Chương 247: Thoái vị

Hiện tại trong kinh thành, hoặc là nói trong toàn bộ Đại Tề, nữ tử mà mọi người hâm mộ nhất, đó chính là Hoàng Thái tử Phi Tống thị.

Phó Thục Phi Phong hậu, tất nhiên cũng làm cho mọi người vô cùng hâm mộ, nhưng dù sao Phó hoàng hậu cũng đã lớn tuổi, làm phi tử mấy chục năm trong hậu cung mới hết khổ.

Nhưng Tống Thị thì khác. Nàng còn trẻ tuổi đã được phong thẳng làm Thái tử Phi, trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đại Tề, con sinh hạ đích tử trường cho Thái tử, địa vị ở Đông cung được củng cố,

Quan trọng hơn là, vị thái tử mới sắc phong này, lại là mỹ nam tử nổi danh trong kinh thành. Quyền lực, địa vị, trượng Phi, con nối dõi, Tống Thị đều có tất cả. Hơn nữa lại còn là đứng đầu.

Rất nhiều nữ tử cùng tuổi với Tống thị đều hâm mộ nàng, lại còn ghen ghét. Có người hối hận lúc sau không ra sức đánh một trận, tranh vị trí Thập nhị Hoàng tử Phi, bây giờ nói gì cũng đã chậm rồi.

Dù sao trên đời này có rất ít người không ham danh lợi, có bao nhiêu nữ tử quý tộc không muốn làm thái tử phi, làm hoàng hậu chứ? Ngoại trừ hâm mộ Tống Thị, cũng có rất nhiều người hâm mộ Chung Thị.

Giống như suy nghĩ của Phó thị và Nam Kiều, với xuất thân của Chung Thị, có thể lên phân vị Lương đệ cao nhất dưới Thái tử Phi, ngồi ngang hàng với Phó thị xuất thân từ Vinh Quốc Công phủ, vận may này thực sự là quá tốt

Những nữ tử có xuất thân không khác Chung thị là mấy, hiện giờ cũng không cùng một đẳng cấp với nàng. Dường như từ sau khi Bùi Thanh Thù được phong làm thái tử, các đại thần đều ra sức muốn thân cận với Bùi Thanh Thù, hiện tại rất nhiều gia tộc đang ra sức đưa nữ nhi vào Đông cung làm phi.

Trước không nói bản thân Bùi Thanh Thù có điều kiện tốt thế nào, chỉ là nữ quyến ở Đông cung thưa thớt, địa vị cao trống rất nhiều, việc này đã đủ hấp dẫn rất nhiều người.

Vì tuổi của hoàng đế đang dần lớn, lại vì Lệ Phi mà không có muốn tuyển Tú, việc tuyển Tú vốn vô cùng quan trọng đối với nữ tử chưa xuất giá của mỗi gia tộc ở Đại Tề, đã dần khiến mọi người không còn hứng thú nữa.

Nhưng hiện tại thì khác rồi, thái tử được sắc lập, hứng thú mới lại bắt đầu. Những gia đình trước đó muốn đưa nữ nhi vào cung, vốn đã sắp chết tâm rồi, nhưng hiện tại, bọn họ lại cháy lên hi vọng lần nữa.

Bùi Tuấn Tú năm Duyên Hòa thứ hai mươi bảy, bọn họ chuẩn bị mọi thứ, cố gắng để cho cô nương nhà mình trổ hết tài năng giữa đông đảo các mỹ nhân, thành công vào Đông cung, hầu hạ thái tử điện hạ.

Đương nhiên, cũng có một số gia tộc ngoại lệ. Ví dụ như Anh Quốc Công Phủ yên lặng đã lâu, bọn họ hoàn toàn không có tư cách đưa nữ nhi tiến cung.

Chuyện Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, Anh Quốc Công cũng không biết. Cộng thêm Uông Gia Ý đã hoà lí với Diệp Hàm, đúng là may mắn tránh khỏi một kiếp.

Có điều hiện giờ, trong lòng Uông Gia Ý cũng không dễ chịu gì. Nàng không muốn thừa nhận, nhưng không thể không thừa nhận, nàng hâm mộ Tống Thị, ghen ghét Tống thị, ghen ghét đến mức sắp nổi điên.

Đều là nữ tử tuổi như nhau, Tống thị có tất cả mọi thứ, còn nàng thì sao? Lại trở thành một khí phụ (người bị chồng bỏ) bị người đời chế nhạo, thậm chí là da^ʍ phụ!

Rõ ràng là nữ nhi của Quốc công, xuất thân còn cao hơn Tống thị! Hiện tại Uông Gia Ý hối hận vô cùng, Nếu lúc theo đuổi Bùi Thanh Thù trước đây, nàng có thể chú ý dùng một ít biện pháp, đường cao cao tại thượng thì tốt rồi. Đáng tiếc, hiện tại có nói gì thì cũng đã muộn.

Sau khi Bùi Thanh Thù lại một lần nữa vào trong cung sống, địa vị và đãi ngộ hoàn toàn khác với trước đây.

Trước đây hắn là hoàng tử, tuy cũng vô cùng tôn quý, nhưng nhi tử của hoàng đế rất nhiều, sau hoàng đế lại cố thị thể hiện ra ngoài là không yêu thương hắn, làm cho Bùi Thanh Thù không được nhiều đãi ngộ đặc thù.

Nhưng hiện tại thì khác, hắn là thái tử, mặc kệ là xếp hàng thứ mấy, hắn đều là người tôn quý nhất trong tất cả các môn đệ. Cung nhân thấy hắn đều cung kính từ nội tâm, không thể nào so sánh với trước đây.

Sau khi Bùi Thanh Thù vào Đông cung, người vui mừng nhất không ai khác ngoài phó Hoàng hậu là thập tứ.

Dù hiện tại Bùi Thanh Thù vô cùng bận rộn, không thể nào ngày ngày sáng tối đều Khôn Nghi cung thưa hầu, nhưng nếu so với khi hắn ở ngoài cung, số lần Phó Hoàng hậu có thể nhìn thấy nhi tử rõ ràng là nhiều hơn.

Thập Tứ lại càng hơn thế, khi biết ca ca lên làm thái tử sắp dọn về cũng, tiểu mập mạp mừng như điên. Bây giờ nếu không có việc gì thì hắn sẽ chắc tới Đông cung, chỉ tiếc hiện tại Bùi Thanh Thù còn bận rộn hơn lúc làm vương gia, thời gian ở cùng thập Tứ vô cùng có hạn.

Nhưng dù là vậy, thập tư vẫn rất vui. Ít nhất hiện tại hắn có cơ hội lúc nào cũng có thể ôm bắp đùi của Bùi Thanh Thù. Trước đây hắn muốn tìm Bùi Thanh Thù, nếu như không ai mang hẳn theo, ngay cái hoàng cung thập tử cũng không ra được.

Từ sau khi lên làm thái tử, chuyện ở bên Binh bộ, tất nhiên Bùi Thanh Thù tạm thời buông tay. Hiện tại mỗi sáng, hắn đều phải nghe Nhạc An giảng dạy, chuyển thụ đạo làm vua. Nhạc An chính là nội các Thủ phụ hiện giờ, là nãi Huynh đệ ( Nhạc An là con của bà vυ" của hoàng đế, nên gọi là nãi huynh đệ của hoàng đế) năm đó của hoàng đế.

Sau khi Bùi Thanh Thù được sắc phong thái tử, hoàng đế phong Nhạc An từ nhất phẩm Thái tử Thái sư, Tống Nghiêu là Thái tử Thái phó. Tống Nghiêu đã là lão sư vỡ lòng của Bùi Thanh Thù, lại là nhạc phụ của hắn, Hoàng đế cất nhắc không ông ta cũng không kỳ lạ.

Còn Nhạc An, Nhạc An thân là Nội các Thủ phụ, dù phẩm cấp thế nào thì địa vị của bản thân đã rất cao. Nhưng vua nào thần nấy, mỗi khi Tân đế Đăng cơ, Nội các đều sẽ phát sinh biến động rất lớn. Hoàng đế lo lắng cho nãi huynh của mình, khi nhi tử kế vị sẽ thất thế, nên cố ý phong Nhạc An làm Thái tử Thái sư, để cho ông ta sớm bồi dưỡng tình cảm với Bùi Thanh Thù.

Như vậy Cho dù sau này hoàng đế mất, Nhạc An cũng không đến mức quá thảm. Sau khi hết buổi học buổi sáng, Bùi Thanh Thù sẽ đến các Nha môn ở Kinh Thành để dò xét. Điều này chủ yếu là làm cho hắn hiểu rõ hơn về cơ cấu làm việc của triều đình, đồng thời cũng từng bước quen thuộc, hiểu hơn các trọng thần trong triều.

Nếu như trước buổi tối còn thời gian, Bùi Thanh Thù sẽ đến thỉnh an hoàng đế hoặc hoàng hậu. Cho dù thế, hoàng đế tại vị hơn 20 năm, vẫn có không ít kinh nghiệm đàng hoàng đế. Bất luận là đúng hay sai, ông đều dần dần dạy những thứ mà ông cho là có ít nhất cho Bùi Thanh Thù.

Chờ sau khi Bùi Thanh Thù có hiểu biết nhất định về các cơ cấu lớn của triều đình, thời gian buổi chiều hắn tiến vào Nội các, học tập các đại thần Nội các xử lý sự vụ trong triều đình như thế nào.

Thành thật mà nói, ngày đầu tiên Bùi Thanh Thù vào Nội các, đã bị số lượng tấu chương làm cho giật mình. Không hề nói khoa trương chút nào, những tấu chương đó chất đống, thực sự giống như một ngọn núi nhỏ!

Lúc này Bùi Thanh Thù mới cảm nhận trực quan được rằng làm quan Nội các không dễ. Hoặc là nói, làm hoàng đế không dễ.

Vì tấu chương từ khắp nơi trong cả nước, giống như bông tuyết bay tới vậy, Tuy rằng đã có được các đại thần Nội các phân loại xử lý trước, kèm theo các phiếu nghĩ, nhưng cuối cùng hoàng đế vẫn phải tự mình Châu phê (phê duyệt bằng mực đỏ).

Cho dù là muốn người khác biết thay, hoàng đế cũng phải xem lại các tấu chương quan trọng, tự mình ra quyết sách mới được. Dựa theo quy định, quan viên từ Ngũ phẩm trở lên mới có tư cách dâng tấu chương trực tiếp lên Hoàng đế.

Nhưng dù là vậy, số tấu chương Thông Chính trình lên mỗi ngày, số lượng cũng đủ khiến người ta đau đầu. Dưới sự chỉ dẫn của Nhạc An và Tống Nghiêu, còn có thứ phụ Nguỵ Thanh Tùng, Bùi Thanh Thù thử viết mấy tờ phiếu chỉ.

Phiếu trí thức là phiếu nghĩ, cũng gọi là điều chỉ. Các chủ trương từ khắp nơi trên cả nước, trước khi chính thức trình lên mặt hoàng đế, đều sẽ được các quan của nội các viết kiến nghị phê duyệt trên giấy, hơn nữa còn dám lên trên tấu chương để hoàng đế tham khảo.

Nếu sau khi xem qua hoàng đế xác nhận không có sai lầm gì, thì có thể tiếp tục dựa theo ý của Quan Nội các mà truyền thánh chỉ xuống.

Còn nếu Hoàng đế cho rằng phiếu nghĩ của quan nội các có chỗ cần sửa, hoàng đế sẽ ngự bút Châu phê, sửa đổi trên phiếu chỉ, thậm chí là bác bỏ hoàn toàn.

Đương nhiên, tuy nói là như vậy, nhưng các Quan Đại Thần nội các đều là Tâm Phúc của Hoàng đế, đều tương đối nhất trí với chính kiến của hoàng đế.

Nếu là chuyện tương đối quan trọng, cách nghĩ của hoàng đế và các đại thần nội các khác nhau, Nội các sẽ tiến hành hội nghị tập thể, cũng thượng nghị việc này. Sau đó do Thủ phụ đứng ra, tập hợp ý kiến của nội các rồi thượng nghị cùng hoàng đế, lấy ý kiến chung đạt được.

Bùi Thanh Thù biết phong cách làm việc của hoàng đế và các đại thần nội các hiện nay khá bảo thủ, nếu như muốn để hoàng đế chân chính chấp nhận người nối nghiệp là hắn, không thể quá cấp tiến ngay từ đầu. dù sao hiện tại còn chưa phải là lúc hắn có thể hoàn toàn dựa theo tâm ý của chúng mình, tự do thi triển quyền cước.

Cho nên trước khi chính thức leo lên ngôi vị hoàng đế, Bùi Thanh Thù không định làm ra cái cách gì quá lớn, đề phòng sinh biến. Sau một thời gian hắn tự phê duyệt tấu chương, bất luận là nội cát hay Hoàng đế đều cảm thấy vô cùng hài lòng.

Cứ như vậy sau một khoảng thời gian, Hoàng đế bắt đầu mang Bùi Thanh Thù thượng chiều buổi sáng, để hắn ở bên cạnh nghe báo cáo và quyết định sự việc.

Lấy thân phận Thái tử vào triều, so với lấy thân phận hoàng tử vào triều, cảm giác hoàn toàn khác nhau. Tuy hoàng tử không giống quan lại, có địa vị cao, nhưng Đại Tề có quá nhiều hoàng tử, căn bản là hoàng đế xem mấy nhi tử như quan viên mà sử dụng.

Trước đây khi Bùi Thanh Thù vào triều, hắn sẽ dựa theo phẩm cấp của Quan viên mà đứng trong đám người. Mỗi lần triều sáng, trời chưa sáng hẳn đã phải thức dậy, sau khi vội vội vàng vàng tiến cung còn không thể gặp mặt hoàng đế ngay, phải đợi hồi lâu buổi triều sáng mới chính thức bắt đầu.

Bây giờ thì khác, chờ Văn Võ bá quan vào Tuyên Chính điện, sau khi được Thái giám cao giọng xướng lên : "Thái tử điện hạ giá Lâm.", Bùi Thanh Thù mới xuất hiện trước mặt mọi người.

Chờ sau khi hắn miễn lễ cho các quan lại, hoàng đế mới đi ra. Bùi Thanh Thù lại cùng với chúng đại thần hành lễ với hoàng đế, sau đó ngồi xuống vị trí cao nhất bên trái của hoàng đế.

Trong toàn bộ buổi triều sáng, chỉ có hoàng đế và thái tử là có chỗ ngồi. Lấy thân phận Thái tử vào triều, tuy rằng thân thể không mệt mỏi, nhưng Bùi Thanh Thú ngồi ở bên trên, luôn cảm thấy nhất cử nhất động của mình đều bị người ta nhìn chằm chằm cho nên cũng không dám lộn xộn, trong lòng còn khẩn trương hơn so với trước đây.

Nhưng phần nhiều hơn, đó là hưng phấn. Mặc dù hiện tại là thái tử, nhiệm vụ chủ yếu của hắn là dự thính, nhưng sau này, hắn chính là người ngồi lên ghế rồng kia, tay nắm lại quyền sinh sát.

Bùi Thanh Thù biết mình thân là nhi tử, hắn không nên mong chờ ngày kia nhanh chóng đến. Nhưng hắn vẫn giống đông đảo các thái tử trong lịch sử, không tự chủ được mà mong chờ ngày bản thân kế vị.

Tháng ba năm Duyên Hòa thứ hai mươi bảy, lại thời gian tuyển Tú. Từ lâu hoàng đế đã không để ý đến hậu cung, lần này cũng sẽ không nạp người mới. Nhưng ông bảo Phó Hoàng hậu làm chủ, đặc biệt tìm kiếm mấy người mới cho các hoàng tử, nhất là thái tử.

Mặc dù từ hai năm trước hắn đã từng nói với hoàng đế, đừng tùy ý đưa nữ nhân cho hắn, nhưng xưa đâu phải nay, hiện tại Bùi Thanh Thú đã là thái tử rồi.

Hắn cưới thuê nạp thϊếp đã không đơn giản là chuyện của cá nhân hắn, còn dính đến thế cuộc trong triều, vấn đề cân bằng giữa tiền triều và hậu cung.

Cho nên đối với chuyện sớm muộn gì Đông cung cũng sẽ có người mới, Bùi Thanh Thù và nữ quyến Đông cung đã sống chuẩn bị tốt tâm lý.

Nhưng Bùi Thanh Thù vẫn cảm thấy, hắn không muốn có quá nhiều nữ nhân. Con người tình lực có hạn, hiện giờ hắn bận rộn như vậy, Bùi Thanh Thù không muốn khiến cho bản thân quá mệt mỏi, còn làm chậm trễ cô nương nhà người ta.

Vì vậy hắn đã nói với Phó Hoàng hậu, đừng chọn quá nhiều người cho hắn. Trước khi chính thức sắc phong tú nữ, hãy bàn bạc trước với hắn rồi quyết định. Phó Hoàng hậu thương yêu nhi tử, đương nhiên là đồng ý.

Sau khi trải qua hết vòng này đến vòng khác, tháng năm năm Duyên Hòa thứ hai mươi bảy, đại tuyển tú nữ rốt cuộc cũng kết thúc.

Ở Đông cung, nữ nhi của Định Quốc công - Tạ thị được phong làm chính tứ phẩm Thái tử Lương viện. Nữ nhi của Vĩnh Xương bá - Mạnh Thị, nữ nhi của nôi các Thứ phụ Ngụy Thanh Tùng - Ngụy thị được phong làm chính ngũ phẩm Thừa huy.

Mấy vị thông gia này đều xuất phát từ mục đích chính trị. Trừ lần đó ra, Phó Hoàng hậu còn chọn hai người không có xuất thân cao như vậy, nhưng tướng mạo thuộc loại tốt nhất, thoại nhì là nữ tử dễ sinh dưỡng, phong làm chính cửu phẩm Phụng nghi.

Tuy hiện tại Bùi Thanh Thù đã có hai nhi tử một nữ nhi, nhưng với một thái tự, con nối dòng của hắn vẫn còn chưa đủ nhiều.

Sau khi đại tuyển tú nữ kết thúc khi báo lâu, Bùi Thanh Thù còn chưa kịp quen với những người mới này thì ngoài cũng truyền đến một tin dữ, Công Tôn Việt bệnh tình nguy kịch.

Công Tôn Việt triền miên trên giường bệnh đã nhiều năm, lúc nghe bệnh tình của ông nguy kịch, Bùi Thanh Thù cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, nhưng không kìm lòng được mà cảm thấy khổ sở.

Bùi Thanh Thù biết rất rõ, lời nói của Công Tôn Việt có phân lượng rất lớn trong lòng hoàng đế. Có thể nói nêu không phải có Công Tôn Việt cực lực khuyên bảo hoàng đế lập Bùi Thanh Thù làm thái tử, hắn cũng sẽ không thuận lợi ngồi lên ngôi vị thái tử.

Cho nên nghe được tin tức này hắn liền tới Công Tôn phủ. Không ngờ động tác của hoàng đế còn nhanh hơn hắn. Khi hắn đến hoàng đế đã ở trong phủ. Bùi Thanh Thù chỉ có thể cùng Công Tôn Minh đợi ở ngoài.

Sau khi hắn và Công Tôn Minh đi vào không lâu, Công Tôn Việt đã ngừng thở...

Tháng bảy năm Duyên Hòa thứ hai mươi bảy, một năm sau khi Bùi Thanh Thù được phong làm thái tử, hoàng đế ban hạ "Tội kỉ chiếu" , liệt kê đủ các khuyến điểm trong hai mươi bảy năm mình đăng cơ.

Ngày tiếp theo, Hoàng đế chính thức hạ chiếu thoại với, truyền ngôi cho hoàng thái tử Bùi Thanh Thù.

HẾT BỘ THỨ NHẤT.