- 🏠 Home
- Trinh Thám
- Tình tiết giật gân
- Hội Chứng Cuồng Loạn
- Chương 11.2
Hội Chứng Cuồng Loạn
Chương 11.2
Về bản chất, việc điều tra không tiến triển được bao nhiêu. Phần khó khăn nhất chủ yếu liên quan đến hồ sơ về vụ mất tích đáng lo ngại, hoàn toàn thiếu vắng manh mối. Chẳng hạn, không có đơn từ nào liện quan đến một người châu Á mất tích trong vòng 15 tháng trở lại đây, tương ứng với các tiêu trí- kích thước, cân nặng ước lượng, độ tuổi. Nhưng nói cho cùng, đó mới chỉ là thất bại một nửa. Việc không có dữ liệu đăng kí cho thấy những người đàn ông này có thể là những phần tử ngoài lề xã hội người nước ngoài cư trú bất hợp pháp, hoặc đơn giản chỉ là người nước ngoàiSau đó, Sharko bỏ ra vòi để lấy nước uống, anh có cảm giác não mình nhão ra như mứt. Anh tưởng tượng mình sẽ thật dễ chịu nếu đang ở ngoài, bên hiên một quán cà phê. Anh chàng hạ sĩ đã mang về cho Sharko hũ xốt cocktail, món mưa hạt dẻ và từ lúc đó, may thay, Eugenie để cho anh yên. Anh sẽ nhanh chóng quay về khách sạn tổng kết tình hình với Leclerc và có lẽ chỉ một hoặc hai hôm nữa sẽ dong buồm về Pari. Bởi vì, thờ gian càng trôi đi, các hướng điều tra càng khéo lại chẳng có thứ gì từ phía bệnh viện. Các trung úy trở về sau đợt điều tra những khu vực lân cận chẳng thu nhập được thông tin gì. Mặt khác, các tội ác này xảy ra từ lâu, đến mức mọi trí nhớ hẳn đã cùn mòn đáng kể.
Lúc này, các xác chết vẫn hoàn toàn không rõ danh tính.
Đang vùi đầu lần cuối cùng đống hồ sơ, Sharko bỗng cảm thấy một áp lực đè lên vai mk. Anh quay lại, là Peresse, ông đang nhìn chăm chăm hũ xốt cocaktail và chỗ mứt hạt dẻ. Cuối cùng Peresse cũng buông một câu:
- - chúng ta có một hướng điều tra đáng kể rồi. Anh lại đây xem.
Sharko đi cùng đến tận phòng làm việc của ông. Viên thanh tra Rouen đóng cửa lại rồi chỉ vào màn hình máy tính. Người ta nhìn thấy trên đó bản chụp ảnh một bản viết tay bằng tiếng anh.
Một bức điện tín.
- Từ Interpol gửi đến. Anh sẽ không tin được bức điện tín này làm cách nào để lần ngược đến tận đây. Một anh tràng ở chỗ họ, có tên là Sanchez, đã gọi cho họ từ nơi anh ta nghỉ, mọt nơi cắm trại mạn Bordeaux. Anh ta đang vừa xem ti vi nhấp nháp ly rượu khai vị một cách bình thản nhất trên đời thì nhìn thấy anh, chính anh ở gần khu vực phát hiện ra mấy cái xác, chỗ đường ống.
- Tôi bị đưa lên ti vi sao? Chết tiệt, họ không bỏ lỡ gì cả.
- Thế là, Sanchez rất rõ. Chúng tôi từng cùng nhau phụ trách vài hộ sơ vào cuối những năm 90, trước khi anh ta chuyển đến Lyon.
- Thời gian vừa qua anh ta không xem ti vi nhiều lắm, và không hề biết đến vụ truyền thông ồn ào xung quanh chuyện này. Các đồng nghiệp liền kể với anh ta....về những cái hộ sọ bị cưa và mọi chuyện liên quan. Thế là, bỗng nhiên anh ta hiểu ra. Anh ta yêu cầu mọi người lục trong hồ sơ lưu trữ của Interpol, và anh đoán xem, ở đó họ bắt gặp thứ gì?
- Bức điện tín cũ này...
- Chính xác. Một bức tín gửi từ Ai Cập. Cụ thể hơn là từ Cairo.
Sharko chỉ ngon tay vào màn hình.
- Hãy nói với tôi rằng mắt tôi nhìn vẫn còn tốt.
- Tôi khẳng định điều đo. Bức điện này từ 1994. Ba cô gái trẻ người Ai Cập, bị gϊếŧ chết một cách dã ma, họ sông . Hộp sợ bị cưa rất ngọt " bằng cưa y tế " , như đã mô tả, não bị lấy đi khoét bỏ. Thân thể bị cắt xẻ, rạch nát bằng dao, từ đầu đến chân, kể cả các bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©..
Sharko cảm thấy một cơn choáng váng ghê tởm xâm chiếm. L*иg ngực anh căng ra, ngực anh như bị nén lại. Con quái vật thèm khát săn đuổi đang trỗi dậy. Peresse tiếp tục đọc bức điện.
-... Tất cả diễn ra trong vòng chưa đầy 2 ngày. Và lần đó, những cái xác không bị chôn xuống đất. Chúng bị bỏ mặc giữa trời. Kẻ sát nhân của chúng ta đã làm rất mạnh tay.
Viên cảnh sát người Paris đứng dậy và cụp mắt xuống. Anh hình dung ra ba cô gái nằm phơi mình trên lớp cát sam mạc, thân thể đầy những viết dao đâm. Các cơ quan nội tạng bị lôi ra ngoài, dâng cho lũ kền kền. Tất cả những hình ảnh đó chất chồng trong đầu anh. Anh từ từ nhìn chăm chú vào màn hình.
- Chuyện này xảy ra đã quá lâu rồi. vác vụ gϊếŧ người hàng loạt thường gần nhau về mặt thời gian. Và cả về khoảng cách nữa. Normandie, cairo, không gần nhau cho lắm... Chúng ta đang đối mặt với một kẻ gϊếŧ người lưu động chăng? Interpol có ghi nhận vụ nào khác tương tự không?
- Không có vụ nào hết.
- Điều này không có ý nghĩa gì đáng kể. Mười năm trước loại điện thoại này khá hiếm. Mất thời gian cho việc giấy tờ là điều cuối cùng mà giới cảnh sát chịu làm, mà chỉ khi họ muốn tự làm khổ mình. Anh bạn đồng nghiệp người Ai Cập của chúng ta là một cảnh sát tỉ mỉ. Điều này gần như là một nghịch lý.
Sharko im lặng một lát, mắt anh tiếp tục đọc lướt bức điện trong khi não anh bắt đầu hoạt động. Ba cô gái ở châu phi, năm người đàn ông Pháp. Da thịt bị cắt rạch, hộp sọ bị mở, nhãn cầu bị lấy mất. Cách nhau mười sáu năm. Tại sao phải chờ lâu như thế giữa hai loạt gϊếŧ người? Và nhất là, tại sao lại là hai loạt? Viên thanh tra quay trở lại với lời miêu tả sơ sài bị quẳng đến Interpol.
- Tác giả báo cáo là Mahmoud Abd el-Aal.... Tên của viên sĩ quan Ai Cập đã đánh động vụ này?
- Hình như thế.
- Vậy tờ giấy này toàn bộ những gì chúng ta có được?
- Cho đến lúc này là thế. Lúc đầu, chúng tôi đã liên hệ với Interpol tại Ai Cập, rồi SCTIP( Ủy ban hợp tác kỹ thuật quốc tế cảnh sát) cairo, họ đã kết nối chín tôi với ủy viên của đại sứ quán Pháp, Mickael Lebrun, người làm việc trực tiếp với chính quyền ở đó. Những tin tức đầu tiên không đến nỗi tội lắm.
- Tại sao?
- Hình như anh chàng Abd el-Aal đó không còn làm việc kể từ sau vụ này.
Sharko im lặng một lát.
- Ai đó có thể cho chúng ta tiếp cận hồ sơ ấy được không?
- Có, anh ta tên là Hassan Noureddine, đó là thanh tra trưởng cái quản đội cảnh sát. Theo Lebrun, anh ta là một kiểu độc tài. Người địa phương rất giữ mồm giữ miệng, họ không thích người phương Tây đến chõ mũi ào việc của họ. Việc tra tấn các nghi phạm, những vụ bỏ tù vì khác biệt quan điểm là chuyện thường ngày ở Ai Cập. Chúng ta không thể giải quyết công việc qua điện thoại, và họ không chịu gửi hồ sơ của họ qua đường thư điện tử hoặc qua bưu điện.
Sharko thở dài, Peresse nói đúng. Cảnh sát các nước Ả Rập, và đặc biệt là cảnh sát Ai Cập, còn cách các mô hình châu Âu nhiều năm ánh sáng. Bị mua chuộc bởi tiền và quyền lực, họ chỉ xoay theo hướng đảm bảo an ninh nội bộ.
Bằng một cú nhấp chuột, Peresse in bức điện ra.
- Tôi đã liên hệ với cấp trên của anh. Ông ấy ok để chúng tôi cử anh đến đó. Cairo chỉ cách đây có 4h bay. Nếu anh muốn, anh sẽ ghé qua đại sứ quán. Mickael Lebrun sẽ giới thiệu anh với cảnh sát Cairo. Anh ta sẽ đưa anh đến gặp Hassa Noureddine.
Eugenie đột ngột bước vào phòng, đầy giận dữ. Sharko quay đầu về phía con bé, nó bắt đầu kéo áo anh.
- Nào, đứng lên, chúng ta đi thôi, con bé càu nhàu. Không có chuyện chúng ta đến cái đất nước khủng khϊếp đó đâu. Cháu ghê tởm cái nóng và cát. Và cháu sợ đi máy bay. Cháu không muốn.
-...tra? Thanh tra?
Sharko quay trở lại với Peresse, một bàn tay chống cằm. Ai Cập... Giá mà anh có thể hình dung ra việc này.
- Chuyện này nghe như một tập phim James Bond tồi tệ..
- Chúng ta thật sự không có lựa chọn nào khác. Phần của chúng tôi là công việc thực địa, còn phần của anh..
- Là công việc bàn giấy, tôi biết.
Trong một tiếng thở dài, Sharko nhặt bản sao bức điện. Vài dòng chữ gửi ngẫu nhiên, lạc lõng giữa lục địa , và anh sẽ phải tự xoay xở với chúng. Anh nghĩ đến cái đất nước mà anh mới chỉ biết đến qua những cuốn catalog du lịch, từ thời anh vẫn còn xem loại catalog đó. Sông Nil, những kim tự tháp vĩ đại, cái nóng ngốt người giữa những vùng đất cọ.... Một nhà máy khách du lịch. Suzanne vẫn luôn muốn đến đó, anh đã từ chối, vì lý do công việc. Ấy thế mà ngày nay, chính cái công việc chết tiệt này lại đẩy anh đến vùng cát nóng Châu Phi đáng nguyền rủa đó.
Trầm tư, anh chăm chú nhìn Eugenie, con bé đang ngồi vào chỗ của người đứng đầu bộ phận hình sự và đang nghịch những sợi dây thun, nó dùng chúng để bắn vào mông Peresse.
- Anh cười gì thế? Viên cảnh sát người Rouen vừa hỏi vừa quay nhìn phía sau.
Sharko ngẩng đầu lên.
- Tôi cho là tôi sẽ phải khởi hành càng sớm càng tốt, đúng thế không?
- Tôi cho là tôi sẽ phải khởi hành càng sớm càng tốt, đúng thế không?
- Muộn nhất là ngày mai. Anh có hộ chiếu công vụ không?
- Bắt buộc rồi. Tôi được xem như chuyên gia tiến hành các vụ điều tra quốc tế. Mặc dù chuyện đó chẳng bao gia xảy ra.
- Nay là bằng chứng cho thấy chuyện đó có xảy ra đấy. Cẩn thận nhé, ở Cairo, anh coi như bị trói tay. Đại sứ quán sẽ cho một phiên dịch bám theo anh như cái đuôi, và anh sẽ chỉ có thể làm theo ý muốn của nhà chức trách địa phương thôi. Chẳng khác nào đi trên trứng mỏng. Chúng ta sẽ giư, liên lạc với nhau.
- Tôi có quyền mang vũ khí không?_
- Ở Ai Cập ư? Anh đùa à?
Hai người lịch sự bắt tay nhau. Sharko muốn bỏ đi và để mặc con bé ngồi đó, nhưng Peresse gọi với anh.
- Sharko?
- Hừm.....
-Lần sau, anh đừng nhờ hạ sĩ của tôi đi chơi giúp anh nữa nhé.
Sharko ra khỏi toàn nhà, đi về hướng khách sạn. Một tay kẹp mớ bản sao các báo cáo, tay kia cầm hũ xốt pink salad và túi mứt hạt dẻ. Trên đường tiến về phía một vụ án đặc biệt tồi tệ, đương nhiên rồi.
Và sẵn sàng chui sâu vào ruột gan một thành phố nóng nực đầy mùi gia vị
Thành phố Al- Qahira huyền thoại
- 🏠 Home
- Trinh Thám
- Tình tiết giật gân
- Hội Chứng Cuồng Loạn
- Chương 11.2