Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Học Bá Hôm Nay Chọc Đến Tiểu Nãi Bao Rồi Sao

Chương 7: Tin tức tố vị sầu riêng của cậu lại phát ra!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit by Bất Tương Lộ

▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸

Phó Viên Tấn quay đầu liếc mắt nhìn Kha Thời Giai trừng một cái, ý trong ánh mắt là muốn hắn câm miệng, đáng tiếc Kha Thời Giai không để mình bị đẩy vòng vòng a!

"A! Thật thối, Phó Viên Tấn tin tức tố vị sầu riêng của cậu lại phát ra!" Kha Thời Giai nói rất lớn lớn, đột nhiên che mũi lại, vẻ mặt ghét bỏ, từ chỗ của mình nhảy dựng lên, nhảy một chút cách khỏi chỗ Phó Viên Tấn.

"A?" Phó Viên Tấn lập tức ngửi ngửi, vội vàng từ trong ngăn kéo lấy ra thuốc ức chế phun lui tới trên cổ mình.

Nguyễn Tinh Thư vừa nghe thấy tin tức tố vị sầu riêng liền lập tức quay đầu nhìn Phó Viên Tấn, thấy Phó Viên Tấn đang liều mạng phun thuốc ức chế lên cổ mình.

"Phốc, ha ha ha ha ha ha, cậu vậy mà lại tin, ngốc a! Ngọa tào, ha ha ha ha ha." Kha Thời Giai bị Phó Viên Tấn hành làm cười không ngừng, cười đến mức đau bụng, không dừng được đến mức phải đỡ lên cái bàn bên cạnh.

"Kha Thời Giai! Cậu chết chắc rồi!" Phó Viên Tấn mắt thấy thật vất vả mới có một Omega tới, còn chưa kịp động đến, cứ như vậy bị móng vuốt của Kha Thời Giai làm thất bại.

Phó Viên Tấn tiến lên đánh Kha Thời Giai, Kha Thời Giai không kịp cười, lập tức phản kháng, đáng tiếc vừa mới cười nên mất lực, bị Phó Viên Tấn bắt được tay.

Phó Viên Tấn liên tục cào ngứa Kha Thời Giai, làm hắn cười, để cho hắn cười đủ!

Nguyễn Tinh Thư nhịn không được cười ra tiếng, mi mắt cong cong cười, giống như mặt trăng lưỡi liềm.



Bạn học khác trong lớp cũng muốn đi chào hỏi Nguyễn Tinh Thư, nhưng mà lại không dám, bởi vì không thân, lỡ như Nguyễn Tinh Thư không để ý tới mình làm sao bây giờ.

Chuông vào học vang một tiếng, một người đàn ông trung niên ục ịch đi đến lớp Một, trên tay ôm sách, trên đỉnh đầu trụi lủi, ở dưới đèn có thể phản xạ ánh sáng, đeo mắt kính, âm thanh nói chuyện giống như là sét đánh.

"Vào học!"

Nguyễn Tinh Thư vừa thấy vị giáo viên này liền biết là không dễ chọc, vừa thấy thời khoá biểu là vật lý, trực tiếp choáng váng.

Tại sao là vật lý a! Nguyễn Tinh Thư bưng một khuôn mặt như khóc tang, nét trẻ con trên mặt nhăn thành một đoàn, hai má phồng phồng, bên cạnh vươn tới một bàn tay nhéo nhéo, Nguyễn Tinh Thư còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy lớp trưởng hô đứng dậy.

Nguyễn Tinh Thư theo phản xạ có điều kiện lập tức đứng lên, trên mặt mang theo khẩn trương.

"Cúi chào."

"Chào lão sư." Nguyễn Tinh Thư khom lưng xuống, lúc ngẩng đầu lên thấy giáo viên vật lý đã mở nhiều sách ra, cầm phấn viết lên bảng đen đề bài sắp giảng hôm nay.

Nguyễn Tinh Thư mở ra sách vật lý mới, lấy notebook từ cặp sách, nghiêm túc nghe giảng.

"Cái này, đây là giáo viên môn vật lý, cậu có thể gọi ông ấy là thầy Trần, ngày thường lúc vào học có hơi hung dữ, nhưng mà tan học cậu nói giỡn như thế nào đều được, thầy ấy như thế nào cũng sẽ không tức giận, thầy ấy là beta, cho nên nếu cậu ở trên lớp học của thầy ấy nói chuyện quậy phá, cho dù là Omega thầy ấy cũng sẽ không thương tiếc."



Vưu Trĩ An ở nhắc nhở Nguyễn Tinh Thư, nhất định phải nghiêm túc một chút, lỡ như bị thầy Trần theo dõi chú ý sẽ không tốt.

Giản Tư tốt xấu là Alpha, trong xương cốt vẫn có tồn tại tư tưởng thương tiếc Omega, nhưng mà thầy Trần thì không giống.

"Đã biết." Nguyễn Tinh Thư nhỏ giọng nói, sau khi nghe thấy Vưu Trĩ An nói như vậy, càng thêm nghiêm túc, không dám thất thần, sợ hãi vị thầy giáo nghiêm khắc này sẽ gọi cậu lên trả lời câu hỏi.

Liên tục hai tiết học đều là môn vật lý, một tiết rưỡi đầu thầy Trần đều giảng bài, cuối cùng còn nửa tiết học bắt đầu gọi người trả lời câu hỏi, Nguyễn Tinh Thư cúi đầu xuống, như muốn chôn đến ngực.

Thầy Trần lướt qua vài người, đột nhiên thấy vị trí không ai ngồi đột nhiên có người.

Mắt nhỏ của thầy Trần nhíu lại, ngón tay trực tiếp đưa tay qua, chỉ vào Nguyễn Tinh Thư.

"Em, là em, đứng lên trả lời câu hỏi, đáp án tính toán của đề này là gì, tôi trước kia không thấy qua em, mới chuyển tới sao?" Thầy Trần đẩy mắt kính một chút, trên tay cầm con chuột, chỉ đề trên màn hình.

"Hôm nay mới chuyển qua tới, bài này đáp án là, đáp án là..." Nguyễn Tinh Thư tính không ra, cầu cứu nhìn về phía Vưu Trĩ An, Vưu Trĩ An cầm bút vẫn chưa tính ra, còn đang liệt công thức.

Phía sau truyền tới một giọng nam trầm thấp: "d2=qUT2/16m."

- --------------*--------------------

Nghe nói học lý nhiều quá sẽ hói đầu ( ˙꒳

˙)
« Chương TrướcChương Tiếp »