Chương 1-1: App lưu manh nào đây

Edit: TyNhy051_

"Ngươi nghe nói trường học chúng ta có chín truyền thuyết lớn kinh khủng sao?"

"Tầng cao nhất trong nhà vệ sinh đã từng có một nữ sinh mất ..."

Vân Vũ mặt không thay đổi đi ngang qua chỗ hai tên học muội đang thảo luận chuyện kinh dị ở sân trường, đi thẳng lên tầng dạy học số tám tầng cao nhất.

Lớp tự học buổi tối được nghỉ giữa giờ, bên trong khu vực nhà vệ sinh của tầng học nhiều người chen chúc.

Chỉ có tầng cao nhất nghe nói có án mạng nên nhà vệ sinh vắng tanh vắng ngắt, không có người đến, đúng lúc nhiều người chen chúc xếp hàng thì nó là một sự lựa chọn tốt.

"... Bộp bộp."

Đèn trần phát ra âm thanh, lấp lóe bật tắt.

Hẳn là mạch điện bị hư, chưa kịp tu sửa.

Vân Vũ đi vào nhà vệ sinh nữ, đẩy ra cửa gian phòng ra.

Cô lấy ra điện thoại.

Sắp xếp đồ vào ba lô cho ếch xanh đi du lịch, thuận tiện lại đi nông trại trộm thức ăn, lại xem hai cái video ngắn.

Nghỉ giữa trưa được mười phút đều được cô an bài được nhiều việc như vậy.

Vân Vũ trầm mê vui sướиɠ một lúc, bỗng nhiên cảm giác được, cổ bị thổi một ngụm.

"...."

Ảo giác ?

Lực chú ý của nàng lại lần nữa trở lại trên màn hình điện thoại di động.

Một cái app rác rưởi chính là mơ tưởng gia nhập điện thoại di động của cô đặt trên mặt bàn, app có biểu tượng là một tảng đá có khối màu nâu xanh, có điểm giống Plants vs Zombie bên trong phần mộ.

【Bạn muốn download "Học viện phép thuật hắc ám" ?】

【Có / không】

Học viện phép thuật hắc ám ... ?

Nghe danh tự như một trò đùa, cùng loại với kinh doanh xây dựng kia.

Xuất hiện phương thức giống như là một app lưu manh.

Nếu là download, đoán chừng là một chuỗi quảng cáo chứa virus.

Vân Vũ lựa chọn 【không】

【"Học viện phép thuật hắc ám" download hoàn tất, lắp đặt ...】

【Lắp đặt hoàn tất.】

Vân Vũ: "... ?"

Cái phần mềm lưu manh nào đây?

Làm sao còn cưỡng chế lắp đặt?

Chuông reo đến giờ vào lớp.

Thôi, về sau lại đối phó nó.

Vân Vũ hậm hực thu hồi điện thoại, đứng lên, đẩy cửa gian phòng vệ sinh ra trở về phòng tự học.

Tự học buổi tối kết thúc lúc, thời gian đã là mười giờ tối.

Vừa mới ra cổng trường, cô liền bị một lực vô hình nặng nề đẩy một cái, lảo đảo ngã ra phía trước mấy bước.

Lúc đứng vững, chỉ nhìn thấy càng ngày càng gần đèn xe cơ giới.

Mở mắt lần nữa.

Vân Vũ phát hiện chính mình đang ở một mảnh đất hoang.

Phảng phất như bị một người cầm đao chém đứt một nửa ánh trăng, cô độc treo trên bầu trời đêm.

Gió lạnh thổi phất qua, các ngọn cỏ hoang có chiều cao không đồng nhất đong đưa trong gió.

Các tảng đá bia mộ phân bố đan xen vào nhau.

Vân Vũ: "..."

Đây là nơi nào?

Tiếng gào ban đêm? Sơn trang kinh dị?

Cô là xuyên vào cái kịch bản kinh dị khủng khϊếp gì đây?