Người đến đầu tiên . Ngay khi biết tin qua quẳng cáo , từ sáng sớm , Ludovic Senechal đã lên đường và ngốn hết hai trăm kilomet ngăn cách vùng ngoại ô thành phố Lille với thành phố Liege trong khoảng thời gian ngắn kỉ lục .
"Bán bộ sưu tập phim cũ 16mm , 35mm , câm và có âm thanh . Tất cả các thể loại , phim ngắn , phim dài , từ những năm ba mươi trở đi . Hơn 800 cuộn phim , trong đó có 500 phim tình báo . Trả giá tại chỗ ... "
loại quảng cáo này khá hiếm gặp trên một trang mạng đa ngành. Thông thường , các chủ sở hữu vẫn bán qua các hội chợ , kiểu như Argenteuil , hoặc gửi bán đấu giá từng cuộn phim của mình trên eBay . Ở đây , lời quảng cáo chẳng khác nào rao bán một cái tủ lạnh cũ cần bỏ đi . Dấu hiệu tốt .
Ở giữa trung tâm thành phố của nước Bỉ , Ludovic chật vật tìm chỗ đỗ xe , liếc mắt nhìn về phía số nhà rồi trình diện trước chủ nhân của ngôi nhà , Luc Szpilman . Chừng 25 tuổi , đi giày thể thao Converse , đeo kính lướt ván , mặc áo thun hiệu Bulls . Còn xỏ cả mấy chiếc khuyên nữa .
- À vâng , anh đến đây vì mấy bộ phim . Đi theo tôi , chúng ở trên gác thượng .
- Tôi là người đến đầu tiên chăng ?
- Những người khác hẳn cũng sắp đến thôi , tôi đã nhận được rất nhiều điện thoại . Tôi không nghĩ là mọi chuyện lại nhanh đến thế .
Ludovic theo gót anh ta. Căn nhà đặc sệt phong cách vùng Flamand , với những màu sắc ấp áp và gạch lát sẫm màu.Các phòng được gắn kết với nhau xung quanh khoang cầu thang, phòng chính lấy sáng từ giếng trời.
- Tại sao cậu lại vứt bỏ những cuốn phim cũ đó ?
Ludovic lựa chọn ngôn từ rất cẩn thận. Vứt bỏ , cũ ... Vụ thương lượng chính thức bắt đầu .
- Bố tôi mất hôm qua rồi. Ông ấy chưa bao h nới với ai là sẽ phải làm gì với chúng .
Ludovic kinh ngạc : người cha già còn chưa được chôn xuống đất mà người ta đã lột sạch tài sản của ông ta. Vả chăng, đứa con trai ngớ ngẩn này cũng chẳng thấy ích lợi gì trong việc giữ lại những cuộn phim dài nặng đến cả 25 cân , bởi ngày nay có thể lưu giữ số lượng hình ảnh nhiều gấp ngần lần mà trọng lượng lại ngàn lần nhẹ hơn. Thật tội nghiệp cho một thế hệ bị hi sinh...
Cầu thang dốc ngược , nhìn lên muốn gãy cổ. Khi đã lên đến gác thượng , Szpilman bật một bóng đèn công suất thấp . Ludovic mỉm cười , trái tim của nhà sưu tầm trong anh nẩy lên một nhịp. Chúng nằm đó , được bảo vệ hoàn toàn khỏi ánh sáng tự nhiên.. Những chiếc hộp đủ màu sắc xếp chồng lên nhau , hai chục hộp một , tạo thành những toàn tháp nhỏ. Mùi phim thật dễ chịu , gió uốn éo luồn lách giữa các giá. Một cái thang có bánh lăn cho phép lên tới những tầng giá trên cùng. Ludovic lại gần, một bên là những cuộn phim 35mm, rất đồ sộ , và một bên là thể loại 16mm, loại kiến anh đặc biệt thích thú. Những chiếc hộp tròn được dán nhãn , sắp xếp một cách hoàn hảo. Những bộ phim câm cổ điển , những bộ phim dài từ thời hoàng kim của điện ảnh Pháp , đặc biệt là phim tình báo , chiếm số đông trên quá nửa các giá... Ludovic đưa tay cầm một cuộn phim. " Người đàn ông nguy hiểm nhất thế giới " , một công trình của John Lee Thompson về CIA và Trung Hoa cộng sản. Một bản sao đầy đủ , nguyên vẹn , được bảo quản khỏi độ ẩm và ánh sáng , chẳng khác nào một loại rượu nghìn năm. Thậm chí còn có cả những dải băng thể hiện độ ph trong các hộp , nhằm kiểm soát độ axit. Ludovic khó khăn lắm mới tìm kìm được nỗi xúc động. Chỉ riêng kho báu này cũng đáng giá đến 5 trăm euro trên thị trường
- Bố cậu rất mê phim tình báo đúng không ?
- Còn nữa cơ, anh chưa nhìn thấy tử sách của bố tôi đâu. Thuyết âm mưu và bộ sậu của nó. Gần như ám ảnh đấy
- Cần bán chúng giá bao nhiêu ?
- Tôi đã tìm hiểu trên Internet. Tính ước chừng thì khoảng 100 euro một cuộn phim. Nhưng mục đích cảu tôi là tất cả mớ này biến mất càng nhanh càng tốt , tôi cần chỗ. Thế nên chúng ta có thể thương lượng.
- Tôi rất hi vọng thế.
Ludovic tiếp tục lùng sục.
- Hẳn là bố cậu phải có một phòng chiếu riêng ?
- Vâng , sắp tới chúng tôi sẽ cải tạo nó. Vứt bỏ đò cũ , thay đồ mới vào. Màn hình LCD và rạp hát gai đình công nghệ mới nhất. Tôi sẽ bố trí cho ban nhạc của tôi ở đây.
Ngán ngẩm trước thái độ thiếu tôn trọng đó, Ludovic đi vòng sang bên phải , lật đi lật lại các chuồng phim, đắm mình trong mùi phim. Anh phát hiện ra phim của Harold Lloyd, Buster Keaton, rồi xa hơn một chút là những phim kiểu như " hamlet hoặc đại úy Fracausse". Anh muốn mua hết , nhưng mức lương của một nhân viên an sinh xã hội và những khoản phí thuê bao khác nhau , chỉ để lại cho anh một khoản phí eo hẹp đê chi tiêu mỗi tháng. Thế nên anh phải lựa chọn.
Anh lại gần chiếc thang. Luc Szpilman cảnh báo :
- Anh nên cẩn thận. Bố tôi đã ngã xuống từ chính chiếc thang đó , và bị vỡ đầu. Dù sao thì, trèo lên đó khi đã ở tuổi 82...
Ludovic lưỡng lự một lát , tuy nhiên vẫn treo lên. Anh nghĩ đến ông già kia , đam mê đến nỗi bị chính những cuộn phim của mình gϊếŧ chết. Anh trèo lên cao hết mức có thể , tiếp tục chọn mua. Đằng sau " Bức thư từ điện Kremlin, trên một hàng hộp không thể nhìn thấy từ bên dưới , anh phát hiện ra một chiếc hộp dem sì , không dán nhãn. Ludovic giữ tư thế thăng bằng rùi nhấc nó lên. Bên trong , nhìn qua là một bộ phim ngắn , bởi độ dài cuộn phim không đủ lấp đầy khoảng trống trong hộp. Cùng lắm là 10-20 phút chiếu. Có lẽ là một bộ phim bị thất lạc , độc bản , mà chủ nhân của nó không bao h xác định được. Ludovic cầm chiếc hộp , xuống thang rùi xếp chồng lên chín bộ phim về tôn giáo mà anh đã chọn. Những bộ phim không tên này luôn là yếu tố tạo sự lôi cuốn cho các buổi chiếu phim .
Khi anh quay lại, anh tỏ vẻ bình thản , nhưng các huyết mạnh trong người như đang bùng cháy.
- Đáng tiếc là đa phần phim cậu không đáng giá lắm. Toàn những thứ hết sức chuẩn mực. Với lại.... Cậu có ngửi thấu cái mùi đó không?
- Mùi gì ?
- Mùi giấm. Các cuộn phim đã bị nhiễm hội chứng giấm , nói cách khác , chẳng mấu nữa sẽ hỏng.
Chàng trai trẻ bước lên và hít ngửi .
- Anh chắc chứ ?
- Chắc chắn. Tôi sẵn lòng giải quyết giúp cậu 10 cuộn phim này. Ba mươi euro một cuộn , cậu thấy thế nào ?
- Năm mươi
- Bốn mươi
- Thôi được ....
Ludovic chi ra một tờ séc bốn trăm euro. Khi anh chuẩn bị dong buồm , một chiếc xe đeo biển đăng kí ở Pháp đang tìm chỗ đỗ.
Hẳn là một người mua nữa tới.
Ludovic ra khỏi phòng chiếu riêng, rồi một mình , tay cầm lon bia, ngồi xuống một trong số mười hai chiếc ghế bằng vải giả da mang phong cách những năm 1950 mà anh đã mua lại hồi người ta đóng cửa rạp Rex , rạp phim bỏ trong khu phố. Anh đã thưởng cho mình một phòng chiếu phim đích thực dưới tầng hầm , và gọi đó là " rạp phim bỏ túi" của mình. Ghế gấp , bục , màn hình chiếu gắn hạt thủy tinh nhỏ , máy chiếu Tri-Heurtier, đủ hết. Ở tuổi 42, anh chỉ còn thiếu một cô bạn gái , để vừa ôm ấp vừa xem bản gốc phim " Cuốn theo chiều gió " . Nhưng lúc này, những trang web hẹn hò chết tiệt chỉ đưa anh đến với những cuộc tình chớp nhoáng hoặc thất bại
Đã gần 3h sáng. Đầu óc còn nhồi đầy những hình ảnh tình báo chiến tranh , anh kết thúc nhổ chiếu phim dài bằng một bộ phim ngắn lạ lùng được bảo quản cản thận đến khó tin kia. Nhìn bề ngoài , có vẻ đó là một bản sao. Những bộ phim không tên này đôi khi chứa đựng kho báu thực sự , hoặc nếu thần may nắm mỉm cười , anh sẽ gắp được tác phẩm thất lạc của những nhà làm phim nổi tiếng : Melies, Welles,Chaplin. Nhà sưu tầm trong anh rất thích mơ mộng . khi Ludovic giở đoạn đầu cuộn phim không tên ra để nối và máy chiếu , anh đọc thấy trên dải băng " 50 hình/giây". Loại này khá hiếm so với tiêu chuẩn 24 hình /giây , tốc độ đó thừa đủ để tạo ra cảm giác chuyển động. Tuy nhiên , anh vẫn đổi tốc độ chụp của máy chiếu để khớp với tốc độ yêu cầu. Để khỏi phải xem một bộ phim quay chậm .
Rất nhanh chóng, nền trắng của màn hình nhường chỗ cho một hình ảnh tối thẫm, mờ mịt , không nhân đề cũng chẳng phần giới thiệu phim. Một vòng tròn màu trắng hiện ra ở góc trên cùng bên phải. Lúc đầu, Ludovic tự hỏi liệu có phải do lỗi phim không, như vẫn thường xảy ra với những cuộn phim cũ .
Bộ phim bắt đầu
Ludovic ngã vật xuống trong lúc chạy thẳng lên tầng trên. Anh không còn nhìn thấy gì nữa , mặc dù đèn vẫn bật. Anh bị mù.