-Tổ chức…tổ chức phát hiện ra em rồi!!( Duyên)
-Cái gì? E nói sao?( Quang)
-C…có máy nghe lén ở phía sau gáy em….
-E có đoán được ra là ai làm việc đó ko?
-E…em….ko rõ nữa!
-Thôi được rồi, đợi anh về!
-V…vâng!
*1h sau:
Khi Quang bước vào nhà thì thấy cô đang ngủ trên ghế sofa, anh liền cởϊ áσ khoác ngoài, đắp lên cho cô, rồi nằm phía ghế đối diện, âu yếm nhìn cô, trong lòng xen lẫn những nỗi lo lắng….
Sáng hôm sau….
-A…! Trời sáng rồi!( Duyên lười biếng nói)
-Ừm, e dậy ăn sáng đi thôi!
-Ôi trời, ngủ 1 lát nữa đi mà, vẫn còn sớm chán!
-Em…ngày càng giống học sinh cấp 3 hơn rồi đấy!
-Ý anh là e trở nên trẻ con sao?
-Ừm thì….
-Chuyện hôm qua….(Cô chuyển chủ đề)
-Đừng nghĩ nhiều nữa, để anh lo.
Cô bật dậy khỏi giường, VSCN rồi dắt xe ra cổng….
-E đi học đây!
-Ơ! Ăn sáng đâu mà đã đi?
-E đến trường ăn cũng được!
-Này….này…..!
________Ở trường_______
-Ê! Duyên!( Vừa gặp Duyên ở nhà xe Đức đã tới chào hỏi)
-Chào!(Duyên đáp)
Đức cho tay vào trong cặp lấy ra một thứ gì đó rồi đưa cho Duyên:
-Phần cơm sáng của cậu này!
-Hả? Sao…sao cậu biết t chuẩn bị đi mua đồ ăn sáng?( Duyên ngạc nhiên)
-Ờ thì….tôi đoán vậy.
-Ừm….cảm ơn cậu nha!( Duyên)
-Đâu, t mới là người phải cảm ơn cậu vì đã giảng bài cho t ngày hôm qua chứ!
Kể từ ngày Đức xuất hiện, cậu ta cứ bám chặt lấy Duyên, mời cô đi ăn, đi chơi….mà cô ko biết rằng Quang đã phải dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cô….(tội nghiệp ^^)
Vài ngày sau, ở trường….
Hoàng bất ngờ hẹn gặp riêng Duyên ở bãi cỏ sau trường:
-Dạo này cậu thân thiết quá đối với tên Đức đó rồi đấy!( Hoàng nổi giận)
-Thế thì sao?( Duyên hờ hững)
-Chẳng phải cậu nói nhờ t giúp cậu…thích ….tôi còn…gì?
-Hờ, thế thì sao nào? Bộ cậu muốn lúc nào…..
Chưa kịp nói hết câu thì cô đã bị Hoàng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi rồi…..^^
Trong lúc cô vẫn còn đơ ko hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cậu ta nói:
-Hình phạt cho cậu đấy!
-Là một nụ hôn?( Duyên ngơ ngác)
-Ừ.( Hoàng thản nhiên như ko có chuyện gì xảy ra)
-Cậu dám…..(Duyên nổi cáu định đưa tay lên bạt tai cậu thì bị Hoàng giữ tay lại)
-Sao cậu phản ứng thái quá lên vậy?
*Bởi vì cô nhớ lại nụ hôn hình phạt của Max cách đây 8 năm*
-K…Không có gì.(Cô quay người bỏ đi)
Giờ ra về……
-Duyên! Đi ăn trưa với tôi nhé!?(Đức)
Bỗng Hoàng từ đâu tới nắm cổ tay Duyên và nói:
-Hôm nay cô ấy có hẹn với t rồi.
-Cậu….(Đức bị nghẹn ko nói nên lời)
-Hôm nay t ăn trưa ở nhà cũng đc.(Duyên)
-Vớ vẩn! Đi ăn với tôi!( Hoàng kéo tay Duyên đi trong sự tức tối của Đức)
……….Ăn trưa xong, cả hai đang trên đường về nhà……..
-Ừm….Duyên này, tôi có điều muốn nói với cậu!( Hoàng bối rối)
-Sao mấy hôm nay thấy Quân im bặt thế nhỉ?(Cô ko nghe rõ, liền chuyển sang chủ đề khác)