Học Sinh Công Và Lão Sư Phụ


Vệ Tiêu Hàn thấp thấp nở nụ cười, tùy ý Mục Tinh Lan rút đi quần áo hắn.

“Mục lão sư luôn biết thế nào làm ta nhận thua, quá giảo hoạt……”

Vệ Tiêu Hàn vỗ vỗ mông Mục Tinh Lan, bế y đặt trên bàn.

“Tự mình bài xuất ra ta liền tha thứ ngươi.”

Mục Tinh Lan cởϊ qυầи áo Vệ Tiêu Hàn muốn chơi xấu, lại không cẩn thận đυ.ng phải chốt mở trong túi tiền, vội vã muốn tắt đi lại bị chỉnh chạy đến lớn nhất.

“A!……”

Vệ Tiêu Hàn ở khóe miệng y hôn một cái, kiên định nhìn y.

“Tự mình bài xuất ra.”

Mục Tinh Lan nhìn hắn xác định sẽ không thay đổi, chỉ phải ngồi xổm trên bàn, hai tay run rẩy duỗi hướng phía sau tách ra kẽ mông.

“Cầm thú…… Ân… Ha, a ha…… Hư a……”

Vệ Tiêu Hàn cố tình dựa vào rất gần, nhìn cúc huyệt hồng nhạt nỗ lực mấp máy.

Mục Tinh Lan dưới ánh mắt hắn chỉ cảm thấy tràng đạo đều nóng lên tê dại không có sức lực.

“Đừng, đừng a…… Đừng nhìn a a! Hỗn đản!”

“Quá xinh đẹp, không xem rất đáng tiếc.”

Vệ Tiêu Hàn tràn ngập tán thưởng, nhìn khiêu đản bị bài trừ non nửa còn nhảy lên, ý xấu ở gần thổi khí.

“A a a a a a……”

Mục Tinh Lan cảm giác huyệt khẩu một trận gió lạnh, thả lỏng. Huyệt khẩu bị chấn tê dại không có sức, tức khắc nuốt khiêu đản trở về, hơn nữa trơn trượt trở lại chỗ sâu nhất xẹt qua điểm G.

Mục Tinh Lan ngồi trên bàn thở dốc, ngọc trụ lại đứng thẳng lên. Hơn nữa tham lam phun nước. Mục Tinh Lan nghe được tiếng hít thở Vệ Tiêu Hàn nhìn chằm chằm nhìn rõ ràng thô nặng rất nhiều, oán trách liếc mắt một cái. Rõ ràng chính mình cũng nhịn không được, còn tìm đường chết khi dễ y.

Vệ Tiêu Hàn chỉ là nuốt nước miếng một cái, ý bảo y tiếp tục. Đợi cho Mục Tinh Lan rốt cuộc bài xuất khiêu đản ra ngoài cơ thể, Vệ Tiêu Hàn vội vàng ôm y xuống bàn làm việc, làm y ghé vào trước bàn liền xông thẳng đi vào. Hai người đồng thời phát ra một tiếng than.

Huyệt Mục Tinh Lan hư không không thôi gắt gao hút lấy dương cụ. Cảm nhận được lực đạo cùng tốc độ Vệ Tiêu Hàn căng ra cúc huyệt. Mục Tinh Lan nắm tay, miệng rêи ɾỉ liên tục.

Vệ Tiêu Hàn cảm thấy hậu huyệt tầng tầng miệng nhỏ, bao vây trấn an hắn trướng đau gắng gượng. Hai tay ôm eo Mục Tinh Lan, cũng không chú ý kỹ xảo, chỉ đâm vào rút ra thật sâu.

Mục Tinh Lan bị hắn cắm nóng lên, học sinh tuổi trẻ đùa đủ rồi, hắn tới trước nay đều là lại gấp lại tàn nhẫn.

Vệ Tiêu Hàn nhìn cự long mình ra vào mềm huyệt chặt chẽ. Lúc rút ra mang theo dâʍ ɖị©ɧ dính ướt bụng mình. Hắn một bên hung hăng tiến vào một bên vững vàng tuyên cáo:

“Tiểu huyệt Mục lão sư trước nay đều làm ta lưu luyến.”

Mục Tinh Lan nghe được lời này phản xạ kẹp chặt cúc huyệt, kí©h thí©ɧ Vệ Tiêu Hàn. Hắn cắm ác hơn sâu hơn.

Vệ Tiêu Hàn cảm giác được mình cọ qua một khối mềm thịt nhô lên, Mục Tinh Lan đột nhiên ngâm cao một tiếng.

“A…… Không cần…… Tiêu Hàn không cần…… Nơi đó…… Không, không được……”

Vệ Tiêu Hàn tạm dừng một lát, ngược lại hướng về phía về điểm này công kích.

“A… Không cần, không cần Tiêu Hàn…… Ngô ân… Dừng lại…”

Mục Tinh Lan nước mắt đều bị cực hạn kɧoáı ©ảʍ bức ra, bất lực lắc đầu.

“Là không cần, dừng lại đúng không.”

Vệ Tiêu Hàn thở hổn hển, cúi đầu cắn vai Mục Tinh Lan nhanh hơn tốc độ va chạm.

“Muốn chết…… A a a a a……”

Mục Tinh Lan rêи ɾỉ mang theo khóc âm ngược lại gợi lên thú tính hắn. Hắn nâng hai chân y lên, lấy tư thế xi tiểu ôm y lôi kéo đến bên cửa sổ mành lá sen.

“Mục lão sư, ngươi đoán, nếu hiện tại, học sinh ngươi ngẩng đầu, có thể nhìn đến lão sư bọn họ, bị ta thao đầy mặt dâʍ ɭσạи hay không.”

Mục Tinh Lan chỉ tưởng tượng một chút hình ảnh này, thân thể mẫn cảm tăng lên mấy lần. Cơ hồ là ở Vệ Tiêu Hàn đυ.ng tới nào đều có thể bắn.

“Không…… Ân…… Không, dâʍ ɭσạи ha……”

“Đúng vậy, là dâʍ ɭσạи.”

Vệ Tiêu Hàn cố tình xuyên tạc nâng cao mông Mục Tinh Lan, chính mình lúc thoát ra huyệt nội buông tay. Làm Mục Tinh Lan bị trọng lực đinh trên gậy thịt thật mạnh.

Lặp lại vài cái như thế, Mục Tinh Lan đã tới giới hạn liền không thể chịu đựng ngẩng cao cổ:

“Ra…… Ra tới a a a a a a”

Vệ Tiêu Hàn cảm nhận Mục Tinh Lan cao trào hậu huyệt kịch liệt co rút, đồng dạng không thể chịu đựng ấn y bên cửa sổ dùng sức cắm lộng.

Mục Tinh Lan thất thần khóe mắt nhìn đến có học sinh quay đầu lại nhìn cửa sổ trên lầu, biết rõ Vệ Tiêu Hàn chiếm hữu dục cực cường sẽ không làm y bị người nhìn đến, nhưng hậu huyệt vẫn trong nháy mắt kẹp chặt. Vệ Tiêu Hàn bị y kẹp gắt gao như vậy chống y, bắn một bụng Mục Tinh Lan.

Vệ Tiêu Hàn liền như vậy ôm đỡ y, thẳng đến hai người đều lấy lại tinh thần. Đặt Mục Tinh Lan trên ghế, lấy khăn giấy cẩn thận lau.

Mục Tinh Lan đỏ mặt quay đầu đi, khóe mắt lại trộm nhìn thanh niên cẩn thận vì y lau sạch khóe miệng lặng lẽ nổi lên một tia ý cười. Mục Tinh Lan nghĩ, đây là y cướp, y lại vui vẻ chịu đựng.

Mục Tinh Lan trước khi ra cửa văn phòng, cố ý cúi đầu nhìn nhìn ăn mặc. Xác nhận không có bất luận cái gì bại lộ mới đi. Trên đường gặp phải học sinh chào hỏi cũng chỉ gật gật đầu, sau đó chôn đầu tiếp tục đi.

Cọng dây tại hậu huyệt bị đi cọ xát biên độ nhỏ, cọ huyệt khẩu tê ngứa khó nhịn.

Vệ Tiêu Hàn buổi sáng trước khi ra cửa ăn vạ làm nũng, dùng lý do dù sao hôm nay y không khóa ở văn phòng ngồi một ngày, muốn ở trên người y dùng dây thừng trói một kiện “Nội y”.

Mục Tinh Lan luyến tiếc Vệ Tiêu Hàn thất vọng, ỡm ờ rốt cuộc đồng ý. Chỉ là tới văn phòng mới phát hiện Vệ Tiêu Hàn người này quả thực ác liệt. Cố tình ở nơi mẫn cảm cột rất nhiều cái kết.

Tỷ như Mục Tinh Lan ngồi trên ghế, nút kết liền sẽ bị áp vào, giơ tay viết chữ, kết ngực liên tục sẽ từng cái cọ đầṳ ѵú. Cong eo một chút liền sẽ cọ đến nút thắt trên bụng nhỏ.

Một ngày thân thể bị cọ chín, tới buổi chiều thế nhưng cảm thấy so Vệ Tiêu Hàn còn chờ mong tan học ở phòng học “Dạy học”.

Vệ Tiêu Hàn sớm chờ trong phòng học, ngồi trên bàn đầu chắp tay trước ngực đặt bàn chống cằm. Tiếng mở vang lên liền quay đầu nhìn người tới.

Mục Tinh Lan ho nhẹ một tiếng, trở tay khóa cửa. Quay đầu lại lần nữa xác nhận toàn bộ mành cửa sổ kéo hảo mới đi đến bục giảng. Hai tay đỡ bục giảng trừng mắt Vệ Tiêu Hàn một cái, mới thấp giọng:

“Đi học.”

“Lão. Sư. Hảo.”

Mắt Vệ Tiêu Hàn ở quần áo Mục Tinh Lan đảo qua, liếʍ liếʍ môi, gằn từng chữ một đáp lại.

Mục Tinh Lan dưới ánh mắt hắn làm càn đỏ mặt, không được tự nhiên giật giật thân mình.

“Vệ đồng học hôm nay muốn học cái gì?”

“Cấu tạo cơ thể……”

Vệ Tiêu Hàn híp mắt nhìn thanh niên càng ngày càng mê người.

“Cùng khu phản xạ tiếp xúc thân thể……”

Vệ Tiêu Hàn ngón tay ở trên bàn gõ gõ.

“Như thế nào?”

Cho dù Mục Tinh Lan đã sớm làm tốt chuẩn bị tâm lý, cũng vẫn bị Vệ Tiêu Hàn nói miệng khô lưỡi khô. Hai người rất có ăn ý cách bục giảng cùng bàn học đồng thời đứng lên, cởϊ qυầи áo.

Mục Tinh Lan trộm ngắm mắt cơ bụng hắn, tay giải khai cúc áo mình.

Vệ Tiêu Hàn tùy tay cởi rớt đồng phục trên người rộng thùng thình, vừa nâng mắt liền nhìn đến ngón tay Mục Tinh Lan trắng nõn từng chút cởi ra sơ mi trắng nghiêm cẩn. Tơ hồng bên trong từng chút lộ ra.

Vệ Tiêu Hàn trần trụi ngồi trên ghế, trong tầm mắt Mục Tinh Lan, cự long ngủ say liền như vậy tùy tiện như ẩn như hiện dưới bàn học. Y không tự giác nuốt nước bọt, luôn cảm thấy nhục huyệt như có nước chảy ra, dính ướt cọng dây buộc chặt.

“Lão sư ngồi vào trên bục giảng như thế nào?”

Vệ Tiêu Hàn kiên nhẫn chờ đợi Mục Tinh Lan thoát chỉ còn một kiện “Dây trói”, trước mở miệng.

“Học sinh xem không rõ cũng chỉ có thể ”

Mục Tinh Lan nghe được ái nhân biến tướng uy hϊếp, cắn cắn môi. Ngồi trên bục bóng loáng, chuyển qua đối mặt hắn. Hai chân vì khẩn trương run nhè nhẹ mở ra từ bên cạnh rũ xuống đạp lên bàn bị Vệ Tiêu Hàn vừa mới cố tình đẩy đến bục giảng.

“…… Khóa đầu tiên.”

Mục Tinh Lan nói đến hai chữ cuối cùng mặt đỏ lên, giọng nhỏ không thể nghe thấy.

Vốn định liền như vậy đi qua lại bị Vệ Tiêu Hàn cười tủm tỉm đánh gãy: “Lão sư. Không nghe rõ.”

Thêm Bình Luận