Chương 30: Chuyện của Rane (P2)

*Rane còn là e gái cưng của Boss (e nuôi hoy) nên khá được nuông chiều và giao cho những nhiệm vụ khá là nhàn hạ @@

....

Bỗng….cô ta giật mình…

Bởi vì?

Cô ta nhìn thấy một hình ảnh người con gái khoảng 18 tuổi, phía dưới bức ảnh có ghi Win Shetly (1986 – 2011) ( Đây là năm sinh năm mất á)

“Ôi trời, giống con nhỏ đó quá, tuy có vài nét khác nhưng ko thể nhầm được, không thể nào, e sinh đôi, hay…hay ả ….vẫn còn sống????” – Rane nghĩ.

Cô ta lăn xuống….lăn xuống…

Một tấm ảnh nữa hiện ra… là Key Rime (1981 – 2016) cũng tầm 18 tuổi.“Cái gì????? Là…là…Key??” – Cô ta lẩm bẩm.

Cô ta lao ra khỏi phòng tra cứu, bất ngờ gặp Wayie ở cửa phòng.

Cô ta mở to mắt hết sức có thể, môi mấp máy…

-K…k….key?

Hắn – Wayie ngước lên nhìn cô ta, ánh mắt khıêυ khí©h:

-Biết…rồi…à?

-Quả nhiên. Vậy….ngươi…cũng biết Win, cô ta còn sông phải ko? Và đang rất gần chúng ta nữa!!

-…(Wayie im lặng, lừ lừ nhìn Rane)

Cô ta hét lớn:

-Tại sao? Tại sao? Tại sao ả ta còn sống? Tại sao ngươi biết mà ko nói với ta, cả Boss cũng biết, đúng ko?( Rane nói như hét)

-….(Vẫn im lặng)

-Các người, biết cô ta còn sống sao ko thủ tiêu luôn đi, nếu các người ko làm được…THÌ ĐỂ TÔI!!!!

* Sáng hôm sau, tại nhà Duyên

Cô đang nói chuyện điện thoại với người đàn ông tên Đăng.

-Cái đó….xong chưa?

-Xong rồi, chị có thể qua lấy.

-Ok, có cái đó thi thoảng lừa lọc bọn chúng cho vui chứ!

-Vâng, khi nào thì chị qua?

-Ừm….mai nhé!

-Ok chị.

Cô tắt máy, nhìn lên phía thời khóa biểu, thở dài nhẹ nhõm. (Vì hôm nay làm gì có môn Anh)

Một lúc sau, cô lấy xe ra khỏi cổng, đang xoay người khóa cổng lại thì có người vỗ vai cô từ đằng sau, cô bất giác quay lại và “Chụt” – Hoàng bất ngờ ….hôn cô…

-Cậu….( Duyên chưa kịp nói gì thì Hoàng lại hôn cô lần nữa)

Oimeoi, quá nhanh quá nguy hiểm.

-Này, bỏ ngay cái thói….(Chưa kịp nói hết lại bị hôn lần nữTruyenHD@@@)

Lần này, cô lấy tay đan thành hình chữ X trước mặt và nói:

-Cậu có biết cậu vừa làm cái trò khỉ gì ko?( Cô ko rung động, chỉ là…..đang tức giận)

-Đó là cách chào hỏi của tôi đó, hãy quen với điều đó đi!

-Cái…?( Duyên nghẹn luôn)

-Ngạc nhiên lắm à, hay là để t “chào hỏi” thêm vài cái nữa….

Duyên tức giận, quay người lên xe và đạp thật nhanh…

Đằng sau, Hoàng vừa mỉm cười vừa tức tốc chạy theo…

*Đến trường

Cô đến trước, đang đi lên cầu thang thì bắt gặp cô giáo chủ nhiệm