Chương 43Vừa nói, Alan đã chuẩn bị gọn gàng những vật liệu cần thiết theo thứ tự tăng lên, đồng thời đặt những quả cầu ma thuật cần thiết vào các rãnh trên đỉnh cột đá cẩm thạch tương ứng theo thứ tự ngôi sao sáu cánh.
Theo sổ tay của Rowena, Alan lần lượt đưa ma lực vào quả cầu ma thuật, từng cột ánh sáng trắng chói lóa lần lượt được kích hoạt, tụ tập dưới chiếc bếp lò cao và lộng lẫy, đốt cháy ngọn lửa khổng lồ. Có một con rồng đỏ và một con ếch nhỏ màu xanh lá cây được vẽ ngay trước lò, hai bên trái và phải của lò có hai con sư tử, bên trái màu đỏ và bên phải màu xanh lá cây. Phía sau lò có một con sư tử trắng, bên trái và bên phải là mặt trời và mặt trăng có hình mặt người.
Alan cho từng dược liệu vào và điều chỉnh nhiệt độ theo phương pháp mà Geber viết. Khi nhiệt độ tăng dần, miệng của ba con sư tử dần dần mở rộng hơn. Alan đặt những quả bóng ma thuật màu đỏ, trắng và xanh lá cây vào miệng ba con sư tử theo hướng dẫn của Rowena. Ba quả cầu ma thuật lần lượt đại diện: “đá trắng” (dùng để biến kim loại thành bạc), “đá đỏ” (dùng làm đồ vật bằng vàng nhân tạo) và “thuốc trường sinh” (thuốc chữa bách bệnh có thể khiến con người bất tử).
Vào giây phút cuối cùng của thuật giả kim, Alan chuẩn bị thêm vào vật liệu quý giá nhất, đó là đôi cánh của con chim Hermes. Đôi cánh được cho vào lò, các vật liệu khác trong nháy mắt được trộn lẫn để tạo thành một vòng tròn không đều màu xanh đậm. Cẩm nang của Rowena kết thúc đột ngột ở đây. Nhưng hòn đá ma thuật lại không phải là màu nâu nó có màu như pha lê ngọc bích. Làm sai ở đâu sao? Nhớ lại nhũng gì Geber trải qua, Alan nghiến răng phát ra ma lực lần nữa, điên cuồng nâng cao nhiệt độ của lò, ngọn lửa rực cháy vặn vẹo, liều mạng nhảy múa trong lò. Quả cầu ma thuật ba màu không còn có thể chịu đựng được ở nhiệt độ cao như vậy nó không thể giữ được hình dáng ban đầu, nó từ từ tan thành chất lỏng, hòa vào bụng con rồng đỏ trên tường lò, rồi chảy vào bán cầu màu xanh đậm đá ma thuật đã hoàn thành trong lò.
Alan vui sướиɠ nhìn khối màu xanh đậm dần dần nhuộm màu nâu, từ từ hòa làm một. "Xong rồi!" Alan mừng rỡ, trong quá trình luyện chế, cậu hoàn toàn quên mất mình bị nhốt trong tượng, quên mất mình phải hoàn thành nhiệm vụ, hoàn toàn đắm chìm trong luyện kim.
Hòn đá ma thuật được chế tạo nằm lặng lẽ ở giữa lò, Alan dập tắt ngọn lửa và thỉnh thoảng nhìn hòn đá ma thuật với niềm vui sướиɠ khi ánh sáng chiếu lên bề mặt của nó.
"Giáo sư, trước đó người nói đây là bài khảo nghiệm cuối cùng?" Alan nhắc nhở, nhưng cậu không thấy Ravenclaw có bất kỳ thay đổi cảm xúc nào đối với việc cậu thành công trong việc chế tạo ra Hòn đá Phù thủy.
"Ồ, đúng vậy, ngươi đã thành công! Ngươi có thể cho ta biết tên của ngươi không?"
"Alan Harris."
"Ngươi đã hoàn thành xuất sắc tất cả các bài khảo nghiệm của ta, thể hiện trí thông minh và lòng dũng cảm phi thường, biết kiềm chế lòng tham của ngươi… Ngươi có tư cách để có được báu vật của Ravenclaw." Nói xong, Rowena đặt một chiếc vương miện sáng ngời lên trên bàn. Bề ngoài của nó khác với chiếc vương miện mà Alan nhận được trước đó. Nó khác nhau, Alan nhạy cảm nhận ra rằng chúng khác nhau. Sự khác biệt ở đâu?
"Chiếc vương miện mà ngươi dùng để mở bức tượng chỉ là tác phẩm ban đầu của ta. Nó rất có ý nghĩa, nhưng nó thực sự không thể tăng thêm trí tuệ của con người. Nếu không, Helena đã không bị lòng tham mù quáng và phản bội. Chiếc vương miện này -" Rowena chỉ vào Vương miện hài lòng nói: "Chiếc vương miện này trước khi ta chết đã được phát triển thành công, nó không chỉ giúp ngươi lúc nào cũng giữ được đầu óc minh mẫn mà còn giúp ngươi nhìn thấy được mong muốn thực sự trong lòng mình. Biết phạm sai lầm ở đâu mới là điều quan trọng, đây mới là chân chính của trí tuệ! Bây giờ, nó là của ngươi."
Sau đó, Rowena lấy ra mô hình tòa tháp mà Alan đã thấy trước đây: "Tháp di động này rất thú vị. Hãy mang nó theo bên mình. Nếu ngươi bị lạc ở nơi hoang dã, nó sẽ đảm bảo cho ngươi có một nơi an toàn. Quan trọng nhất là nó chứa một số lượng lớn sách mà ta đã sưu tầm. Những cuốn sách này chứa đầy trí tuệ từ quá khứ. Nếu ngươi có thể đọc và nghiên cứu cẩn thận, nó sẽ xây dựng một cầu thang để ngươi lên được đỉnh cao Pháp sư."
Rowena nói xong liền cảm thấy nhẹ nhõm, thân hình dần dần mờ nhạt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
"Alan, ngươi cũng có thể lấy đi hòn đá phù thủy, dù sao đối với ta nó không có tác dụng gì, nhưng đối với ngươi nó rất trân quý, ta sẽ dùng phương pháp chế tạo nó truy đuổi linh hồn của mình, sau khi ta rời đi, bức tượng này sẽ không còn dùng làm bài khảo nghiệm nữa. Nếu không có ma lực hỗ trợ, không gian bên trong của nó sẽ bị xóa sạch theo sự ra đi của ta. Cuối cùng, trước khi chúng ta gặp lại nhau, xin hãy giúp ta chăm sóc Helena, cảm ơn ngươi!"
Alan nhận lấy bảo vật và cúi đầu thật sâu để tỏ lòng thành kính với người cường giả mạnh mẽ này. Đột nhiên dưới chân cậu lóe lên một tia sáng, ánh sáng chói lóa khiến Alan nhanh chóng phải che mắt lại. Khi mở mắt ra lần nữa, cậu đã ở trong phòng sinh hoạt chung nhà Ravenclaw, một nơi rất yên tĩnh.