Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên

Chương 37: Cuộc đua sinh tồn kết thúc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong hang động lúc này còn còn một bóng cây Chúc Nhiễm. Hồ dung nham bắt đầu tràn lên bờ với độ nóng khủng khϊếp.

"Nguy rồi! Mau rời khỏi đây. Không thì sẽ bị dung nham này nuốt chửng.", thái tử dẫn đầu nhảy lên con đường đi vào ban nãy.

Mọi người đều gấp gáp xô đẩy nhau mà leo lên trước. Ai nấy cũng đều không muốn chết ở một nơi như thế này. Nhìn mọi người lên đầy đủ, Mặc Chi là người leo lên cuối cùng. Với tốc độ chậm chạp này thì họ khó có thể ra khỏi miệng hang này được. Nó quá dài đối với họ.

Và lúc này là đang bơi ngược với dòng nước nên tốc độ giảm đi rất nhiều.

Mặc Chi cảm thấy không ổn lúc này liền triệu hồi Yêu Nguyệt Cơ với hình dáng một quả bóng bằng nước.

"Mau đi vào bên trong!", Mặc Chi hối thúc mọi người bơi vào bên trong bong bóng. Bên trong chỉ đủ chỗ cho bảy người. Mặc Chi bảo Yêu Nguyệt Cơ rời khỏi trước khi quá muộn. Bản thân thì dùng phong nguyên tố bơi ra bên ngoài.

Dung nham phía sau vẫn điên cuồng đuổi theo tràn ra khỏi hang. Thấy mọi người rời khỏi an toàn lúc này Mặc Chi mới hạ mình. Tay kết ấn phức tạp đọc chú thuật.

"Ngươi muốn ngăn chặn dòng dung nham này là điều không thể nào!", Huyền Ly bên trong cũng nóng gan nóng ruột không biết Mặc Chi định làm chuyện điên rồ gì tiếp theo.

"Ban đầu để ý. Chỉ cần cho thổ nguyên tố san lấp mặt hồ là thứ nhất. Dùng thủy nguyên tố đóng băng toàn bộ bên trong làm một lớp khóa phong bế tạm thời."

"Nhưng bao lâu?", "Nhiều nhất thì chắc là một ngàn năm."

Xung quanh Mặc Chi là những ngọn lửa bùng cháy tạo nên một lớp bảo vệ vô cùng hoàn hảo.

"Ngươi điên rồi. Một ngàn năm chẳng khác nào là rút đi sự sống của ngươi.", Huyền Ly liền cảnh báo. Nhìn Mặc Chi không thèm để ý tới nên hắn cũng thở dài.

"Được rồi. Nhưng ngươi phải nghe theo lên của ta.", Mặc Chi nghe Huyền Ly nói vậy thì hài lòng. Chuẩn bị tư thế bắt đầu tiến hành nhiệm vụ.

Mặc Chi trong người lấy ra một vài tấm giấy màu vàng. Dung máu của mình vẽ lên mấy tờ phù chú dán chung quanh miệng hang. Dòng dung nham lúc này bị Mặc Chi dùng phù chú cản trở nên không chảy ra bên ngoài được.

"Cái này sẽ không cầm cự được bao lâu. Nên phải biết nắm bắt thời cơ.", "Biết rồi!"

Mặc Chi lao mình vào dòng dung nham đi xuống phía dưới cùng của hang động. Yêu Nguyệt Cơ sUau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng trở về với Mặc Chi.

Mặc Chi triệu hồi Yêu Nguyệt Cơ trong hình dáng của một cây Nguyệt trượng có hình mặt trăng lưỡi liềm trong suốt xinh đẹp.

Thổ nguyên tố được Mặc Chi triệu hồi. Mặc Chi điều khiển thổ nguyên tố che lấp miệng hang bên cạnh sau đó là xung quanh hang động. Dung nham bị bộ áo giáp của Mặc Chi nuốt chửng không còn một chút. Lớp phong ấn thứ nhất hoàn thành, Mặc Chi tiếp tục triệu hồi thủy nguyên tố đóng băng toàn bộ nơi này và thời gian là một ngàn năm.

Mặc Chi sau khi hoành thành nhiệm vụ vẻ mặt có đôi chút tiều tụy thiếu sinh khí.

"Rời khỏi đây được rồi.", Yêu Nguyệt Cơ lơ lửng trên không, Mặc Chi ngồi lên Yêu Nguyệt Cơ bắt đầu rời khỏi hang động. Lớp đá bị đυ.c thủng, Yêu Nguyệt Cơ đưa Mặc Chi ra bên ngoài. Toàn bộ nơi Yêu Nguyệt Cơ đi qua đều đóng băng toàn bộ. Lớp dung nham bị đóng băng tạo một con đường để Mặc Chi đi ra.

Rời khỏi đầm lầy đen. Yêu Nguyệt Cơ biến đổi thành bong bóng nước đưa Mặc Chi lên bờ.

Mặc Chi sắc mặt tuy tiều tụy nhưng đeo mặt nạ thì chắc chắn là mọi người sẽ không biết nên vẫn giả vờ bình thường mà cười vui vẻ với mọi người.

"Muội không bị gì chứ Mặc Chi?", Cao Hoành Thí nhìn thấy Mặc Chi trở lại vui mừng khôn xiết. Mặc Chi đã dùng bảo bối của mình mà đưa mọi người đi lên trước, một mình chống chọi với dòng dung nham.

Nhìn thấy Mặc Chi không bị tổn thất cái gì mọi người cũng đều thở phào nhẹ nhỏm.

"Tất cả đã tập hợp đủ thì chúng ta sẽ cùng nhau trở về.", Bạch Vũ tập hợp tất cả người bên Ngưng Tinh học viện và cùng nhau trở về. Thời gian hai tháng đã hết. Đã đến lúc phải trở về.

Thái tử cũng tập hợp đầy đủ mọi người. Hai bên cùng một lúc bóp nát quả cầu thủy tinh để đi ra ngoài.

Quả cầu dịch chuyển mọi người ra khỏi khu rừng. Phía xa xa là những vị giám khảo đứng trông chừng từng ngày từng đêm.

Có điều là người của học viện Hà Hoàng đã về trước mọi người ở đây cách đây ba ngày trước và nắm trong tay là thú hạch của Lục Ngạc Giai nên hết sức kiêu ngạo.

"Các ngươi cuối cùng đã trở lại. Tuy nhiên người về trước sẽ là người đứng nhất.", viện trưởng học viện Hà Hoàng nhìn đám người nở nụ cười vô cùng đắc ý.

"Thật không?", Mặc Chi ném xuống đất một thú hạch của Kiêu Hư hậu, cây Chúc Nhiễm và một vài nhánh Tử Tước Thảo khiến cho viện trưởng học viện Hà Hoàng trầm mặt không nói lên lời.
« Chương TrướcChương Tiếp »