Chương 13

Sáng hôm sau...

Day ra khỏi giường để làm bữa sáng, nhưng trước khi đi xuống, anh nhìn vào cửa phòng ngủ của em trai mình, Day nghĩ rằng Night vẫn đang ngủ nên anh xuống làm những món Night thích để Night hài lòng và xin lỗi vì đã tát em ấy. Ngay khi nấu xong, Day gõ cửa phòng ngủ để đánh thức em mình.

"Night... Night, em tỉnh chưa?" Day hét lên khi anh gõ cửa phòng ngủ nhưng không có phản hồi.

"Night! Dậy chưa?" Day gọi lại.

"Em ấy đang tắm à?" Day tự nhủ trước khi gõ cửa lần nữa.

"Night... “ Day bắt đầu cảm thấy tồi tệ. Vì vậy, anh đi lấy chìa khóa dự phòng vào phòng em trai và mở nó ngay lập tức. Day cau mày trong khi thấy chiếc giường trống không. Anh bắt đầu cảm thấy một cảm giác kỳ lạ trong lòng trước khi vội vã bước vào phòng tắm và nói đó cung hoàn toàn không có ai.

"Night!! Em ở đâu?" Day hét trước khi thấy cửa ra ban công mở. Day không muốn nghĩ rằng em trai mình đã bỏ nhà đi. Anh bước nhanh qua nhà gọi cho em trai mình, nhưng không có dấu hiệu của Night. Cơn thịnh nộ của Day như lửa đốt bao trùm mọi suy nghĩ của anh.

"Gear... mày đang ở bên em ấy phải không?" Day nghiến răng tức giận.

Night chưa bao giờ hành động như thế này, nhưng lần này họ bỏ trốn cùng nhau. Day nhanh chóng lên xe và lái đến nhà Gear. Khi đến nơi, anh bấm chuông cho đến khi người giúp việc ra mở cửa. Dáng người cao lớn chẳng quan tâm đến ai. Anh bước vào tìm Night và Gear. Mặc dù giúp việc nói với anh rằng không có ai ở nhà nhưng Day không quan tâm đến bất kỳ điều gì. Anh cần tìm em trai của mình, mặc dù anh đã được đe doạ rằng họ sẽ báo cảnh sát.

Khi Day không tìm thấy em trai mình, anh tin rằng Night đang ở cùng Gear và Gus. Day gọi điện cho Fu và Neil, nhờ giúp đỡ tìm kiếm em trai mình. Sau đó anh đến nhà Four. Khi đến nhà Four, người quản gia thông báo với Day rằng Four đã không về từ tối qua.

Day càng thấy đáng ngờ hơn, anh trở nên tức giận đến nỗi nhìn như có khói bay ra khỏi tai anh ta. Ngay lập tức, anh nghĩ đến It. Bóng người cao lớn không đợi lâu, nhanh chóng đi về phía chung cư.

"Day, mày đã tìm thấy em ấy chưa?" Giọng của Neil vang lên khi Day ra khỏi xe. Neil vừa mới đến.

"Vẫn chưa, còn mày thì sao?" Day hỏi. Neil nhìn bạn mình, biết rằng Day đang rất tức giận.

"Tao sẽ gọi một vài người bạn để giúp tao tìm họ, nhưng trước tiên tao muốn đến gặp mày, mày sẽ làm gì?" Neil đã trả lời.

"Chúng ta hãy lên phòng của tao trước." Day nói bởi vì anh không muốn thảo luận về điều này ở đây. Họ lên căn hộ của Day và vào trong.

"Mày có thực sự nghĩ rằng tên khốn đó đã đưa Night đi không?" Neil hỏi với giọng giận dữ vì anh ấy đã bị tổn thương khi Night bỏ trốn cùng với Gear.

Day đang định vào phòng thì lập tức dừng lại và nhìn Neil.

"Phải! Nếu không, con chó đó đang ở đâu chứ? Ai dám đưa em trai tao đi? Nếu tao nhìn thấy nó, tao sẽ dùng tay bóp nát nó." Day nhăn nhó nói.

"Chúng ta tìm họ ở đâu đây? Mày đã hỏi người ở nhà nó chưa?" Neil hỏi.

"Tao hỏi rồi, và không ai biết. Tao nghĩ họ chắc chắn không muốn ai biết, nhưng tao biết ai có thể nói cho tao biết." Day cười nói. Neil nhìn bạn mình với vẻ hoài nghi và ngạc nhiên.

"Tiếng ồn gì vậy? Không cho ai ngủ à." It cáu kỉnh nói. Dáng người gầy gò mở cửa phòng ngủ với vẻ ngái ngủ.

Day và Neil quay lại nhìn nhau cùng lúc. Day nhìn It, trong khi Neil lại có vẻ mặt nghi ngờ.

"Ôi! Đau quá! Mày đang làm cái quái gì với tao vậy?" It hét lên khi Day đẩy It mạnh đến nỗi cậu đập vào tường. day kéo cổ áo It về phía mình.

"Hôm qua mày bảo tao chăm sóc em trai, hôm nay em trai của tao bỏ đi, mày biết gì phải không, It? !" Day hét to. It nhìn Day mà không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Mày đang nói về cái gì vậy?" It hỏi.

"Chết tiệt!! Em trai tao đã biến mất... mày có nghe tao nói không? Thằng bạn ngu ngốc của mày đã bắt em trai tao!! Nó đã đưa Night đi đâu? Nói cho tao biết, đồ khốn!!" Day khịt mũi. Mắt It mở to khi nghe điều này.

"Cái gì...? Làm sao tao biết được?" It nói trước khi quay lại để thấy Neil đang đứng đó nhìn cậu.

"À, giờ tao mới nhớ ra mày.” giọng Neil vang lên khiến Day lộ vẻ nghi hoặc. Tay anh vẫn nắm chặt cổ áo của It, thân hình gầy gò kinh ngạc nhìn Neil.

"Nhớ cái gì?" Day nghiêm nghị hỏi Neil.

"Mình thật xui xẻo." It lầm bầm khi cố gắng tìm cách sống sót. Cậu biết rằng bây giờ chắc chắn sẽ sẽ không được an toàn.

"Hôm qua, tao tình cờ gặp cậu nhóc này ở Paragon. Tại thời điểm đó, Tao không thể nhớ mình đã gặp cậu ấy ở đầu. Cậu ta đã đi cùng mày vào ngày tao đua." Neil nói.

Day lập tức quay sang nhìn It. Thân hình gầy gò nuốt khan.

"Cậu ta… cậu ta…đã đi với ai?" Day hỏi bạn mình với giọng điệu khó nghe và lạnh lùng nhìn It.

"Chắc hẳn là cậu ta đã đi cùng chồng. Tao thấy họ vừa đi vừa ôm nhau cách đó không xa... Ơ... nhưng cậu ta làm gì ở đây?" Neil tò mò hỏi.

It nhìn Day với đôi mắt run rẩy vì đôi mắt của Day dường như muốn bùng cháy.

"Tao... tao có thể giải thích... tao... chỉ..." It cố gắng nói chuyện với Day, nhưng cậu không nói nên lời khi nhìn thấy vẻ mặt của Day.

Khi Day quay sang nói điều gì đó với Neil, bản năng sinh tồn của It bảo cậu chạy đi. It thấy Day vô tình bỏ tay ra khỏi cổ mình. Sâu đó It vội chạy về phía cửa.

"Shia... mày cho rằng mày có thể thoát khỏi tao sao?!" Day hét lên và chạy theo sau It.

It vừa đi đến cửa phòng thì bị một bàn tay to khỏe từ đằng sau túm tóc giật mạnh, ném It ra giữa phòng. Neil lắc đầu trước khi đóng cửa cho Day.

"Mày cho rằng mày có thể trốn thoát khỏi Day sao?" Neil nói to. Khuôn mặt của It ngay lập tức quay sang một bên với lực tát cho đến khi thân hình gầy gò ngã xuống sàn nhà.

"Ôi! Đau quá!" It hét lên khi Day túm tóc cậu.

"Mày nghĩ mày đang chơi với ai?" Day hét lên.

Cả câu chuyện về người em trai đa bỏ trốn và câu chuyện về It đều khiến Day vô cùng tức giận cho đến khi mặt anh tối sầm lại.

"Ngày hôm qua mày nói mày đi nơi nào? Trong phòng ngủ? mày cùng ai đi ra ngoài?!" Day hét lên, không quan tâm đến Neil vì anh đã biết tính cách của Day.

"Tao vừa đi ăn với bạn... Ăn xong rồi về." It nói khi máu chảy ra từ miệng cậu.

"Mày lại muốn thự hiện một kế hoạch tồi tệ khác sao?" Day vừa nói vừa kéo It vào phòng ngủ.

Day ném It xuống sàn phòng ngủ và đè lên người cậu, siết chặt cổ cậu khiến cậu nghẹt thở.

"Ư..." It vội vã đưa tay ra và nắm lấy tay Day khi cậu cố gắng thở.

"Em trai tao biến mất rồi! Mày tính chịu trách nhiệm thế nào?!!... mày còn âm mưu gì nữa hả It? Nói cho tao biết đi!" Day hét to với cơn thịnh nộ khiến cậu ngạt thở.

"Ưʍ... a….” It rêи ɾỉ khi cố gắng thở, nước mắt bắt đầu tuôn rơi. Cậu chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như vậy trước đây. Day là người có thể gϊếŧ chết ai đó ngay lúc này.

"Day... Thả nó ra đi. Mày sẽ gϊếŧ chết cậu ta mất. Nếu nó chết, mày sẽ phải vào tù, ai sẽ chăm sóc Night?" Neil cố gắng kéo bạn mình ra khi thấy Day sẽ không dừng lại. Đó là cách duy nhất để Day dừng lại.

Day từ từ buông tay nhưng không rời khỏi It. Cậu lập tức hít một hơi thật sâu, hút không khí vào phổi.

"Chết tiệt, Day! Mày định gϊếŧ tao sao!?" It hét lên, giọng run run. It bắt đầu đấm vào ngực Day. Cậu đã đánh trả mặc dù cậu biết mình không thể thắng được. It cố gắng đánh vào cơ thể của Day, người vẫn đang nằm trên người cậu.

"Chết tiệt!! mày thực sự muốn chết hả thằng khốn!!"Day khịt mũi. Anh bỏ tay ra khỏi cổ It khi cậu bị đau và nắm chặt hai cánh tay cậu ở hai bên. Thân hình nhợt nhạt mệt mỏi và thở không ra hơi. Cậu lườm Day một cách giận dữ.

"Mày thật tệ, Day!! Đồ khốn, mày định gϊếŧ tao à?!" It nói, giọng run run khi cố kìm lại những tiếng nức nở và nước mắt. It sợ hãi, tức giận và bối rối.

"Tao tồi tệ thì mày cũng vậy thôi. Chúng ta giống nhau đúng không? Người xấu như mày lị gặp phải người xấu như tao!" Day hét lên.

"Vì vậy, bây giờ hãy cho tao biết Gear đã đưa em trai tao đi đâu?!" Day hỏi lại, ánh mắt sắc và cứng rắn.

"Tao không biết!! tao không gặp nó. Tao không có nói chuyện với Gear!" It chân thành nói.

"Ngày hôm qua mày đi đâu?!! Tao đã nói mày không được rời đi, mày không nhớ sao?" Day hỏi lại, trong khi Neil cứ đứng nhìn vì không nghĩ Day sẽ gϊếŧ It.

"Tao chỉ đi ăn với một người bạn." It nói, nhận ra rằng nước bọt của mình có vị như máu.

"Bạn à? Nhưng Neil nói với tao rằng mày đã bỏ đi với chồng của mày…tao sẽ thu sếp cho mày, tao đoán mày không hài lòng, phải không?!! Đó là lý do tại sao mày lại bỏ đi." Day tức giận nói mà không biết lý thực hư ra sao, lý dotại sao anh ấy lại tức giận như thế.

"Nó không phải chồng tao!! Nick, nó chỉ là một người bạn của tao thôi..." It vội vàng trả lời khiến Day nhếch mép cười.

"Mày phải đi một mình à! Ồ, mày thích để người khác làm phải không?" Day hỏi với giọng nghiêm khắc.

"Nếu cơ thể mày muốn điều này quá nhiều, vậy nếu tao để bạn của tao làm điều đó, chắc mày sẽ không phiền đâu, phải không?" Day nói, trước khi It mở to mắt kinh ngạc.

"Thằng Day...không" It vội vàng nói. Day rời khỏi người It, dùng sức nhấc bổng cậu lên và ném cậu lên người Neil.

"Mày có phiền khi chia sẻ mọi thứ với tao không, Neil?" Day vừa nói vừa nhìn Neil, chỉ vào It và ra dấu chỉ họ mới biết. Neil cười nhẹ.

"Tao không sao cả. À mà, tên khốn này cũng rất dễ thương đó chứ." Neil nói. It hốt hoảng quay sang nhìn Neil lắc đầu.

"Không, Day!!... Đừng... đừng làm thế." It bắt đầu vật lộn với nỗi sợ hãi. Neil ôm It từ phía sau, It đã cố gắng chống cự nhưng không có hiệu quả ,vẫn không thể thoát ra được. Bàn tay mạnh mẽ của niel nắm lấy áo It khiến thân hình gầy gò bắt đầu khóc.

Day theo dõi tình hình, trong khi It nhìn vào bóng dáng mạnh mẽ qua một lớp nước mắt cầu xin. Lúc này, It thực sự khó cầm được nước mắt.

"Nhìn tao như vậy, mày muốn nói cái gì?" Day thấp giọng hỏi trong khi Neil tiếp tục vuốt ve bộ ngực mềm mượt của It.

"Hãy ôm tao... tao xin mày đấy…Chỉ mày thôi, Day... chỉ có thế là mày... ôm tao... tao xin mày" It nức nở.

Day khẽ mỉm cười nên Neil nhìn bạn mình khi nghe It nói.

"Tao có thể trả lại không?" Neil hỏi, Day gật đầu sau đó Neil đẩy It về phía Day.

"Hãy nhớ lời của mày, It! Điều đó... Chỉ có tao và không ai khác… chỉ duy nhất tao.” Day lạnh lùng nói trước khi kéo It về phòng ngay lập tức.