- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Hoành Hành Ngang Ngược
- Chương 32: Anh hùng hậu đại (7)
Hoành Hành Ngang Ngược
Chương 32: Anh hùng hậu đại (7)
An Thúy nhìn về phía Tần Lệ, Tần Lệ từ trong đám người đứng lên, lúc đi qua Chu Ngọc, Chu Ngọc vỗ vỗ bả vai cô ta, mắt lộ có ý cổ vũ. Tần Lệ cười cảm kích cô ta, thời điểm nhìn về phía An Thúy, ánh mắt tràn ngập khıêυ khí©h và âm ngoan.
“Oánh tỷ cố lên!”
“Oánh tỷ cẩn thận một chút, Tần Lệ từ ban sơ trung nhảy lên, quyền cước rất lợi hại.”
“……”
Nguyên bản Tần Lệ là lão đại của ban nữ sinh, không ai dám trêu chọc cô ta. Từ khi An Thúy tới, bởi vì năng lực của An Thúy và mị lực của An Đại Bảo, hơn phân nửa người đều thay đổi, hướng về phía An Thúy, Tần Lệ chỉ còn lại có một bộ phận nhỏ người theo đuổi có tính ích kỉ, thủ đoạn ngoan độc như cô ta. Trong khoảng thời gian này Tào Mãnh liên tục trêu chọc An Thúy, cô ta và đám chó săn kia của mình bỗng kỳ dị an tĩnh xuống, trong lúc nhất thời làm không ít người quên mất cô ta.
Lúc Tần Lệ đứng lên, cái loại khí thế ngoan độc trên người cô ta làm không ít người nháy mắt cảm giác da đầu phát lạnh.
Vừa thấy chính là một nhân vật tàn nhẫn, ngoan độc.
An Thúy đi đến đối diện Tần Lệ.
Tần Lệ lớn lên tương đương diễm lệ, nhưng ánh mắt âm ngoan, làm cô ta nhìn giống như một con rắn độc còn lộ ra thần sắc xinh đẹp.
Cô ta nhìn mặt cô, nói: “Gương mặt này của cô thật xinh đẹp, đáng tiếc, không phải là gương mặt của tôi.”
Cô ta nói xong, huấn luyện viên còn chưa thổi còi, lại đột nhiên tập kích lại chỗ của An Thúy.
An Thúy đã sớm đoán được loại người này sẽ không có khả năng sẽ tuân theo quy củ chờ huấn luyện viên thổi còi mới ra tay, sớm có phòng bị, cho nên cô ta không thể đánh lén thành công, hai người nháy mắt đánh giá đối phương.
Tần Lệ 12 tuổi gϊếŧ mẹ kế của cô ta, chuyện này ở lúc ấy khiến cho rất nhiều người quan tâm, ngay từ đầu mọi người tưởng mẹ kế ngược đãi con gái riêng của chồng, cho nên cô ta mới bị bức điên đến gϊếŧ người, nhưng mà cuối cùng điều tra ra kết quả, thế nhưng là mẹ kế đối xử với Tần Lệ rất tốt, ăn uống chưa bao giờ bạc đãi cô ta, mà lý do cô ta gϊếŧ người là bởi vì mẹ kế mang thai, cô ta cho rằng sau khi sinh được con của chính mình, mẹ kế sẽ giống các bà mẹ kế khác, đối xử với cô ta không tốt.
Mà bởi vì Pháp luật ở nước M, kẻ phạm tội ở độ tuổi 12 không cần phụ trách trách nhiệm hình sự, cho nên cô ta chỉ bị đưa vào Trung học Thanh Nham để tiếp tục đi học, tiếp thu sự mài giũa cùng cải tạo.
Thành tích học tập của cô ta cũng chẳng ra gì, nhưng về công phu quyền cước lại rất không tồi, người khác nhìn đều có thể cảm giác được nắm tay của cô ta mang theo gió ác cùng sát khí, có một loại cảm giác giống như mỗi một quyền đều có thể đem cái bàn cường ngạnh đánh nát.
An Thúy cũng cảm giác được nắm tay của cô ta cường ngạnh, động tác nhanh nhẹn, tay phải ra quyền pháp mang theo quyền phong đánh úp lại, An Thúy nhíu mày, nghiêng đầu né tránh, lại đột nhiên cảm giác được một trận đau đớn nơi gò má, cùng cô ta tạo khoảng cách, duỗi tay sờ thử, sờ thấy máu.
Nhưng cũng không cho những người khác có thời gian phản ứng lại, Tần Lệ lại đánh tới.
Rất nhanh, trên mặt An Thúy lại có thêm một vết máu.
Rất kỳ quái, cô rõ ràng đã tránh khỏi nắm tay của cô ta, da thịt của hai người đều không có tiếp xúc, vì cái gì cô sẽ bị thương? Sau đó, An Thúy hiểu rõ.
Cái nữ nhân đê tiện này, cư nhiên ở khe hở ngón tay dấu kim châm. Lúc cô ta dùng nắm tay nhằm về phía An Thúy, yên lặng để lộ ra châm, cắt qua mặt của cô.
Thật giỏi, về sau khi loại người này đi tòng quân ra chiến trường, thời điểm gặp phải nguy cơ, cũng chỉ là người sẽ đem đồng đội đẩy ra làm lá chắn cho bản thân, loại người này, cô ghét nhất. Đôi mắt của An Thúy bỗng dưng trầm xuống.
Cô tạo ra động tác giả, lúc Tần Lệ mắc mưu, lại lần nữa đem kim châm giấu ở khe hở của ngón tay lộ ra đột kích, đột nhiên hạ thấp thân mình vòng đến bên cạnh cô ta, đồng thời duỗi tay đem cánh tay của cô ta kéo ra, cong hướng vào phía trong, dùng sức áp khuỷu tay cô ta, hung hăng dùng nắm tay của cô ta đánh ngược lại cô ta, ngay sau đó một chân đá lên đầu gối của cô ta, làm cô ta lập tức bị quăng ngã trên mặt đất.
Hai pha đảo ngược tình huống cực kỳ sung sướиɠ, tốc độ như tia chớp, bất quá chỉ trong một giây ngắn ngủi, Tần Lệ ngã trên mặt đất đau đến thét chói tai.
“A a a a!!”
Trận này đánh giá được tốc độ của hai bên đều rất nhanh, rất nhiều người còn chưa phản ứng được tại sao trên mặt của An Thúy đột nhiên chảy máu, lúc này Tần Lệ kêu lên, hai huấn luyện viên mới phát hiện không đúng, vội vàng tiến lên, bọn học sinh ngồi vây quanh hai mặt nhìn nhau nghị luận sôi nổi.
“Tần Lệ! Mau kêu người của phòng y tế tới đây!”
Nam huấn luyện viên lập tức kêu học sinh làm việc.
“Cô cư nhiên dám đê tiện như vậy!”
Nữ huấn luyện viên Chu Ngọc lập tức nhìn về phía An Thúy, giận không thể át. Đơn giản là một quyền kia của Tần Lệ tự đánh chính mình, hậu quả phi thường thảm thiết, châm chọc thẳng vào trong mắt của cô ta, vốn dĩ chỉ có châm chọc vào, nhưng bởi vì An Thúy lại đạp một chân của cô ta, cô ta lập tức bị quăng ngã quỳ rạp trên mặt đất, toàn bộ cây kim châm bị đẩy mạnh vào tròng mắt.
An Thúy cau mày từ trong túi lấy ra khăn tay, xoa máu trên mặt, nghe vậy chỉ là nhàn nhạt mà nói:
“Huấn luyện viên Chu Ngọc, đừng nghĩ rằng mình là con gái của Chu lão liền có thể trợn tròn mắt nói dối, một Chu lão hèn mọn mà thôi, liền tính không cần cha nuôi của tôi ra tay, tôi cũng có thể tự mình xử lý. Châm là ai mang đến, muốn điều tra ra dễ như trở bàn tay. Hiện tại tôi cho rằng cô cùng cô ta là đồng lõa, cô cảm thấy tôi sẽ bỏ qua cho cô sao? Ân?”
Khẩu khí của An Thúy tùy ý như thế, nhìn ánh mắt của cô khinh miệt mà ngạo mạn, làm trái tim Chu Ngọc bỗng dưng trầm xuống, lửa giận lúc nãy cũng lập tức tiêu giảm. Châm là ai mang đến thực dễ dàng điều tra ra, thậm chí vết thương trên mặt của An Thúy chính là chứng cứ quan trọng nhất. Sắc mặt cô ta khó coi mà giải thích:
“Tôi không biết cô ấy sẽ làm ra loại việc này, nhưng tôi tin tưởng cô ấy không phải cố ý.”
Các khán giả đang ở phòng phát sóng trực tiếp xem phát sóng trực tiếp, nguyên bản còn đang ở suối nguồn của sự vui sướиɠ suối -Tào Mãnh -nguồn mang đến vui sướиɠ cười ha ha ha, lúc này tất cả đều tức sôi máu:
【 Ngọa tào, cư nhiên có một cái thánh mẫu! 】
【 A a a a a a phiền nhất là nhìn đến loại người này, Thúy Thúy mau đánh chết cô ta!!!! 】
【 Quá ghê tởm, tuy rằng chỉ là một câu ngắn ngủi như vậy, nhưng mị thành công bị sự ghê tởm làm cho ăn không ngon!!! 】
【 Mỗi lần nhìn đến loại thánh mẫu sống này mị liền có một loại xúc động muốn cầm cây chuỳ đập chết đối phương. 】
【 [ Đập chết bọn thánh mẫu các người -GIF]】
【……】
Khóe miệng An Thúy lạnh lùng mà ngoéo một cái, cũng không cùng cô ta nói những lời vô nghĩa, xoay người đi ra ngoài. Trên đường gặp được Tào Mãnh đang đi tới, cô cười lạnh nói:
“Không tồi nha, đây là thứ mà anh muốn cho tôi biết? Xem ra luận đê tiện, vẫn là các người thắng.”
Tào Mãnh tức khắc nổi giận: “Cô nói cái gì? Tôi cùng cô ta không phải cùng một giuộc!”
An Thúy không để ý tới hắn, cô đi lên xe của phòng y tế vừa mới đến, thế nhưng trực tiếp đem tài xế đuổi xuống, đem xe lái đi, khiến cho nhân viên y tế chỉ có thể nâng Tần Lệ đang gào thét đau đớn không thôi, đi bộ đến phòng y tế.
Mà Tào Mãnh đuổi theo xe An Thúy, một bên đuổi theo một bên rống giận: “Uy! Dừng lại cho tôi, nói rõ ràng cho lão tử! Cô nói ai đê tiện? Tôi cùng Tần Lệ một chút quan hệ cũng không có, có nghe hay không, dừng lại!”
Chuyện này truyền tới phía trên.
Có người lắc đầu: “ Con gái kia của Chu lão kia, tôi nhớ rõ cũng không tệ lắm, như thế nào trong việc này lại hồ đồ như vậy? Cô tq giữ gìn Tần Lệ kia làm gì?”
“Cũng đúng, Tần Lệ kia tới nhiều năm như vậy cũng chưa có cải tiến gì, là người phạm tội ẩn núp mình trong xã hội a. "
“Có phải hay không bởi vì Chu lão cưới thêm người vợ thứ hai? Đồng bệnh tương liên sao?”
Chu lão còn vì con gái mình mà cãi lại, liên quan gì con bé? Muốn nói duy nhất sai lầm của con bé chính là quá mức thiện lương, muốn cho Tần Lệ một lần cơ hội, nào biết đâu rằng cô ta sẽ như vậy? Vốn dĩ việc này cũng chỉ được tính là một thất trách nho nhỏ thôi, lại là con gái Chu lão, nhiều lắm là nộp lên một phần kiểm điểm, sẽ không có việc gì nữa.
Nguyên tướng quân vẫn luôn chờ An Thúy gọi điện thoại cho ông, nhờ ông chống lưng cho cô, nhân cơ hội đó mà hòa hảo lấy quan hệ giữa hai người, cũng sẽ bồi thường cho cô, nhưng mà nào nghĩ đến, An Thúy vẫn luôn không có gọi điện thoại cho ông.
An Thúy không gọi điện thoại cho ông, An Thúy cũng không mách lẻo với bất luận kẻ nào, nhưng mà từ ngày đó, An Thúy không hề đυ.ng tới sách vở chuyên nghiệp về lĩnh vực, nhà xưởng được xây dựng cho riêng cô cũng không bước đến, nhìn thấy máy móc cũng không thèm đυ.ng tới hay phá hủy đi, cả ngày cùng bạn bè của mình đánh bài ngoạn nhạc, không đến mấy ngày, những người ở phía trên liền nóng nảy.
“Chu Ngọc không có mắt thì thôi, cô ta cũng không có não hay sao? Mau khai trừ cô ta khỏi Thanh Nham đi!”
“Chỉ là con gái của Chu lão, có thể so sánh với người có đại não tùy tùy tiện tiện cũng có thể cải cách người máy được sao? Thật vất vả mới từ giới giải trí thoát ra ngoài, nếu lại muốn quay lại nơi đó sáng tác rồi hát ca thì thế nào, tổn thất này ai phụ trách được hả?!”
Trí não của các nhà khoa học là vật báu vô giá, sự tồn tại của bọn họ chính là sự quyết định tương lai của nhân loại, giá trị của sự tồn tại đó không phải là thứ có thể dùng tiền tài để đánh giá.
Vì thế Chu Ngọc đã bị khai trừ khỏi Trung học Thanh Nham.
Tần Lệ mù một con mắt, chỗ dựa lại không có, còn bởi vì chuyện này mà đắc tội với Tào Mãnh, ở Trung học Thanh Nham không có ngày lành, những nhóm người từng săn sóc cô ta như cây đổ bầy khỉ tan, tất cả đều giống như rùa rụt cổ, sợ người xui xẻo tiếp theo là chính mình.
Trong ban nữ sinh, đến đây không ai dám cùng An Thúy chống đối.
Cho nên khi cô tuyên bố Trung học Thanh Nham sẽ tham gia Toàn Anh Hội, hơn nữa muốn từ Bam Cao Trung lựa chọn ra một ít người tham gia huấn luyện, tuy rằng tất cả mọi người cảm thấy An Thúy không biết tự lượng sức mình, vớ vẩn, buồn cười lại vô ngữ, trong lòng không muốn cùng cô chơi đùa, nhưng người bị đọc đến tên vẫn ngoan ngoãn bước ra khỏi hàng, một chút bất mãn ở trong lòng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
“Oánh tỷ, trường học của chúng ta đi dự thi…… Là đi tự rước lấy nhục.”
Có người giơ lên tay, nhỏ giọng mà nói.
“Vì cái gì?”
“Trường học của chúng ta vốn dĩ tương đối đặc thù, nói là trường quân đội nhưng lại không thật sự chuyên nghiệp như trường quân đội, nói là trường học bình thường lại không phải chân chính là trường học bình thường, nói trắng ra là trại cải tạo của những thanh niên hư hỏng, cùng so sánh với các trường quân đội chân chính, luôn sẽ bị kỳ thị.”
Cô ấy nói như vậy, nhìn qua một bộ dáng không sao cả, nhưng trong nháy mắt trong mắt lại hiện lên một tia ủ dột, cảm xúc của những người khác cũng thập phần không tốt.
Tính đặc thù của Trung học Thanh Nham, khiến cho trong lòng mỗi một học sinh đều có một ít bóng ma ở phương diện này, một đám nhóc phản nghịch bị đưa vào một khu trường học như thế, đều khó tránh khỏi có một loại cảm giác bị cha mẹ tuyệt tình vứt bỏ.
Toàn Anh Hội là đại hội thể thao được toàn dân chú ý, nó ở nhiều quốc gia đều đã thay thế được thế vận hội Olympic, trở thành đại hội thể thao được chú ý nhất, từ lễ khai mạc đến nghi lễ bế mạc, đều được nhiều kênh lớn trên internet phát sóng trực tiếp, tuy rằng trường quân đội nào đều có thể báo danh tham gia, nhưng trường quân đội dám đi tham dự, những học sinh dám tham gia, ai mà không phải là người ưu tú nhất?
Nếu nói các trường quân đội dựa theo kinh tế, lực lượng giáo viên và nguồn tài nguyên phân chia ra ba bảy loại, Trung học Thanh Nham chính là loại hạ đẳng nhất, bọn họ mà thật sự thay Trung học Thanh Nham đi tham gia, sợ là còn chưa tham gia thi đấu, liền sẽ bị ánh mắt kỳ thị của những học sinh ưu tú của trường khác đâm chết.
“Sợ cái gì?” An Thúy liếc mắt nhìn các cô một cái, nói:
“Có tôi ở đây, chúng ta liền đứng nhất. Điều duy nhất các cô phải làm, chính là phải ưỡn ngực nâng chân cho tôi, hướng phía trước mà bước nhanh, nói cho thế giới này, chúng ta ngang trời xuất thế.”
524:…… Hay, lời nói đùa này thật hay! Tôi đều cảm nhận được cảm giác ngượng ngùng từ đầu ngón chân a!!!
Tuy rằng trong mắt của người trưởng thành, lời nói này tựa hồ giống như đùa giỡn, nhưng đối với những thanh thiếu niên đang trong thời kỳ này, lời này thật là quá khí phách, sự nhiệt huyết xông thẳng lêm ót…… Tuy rằng thực mau liền nghĩ đến cái hiện thực trần trụi kia mà bị dội một gáo nước lạnh tàn khốc.
Liền các giáo viên và huấn luyện viên nghe được An Thúy muốn báo danh tham gia Toàn Anh Hội, đều không khỏi lộ ra “Tôi nghe được gì thế???” không thể tin được đến mộng bức biểu tình. Nhưng mà An Thúy không phải tới trưng cầu bọn họ ý kiến, mà là thông báo.
“Mạch, mạch não thiên tài đúng là cùng đám người thường như chúng ta không giống nhau a.”
Nhìn bóng dáng của An Thúy, huấn luyện viên nhịn không được lẩm bẩm nói.
“Cô ấy rốt cuộc muốn làm gì? Ngốc tại phòng thí nghiệm mân mê người máy thì tốt rồi, tham gia cái gì Toàn Anh Hội a, nếu ở Toàn Anh Hội bị cười nhạo sẽ không cáu kỉnh đi
?”
“Cáu kỉnh cũng vô dụng a, Toàn Anh Hội không phải chuyện đùa, dám đi tham gia, người nào không phải ưu tú nhất?”
“Lại nói, anh hai của Tạ Oánh Oánh, con trai Nguyên tướng quân Nguyên Diệu, là học sinh của trường Đại học quân đội Chinh Thế, cũng sẽ tham gia Toàn Anh Hội, có lẽ có hắn ở đó sẽ có một chút điểm tốt……”
“……”
Vô luận người khác nói như thế nào, quyết định của An Thúy là muốn tham gia Toàn Anh Hội.
Ai cũng không nghĩ tới, An Thúy nói “Ưỡn ngực nâng chân, hướng phía trước bước đi thật nhanh”, là ý trên mặt chữ.
Tiết học của ban nữ sinh cũng không học, An Thúy đưa các cô ấy vào sân thể dục bắt đầu huấn luyện, cô từ Ban Cao Trung ban nữ sinh lựa ra 60 người thân cao, dựa theo 20 người đầu xếp thành ba hàng.
Các nữ sinh được lựa ra hoàn toàn không biết An Thúy muốn để các cô làm cái gì, chỉ biết làm theo chỉ huy của cô, kết quả không nghĩ tới An Thúy yêu cầu các cô tập đi đường, nhưng mà từ thời gian xoay trái phải trước sau đến độ cao mà các cô cần phải nâng chân lên, bước chân lớn hay nhỏ, lực đạo đạp xuống đất, thậm chí là độ cung mà đôi tay lay động đều có yêu cầu nghiêm khắc, hơn một centimet đều không cho phép, nhìn như không có nhiệm vụ gì cả, khi huấn luyện mới biết được có bao nhiêu khổ, có bao nhiêu khó, thật là muốn tình nguyện về phòng học để học mà.
Nhưng mà những người đưa ra dị nghị đều bị vô tình bác bỏ, Đại - An Thúy - ma vương tỏ vẻ:
“Cái phương trận này khi nào huấn luyện thật tốt, đi được chỉnh chỉnh tề tề, khí thế oai hùng thì khi đó mới được trở đi học.”
Các cô chỉ có thể rưng rưng tiếp tục huấn luyện.
Các giáo viên cũng không biết An Thúy đang làm gì, càng cảm thấy cô đang đùa giỡn, nói muốn tham gia Toàn Anh Hội, không nhanh chóng tiến hành huấn luyện thể năng, an bài tiết học xạ kích…… Tiến hành ma quỷ huấn luyện, ngược lại ở đây luyện tập xếp hàng đi đường??
Ban nam sinh bên kia nghe nói việc An Thúy chuẩn bị mang theo người tham gia Toàn Anh Hội, Tào Mãnh lập tức liền mang theo một đám người lại đây cười nhạo, sau đó thấy được các nữ sinh huấn luyện, cười đến trước ngưỡng sau phiên.
“Uy uy, có lầm hay không? Đây là học sinh tiểu học sau khi tan học muốn xếp hàng đi qua đường cái sao?”
“Ha ha ha ha ha ha……”
An Thúy một bên nhìn ba hàng kia, cảm thấy số người nhiêu đây quá ít, không có đủ khí thế, nghe thấy mấy âm thanh ha ha ha này, chậm chạp đem ánh mắt nhìn về phía các thiếu niên cao to, đầy đủ hormone, bừng bừng phấn chấn của ban nam sinh.
Các thiếu niên đang cười ha hả, không biết vì cái gì, đột nhiên lưng chợt lạnh.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Hoành Hành Ngang Ngược
- Chương 32: Anh hùng hậu đại (7)