Chương 119

Hoắc Lãng sững sờ, anh không hề nghĩ đến việc Nhan Tô Tô lại có thể nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này. Giữa che giấu sự thật với các fan và công chúng, cùng tiếp nhận tiền của anh, Tô Tô sẽ lựa chọn cái nào đây?

Kết quả ánh mắt Nhan Tô Tô lấp lánh phát sáng, bẻ ngón tay nói: “Xung đột logic bây giờ là: Em muốn tiếp tục đóng phim kiếm tiền trả ông chủ, ông chủ không muốn công bố quan hệ của chúng ta, mà chúng ta lại không thể nói dối công chúng được. Ừm, cho nên... chỉ cần chúng ta không ở bên nhau không phải là được rồi sao!”

Vẻ mặt Hoắc Lãng từ từ... hóa đá.

Nhan Tô Tô đẩy Hoắc Lãng ra, tự lùi đến đầu khác của sô pha, nghiêm túc duy trì khoảng cách xã giao: “Cho nên, từ bây giờ trở đi, chúng ta vẫn là quan hệ người đại diện và nghệ sỹ bình thường, không thể cách nhau gần như thế này được.”

Hoắc Lãng nhìn Nhan Tô Tô ở đầu kia ghế sô pha, nhất thời nghẹn lời, anh chưa từng nghĩ đến việc Nhan Tô Tô sẽ chọn phương án giải quyết như thế này. Hoắc Lãng tung hoành trong đế quốc thương nghiệp, trước nay chỉ có anh làm cho người ta đau khổ kêu trời, nhưng đây là lần đầu tiên anh được trải nghiệm cái gọi là ‘nhấc đá đập chân mình’, ‘thông minh quá bị thông minh hại’.

Đại khái là vẻ mặt nặng nề của Hoắc Lãng làm cho trái tim nhỏ lương thiện của Nhan Tô Tô hơi nhức, cô ngồi ở một đầu khác nhìn anh nói lời hứa hẹn: “Ông chủ yên tâm, em sẽ phụ trách với anh, em sẽ cố gắng quay phim, nhanh chóng trả nợ cho anh, tranh thủ thoát vòng sớm nhất có thể. Như thế thì... chúng ta có thể ở bên nhau rồi.”

Lời này làm Hoắc Lãng nghẹn lời hết sức, sau đó Nhan Tô Tô lại bổ sung thêm một câu: “Nếu đến lúc đó mà em còn thích ông chủ, ừm, ông chủ cũng như thế... Vì dù sao thì cũng phải bảy năm mà.”

Thế này thì không có vấn đề gì về logic nữa rồi, Tô Tô rất thỏa mãn về lời hứa của mình.

Hoắc Lãng cười không nổi: “Bảy năm?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Nhan Tô Tô an ủi nói: “Bảy năm là dựa vào tiền đóng phim và số sợ của em với anh mà tính ra thời gian đó, nếu em cố gắng hơn trước đây chút thì có thể rút ngắn lại còn năm sáu năm gì đó, khoảng tầm thời gian làm hai ba cái hạng mục thí nghiệm thôi... Đến lúc đó chắc em vẫn còn thích ông chủ thôi. Thế này coi như nhanh rồi, nhớ năm đó ba mẹ em còn là bạn học cùng lớp thạc sĩ lên tiến sĩ, quen nhau mười mấy năm mới bắt đầu yêu đương đó... nhưng cũng không chậm trễ cái gì.” Sau này bọn họ đều bận rộn, còn phải kết hôn sinh em ra, tất cả cũng đều thuận thuận lợi lợi đó thôi. Thời gian năm sáu năm hoàn toàn không phải là vấn đề lớn gì.”

Nói thật, cái này không tính là kế hoạch lớn gì cả... Hoắc Lãng nghe xong chỉ biết cười khổ, cho đến khi anh nhìn thấy sự giảo hoạt trong mắt Nhan Tô Tô, biết lời này của Nhan Tô Tô tuy có sự nghiêm túc và kiên trì, nhưng cũng mang theo chút chút trả thù lời dụ dỗ lúc trước của mình.

Hoắc Lãng thở dài, xác nhận lại lần nữa: “Tô Tô, em quay phim trả hết nợ cho anh xong mới đồng ý ở bên anh sao?”

Nhan Tô Tô ở xa xa giảo hoạt gật đầu: “Ông chủ yên tâm đi, em nhất định sẽ cố gắng mà, trước nay em luôn cực kỳ có uy tín đó!”

Hoắc Lãng trịnh trọng nói: “Tô Tô, em biết không? Trong mắt nhà đầu tư, thời gian rất có giá trị, thời gian năm sáu năm dài như thế, ở giữa sẽ xảy ra chuyện gì còn chưa nói được, chỉ dựa vào một câu hứa nơi đầu môi mà ước định thời gian dài như vậy, đối với nhà đầu tư mà nói thì nguy cơ quá lớn...”

Tô Tô hơi hiểu được, tư bản có giá trị thời gian, đoạn thời gian này nếu không đầu tư ở đây mà đầu tư ở chỗ khác thì có thể sớm sinh ra giá trị khác rồi.

Hoắc Lãng đứng lên cầm một tờ giấy và cái bút từ trên bàn: “Nếu ước định thời gian dài như thế thì chúng ta viết hợp đồng đi.”

Nhan Tô Tô vốn đang có chút đắc ý nhỏ nhỏ liền ngây người, Ớ! Bản tính nhà tư bản của ông chủ thật sự không nơi nào không có nha, giữa hai người bọn họ mà còn phải ký loại hợp đồng này nữa chứ!!!

Sau đó, Hoắc Lãng thật sự nhấc bút viết hợp đồng, không cặn kẽ như hợp đồng thương vụ, bản hợp đồng này chỉ có mấy hàng lưa thưa, nhưng vẫn có ước định quyền lợi và nghĩa vụ của hai bên.

Nhan Tô Tô nhích qua xem, chữ của hoắc Lãng không tiêu sái như chữ của Nhan Tô Tô mà rất hiên ngang nhu mỹ, mang theo sự sát phạt trầm ổn không hợp với người trẻ tuổi. Nhan Tô Tô nhìn chăm chú, mở đầu hợp đồng viết:

“…... Hai bên bình đẳng tự nguyện, hữu (xóa đi) theo nguyên tắc hiệp thương tình yêu ký kết bản hợp đồng này, thúc đẩy bên A nhanh chóng trả hết nợ cho bên B, xác nhận quan hệ yêu đương của hai bên A – B.”

Hình thức hay là nội dung của phần mở đầu này cực kỳ lộn xộn, nhìn thế nào cũng không giống thứ được viết ra từ người chuyên nghiệp có bằng luật sư được, nhưng lại làm cho Nhan Tô Tô bỗng dưng thấy ngại ngùng. Rõ ràng là đề nghị do cô nói ra, nhưng khi ông chủ viết từng nét từng chữ ra lại làm cô ngại ngùng đến mức cuộn tròn đầu ngón chân trong chiếc dép lông nhung lại.

Nhưng mà khi cô chăm chú nhìn xuống phía dưới, tâm tình lại có chút thay đổi vi diệu:

“Một, quyền lợi và nghĩa vụ của bên A

1, Trong thời gian hợp đồng, bên A phải kiên trì chờ đợi, tuyệt đối không được thích bất kỳ một người nào khác ngoài bên B;

2, Sau khi hợp đồng này kết thúc, bên A phải làm hợp đồng mới để kéo dài nghĩa vụ ở điều 1;

3, Sau khi hợp đồng này kết thúc, bên A có quyền bắt đầu theo đuổi bên B, đồng thời sau khi xác định quan hệ, có thể dùng bất kỳ hình thức nào công khai quan hệ yêu đương của hai bên.

Hai, quyền lợi và nghĩa vụ của bên B

1, Trong thời gian hợp đồng, bên B có quyền phát biểu bất kỳ lời gì để làm rõ quan hệ hai bên;

2, Bên B phải dùng các phương thức nhanh chóng trả hết nợ cho bên A, không được dùng bất kỳ lý do gì để kéo dài;

3, Sau khi bên B thanh toán nợ xong, nếu vẫn thích bên A thì phải lập tức tiếp nhận sự theo đuổi của bên A.

Ba, kỳ hạn hợp đồng

Bản hợp đồng này có hiệu lực từ ngày X tháng X năm X, sẽ kết thúc khi bên B trả nợ xong cho bên A.

Bên A:

Bên B: ”

Không biết có phải do mực đen rơi trên giấy nên mang đến loại ma lực cực lớn hay không, vậy mà lúc nãy còn cảm thấy đây là hành động trêu đùa của ông chủ mà thôi, nhưng bây giờ nhìn thấy nét chữ cứng cáp của Hoắc Lãng viết thành văn bản, thậm chí còn thêm cả điều khoản gì mà anh tuyệt đối sẽ không thích người nào khác... Làm cho Nhan Tô Tô ngoài xấu hổ thì có nhiều thêm một loại yêu thích không cách nào phủ nhận. Lời hứa hẹn bản thân kiên trì được người khác nghiêm túc bày ra trước mắt, trở thành một loại đồ vật có thực thể có thể nắm ở trong tay, trịnh trọng và kiên trì, làm cho trong lòng người ta có loại kiên định và thiết thực ngoài ý muốn.

Hoắc Lãng viết xong quay đầu qua nhìn cô, nghiêm túc nói: “Hợp đồng là dựa vào nguyên tắc hiệp thương bình đẳng, Tô Tô, em là bên B, trong hợp đồng này đã viết rõ ràng rồi chứ? Anh viết hết ý tứ của em vào rồi đúng không? Có bỏ sót chỗ nào không?”

Mặt Nhan Tô Tô nóng bừng bừng, nhưng vẫn chăm chú xem lại một lần: “… Không sót đâu.”

Hoắc Lãng cười ký tên mình xuống, bên trong tư thái trịnh trọng đó thấy phát ra sự vừa lòng thỏa ý, giống như đã ký lên một đơn đặt hàng lớn nhất trong cuộc đời mình vậy, làm cho Nhan Tô Tô cảm thấy trái tim mình đập nhanh lên rất nhiều, dù không có máy đo lường... Phenyletylamin trong cơ thể mình chắc chắn lại biu biu bay lên rồi.

Lúc Hoắc Lãng đưa bút qua, Tô Tô không hề do dự cầm lấy ký tên mình xuống, tuy xấu hổ... nhưng đây cũng là đề nghị của cô mà.

Hai cái tên được viết rất xinh đẹp nằm cạnh nhau, một cái cứng cáp mạnh mẽ, một cái tiêu dật phóng khoáng, không biết sao lại nhìn rất phù hợp. Tuy là bản hợp đồng ước hẹn bây giờ không thể ở bên nhau, nhưng lại làm cho Nhan Tô Tô vui vẻ.

Hoắc Lãng quay đầu lại nhàn nhã nói: “Hợp đồng đều phải có hai bản, Tô Tô chép một bản đi?”

Gì cơ? Còn phải viết cái này một lần á...? Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Tô Tô mới không dễ bị lừa vậy đâu, đây rõ ràng là cái bụng đầy nước đen lại đang ùng ục nổi bọt của ông chủ, muốn trêu chọc cô đây mà, hừ.

Tô Tô nghiêm túc nói: “Em chụp hình lại không phải có hiệu lực pháp lý rồi sao?”

Hoắc Lãng dáng vẻ đường hoàng nói: “Vẫn sẽ thiếu một chút.”

Tô Tô chỉ cái bàn bên cạnh mình: “Em có lắp camera, quá trình ký hợp đồng lúc nãy đều đã ghi lại rồi, đã đủ hiệu lực pháp lý chưa?”

Vốn là lắp đặt hệ thống camera vì bảo đảm an toàn cho căn nhà, cũng không phải là vì ghi hình quá trình lúc nãy.

Hoắc Lãng:...

Anh bỗng dưng hơi hối hận, lúc đầu không nên để Tô Tô học những quy tắc ngầm quy tắc nổi kia của giới giải trí, bây giờ chẳng hề dễ dỗ chút nào.

Không đợi Hoắc Lãng ra thêm chiêu trò gì nữa, Nhan Tô Tô đã bật người đứng lên: “Em đi gọi anh Hiểu Bác và Mạn Lâm!”

Hoắc Lãng nhìn Tô Tô xông ra cửa, thong dong thu lại bản hợp đồng, sau đó quay đầu nhìn camera, dùng khẩu hình nói một câu.

Tôn Hiểu Bác và Phùng Mạn Lâm đã sớm đợi đến sốt ruột, lúc này #Nhan Tô Tô giả nghèo# đã xông thẳng lên hotsearch rồi, lại còn thêm tin đồn thất thiệt kia nữa, không hề nghi ngờ đã làm cho nhiệt độ càng thêm tăng cao. Phải biết là trước đây bản thân Nhan Tô Tô là người không hề có chút tin đồn nào, cô được chú ý hoàn toàn là do biểu hiện trong tác phẩm và tiết mục tham gia, nhưng lần này bởi vì có người ở sau lưng điều khiển, làm cho rất nhiều tin tức như có như không lộ ra dưới ánh mắt công chúng, dẫn đến rất nhiều sự chú ý về sinh hoạt của Nhan Tô Tô.

Tôn Hiểu Bác không nhịn được hỏi: “Cho nên, cuối cùng hai người thương lượng thế nào rồi? Phải đối phó với mấy đồ khốn đang hắc em làm sao?”

Nhan Tô Tô hơi nghẹn lại, hả? Cô và ông chủ thương lượng... nhưng hoàn toàn không thương lượng về cái này... Cô sắp quên mất trận sóng gió này hoàn toàn rồi... Cô chột dạ nghĩ, quả nghiên là mê trai đầu thai mới hết ha? Ông chủ... rất đẹp trai, cũng xứng với cái danh xưng mỹ nam mà.

Phùng Mạn Lâm cũng nói: “Tô Tô cậu đã lên hotsearch rồi, rất nhiều thứ bị bôi đen đó, gì mà cậu vốn không tham gia thi tốt nghiệp đã bị người trong đoàn phim đào ra. Còn không để ý nữa thì tớ sợ là sẽ tiếp tục xông lên trên, thậm chí sẽ nhiều thêm mấy cái hotsearch luôn đó! Hai người thương lượng phải làm gì chưa?”

Nhan Tô Tô càng thêm chột dạ, lúc nãy bọn cô nói rất nhiều, nhưng hoàn toàn không nói đến cái này... Cô không biết nên trả lời Mạn Lâm thế nào nữa.

Phùng Mạn Lâm đột ngột dừng bước chân: “Rốt cuộc hai người thương lượng xong chưa?!”

Nhan Tô Tô chột dạ nói: “Thương lượng... thương lượng xong rồi mà.”

Tôn Hiểu Bác bày vẻ mặt đau khổ: “Rốt cuộc hai người đã thương lượng cái gì thế?!”

Nhan Tô Tô nhất thời không biết nên nói thế nào, dù là đề nghị của cô hay là bản hợp đồng đó, hình như đều không tiện nói ra đâu, nhỉ.

Tôn Hiểu Bác xông vào nhìn Hoắc Lãng, vẻ mặt là hận sắt không thành thép, đã đến nước này rồi mà Hoắc Lãng vẫn không hề có chút vội vàng nào, ngược lại còn đang không nhanh không chậm gấp một tờ giấy, động tác tỉ mỉ giống như so với hotsearch thì đó mới là thứ quan trọng nhất vậy.

Tên này không phải là đang chăm chăm vào yêu đương quên mất chính sự đó chứ! Quả nhiên là có lợi hại thế nào nữa thì khi yêu đương vào rồi IQ đều sẽ hạ thấp xuống sao?

Nhan Tô Tô thấy Hoắc Lãng cẩn thận gấp giấy xong bỏ vào túi áo, bỗng dưng mặt đỏ hồng dời tầm mắt đi. Cô nhìn thấy vẻ mặt của Tôn Hiểu Bác mới vội lên tiếng, cố ý đổi giọng như đang báo cáo công việc với người đại diện, nói: “Ông chủ, lúc nãy Mạn Lâm nói em lên hotsearch rồi, à, hình như nói em giả nghèo gì đó, à... bọn họ muốn biết tiếp theo nên xử lý thế nào...”

Hoắc Lãng nhìn bọn họ cười nhẹ, nói: “Cây ngay không sợ chết đứng, sẽ không sao đâu. Không còn sớm nữa, bọn anh đi trước đây.”

Tôn hiểu Bác:???

Phắc diu? Nếu mà ‘cây ngay không sợ chết đứng’ thì sao lại còn kêu hắn làm tài xế rồi vội vội vàng vàng đến tìm Tô Tô thế???

Lúc đi qua Phùng Mạn Lâm, Hoắc Lãng cũng rất ga – lăng nói: “Cô Phùng có xe không? Dự báo thời tiết hôm nay nói có khả năng sẽ có tuyết rơi, đi về sớm đi, kẻo lại không tiện đi đường.”

Phùng Mạn Lâm ngơ ngác, không phải chứ, lửa đã sắp lan đến nhà rồi mà chỉ như thế này thôi hả???

Nhan Tô Tô lo âu: “Hả? Sắp có tuyết rơi sao? Đã sắp đến mùa xuân rồi mà.” Cô vội tra dự báo thời tiết: “Thật đấy, Mạn Lâm cậu đi nhanh đi, muộn là xe cũng không lái được nữa đâu...”

Tôn Hiểu Bác ho một tiếng, lúc nãy hắn có nói chuyện với Phùng Mạn Lâm một lúc, cũng coi như quen thuộc hơn chút, hắn chỉ vào Hoắc Lãng, thấp giọng nói với Phùng Mạn Lâm đang ngơ ngác: “Không cần lo đâu, bình thường khi Hoắc Lãng bắt đầu giả vờ vô tội thì chính là lúc việc lớn ổn thỏa... Yên tâm, trở về đợi tin tức đi.”

Phùng Mạn Lâm nghĩ nghĩ, nếu Hoắc Lãng là thái tử gia của Tinh H0àn, có thế nào đi nữa, thì với sức mạnh của Tinh H0àn đều có thể ép xuống được. Đặt chuyện này xuống, cô lại sinh ra một phần tò mò khác, nhìn ngữ khí nói chuyện của Nhan Tô Tô với Hoắc Lãng lúc nãy, hình như còn cố ý giữ khoảng cách, nhưng lại có loại không khí rắc cẩu lương là chuyện gì thế???

Tâm bát quái nổi lên, nhưng lúc này cô biết rõ chỉ có thể lựa chọn chào tạm biệt, chuẩn bị sau này có cơ hội lại tra hỏi Nhan Tô Tô mới được.

Phùng Mạn Lâm vừa đi, Tôn Hiểu Bác cũng hiểu chuyện vỗ đầu nói: “Trời lạnh rồi, tôi đi khởi động xe trước, lão Hoắc chút nữa hãy xuống nhé.”

Sau đó cũng đi luôn.

Nhan Tô Tô nhỏ giọng hỏi Hoắc Lãng: “Ông chủ, anh thật sự có cách hả?”

Hoắc Lãng vỗ vỗ đỉnh đầu cô, rõ ràng vẫn là động tác giống như trước đây, cũng không có thân mật gì nhiều, nhưng không biết có phải là do chuyện xảy ra tối nay hay không, mà Nhan Tô Tô lại đỏ mặt.

Hoắc Lãng chỉ cười nói: “Có phải quá giờ ngủ của em rồi không? Nhanh đi vào nghỉ ngơi đi.”

Đại khái là tối nay xảy ra rất nhiều chuyện, tắm rửa xong rồi, đồng hồ sinh học cũng qua rồi, Tô Tô lại không hề buồn ngủ chút nào, cô cố gắng trợn to mắt nói: “Em không buồn ngủ.”

Nhưng cô vừa nói xong, hơi thở của Hoắc Lãng lướt qua như là mang theo pháp thuật nào đó, Tô Tô không nhịn được ngáp một cái, mí mặt cũng trĩu xuống.

Hoắc Lãng nhẹ cười: “Không cần lo lắng, đi ngủ đi.”

Trong ấn tượng cuối cùng của Nhan Tô Tô, hình như là nụ cười ấm áp dưới ánh đèn và câu nói "Đi ngủ đi” của Hoắc Lãng.

Đêm đó, thành phố B quả nhiên là rơi xuống trận tuyết đầu tiên của năm mới. Tuyết của những ngày tết dường như tích lũy toàn bộ đến bây giờ vậy, Nhan Tô Tô thức dậy kéo rèm cửa ra, cả thành phố được bao phủ trong màn trắng, xinh đẹp không nói hết.

Sau đó tiếng chuông tin nhắn vang lên, là Hoắc Lãng.

Nội dung tin nhắn cực kỳ đứng đắn: “Lát nữa nhớ mở cửa —— Đến từ một người đại diện rất quan tâm nghệ sĩ.”

Tiếng chuông cửa vang lên, một đống đồ được đưa đến, có bữa sáng đã làm xong, còn có những đồ ăn bình thường Tô Tô thích mua—— Lúc này tuyết rơi lớn, không tiện ra khỏi nhà, lại nhìn tin nhắn đó, Tô Tô không nhịn được cười rộ lên. Sau đó cô đổi tên trên điện thoại của Hoắc Lãng từ “Ông chủ” thành “Người đại diện tốt nhất cả nước”.

Sau đó trả lời: “Cảm ơn ông chủ O(∩_∩)O ~~ —— Đến từ nghệ sỹ nhỏ chân thành cảm ơn ~”

Kèm theo đó là một khung cảnh tuyệt vời mà một chú cún nghiên cứu khoa học có thể chụp từ một góc độ đặc biệt —— Ánh mặt trời vừa mọc chiếu trên nền tuyết, tán phát ra ánh sáng màu cam hồng đặc biệt.

Ăn xong bữa sáng, Tô Tô chiếu theo sắp xếp công việc mấy ngày gần đây, mở máy tính ra bắt đầu tiến hành xử lý số liệu, lại chuẩn bị thảo luận trạng thái số liệu và mạch luận văn cùng Trần Tư Mộng. Kết quả thí nghiệm nghiệm chứng lặp lại gần đây giống như suy nghĩ lúc đầu của cô, kết quả không sai, tuy chỉ là chút tiến triển không đáng kể trên một lĩnh vực phân nhánh nho nhỏ, nhưng đối với Trần Tư Mộng và Nhan Tô Tô mà nói, cũng đủ để phấn khởi rồi.

Lúc nghỉ trưa, Nhan Tô Tô nhận được tin nhắn của “Người đại diện tốt”, không tự chủ nhẹ cười ngọt ngào, lại không khỏi có chút chút chột dạ, đã nói là quan hệ người đại diện và nghệ sỹ bình thường thôi mà... Nghĩ đến đây, Nhan Tô Tô lại nghĩ đến tin đồn ngày hôm qua, không nhịn được xung động mở tin tức ra, xem hotsearch trên weibo.

#Nhan Tô Tô giả nghèo đã xông lên top 1, Nhan Tô Tô:??? ‘Không cần lo lắng’ đã nói đâu...

Trừ lo lắng nhân duyên với người qua đường của bản thân có ảnh hưởng đến việc nhận phim sau này để trả nợ ra, Nhan Tô Tô cũng không lo lắng gì nhiều. Cô bấm vào hotsearch xem kỹ, sau đó hoảng hốt phát hiện, hàng thứ nhất dưới tiêu đề là tin tức đài quốc gia công bố, mời cô làm đại sứ tuyên truyền khoa học kỹ thuật của năm nay!

Không giống những tiêu đề cô còn lạ lẫm trong giới giải trí, cái này thì cô biết!

Tuyên truyền khoa học kỹ thuật là một hạng mục hoạt động rất quan trọng mỗi năm của quốc gia, tuyên truyền giáo dục phổ cập khoa học đến toàn dân, sẽ có một loạt bài giảng toàn dân, thi thố khoa học kỹ thuật, vv. Đại sứ tuyên truyền khoa học kỹ thuật những năm trước đây đều là những nhà khoa học có độ hiểu biết quốc dân cực cao, không hỏi cũng biết, những nhà khoa học này đều là Thái Sơn Bắc Đẩu trong lĩnh vực quan trọng nào đó, nếu không thì sẽ không đến trình độ mọi nhà đều biết; ngẫu nhiên cũng có mấy năm chọn nhà nghệ thuật đảm nhiệm, nhưng đại đa số là những lão tiền bối đức nghệ đều có tiếng thơm lan xa, đức cao vọng trọng. Tiêu chuẩn đó thì với địa vị xã hội bây giờ của Tống Triều Thập cũng phải mười năm nữa, từ cái danh ảnh đế quốc dân thăng lên thành một đời nhà nghệ thuật mới coi như đạt chuẩn.

Lúc ở đại học T, hoạt động tuyên truyền khoa học kỹ thuật thậm chí sẽ mời mấy vị đạt giải thưởng đến tiến hành một số bài giảng có cân nặng, Nhan Tô Tô còn đi cướp vé mấy lần nữa đó!

Nghĩ lại một lát, Nhan Tô Tô sợ hãi phát hiện ra, nhiều năm như thế, cô là nghệ sĩ trẻ tuổi đầu tiên đảm đương chức vị đại sứ tuyên truyền khoa học kỹ thuật!

Dưới weibo của đài quốc gia đã bùng nổ, đây là đài quốc gia đó, không phải cái gì mà chỗ dựa, bối cảnh gì đó là có thể dễ dàng lay động đâu! Mà đại sứ tuyên truyền khoa học kỹ thuật này cũng không phải là chuyện có thể dựa vào quan hệ là làm được đâu!

Mà weibo của đài truyền hình quốc gia kèm theo phần giới thiệu về đại sứ, càng làm cho những ồn ào trước đó lập tức yên lặng——

“Nhan Tô Tô, đạt giải bạc Olympic sinh học quốc tế dành cho học sinh trung học (IBO), được gửi đến khoa Sinh trường đại học T, miễn thi được trực tiếp học thẳng lên nghiên cứu sinh tiến sĩ khoa Sinh. Từng đạt học bổng đặc biệt của đại học T, từng phát biểu luận văn XXX, phương hướng nghiên cứu đường dẫn tế bào gốc thần kinh, để tiếp tục giải quyết vấn đề khó trong nghiên cứu đã tự mình gom kinh phí xây phòng thí nghiệm. Đồng thời phòng thí nghiệm còn nhiều thêm một phần cơ cấu dùng chung trong nước... Để phổ cập tri thức văn hóa khoa học kỹ thuật đến các thanh thiếu niên tốt hơn, đặc biệt mời Nhan Tô Tô đảm nhiệm chức vị đại sứ tuyên truyền khoa học kỹ thuật kỳ này.”

Tô Tô nhìn mà hơi ngại ngùng, cô chỉ là vì phòng thí nghiệm đã xây xong rồi, không nhịn được mà thông báo với các sư huynh sư tỷ mà thôi, bây giờ thiết bị của mọi người đều không đầy đủ, không thể cho thiết bị nhàn nhã được, sẽ rất lãng phí đó... Mới không có thăng lên đến cái gì mà tinh thần dùng chung vĩ đại đâu.

Còn về câu cuối cùng, Nhan Tô Tô hơi hiểu tại sao lại mời cô rồi, bây giờ các thanh thiếu niên theo đuổi thần tượng rất nhiệt tình, bên chính phủ có lẽ muốn dùng cô để khích lệ mọi người học tập sao? Đúng là hao tổn tâm tư, Nhan Tô Tô quét sợ hãi đi, cô chỉ là vừa may gặp dịp mà thôi. Nếu đã như thế thì phải làm đại sứ cho tốt, tiếp tục cố gắng học tập, không thể để có lỗi với sự công nhận của chính phủ được!

Khi Nhan Tô Tô tiếp tục học tập, câu “Tự mình gom kinh phí xây phòng thí nghiệm” đã làm weibo triệt để bùng nổ:

“Phắc phắc phắc!!! Là cái ý mà tui đang nghĩ đó á?!!!! Nhan Tô Tô tiến vào giới giải trí kiếm tiền... là để xây phòng thí nghiệm?!!!!!!”

“A a a a là tên nào kêu Tô nhà tui giả nghèo, lăn ra đây nhanh a a a a a!! Hu hu Tô của em!!! Cô gái bảo bối tuyệt thế!”

“Không phải... Lẽ nào trọng điểm không phải là... Nhan Tô Tô tốt nghiệp đại học T sao?!”

“Nghiên cứu sinh tiến sĩ?! Ai đó làm tui tỉnh lại chút đi? Tô nhà tui... tiến sĩ?! Hình tượng bình hoa đã nói đâu!”

“Thân là một nhan cẩu, tui không biết nên hình dung tâm tình của mình thế nào nữa, tui vẫn luôn li3m bình hoa thui... Bình hoa đại học T sản xuất sao???”

“Hôm qua không phải có nhiều người kêu Nhan Tô Tô không tham gia thi tốt nghiệp cấp ba... cố ý thiết lập cái hình tượng IQ cao sao...? Quả nhiên là không có tham gia thi tốt nghiệp cấp ba nhỉ, đạt giải bạc IBO... thì có cần phải xây dựng hình tượng IQ cao nữa hay sao...? Hơ hơ...”

Quần chúng ăn dưa trên weibo đã bị đoạn thông báo này của đài quốc gia dọa té đái, mọi người đều nhìn thấy được Nhan Tô Tô có IQ cao từ những tiết mục cô tham gia, quần chúng ăn dưa đều đùa rằng Nhan Tô Tô là cái bình hoa cứng làm người ta nghẹn, nhưng mà... Đài quốc gia, đại sứ tuyên truyền khoa học kỹ thuật, đại học T, tiến sĩ... Khi một loạt những danh từ này nối lại với nhau thì đã không thể dùng từ bị dọa té đái để hình dung nữa.

Vỏ hạt dưa rớt trên mặt đất hết rồi, à không phải, thiết lập tính cách trong giới giải trí là chuyện thường thấy, ví dụ như nữ hán tử lại xây dựng hình tượng thanh niên văn nghệ; tra nam xây dựng hình tượng thâm tình chung tình; bạch liên hoa không phải giả vờ rộng rãi...

Nhưng cô rõ ràng là học bá sao lại xây dựng hình tượng bình hoa là có ý gì? Đang mưu mô cái gì đấy? Rốt cuộc mưu đồ cái gì hả???

Nhìn những bình luận này, mấy tên nhận tiền đi hắc hét to: “Không thể nào! Chắc chắn là nhầm! Chắc chắn là cùng họ cùng tên mà thôi!”

Có người rù rì nói: “Nhưng mà... tui có tìm kiếm danh sách của Nhan Tô Tô ở đại học T, còn có ảnh nhập học của cô ấy... huhu, chất lượng ảnh kém thế mà cổ vẫn xinh chứ lị...”

“Gì cơ?! Ảnh nhập học của Nhan Tô Tô á, nhanh đăng lên!”

“Tui còn kiếm được ảnh tập quân sự của Nhan Tô Tô nữa cơ... Bạn học của cổ truyền trên mạng xã hội đó...”

“A a a a, mọi người nhanh chia sẻ đi nào!”

Đề tài bị lái đến phương hướng khác,còn cái gì mà tin đồn thất thiệt, gì mà giả nghèo... sớm đã bị những tin khác triệt để đ è xuống rồi.

Cùng lúc, một tin tức khác làm giới giải trí chấn động: Tinh H0àn tuyên bố chính thức đóng cửa nghiệp vụ đại diện, tương lai sẽ chuyên chú vào làm phim. Vị tổng tài Tần Hoằng Khải đã từng có phong quang vô hạn triệt để rớt đài quyền lực ở giới giải trí.