Chương 11

"Huh.." It rêи ɾỉ khi cảm thấy đau ở lưng và mông. Cậu úp mặt xuống giường đắp chăn đến eo khẽ rêи ɾỉ vì đau. Day đang hút thuốc ở ban công quay lại nhìn, anh dựa lưng vào lan can ban công và chế nhạo It.

"Tao không biết đã vào trong mày bao nhiêu lần rồi mà mày vẫn chưa quen sao?" Day nói, It lườm anh khi bị trêu chọc.

"Cái quái gì vậy, đừng có trêu tao. Tao thậm chí còn không thể ra khỏi giường đây này." It nói.

"Mày nói nhiều như vậy, thì có đứng lên cũng chẳng nghe được tao đâu." Day lại nói.

"Hừ...mày đã nói dối." It nói trong khi vẫn nằm sấp.

"Đúng là tên ngốc và yếu đuối. Hãy từ bỏ cái ý định sẽ đè tao đi. mày biết là mày không thể làm điều đó mà." Day nói và It nhìn anh.

"Mày đi đâu vậy? Tối hôm qua đã đi ra ngoài cùng với người khác rồi mà vẫn còn sức mà ngủ với tao" It khẽ nói và úp mặt vào gối.

"Mày vẫn tiếp tục lại nhải à? Sao mày biết tao làm gì với người khác?" Day hỏi và nhìn It.

"Chà, mày đã nói điều đó qua điện thoại, và sau đó mày quay lại đây, hơn nữa, tao không giống mày, tao không phải là một kẻ bắt nạt thực sự." It nói.

"Vậy là mày chưa bao giờ giống tao? Mày từng nói mày là một kẻ hay bắt nạt. Chắc hẳn mày đã từng như vậy, phải không?" Day hỏi.

"Tao đói, và miệng khô khốc..." It lớn tiếng nói. Day nghe nhưng không nói gì.

"Hôm nay là ngày nghỉ, tao sẽ về nhà với em trai. Đi ngủ đi." Day nói.

"Tao có thể về nhà không?" It lập tức hỏi.

"Mày tưởng mày đi được sao?" Day khẽ nói. It dừng lại và suy nghĩ vì toàn thân đau nhức?

“Được rồi, tao đi ngủ đây.” It nói vì cậu biết cơ thể của chính mình thế nào và lúc này cậu không thể đi đâu được.

"Còn cơm của tao?" It hỏi khi thấy Day đi vệ sinh.

"Tao đã gọi rồi, nếu không có sức dậy mở cửa lấy đồ ăn tao gọi thì mày có thể chết đói trên giường." Day nói trước khi bước vào phòng tắm. It trừng mắt nhìn bóng dáng cao lớn với sự giận dữ.

“Mày không thể nói chuyện tử tế với tao sao?” It lầm bầm trước khi đặt mình xuống gối vì thực sự không dậy nổi. Trong lúc nằm, It nghĩ Day sẽ giữ cậu như vậy trong bao lâu nữa. Suy nghĩ về tình cảnh này quá nhiều, It cuối cùng đã ngủ gật, hơn nữa tối qua rất mệt mỏi, ngay sau đó It cảm thấy lạnh ở má

"Ưʍ..." It rêи ɾỉ trong cổ họng, nhưng không mở mắt.

“Tao đi đây.” giọng Day nhẹ nhàng vang lên.

It nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ đóng. Cậu sững sờ từ từ mở mắt ra.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" It nói trong nghẹn ngào. Cậu đưa tay lên má và cảm nhận được sự ẩm ướt, mát lạnh. It nhìn quanh phòng.

"Day đã đi rồi sao? Tuyệt, thế thì mình có thể ngủ yên rồi." It lẩm bẩm một mình trước khi ngủ tiếp.

….…

Day rời khỏi căn hộ một cách thư thái và trở về nhà riêng của mình để gặp em trai của mình. Anh lái xe đến trước nhà và đi xuống mở cổng rồi đi vào trong. Day đậu xe của mình trong nhà để xe. Day định đưa em trai đi ăn gì đó vì anh đã không dành nhiều thời gian cho Night. Nhưng khi bước vào nhà, anh sững người, khi nhìn thấy những người bạn của Night. Knot là người mà Day đã kết bạn đêm qua.

"Xin chào P"Day." Knot ngay lập tức vẫy tay chào Day. Sau đó cậu gục đầu vào lòng Fu.

"Night đã đi đâu rồi Fu?" Day khẽ hỏi và bắt đầu đi tìm em trai mình.

“Night đi xem phim với một người bạn.” Fu nói, và Day cau mày. Trong lòng anh cảm thấy có điều gì đó.

“Bạn? Là ai cơ! ” Day hỏi

“Gear?” Fu quyết định nói vì anh không muốn bạn mình phát hiện ra sau này. Khi nghe thấy lời Fu nói, tâm trạng thoải mai của Day hầu như không còn.

“Mày nói cái gì? Làm sao mày có thể để em ấy đi như vậy!?" Day hét lớn khiến Knot giật mình chạy ngay vào bếp.

"Bình tĩnh trước đi. Night có thể tự lo liệu được, mày không cần phải lo lắng." Fu nói, nhìn bạn mình.

Day ngay lập tức quay trở lại xe.

"Này, Day mày định đi đâu vậy?" Fu hét lên khi Day nhanh chóng lên xe.

Day tức giận đến mức gần như muốn phun khói ra khỏi tai. Anh phát hiện ra rằng em trai mình đang hẹn hò với Gear, một người đã làm tổn thương em ấy, nhưng Day sẽ không để bất cứ ai chạm vào em trai mình. Anh lái xe thẳng đến nhà Gear vì anh vẫn nhớ địa chỉ.

Bíp... bíp... bíp...

Day liên tục bấm còi xe khiến những người trong nhà chạy ra xem. Day sau đó bước ra khỏi xe với vẻ mặt cáu kỉnh.

"P"..P"Day...P’" Gus bị bỏ lại với bạn trai của mình, cậu bị sốc khi nhìn thấy Day.

"Night ở đâu, Gus?" Day trầm giọng nói trong khi Gus cau mày.

"Em...em không biết..." Gus trả lời. Day xông vào nhà.

"Này, anh định làm gì vậy? Sao anh có thể xông vào nhà người ta như vậy?" Four nói với giọng nghiêm khắc. Gus cố kéo tay bạn trai ra để anh ấy không

tranh cãi với Day. Day quay sang nhìn Four với ánh mắt giận dữ.

"Bạn của mày là thằng tồi... Nó mang em trai của tao đi đâu?!! Chẳng lẽ nó lại định đem em trai của ta đi làm chuyện xấu sao?!" Day hét lớn khi bước tới cửa nhà Gus và bước vào mà không lo lắng về bất cứ ai.

"GEAR!!" Day la hét khắp nhà, Gus và Four theo sau Day, họ đi theo anh khắp nhà.

"P"Day, Night thực sự không đến đây..." Gus nói với Day bằng một giọng run run.

"Đưa tao số của nó.." Day nói, vì vậy Gus ngay lập tức đưa cho anh số Gear. Day quay lại xe và bấm số của Gear, nhưng không ai trả lời cuộc gọi. Day gọi mấy lần cũng không ai trả lời

"Chết tiệt, đừng để tao tìm thấy mày." Day hét lớn trong xe trước rời khỏi nhà Gus. Day lái xe đi trong bực bội. Anh quyết tâm quay lại và đợi Night ở nhà vì đằng nào Gear cũng phải đến đó. Nghĩ đến toàn bộ tình cảnh này, Day lập tức nhớ đến người đang nằm trong căn hộ của mình. Anh nhấc điện thoại lên và bấm một dãy số.

[... xin chào...] giọng ngái ngủ của đầu dây bên kia trả lời cuộc gọi.

"Mày chỉ có đi ngủ và ăn sao!? Thức dậy và nhìn thế giới đi!" Day hét vào điện thoại. Lúc này anh đang tức giận và phải tìm một nơi để trút giận, và It là sự lựa chọn để Day trút giận.

[Mày muốn cái quái gì vậy? Cuộc điện thoại khó chịu này là về cái gì vậy?] It giận dữ hỏi, bị đánh thức chỉ để nghe những lời lăng mạ của Day.

"Thằng bạn khốn khϊếp của mày đã đưa em trai tao đi đâu đó... nhanh bảo bạn của mày mang em ấy về ngay đi, It!!" Day hét lên khiến It tròn mắt. Rồi cậu ngồi dậy trên giường với vẻ mặt choáng váng.

[Gear bắt em trai mày hả? Vậylàm sao mang em ấy trở lại! Mẹ kiếp... mày cứ đi tìm em trai mày đi. Hơn nữa, nó đang hẹn hò với Gear đúng không? Không cần lo đâu.] It hét lên, Day nghiến răng bởi vì anh không thích điều đó, nhất là khi anh đang ở trong một tâm trạng tồi tệ. Thậm chí còn hơn thế nữa khi nói đến em trai của anh là Night. Day thậm chí còn tức giận hơn trước.

[Còn nữa, sao mày không gọi cho em trai mày? Gọi cho nó và nói rằng mày đang tìm nó... mày không thể đổ hết mọi tội lỗi lên tao được. mày luôn đến đây và đánh tao khi mày bực bội." It nói vì cậu cũng bắt đầu thấy khó chịu.

"A a, chết tiệt!" Day hét lên trước khi kết thúc cuộc gọi.

Gọi điện cho It để trút bầu tâm sự hóa ra còn bực bội hơn. Vì vậy, Day quyết định lái xe thẳng về nhà ngay lập tức.