Chương 36: Thử nghiệm (P1)

*Căn cứ:

-Dạo này anh có vẻ quan tâm tới cô ta nhỉ!?( Rane nói với Boss)

-Hừ…. Không cần em phải bận tâm, tôi yêu cầu việc gì, e ko nhớ sao?( Boss nghiêm nghị)

-Nhưng…..e có lí do…không thể rời khỏi ngôi trường đó được!

-Lí do là gì?

-Ừm….thì….lâu lâu mới có nghề mới, e thích thì e làm thôi.

-Kể cả tôi ra lệnh e vẫn ko rời khỏi đó sao?

Rane chỉ cười trừ, không đáp lại.

*Sáng hôm sau, tại nhà Vi/Duyên

“Reng…..reng….reng” – điện thoại của Quang reo lên đánh thức giấc ngủ của cô… thì ra Quang quên điện thoại ở nhà…

Cô lấy nhẫn đổi giọng thành giọng của Quang và nghe máy:

-Alo? Ai vậy? Có việc gì?

-Duyên? E sao vậy? Ai đang nghe máy vậy? – Quang ở đầu dây bên kia.

Cô vội vàng cất nhẫn đổi giọng đi và trở lại giọng bình thường:

-Vớ vẩn, ai nào, em đây! Tại vừa e dùng nhẫn đổi giọng nên…

-Em làm trò gì vậy? Anh còn tưởng…. Dậy tự nấu bữa sáng nhé, hôm nay tại trụ sở có chút việc.

-Ok a.

15p sau, cô đã ăn sáng xong xuôi,khóa cổng lại, cô lấy xe đạp và đi tới trường.

Đang là mùa thu nên bầu trời đẹp lắm, nắng sớm vàng nhạt ton sur ton với màu lá rụng ven đường. Cảnh vật bình thản vậy mà có vẻ Duyên lại lo lắng và sợ hãi 1 điều gì đó…. Phải, hôm nay có tiết Anh!

Vừa cất xe xong, cô đi trên hành lang thì Hoàng từ đâu chạy tới nắm lấy tay Duyên.Cô ngạc nhiên:

-Cậu….

-Im lặng đi. Trước khi t đòi hỏi thứ gì đó xa hơn.( Hoàng cười mỉm)

-Bỏ ra mau!!

-Coi như trả ơn vụ hôm trước tôi đã cứu cậu!

-….(Duyên đành im lặng)

…..Vào đến cửa lớp….

-Vào lớp rồi. Bỏ ra đi!( Duyên hẩy hẩy tay Hoàng ra)

-Ko!!

-Bỏ ra( Vừa nói cô vừa hất tay Hoàng ra và tiến về phía chỗ ngồi)

Thấy Quân vẫn ngồi chỗ của Đức, Duyên ngạc nhiên:

-Ừm….hôm nay ….cậu ta vẫn ko đi học à?

-Tôi chịu thôi. Chắc lát nữa cậu ta sẽ đến( Quân nhẹ nhàng)

Duyên còn đang đứng mải suy nghĩ thì bị Quân cầm cổ tay kéo ngồi xuống sát cậu ta luôn!!! Hoàng cũng nhìn thấy, mặt cậu ta như biến dạng.

-Nè, làm cái trò khỉ gì vậy?( Duyên thì thầm)

-Một chút thôi!

-Cậu…

Quân càng kéo Duyên ngồi sát hơn nữa, tay vòng qua eo….Ôi no, Hoàng đang bốc khói cuối lớp kìa.

-Bỏ ra được rồi đấy!( Duyên lại giục)

-Cậu ngại à?( Quân trêu)

-Hừ, ngại cái gì mà ngại! Bỏ ra mau, khó chịu lắm!( Haizz, đúng là mất cảm giác thật rồi)

...

Một lát sau thì Đức đến…

Quân đành về chỗ của mình. Hoàng giận luôn, cả tiết ko nói năng gì@@@

P.s: Chương sau mới thử nghiệm nhá ^^