Chương 3

["Tôi không có bị thương, Draco." Dark Prince mở đôi mắt ra, đôi mắt đen như hồ sâu vĩnh viễn không thấy đáy.

"Thần Sáng đang truy bắt cậu đó? Tại sao cậu phải làm việc này chứ?" Draco Malfoy ngồi xuống bên mép giường và hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

Dark Prince xoay xoay cây đũa phép trong tay. "Tôi có lý do của mình."

Sau đó cậu từ bên tủ đầu giường lấy ra một cuốn sổ đưa cho Draco Malfoy.

"Trong đây là bùa chú bảo vệ linh hồn để chống lại Lời Nguyền Chết Chóc, anh cầm lấy này đi. Nó nhất định sẽ giúp gia tộc Malfoy lấy lại danh vọng lúc trước."]

"Bùa chú bảo vệ linh hồn?" Harry Potter kinh ngạc.

"Trên đời này còn có loại bùa chú đó sao?"

Harry Potter dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Albus Dumbledore.

"Xin lỗi Harry, cái này ta cũng không biết nữa." Albus Dumbledore lắc đầu.

["Tại sao cậu lại đưa tôi cái này?" Draco Malfoy không cầm lấy, trong lòng hắn xuất hiện một dự cảm không tốt.

Dark Prince chỉ đặt ở trên bàn và nghiêm túc nhìn Draco Malfoy.

"Có lẽ đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, cảm ơn anh vì khoảng thời gian qua."

Draco Malfoy sửng sốt khi nghe thấy lời nói của Dark Prince. "Cậu muốn làm gì?"

Dark Prince không trả lời và nói sang chuyện khác. "Anh nên trở về nhanh đi, nếu không đám Thần Sáng đang theo dõi anh sẽ nghi ngờ đó."

Draco Malfoy muốn nói thêm cái gì đó nhưng thời không cho phép, hắn đành phải đứng lên và nhìn chằm chằm Dark Prince rồi nói một cách nghiêm túc.

"Cậu không được làm điều gì nguy hiểm đó. Lần sau tôi sẽ ghé thăm cậu."

Dark Prince không nói lời nào và chỉ gật đầu tỏ vẻ đã biết, cậu nhìn cánh cửa đã đóng lại một lúc lâu rồi sau đó đưa mắt nhìn cuốn sổ trên bàn. Trên gương mặt hoàn toàn không có bất kỳ cảm xúc nào.]

"Xem ra ở thế giới khác Malfoy cũng bị điều tra." Arthur Weasley nói.

"Tất cả những phù thủy hắc ám đều xuất hiện ở Slytherin."

Sirius Black trừng mắt nhìn Severus Snape.

Severus Snape đang muốn phản bác lại thì có một giọng nói vang lên.

"Không phải cứ phù thủy xấu xa là xuất phát từ Slytherin." Hệ thống lạnh lùng nói.

"Trong số Tử Thần Thực Tử cũng có người xuất phát từ những nhà khác. Sirius Black, chắc ngài cũng không quên kẻ hại ngài ngồi tù 13 năm xuất thân từ nhà nào đúng không?"

Gương mặt của Sirius Black lúc xanh lúc trắng, hắn muốn phản bác lại nhưng hệ thống lại nói trước. "Chúng ta tiếp tục xem tiếp đi."

Severus Snape cong khóe môi lên khi nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của con cẩu đần kia.

[Trong một văn phòng có ba người đang ngồi trò chuyện với nhau. Người đàn ông tóc đỏ có vẻ mặt khó chịu mà nói. "Tên đó rốt cuộc muốn làm cái gì chứ?"

"Có lẽ hắn cũng không phải là người xấu đâu." Người đàn ông đeo kính ở bên cạnh uống một ngụm cà phê và nói.

Hermione Granger thì không nói lời nào mà tập trung nhìn báo cáo.]

Khi vừa nhìn thấy màn hình này thì ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía bộ ba Tam Giác Vàng khiến ba cô cậu bé xấu hổ đến đỏ bừng.

"Ron." Fred Weasley ôm lấy cổ của em trai.

"Em trai của chúng ta…" George Weasley cũng ôm lấy bên còn lại.

"Đã trở thành Thần Sáng nha!" Cặp song sinh đồng thanh nói.

Bọn họ vừa nói xong thì gương mặt của Ron Weasley cũng đỏ giống như mái tóc của mình.

Vợ chồng Weasley cũng tự hào nhìn đứa con trai nhỏ của mình.

Ở phía bên kia Draco Malfoy nhìn thấy cũng hơi cảm thấy hâm mộ nhưng ngay đó một bàn tay to lớn ấm áp xoa xoa mái tóc bạch kim của hắn.

"Draco, con cũng rất tuyệt." Lucius Malfoy khẽ cười.

Narcissa Malfoy hôn lên má của con trai và trong mắt tràn đầy yêu thương.

"Draco của chúng ta rất tuyệt đó, mẹ rất tự hào vì con."

Lỗ tai của Draco Malfoy hơi đỏ lên và cậu vùi đầu vào trong lòng ngực của mẹ.

["Mione, tại sao em không nói gì vậy?" Ron Weasley liếc mắt nhìn Hermione Granger ở sau bàn làm việc.

"Em cũng đồng ý với Harry." Hermione Granger nói mà không ngẩng đầu lên.

"Nhưng hắn ta đã gϊếŧ rất nhiều Muggle, đây là vụ án rất nghiêm trọng. Nếu hắn ta còn tiếp tục thì rất có thể Thế Giới Phép Thuật sẽ bị Muggle biết được." Ron Weasley lớn tiếng nói.

"Nhưng những người mà hắn ta gϊếŧ đều đáng chết." Harry Potter đột nhiên nói.

"Harry…" Ron Weasley trừng mắt nhìn bạn thân của mình.

Harry Potter thở dài một tiếng.

"Tớ biết điều đó chứ, Ron. Nhưng tớ luôn cảm thấy hắn ta có mục đích nào đó."

"Mục đích gì?" Ron Weasley khó hiểu hỏi.

"Tớ không biết." Harry Potter nói.

"Bây giờ không có ai có thể ngăn cản hắn ta."

Hermione Granger ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Harry Potter một cái. "Có một người có thể ngăn cản hắn ta nhưng đáng tiếc là người đó đã không còn nữa rồi."

Bầu không khí trở nên im lặng, một lúc sau Harry Potter mới lên tiếng.

"Phải, giáo sư đã mất 17 năm rồi."

Ron Weasley thấy bầu không khí nặng nề nên cố gắng nói sang chuyện khác. "Ngày mai là ngày đầu tiên Albus đến trường đúng không?"

Nhắc đến đứa con trai nhỏ khiến đôi mắt xanh ngọc lục bảo u buồn của Harry Potter trở nên dịu dàng, hắn nở nụ cười nhẹ nhàng.

"Ừ, ngày mai là ngày Albus nhập học. Mấy ngày nay thằng bé luôn lo lắng nhưng tớ nghĩ khi tới trường thì thằng bé sẽ ổn thôi."

Hermione Granger cũng cười nói. "Lúc trước chúng ta cũng như vậy. Thật sự rất nhớ những ngày tháng đi học lúc trước."

Cả ba người nhìn nhau rồi bật cười, bọn họ đã làm bạn nhau và cùng nhau trải qua biết bao nhiêu nguy hiểm.

Harry Potter nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay rồi đứng lên chào tạm biệt. "Tớ phải về trước đây. Hẹn gặp các cậu ở nhà ga King"s Cross ngày mai."

Harry Potter nói xong thì đi thẳng lò sưởi trong tường, ngọn lửa xanh bốc lên và bóng dáng của hắn nhanh chóng biến mất ở trong ngọn lửa.]

Severus Snape liếc mắt nhìn Harry Potter một cái, không ngờ rằng sau khi trưởng thành thì tên nhóc này cũng chính chắn hơn hẳn.

"Woa, Harry! Không ngờ rằng cậu đặt tên con của cậu là Albus đó nha!" Ron Weasley vỗ cỗ bả vai bạn thân.

Harry Potter mỉm cười ngượng ngùng và nhìn về phía giáo sư Dumbledore.

Albus Dumbledore phát hiện ra ánh mắt của Harry Potter, ông nhìn về Harry Potter và chớp mắt. "Harry, ta rất vui khi con lấy tên của ta đặt tên cho con của mình."

Gương mặt của Harry Potter đỏ lên và khi cậu định nói gì đó thì đột nhiên có ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía cậu.

Gellert Grindelwald trừng mắt nhìn Harry Potter giống như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.

"Nhưng giáo sư mà bọn họ nhắc đến là ai vậy?" Hermione Granger hỏi điều khiến cô suy nghĩ từ nãy giờ.

"Chắc chắn là giáo sư Dumbledore rồi. Harry còn đặt tên con của mình giống tên của thầy ấy mà." Ron Weasley trả lời rất tự tin.

Hermione Granger liếc mắt nhìn Ron Weasley một cái, sau đó một giọng nói khác vang lên.

"Weasley ngu ngốc, cậu có bao giờ thấy một Slytherin sẽ thích giáo sư của nhà Gryffindor."

Mọi người nhìn về phía giọng nói vang lên thì nhìn thấy Draco Malfoy có vẻ mặt châm chọc.

"Hừ Malfoy, nhưng Harry chắc chắn sẽ không kính nể một giáo sư đến từ nhà Slytherin!"

"Đặc biệt là Sna…"

Ron Weasley còn chưa nói hết lời thì đã bị Harry Potter nhanh chóng che miệng lại, cậu hoàn toàn cảm giận ánh mắt như rắn độc của Snape đang nhìn về phía này.

Severus Snape liếc mắt nhìn về bộ ba Gryffindor ngu ngốc kia, hắn hừ lạnh một tiếng và không nói gì thêm bởi vì trong lòng hắn cảm giác Dark Prince này giống như có liên quan đến hắn nhưng làm gián điệp hai mặt nên không ai có thể nhận ra được suy nghĩ của hắn hết. Ngoại trừ con cáo già Dumbledore vẫn luôn như có như không mà nhìn về phía hắn.