng nói run rẩy của bạn mình.

"Gear... tao xin lỗi... tao không biết mày sẽ ở đó... mày nên chạy đi ngay bây giờ. Đi bất cứ đâu... Họ sẽ tìm thấy mày. Tao nghĩ Day gần đến rồi. Gear mày nên nhanh lên. Day sẽ gϊếŧ mày mất. Gear, tin tao đi. Chạy ngay đi." It nói, khiến người kia im lặng một chút.

[Day đến rồi hả?!! Tuyệt quá.] Gear trả lời.

"Gear, tao xin lỗi... tao xin lỗi." It nói với vẻ hối lỗi.

[Tao không giận mày, tao sẽ gọi lại cho mày sau. Bye.] Gear nói trước khi kết thúc cuộc gọi. Tay It yếu ớt khi cậu từ từ đặt điện thoại xuống.

"Những gì đang xảy ra ở đây vậy?" Nick hỏi.

"Anh trai của Night đang tìm Gear tại nhà của nó ở Koh Samet. Tao thực sự không biết nó đang đưa Night đến đó. Nếu tao biết, tao đã không nói với Day. tao thực sự không biết!" It nói, giọng run run.

It cảm thấy rất lo lắng cho bạn mình. Nick lập tức ôm vai bạn mình để an ủi.