Chương 3: Sơ ngộ

EDIT & BETA: DUYÊN CHANH CHUA

Cố Kim Dạ về đến nhà, từ trong túi móc ra chìa khóa, mở ra ngăn kéo, từ bên trong lấy ra từng cuốn tử ( cuốn tử? Cuốn Màu Tím? Cuốn Chết? =))), mặt trên tràn ngập người nào đó mà hứng thú yêu thích, bảng giờ giấc, người tiếp xúc, bạn tốt, người thân mật khác phái, sau khi tan học đi đâu, cuối tuần đi đâu học bù, không học bù thì đi đâu, hôm nay đi ra ngoài cùng mẹ, ngày mai cùng biểu ca đi ăn kem ở cửa hàng, hình như tất cả chỉ tràn ngập những việc mà hằng ngày mọi người thường làm, sau đó lại mở ra một hộp sắt đang đóng, tràn đầy hình chụp lén của mỗ thiếu nữ, lúc ăn cơm, đang cười, lúc mà dẩu miệng làm nũng, lúc ăn kem ly, lúc ăn kẹo que, bộ dáng khi chờ đợi bạch tuộc viên nhỏ, toàn bộ toàn bộ, đều là Giản Tiểu Tiểu.

Cố Kim Dạ đã sớm phát hiện chính mình điên rồi, bắt đầu từ lần đầu tiên nhìn thấy Giản Tiểu Tiểu, là đêm mưa ba năm trước đây, Cố Kim Dạ từ lớp học bổ túc về nhà, đang đi trên con đường quen thuộc về nhà, một tay cầm ô một tay cắm ở trong túi quần, chuẩn bị đi cửa hàng tiện lợi mua một lon Coca, đi đến cửa hàng tiện lợi thì phát hiện ở cửa có một thiếu nữ mặc đồng phục sơ trung, đó là Giản Tiểu Tiểu lúc còn chưa có phát dục, cả người gầy gầy ba ba, tóc dài dính ở trên mặt, nước mưa theo sợi tóc "tích táp" chảy xuống, thiếu nữ mặt tái nhợt, cánh tay ôm mình đứng ở trước cửa cửa hàng tiện lợi nhìn chung quanh, như là đang đợi người nhà đến đưa dù.

Như vậy liền trong nháy mắt, Cố Kim Dạ cảm thấy có thứ gì ở trong lòng nở rộ, có một suy nghĩ chưa bao giờ từng có trong đầu nhảy ra, hắn liền đứng ở cửa hàng tiện lợi cách đó không xa, nhìn rất lâu, cho đến khi ba của thiếu nữ đó tới đưa dù, ôm bả vai thiếu nữ rời khỏi. Bắt đầu từ ngày đó, Cố Kim Dạ mỗi ngày tan học thì không giống như thường ngày chậm rì rì thu thập cặp sách chậm rãi đi trở về nhà, mà là mỗi ngày xe đạp trên dưới học ( cần sự trợ giúp chỗ này không hiểu _), đầu tiên lao ra phòng học, sau đó làm bộ đi ngang qua ở cửa cách vách sơ trung thả chậm bước chân tìm kiếm mạt thân ảnh kia, rốt cuộc trăm phương nghìn kế dưới từ trong miệng bạn học trong lớp bổ túc biết được tên cô gái cách vách sơ trung tên là, "Giản Tiểu Tiểu".

Cố Kim Dạ lại thăm dò địa chỉ gia đình cô, lúc tốt nghiệp cuối cấp sơ trung, thì cha mẹ muốn ở riêng, bình tĩnh cùng mama đề nghị, dọn đi tới tiểu khu cách trung học Nam Phong rất gần, nói là tới đó đọc sách dừng chân một lát, kỳ thật là nghĩ đến Giản Tiểu Tiểu càng gần một chút, không nghĩ tới khách trọ dưới lầu nhà Giản Tiểu Tiểu dọn đi rồi, vừa lúc thuê tới nhà dưới lầu cô, Cố Kim Dạ cảm thấy đây chính là trời cao giúp chính mình, kì nghỉ hè kia, hắn mong chờ nhất chính là ngày khai giảng! Khai giảng, liền có thể dọn đi qua, liền có thể cùng Giản Tiểu Tiểu ở gần một chút.

"Kim Dạ, buổi sáng mẹ đi ra ngoài mua đồ ăn mới biết được nguyên lai người mỗi ngày trên lầu đều cùng mẹ chào hỏi, chính là mẹ của bạn học trong lớp con."

Mẹ Cố lúc ăn cơm cùng Cố Kim Dạ nhắc tới, mẹ Cố là giáo viên âm nhạc ở học viện, ngày thường tâm tư ngoài âm nhạc chính là Cố Kim Dạ, mỗi ngày đều nấu cho Cố Kim Dạ các loại canh bổ tốt cho sức khỏe, dù sớm hay muộn gì cơm đều là cơm mỹ vị nhất có dinh dưỡng để làm cho Trạng Nguyên, ở riêng phảng phất cũng không có ảnh hưởng gì tới bà, bà vẫn là lão sư âm nhạc ưu nhã bình tĩnh.

"Ân, con biết, lúc đi học trên đường con có thấy qua cô ấy."

"Bất quá nghe mẹ con bé nói, bạn học này của con thành tích không tốt lắm, nghe nói con là Trạng Nguyên nên mẹ con bé muốn cho con bé mỗi ngày cùng con cùng nhau làm bài tập, như vậy sẽ làm cho con bé học tập một chút phương pháp học của con. Mẹ không thể không đáp ứng, nếu con cảm thấy ảnh hưởng tới con thì cự tuyệt đi, rốt cuộc cao trung cũng có ba năm, thi đại học rất quan trọng."

Mẹ Cố cũng không dám quấy rầy Cố Kim Dạ, tuy rằng nhi tử từ nhỏ đến lớn không có cảm xúc gì, đều thực hiện theo lệnh người lớn nên khá yên tâm, không giống các nam hài tử khác, vì vậy không bao giờ làm người lớn nhọc lòng, từ nhỏ Cố Kim Dạ đều đứng hạng nhất, dù là các phương diện gì đều là nhất.

"Ân, không có việc gì, có thể, dù sao con một mình học tập cũng thực nhàm chán"

Mẹ Cố kinh ngạc khi Cố Kim Dạ nói như vậy, từ nhỏ đến lớn Cố Kim Dạ đều không thích cùng các bạn khác chơi, cảm thấy bọn họ quá ngây thơ, chưa từng chơi đùa các trò hạt cát lâu đài đất dẻo cao su, cũng không bao giờ chơi trò đánh nhau nhặt nhánh cây, Cố Kim Dạ thích nhất cùng cữu cữu chơi, cữu cữu là thiên tài vật lý học cao đẳng ở nước Mỹ, sau khi tốt nghiệp thì ở lại nước Mỹ làm thực nghiệm, mỗi năm về nước Cố Kim Dạ thích nhất quấn lấy cữu cữu thảo luận đề vật lý, giống như một tiểu đại nhân.

"Thật vậy chăng Kim Dạ, con không cần miễn cưỡng, hiện tại chính yếu nhiệm vụ của con là bảo đảm học tập chính mình."

"Thật sự không có việc gì mẹ, con cảm thấy có một người ngu ngốc cùng con cùng nhau học tập càng có thể khích lệ chính mình hơn."

Mẹ Cố lập tức không có lời gì để nói, bất quá này cũng chính là tính cách Cố Kim Dạ... Đối đãi bạn cùng lứa tuổi chính là độc miệng như vậy.

"Vậy được rồi, mẹ ngày mai thế con xuống dưới đáp ứng, mẹ thấy người nhà trên lầu kia khá tốt, mẹ con bé đặc biệt rất tốt luôn hết lòng." có thể để mẹ Cố hay bắt bẻ khen như vậy, đó là thật sự khá tốt.

Cố Kim Dạ mặt ngoài mặt vô biểu tình, trên thực tế trong lòng đã vui vẻ nghĩ hiện tại liền đem Giản Tiểu Tiểu đưa vào trong nhà.

"Lão mẹ! Mẹ đang nói đùa cái gì vậy a, con mới không cần mỗi ngày đều cùng Cố Kim Dạ làm bài tập! Chết cũng sẽ không đi!"

Nghĩ đến hôm nay Cố Kim Dạ đối với chính mình làm cái gì Giản Tiểu Tiểu liền giận sôi máu, nếu là mỗi ngày cùng hắn ở một phòng, chính mình thế nào cũng bị ăn sạch sẽ!

"Giản Tiểu Tiểu, con có phải hay không không biết chính mình mấy cân mấy lượng a? Ở dưới lầu là đại học bá tốt như vậy, tài nguyên sao con không chiếm, tiện nghi này con có nghĩ bị người khác nhặt không? Mẹ không phải muốn con cùng hắn giống nhau lấy cái danh hạng nhất trở về, mẹ chỉ là muốn cho con học tập phương pháp học tập của hắn, ít nhất lúc thi đại học có thể cho mẹ một số điểm tốt!"

Mẹ Giản quả thực bị nữ nhi ngốc của chính mình tức chết rồi.

"Mẹ! Mẹ không biết, Cố Kim Dạ, Cố Kim Dạ hắn là biếи ŧɦái!"

"Con thật đầu óc hư toàn suy nghĩ rác rưởi! Nói người ta như vậy, mẹ thấy người ta rất bình thường, con mới biếи ŧɦái nhất, cả ngày chỉ biết ăn ăn uống uống xem phim hoạt hình, xem trinh thám Conan từ nhỏ cho đến lớn, người ta ( Conan) vẫn là học sinh tiểu học, còn con là học sinh cao trung, không biết học tập, xem phim hoạt hình! Con giống biếи ŧɦái nhất."

Giản Tiểu Tiểu bị mẹ nói thì á khẩu không trả lời được, như thế nào cũng nói bất quá mẹ cảm thấy Cố Kim Dạ là một học sinh có tư tưởng tốt. Bất đắc dĩ ngày mai bắt đầu chỉ có thể cùng Cố Kim Dạ cùng nhau học tập. Giản Tiểu Tiểu nằm trong ổ chăn, nghĩ đến Cố Kim Dạ liền phản xạ có điều kiện cảm thấy vυ" trướng đau, hảo nghĩ lại có người niết chính mình giống vậy, lại bị tư tưởng đáng sợ loại này dọa đến chính mình, yên lặng phỉ nhổ chính mình như thế nào còn bắt đầu hoài niệm loại cảm giác này. Không được không được, mau mau đi ngủ, ngủ rồi liền sẽ không suy nghĩ.

Bên kia Cố Kim Dạ cũng không chịu nổi, đây là lần đầu tiên hắn sờ ngực con gái, vẫn là to gan như vậy, như vậy muốn làm gì thì làm là sờ, niết, buổi sáng, Cố Kim Dạ dậy sớm hơn ngày thường hẳn là dậy sớm tẩy rửa qυầи ɭóŧ dơ bẩn bị chính mình bắn đầy dịch trắng.