Chương 61: Chương 61: Âm mưu bị vạch trần

Trong tầng hầm của bang Demon...

Nó bình thản ngồi trên ghế, hai mắt khép hờ nhìn người bị hành hạ đến sống dở chết dở bị trói vào cọc trước mặt. Nguyễn Kính Minh run rẩy nhìn thiếu nữ ngồi trước mặt, cô gái này, thật đáng sợ. Nó mỉm cười nhìn người đàn ông trước mặt, nụ cười như sứ giả địa ngục:" Biết vì sao ông lại bị như vậy không, Trưởng phó bang?" Nguyễn Kính Minh tựa hồ run rẩy. Nó híp mắt, cười lạnh:" Bởi vì những kẻ phản bội Demon, đều sẽ không có kết thúc tốt! Ông muốn A.D lên thay thế Demon sao? Tôi nói cho ông biết, chỉ dựa vào A.D thì chỉ như lấy trứng chọi đá! Đối với Demon, A.D vốn chẳng là gì cả!" Nó đứng dậy, bình thản nói:" Ngày hôm nay, tôi sẽ cho ông tận mắt thấy, kết cục của A.D!" Nó đóng cửa ra ngoài, ở bên trong, Nguyễn Kính Minh gục đầu xuống, nghiến răng ken két...

Trong phòng họp, trải thảm đỏ dọc từ lối vào lên đến tận bục cao nhất. Tất cả bang phái đều đã hội tụ đầy đủ. Cửa mở ra, bọn nó thong thả bước vào. Hôm nay nó mặc một chiếc váy dạ đen bó sát không dây, phần dưới xòe ra, đính ngọc trai đen dọc theo thân áo, chân mang đôi giày hở mũi cao 5 phân màu đen, tóc uốn lọn để sang một bên vai, mặt đeo mặt nạ đen. Dania đi đằng sau nó, mặc váy màu tím, phần váy từ eo trở xuống hơi loe ra, tôn lên vòng eo mảnh khảnh, phần váy phía trên đính đầy kim cương tím, chân đi đôi giày cao gót 5 phân màu tím nốt, tóc nhuộm màu tím nhạt uốn lọn, đeo mặt nạ màu tím. Mia và Nastia đi ngang nhau, đồng mặc váy màu trắng tuyết, ngắn đến ngang đầu gối, viền váy đính ngọc trai, trên thân áo có nhiều hoa văn màu bạc, chân đi đôi giày cao gót màu trắng, tóc uốn buộc lêи đỉиɦ đầu, để mái chéo, đeo mặt nạ bạc. Bọn nó sải bước đến trên bục cao rồi ngồi xuống vị trí của mình. Cửa lại mở ra, 10 đã chiến thắng trong cuộc đua hôm trước lần lượt tiến vào. Sau khi đính huy hiệu của Demon lên áo, 10 người này sẽ chính thức trở thành phó bang Demon. Nó nhìn về phía Kathryn, bang chủ bang A.D, thấy cô ta vẫn chưa đeo huy hiệu lên, mỉm cười hỏi:" Kathryn, cô không đeo huy hiệu phó bang sao?" Kathryn nhìn nó, lạnh lùng cười nhạo:" Tôi muốn có một thứ, không phải vị trí phó bang!" Nó vờ như khong biết, hỏi:" Là gì vậy?" Kathryn nhìn nó, gằn giọng:" Vị trí bang chủ Demon, và cả Demon này nữa!" Cô ta rút súng ra, chĩa thẳng về phía nó:" Nữ hoàng, hôm nay tôi sẽ gϊếŧ chết cô, và trở thành bang chủ mới của Demon. Nhưng tôi có thể thương tình mà tha cho cô, chỉ cần cô đưa cho con dấu Sứ mệnh, biết đâu tôi lại chẳng cho cô công việc quét rác trong bang! " - Kathryn cuồng vọng nói-" Mau vào đây, bao vây nơi này lại cho tôi!" Cửa bị mở ra, hơn 100 người đàn ông xông vào phòng họp. Họ đuổi tất cả người trong phòng ra, chỉ còn bọn nó và 10 vị Tân bang phó. Nó nhìn vẻ mặt tự đắc của Kathryn, phá lên cười, rồi lạnh lùng nói:" Ngu ngốc! Cô cho là Demon dễ sụp đổ như vậy sao?" Nó xoay nhẫn trên ngón tay, mọi người chỉ nghe ầm một cái, toàn bộ hơn 100 người vừa vào kia, đã bị nhốt trong một cũi sắt lớn. Kathryn mở to mắt, lắp bắp:" Không... không thể nào...." Trong lúc cô ta không để ý, nó đã nhanh chóng đoạt đi cây súng trong tay cô ta, chĩa ngược vào đầu Kathryn. Kathryn nhìn chằm chằm nó, cơ hồ không thể tin được. Lúc nó chuẩn bị bóp cò thì hắn kêu lên:" Dừng tay!" và cây súng trong tay hắn chĩa thẳng vào đầu nó. Thấy vậy, đám Nastia và đám Kin cũng vào cuộc. Một cảnh tượng cậu chĩa tôi, tôi chĩa hắn đã diễn ra. Nastia chĩa súng vào đầu hắn, Ken lại để súng ngang đầu Nastia, Mia chĩa vào Ken, Nicko hướng súng vào Mia còn Dania thì hướng súng vào anh.( Hình như bọn nó quên mất rằng bọn hắn chính là thuộc D thì phải?) Kyo thấy tình thế căng như vậy, cậu bắt buộc hô lên:" Anh Kai, anh đang chĩa súng vào chị Sophia đấy! " Hắn giật mình, nhìn chằm chằm mặt nạ của nó muốn rớt con mắt:" Sophia...?" Nó liếc Kyo một cái cháy mặt, thản nhiên giật xuống chiếc mặt nạ đen, để lộ ra dung mạo diễm lệ. Nó quắc mắt nhìn hắn. Cái nhìn này làm tim hắn tựa như ngừng đập, vội vã thu lại cây súng đang chĩa vào đầu nó. Ba đứa còn lại cũng từ từ tháo mặt nạ xuống, cùng lúc vang lên tiếng của ba người con trai:

" Dania...."

" Vợ?"

" Nastia..."

Hắn nhìn nòng súng đang chĩa thẳng vào đầu Kathryn, vôi nói:" Sophia, có gì từ từ nói, cô thu súng lại đi!" Nó hạ súng xuống, Kathryn xụi lơ ngã vào lòng hắn, thở hổn hển vì sợ. Nó lại ngồi xuống vị trí Nữ hoàng, khinh thường nhìn Kathryn nằm trong lòng hắn. Nicko khó hiểu hỏi:" Chuyện gì đang xảy ra vậy?"