Boss tới bệnh viện của tổ chức để thăm Rane.
Vừa gặp Boss, Ixs cúi chào cung kính…
Vẫn phong thái ung dung ấy, vẫn chiếc mặt nạ đen đeo nửa, cùng đôi mắt sắc hơn dao! Boss nhẹ nhàng lạ thường:
-Sao rồi?
-Có vẻ khá hơn rồi ạ.( Ixs)
-Đừng để cô ấy ra ngoài.
-Vâng……Mà….tại sao ngài ko gϊếŧ cô ta luôn?( Ixs)
-Là em gái nuôi của ta!
Ixs ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn mắt Boss nhưng bị ánh mắt sắc ấy dọa cho sợ tới mức ko dám nhìn thẳng, thì ra là như vậy mà bao lâu nay Rane luôn làm theo ý mình đến mức coi thường lệnh của Boss….
*.*
Đã hơn 2 ngày nay Duyên ko đi học, Hoàng thường xuyên tới động viên cô và mua hoa quả cho cô….
Cậu ta khen cô xinh, ôm cô vào lòng dỗ dành như con nít vậy! Và cô cũng vui hơn, nhưng cứ nghĩ đến Quang 2 hàng mi lại sụp xuống, chán nản. Chẳng biết bây giờ anh ấy như thế nào? Cô muốn tới đó quá, cô ko muốn vì mình mà Quang phải chịu những tủi nhục đau đớn đó, đều tại cô đã khuyên anh nên đi “họp phụ huynh” hôm đó, cũng tại cô mà anh đuổi theo bọn chúng để rồi…..
*.*
Quang được chữa trị tại bệnh viện của tổ chức cũng được 4 ngày rồi, hôm nay anh được Ratani và cấp dưới đưa đến một phòng giam tối mịt, chúng trói tay và chân anh vào chiếc ghế tựa nhỏ, bịt mắt anh bằng một dây vải đen, đặt ở giữa phòng. Biết trước mình sẽ trở thành trò đùa của chúng nên Quang rất bình thản….
-Tại sao anh lại bị đưa đến đây?Anh đã đắc tội gì với Rane?À ko, với Waraky?( Ratani nhẹ nhàng hỏi, cô ta khá nhẹ nhàng với “trò chơi” của người khác)
-……
-Anh ko muốn trả lời cũng được, nhưng t thấy khá thương hại cho anh, rơi vào tay Rane đã đành, giờ lại chính tay Waraky biến thành “trò chơi”….
-Tôi ko hiểu cô đang nói gì…..Waraky….là ai?( Quang)
-Boss của chúng tôi!!!!
Quang như có cây búa đánh mạnh vào đầu, cái gì? Là Boss đã đích thân giam giữ anh ư? Kiểu này thì…..
*.*
Ngày hôm đó, chúng vẫn đưa cơm đều đặn cho Quang, nhưng…..
12h đêm hôm ấy.
Waraky mặc một bộ đen từ đầu đến chân, đi tới đâu là hơi lạnh tỏa ra tới đó, khiến người đứng gần rùng cả mình….
Chiếc mặt nạ đen che nửa khuôn mặt ấy vẫn để lộ ra đôi môi không động đậy trước bất kì tình huống nào (kiểu vô cảm xúc) và mái tóc ánh kim bạc che mái (kiểu vừa teen vừa lãng tử í)…..
“Cộp….cộp….cộp” – tiếng đế giày của Boss vang lên trong đêm tối, hắn đang tiến về căn phòng giam giữ Quang!!
“Cạch” – cánh cửa căn phòng mở ra.
Người có bí danh Waraky bước vào.
Quang biết có người vào, tâm trạng cũng đề phòng hơn, may là anh chưa ngủ.
Boss nhìn Quang chằm chằm, rồi nói:
-Hừ….. “con chuột” em gái tôi bắt đây hả?
“E gái?! Thì ra Rane là e gái của Boss *nhưng thật ra chỉ là e gái nuôi*” – Quang nghĩ.
Trả lời Boss là tiếng nói cung kính của Ixs.
-Mấy ngày ở đây thấy có “vui” hơn chút nào ko?( Boss lại cất giọng đều đều, nhưng quyền lực)
-Ng…..ngươi là Waraky?( Quang)
Boss cười nhếch.
-Ngươi biết tên ta?
-Nghe danh đã lâu, giờ mới được gặp mặt, phiền các người có thể bỏ chiếc khăn này ra cho t được diện kiến khuôn mặt của ngài ấy được ko?( Quang)
-Xin lỗi nhé, ko được rồi. Làm như vậy để ngươi ko thể biết người đã gϊếŧ ngươi là ai, để xác của ngươi được “nghiền nát” bởi một “người nào đấy” ko biết mặt, như vậy mới ko oán trách ta được!(Boss)