Chương 12: Bị tổn thương

Edittor: Mei

Thật vất vả mới phóng xuất ra, Tiếu Hàn quấn khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra. Bạn cùng phòng không biết đi đâu, không thấy bóng dáng.

Nằm trên giường, Tiếu Hàn nhìn trần nhà. Hắn vừa rồi giống như có đẩy cô, cô có phải hay không sẽ khóc...

Càng nghĩ càng để ý, đáng chết. Hắn từ trên giường xuống dưới, mặc quần áo tính toán đi tìm Lâm Phỉ.

Cô gái này, không biết từ khi nào bắt đầu làm hắn càng ngày càng để ý.

Thẩm Lỵ có việc phải đi ra ngoài, Lâm Phỉ một mình trong ký túc xá, quá buồn chán, ra ngoài đi dạo.

Đi ở trên đường nhỏ,cô hốt hoảng. Cô không có quên ánh mắt Tiếu Hàn u ám lúc đẩy tay cô ra. Chính mình không chọc hắn, hắn khẳng định chán ghét cô đi.

Một hồi ngẩn ngơ, lại thấy hai tiểu cẩu của dì quản kí túc đang làm cái loại chuyện xấu hổ kia.

Lâm Phỉ mặt vô biểu tình ngồi xổm xuống xem. Giờ là mùa thu hoạch chính, hai tiểu cẩu này thế nhưng lại ở đây phát xuân.

Tiếu Hàn đến ký túc xá nữ, liền ở trên đường nhỏ nhìn thấy Lâm Phỉ cùng hai tiểu cẩu, trường hợp có điểm...

"Xem ra em thực thích xem loại chuyện này."

Không cần quay đầu lại, Lâm Phỉ cũng biết người tới là ai. Chính mình vừa rồi chọc hắn không vui, liền nghĩ không cần đi làm chướng mắt hắn.

Từ trên mặt đất đứng lên, Lâm Phỉ cũng không quay đầu lại, đi thẳng. Lưu lại một bóng lưng cho Tiếu Hàn.

Quả nhiên là làm tổn thương cô. Bình thường nói chuyện tùy tiện, hoạt bát năng nổ, khi nào lại ở trước mắt chính mình an tĩnh như vậy, một cái liếc mắt đều không cho.

Ở ký túc xá ngủ chưa đến một giờ, Lâm Phỉ bị chuông điện thoại đánh thức. Bạn học rủ cô đi quán bar chơi.

Vốn dĩ không muốn đi, cuối cùng thật sự không có biện pháp, Lâm Phỉ đành phải đáp ứng.

Treo điện thoại, Lâm Phỉ nhìn chính mình trong gương tiều tụy, kéo kéo khóe miệng. Vì nam sinh kia mà đem chính mình khổ sở thành như này sao.

Tắm rửa một hồi, cô khó có khi trang điểm một phen. Gương mặt vốn dĩ đã đẹp, trang điểm lên càng thêm tinh xảo mê người.

Mặc bộ váy đỏ thẫm, dùng máy uốn xoăn lọn tóc, Lâm Phỉ nhìn khuôn mặt cô gái quyến rũ gợi cảm trong gương, vừa lòng đeo túi lên.

Đến quán bar chơi một chút cũng tốt, không chừng có thể gặp được người so với Tiếu Hàn càng hợp khẩu vị hơn.

Ra cổng trường, gọi taxi, đi tới quán bar.

Lâm Phỉ vào quán bar liền hấp dẫn không ít ánh mắt, không ít nam nhân xán gần đều bị cô lạnh lùng đuổi đi.

Đi đến bàn các bạn học, có rất nhiều gương mặt chính mình chưa thấy qua, soái ca thật ra không ít.

"Lâm Phỉ tới rồi! Thế nào, đây là hoa hậu giảng đường khoa chúng ta chúng ta, có phải hay không thật xinh đẹp."

"Đúng, đúng. Là mỹ nữ a!"

Trên bàn, nam sinh vừa thấy Lâm Phỉ đến đều không khỏi ánh mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm, vẫn luôn rót rượu cho cô.

Không biết đã uống nhiều hay ít, Lâm Phỉ cảm giác men say đã xông lên đầu. Buổi tối hôm nay cũng chưa thấy được cái nam sinh nào làm cô động tâm. Soái thì có soái, chính là chỉ có Tiếu Hàn cô mới có cảm giác. Cô cảm thấy chính mình có phải hay không có khuynh hướng tự ngược, người ta đối với cô xa cách, chính mình như thế nào cứ như vậy thích hắn, giống như không phải hắn không được.

Càng nghĩ càng tức giận, rượu cứ uống một ly rồi lại một ly. Có bạn học ở đây, cô cũng không sợ uống say sẽ xảy ra chuyện.

Kết quả là, người nào đó thật sự đem chính mình chuốc say. Lôi kéo nam sinh bên cạnh, trong miệng kêu tên Tiếu Hàn, quỷ khóc sói gào.

___________________

Lại là ca đêm, bổn bảo bảo sớm càng tới. Hôm nay không thịt, thịt tra cũng không có. Ha ha, ngày mai có thịt heo. Nữ hài rốt cuộc muốn thượng nam hài.

Cảm tạ belle, lê hộp trân châu, cảm ơn duy trì, thật lòng yêu ngươi nga.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~