Chương 3: CẦN MỘT CÁI TÊN

Thu dọn đống sách vở lẫn hỗn mang nào là bút chì,cái sở thích mà nhiều thằng bạn đã gán cho từ quái gở.Ngoài việc viết bút bi thì tôi luôn là kẻ ưu tiên cho dùng cái loại ngòi than này..Đơn giản đó là một sở thích mà ngay cả chính tôi cũng không hiểu vì sao nó lại có.

-Bút chì nhiều vậy sao?bạn sưu tầm hả?

Một giọng nói ngọt ngào vang lên,nó cứ như trái ngược hoàn toàn với nhỏ H ném chanh.Nó sinh ra vốn được ưu ái trên cao,còn cái giọng chua lè kia thì khỏi phải nói,tôi đương nhiên mặc định cho nó nằm dưới lớp đất làm bạn với giun dế.

Tôi từ từ quay lại,và ngạc nhiên cực độ,chủ nhân của giọng nói đến từ thiên đường kia lại chính là thánh nữ.Bàn của tôi nhỏ H ném chanh và con Tr ngồi cạnh tôi đã ton hót về trước để lại tôi với nàng.

Anh ở đầu sông,em tắm à quên ở cuối sông

-Hỏi không trả lời luôn hả?học sinh mới khó gần ha!Giọng nói lại vang lên khẽ đánh thức tôi khỏi mơ màng

Giọng tiên nữ trên cao nay đã hạ phàm thành trần tục,nó mang theo hơi lạnh và chút gì đó hờn dỗi.Kẻ nạn nhân thì ngồi đờ mặt ra,vừa nhìn theo dáng tiên nữ đi về trong tà áo dài trắng tinh,vừa tự ngồi rủa mình là đồ ngu.Bình thường tôi chưa thua ai khoản đấu khẩu,chém gió cưa boom,nay đứng trước thánh nữ thì lại câm như hến.Lúc cần không có mà lúc có không cần.Ôi cái mồm..

-Ê,T. D nói gì mày đó-Giọng thằng H .đù lại một lần nữa xát muối vào tôi

-Ơ,không gì cả,hỏi mấy cái linh tinh ấy mà.

Kể từ ngày đứng góc tôi đâm ra có chút giao tiếp với hội manly gặm bánh mì này.Nhưng tôi nào ngờ cái sự ranh ma của tuổi học trò cơ chứ

-Thằng M.A lớp trưởng lớp bên chấm em D nhà ta rồi đó,em D lại có vẻ cũng kết thằng M.A đẹp trai ,học giỏi.Mày lại ôm sầu tương tư rồi!

-Ê,bậy mày,tao có tương tư ai đâu

Bỏ xừ rồi,tôi nghĩ là em hot girl nhiều thằng rình mò,đâu ai nghĩ tới sẽ có đối thủ nặng đô xuất hiện ngay lúc mới xuất phát thế này cơ chứ.Lớp kế bên cũng là lớp chọn,nó là lớp trưởng chắc phải kinh dị,quái vật lắm,đã thế còn đẹp trai.Trong khi tôi mới vào lớp,dị nghị chưa tiêu tan,còn nhan sắc bị tồi tàn chưa kịp hồi phục.So bề thì đúng là tôi lép vế hoàn toàn rồi.

-Ê.về mậy,mơ với chả mộng,mày lúc nào cũng như thằng ngủ mơ ấy,về .À,T

-Sao? chuyện gì nữa à

-Mày biết đá banh không,sắp tới hội thao,lớp mình đang thiếu nhân tài,tao phải lo chọn người đá?

Đúng là thằng này buồn ngủ gặp chiếu manh,đang cơn khát nước gặp anh.....đường.Đời tôi có 3 sở thích,ngoài cái đống bút chì và cái mp3 trong cặp ra,thì đam mê lớn nhất là đá banh.Thần tượng tôi chẳng phải là anh Beckham đẹp trai,dù rằng tôi rất thích ,cũng chẳng phải anh Rô Béo thành tinh,mà là gãi hói Zidane.Đơn giản là phong cách hào hoa nghệ sĩ của anh hợp với tôi,một thằng thể hình không có body cho lắm,và cũng chẳng ưa cái kiểu hùng hục như trâu.Tuyệt chiêu bá đạo max lv quay compa của anh tôi đã luyện 10 năm nay.Tuy trình còn kém xa thần tượng nhưng cũng được gọi là có số má tại cái xóm tôi.

-Ừ,nhưng tao gà lắm,bao giờ đi đá nói tao nhé

-Ok,này-thằng bạn nói rồi cũng tót về

Vác cặp,sau khi 2 chiếc tai phone ôm trùm lấy tai,giảm volume cho êm tai bài When you believe của Mariah Carey và W.Housten,tôi lặng lẽ đi bộ lững thửng ra chờ xe bus.Dưới chân,vài quả bàng lạo xạo đang trêu người về chuyện lúc nãy bị câm.Tôi tự nhiên đâm ra bực mình,co chân đá những gì đang gặp trên sân trường.Hết đá rồi đến bàng,hết bàng rồi lại đá

Cạch-Tiếng viên đá va vào thanh kim loại vang lên

Tôi đưa mắt nhìn lên,xem "trái banh "tôi sút va vào cái quái gì đây,lỡ đâu cái gì bị bắt đền thì bỏ luôn tuần ăn sáng thì chết toi.